Chương 198: Cấm Ma Thạch (Thủy)
Lúc đi ra ngoài là có năm con ngự thú, nhưng khi trở về lại biến thành sáu con.
Nhìn Kim Cương Áp đi theo đằng sau mông đội ngũ, Cao Bằng có cảm giác rất kỳ diệu.
Thật ra nếu đổi thành những người khác, nếu họ tiếp xúc với Kim Cương Áp thì có khả năng cũng sẽ bỏ qua nó.
Dù sao thì không phải ai cũng nhìn thấy thuộc tính của Kim Cương Áp.
Nghĩ tới đây Cao Bằng liền cảm thấy có chút động tâm, người khác không biết con quái vật nào có tiềm lực lớn, mà hắn lại biết được.
Nếu hắn có thời gian đi dạo ở dã ngoại vài vòng, có thể phát hiện thêm nhiều quái vật có tiềm lực nữa.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại Cao Bằng liền loại trừ ý nghĩ này ra khỏi đầu, nếu làm như vậy thì có chút lẫn lộn đầu đuôi.
Số lượng ngự thú của mình đã đủ nhiều, ít nhất là trước khi có không gian để mang theo những sinh vật sống bên người thì hắn cũng không định kí kết với quá nhiều ngự thú. Nếu không hắn cũng không có nhiều tinh lực để chậm rãi bồi dưỡng đám ngự thú này.
Mà lại cũng không thể đi tới chỗ nào cũng có một quân đoàn ngự thú bao vây ở bên người.
Nếu không thì sau này có đi tới nơi nào, cách mấy chục dặm người ta đã nhìn thấy bụi khói mù mịt bay lên, những người kia sẽ tranh nhau chen lấn rồi hét lên.
- Là hắn, là tên kia đang tới đây.
Vừa đi tới địa giới thành Du Châu, Cao Bằng đã nhìn thấy ông ngoại hắn mặc Hán phục đeo kính đen ngồi câu cá ở bờ sông. Mặt nước bình tĩnh bóng loáng như gương, không nổi lên chút gợn sóng nào.
- Về rồi sao.
Ông ngoại tháo kính râm xuống, mỉm cười nói. Sau đó thu hồi cần câu, gấp cái ghế nhỏ lại rồi cất vào trong túi, đứng dậy đón Cao Bằng.
- Đi thôi, chúng ta về nhà, trong nhà nấu cơm xong rồi, có canh gà mái cháu thích uống nhất.
Cao Bằng chuyển mắt nhìn sọt cá, trong giỏ cá sóng nước trôi nổi, mấy con cá dài bằng bàn tay đang bơi lội trong đó.
- Ồ, ngài còn câu được mấy con cá nữa sao.
- Đúng vậy, tốt xấu gì thì tài câu cá cũng tiến triển không ít.
Kỷ Hàn Vũ mỉm cười, mí mắt vừa nhấc đã nhìn thấy Kim Cương Áp đi cuối đội ngũ của Cao Bằng và A Ban với vẻ ngoài đã thay đổi rất lớn.
Kỷ Hàn Vũ cũng chỉ nhìn một chút, không hỏi thêm gì nữa.
A Xuẩn phiêu phù trên bờ vai Cao Bằng, nhìn qua mái tóc ngắn màu xám bạc của Kỷ Hàn Vũ, đôi mắt sáng lên, ngo ngoe muốn động, đắp lên cái đầu này chắc chắn sẽ rất thoải mái.
Đã cực kỳ lâu nó chưa làm cái mũ.
Vừa muốn vụng trộm bay qua, Kỷ Hàn Vũ dường như có linh tính lập tức lườm nó một chút, trong nháy mắt động tác của A Xuẩn cứng đờ, sau đó giả bộ điềm nhiên như không có việc gì, lượn quanh thành một vòng tròn ở giữa không trung, cuối cùng vững vàng rơi vào đỉnh đầu Cao Bằng, chít chít!
Cao Bằng bình tĩnh sờ lên thân thể bóng loáng của A Xuẩn, cảm giác hơi lạnh buốt, rất có tính co dãn.
- Ông ngoại, mấy loại dược tề điều chế lần trước tiêu thụ như thế nào rồi.
Cao Bằng sóng vai đi bên cạnh Kỷ Hàn Vũ, mở miệng hỏi.
Kỷ Hàn Vũ chăm chú nhìn thêm Cao Bằng một lúc. Từ trong rừng rậm đi ra, trên thân Cao Bằng nhiều thêm một loại khí chất không tả được mà cũng chẳng thể nào nói rõ được. Trong đáy lòng Kỷ Hàn Vũ thầm mỉm cười, đây là chuyện tốt, cũng là biến hóa tốt.
- Cũng không tệ lắm, Huyết Tinh Dược Tề bán chạy nhất, trong nửa tháng này đã bán hơn mấy trăm liều, tiếp theo là Đại Địa Dược Tề Version 1, cũng đã bán hơn trăm liều, đạt được rất nhiều phản hồi tốt. Xem ra đây cũng là một khoản lớn, chờ danh tiếng tăng lên thì lượng tiêu thụ cũng sẽ tăng lên. Thạch Hóa Dược Tề mặc dù còn chưa có chuyển biến lớn, nhưng lượng tiêu thụ và giá cả cũng rất không tệ…
- Bốn loại dược tề này ta đều đã xin giấy phép độc quyền, tất cả thân phận người sáng tạo dược tề đều để tên cháu, gần đây bên bộ Dục Thú Sư muốn mời cháu đi khảo hạch Dục Thú Sư cao cấp, cháu có đi không ?
- Lười đi.
Cao Bằng lắc đầu.
- Vậy được, ta sẽ giúp cháu từ chối.
Kỷ Hàn Vũ cười to.
Về đến nhà ăn xong bữa tối, Cao Bằng nghiêm túc xem xét thuộc tính của mấy ngự thú nhà mình. Bây giờ đẳng cấp cao nhất không còn là Đại Tử, mà là Tiểu Diễm ở cấp 26, chí ít trước khi trưởng thành tới cấp Lĩnh Chủ thì tốc độ phát triển của Tiểu Diễm sẽ luôn duy trì ở tốc độ nhanh nhất.
Tiếp theo là A Ngốc, Đại Tử, A Ban cả ba đều là cấp 25, đứng ngang hàng cùng một bậc thang, đồng thời Tiểu Diễm A Ngốc và A Ban đều có được đặc tính quái vật, chỉ có Đại Tử không có đặc tính. Cho nên bây giờ xem ra, chiến lực của Đại Tử ngược lại trở thành yếu nhất trong các ngự thú dưới trướng của hắn.
Nghĩ tới đây Cao Bằng liền cảm thấy rất xấu hổ. Mặc kệ xuất phát nguyên nhân gì, dù sao Đại Tử cũng là con ngự thú thứ nhất của hắn, tiếp theo trọng tâm phải đặt trên thân Đại Tử. Nghĩ tới đây, Cao Bằng vuốt vuốt râu của Đại Tử.
Đến nỗi A Xuẩn chỉ có cấp 22, tài liệu của hệ Không gian cũng không nhiều, điều này làm cho tốc độ tiến hóa của A Xuẩn rất chậm chạp.
Cuối cùng là nhân vật chỉ có cấp 10, Tiểu Hoàng. Vừa nhìn qua đã thấy Kim Cương Áp ở bên bờ hồ nhìn cái bóng phản chiếu của mình dưới đó, Cao Bằng liền thu hồi ánh mắt.
Tiềm lực của Kim Cương Áp rất lớn, không phải nói tiềm lực thuộc tính của nó lớn, Kim Cương Áp chỉ có thuộc tính Kim rất bình thường. Đặc thù chủ yếu của nó biểu hiện ở sự cứng rắn của xương cốt, da thịt rắn chắc, rất tương xứng với đặc tính quái vật của nó.
Mà Cao Bằng cũng có ý nghĩ của riêng mình, tài liệu cần thiết để tấn cấp lên phẩm chất Truyền thuyết đều vô cùng hiếm gặp, mà đẳng cấp quái vật càng cao, số lượng tài liệu cũng càng nhiều, hoặc là càng quý giá hơn.
Đẳng cấp của Kim Cương Áp chỉ có cấp 10, vẫn chỉ là quái vật cấp Bình thường thấp nhất.
Có lẽ có thể thử xung kích phẩm chất truyền thuyết cùng với những phẩm chất cao hơn ?
Nhìn những tài liệu cần thiết để Kim Cương Áp tiến hóa lên phẩm chất Truyền thuyết, Cao Bằng ghi tạc những thứ đó trong lòng, sau đó chuẩn bị ngày mai hỏi thăm ông ngoại.
Bên hồ đột nhiên truyền đến một tiếng kêu, Cao Bằng quay đầu đã nhìn thấy Kim Cương Áp không ngừng bay nhảy trên mặt hồ, giống như ở trong đáy hồ có đồ vật gì đó làm cho nó khiếp sợ.
…
- Ngày mai cháu khai giảng rồi, có cần ông già này lái xe chở cháu đi không.
Sáng sớm, hai người đang chạy bộ ở ven hồ thì Kỷ Hàn Vũ liền hỏi Cao Bằng.
- Chỉ là khai giảng mà thôi, không phải chuyện gì lớn.
Cao Bằng dở khóc dở cười, ông ngoại ngài thật đúng là không chú ý thân phận của mình mà.
- Vậy được, sau khi báo danh xong thì về nhà ăn cơm, ta ở nhà chờ cháu.
Kỷ Hàn Vũ cũng lơ đễnh. Theo hắn thấy ở trong thời đại này, việc lên đại học cũng chỉ là một việc không quá cần thiết, nhưng mà cháu ngoại đã thích như thế thì cứ để hắn tùy ý là được.
Hắn cũng biết người trẻ tuổi ở giai đoạn này luôn có mơ ước được lên đại học.
Nhưng có một số việc không tốt đẹp giống như trong tưởng tượng, những chuyện như vậy cần tự bản thân tiểu Bằng trải nghiệm mới hiểu được, hắn có nói nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng gì.
- Đúng rồi, những tài liệu lần trước cháu đưa cho ông, ông đã hỏi những cấp dưới rồi, có một loại tài liệu hình như đã có người thấy qua, sau khi về ta sẽ đưa cho cháu, thử xem có phù hợp với yêu cầu của cháu hay không.
- Được.
Sau khi chạy bộ buổi sáng xong, Cao Bằng trở về nhà liền vọt vào phòng tắm. Trong khi đang dùng khăn lau phần tóc đang còn ướt thì ông ngoại đã đem một phần văn kiện in ra để trên bàn, bên cạnh còn đặt bữa sáng đang còn nóng hổi, dưới ly sữa bò để một tờ giấy.
- Công ty có việc, ăn sáng xong rồi xem văn kiện.
Nhìn những dòng chữ cứng cáp có lực được viết bằng bút máy của ông ngoại, Cao Bằng hiểu ý cười một tiếng.
Ăn sáng xong, mở bộ văn kiện kia ra.
Khu vực hồ Tây Hải, trong nước có một bầy Hoàng Cá lớn tụ tập, thám viên cao cấp của tập đoàn nhìn thấy có linh vật phát sáng dưới đáy hồ, hấp dẫn những con Hoàng Cá này tụ tập ở đó…
Đồng thời còn có mấy tấm hình kèm theo văn kiện, ảnh chụp có hơi mơ hồ, là từ trên cao chụp xuống. Lúc Cao Bằng nhìn thấy tấm hình thứ nhất, ánh mắt của hắn liền ngưng tụ, một khung số liệu hiển thị trong mắt của hắn.
【 Tên vật phẩm】: Cấm Ma Thạch (Thủy).
- Đúng là cái này.
Cao Bằng híp mắt lại.
---------------------
Dịch: Trúc
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top