Chương 197: Đại Địa Thuẫn Chu - Sử Thi
- Đây chính là con của chúng ta?
Con Kim Cương Áp bên trái cúi đầu nhìn một chút.
- Là con của chúng ta, con mắt của nó rất lớn.
Con Kim Cương Áp bên phải cũng cúi đầu nhìn nó, sau đó gật đầu, tựa hồ rất hài lòng.
Nhưng sau một khắc, nụ cười trên mặt bọn chúng cứng đờ, tựa như nhìn thấy một chuyện hết sức đáng sợ.
Loại vẻ mặt cứng ngắc, thân sắc cực kỳ cổ quái kia, dù cho Cao Bằng lấy góc độ của nhân loại đến xem cũng thấy kỳ quái.
- Nó lại có năm đầu ngón chân, thật sự là một con quái vật!
Con Kim Cương Áp bên trái hoảng sợ oa oa kêu to.
Con Kim Cương Áp bên phải kia cũng mở to hai mắt, trong miệng liên tiếp phát ra những tiếng kêu không rõ. Nhưng nhìn bộ dáng đó, chắc hẳn đã nhận phải kinh hãi không nhỏ.
Cuối cùng đã nổ ra một cuộc cãi vã kịch liệt, sau đó con Kim Cương Áp bên trái muốn đưa nó đuổi đi, nhưng mà con Kim Cương Áp bên phải lại phản đối kịch liệt, cuối cùng hai con vịt tranh luận một phen.
Ước chừng đã qua nửa tháng, trong nửa tháng này, mấy quả trứng vịt khác cũng lần lượt nở ra, các huynh đệ tỷ muội vịt cũng được xuất sinh.
Những huynh đệ tỷ muội này sau khi xuất sinh cũng mang đến cho nó không ít áp lực.
Dù sao... Nó là một con vịt có năm cái ngón chân dị loại. Vô luận là hoàn cảnh ở sào huyệt, hay vẫn là bình thường ăn đồ ăn thì đều phải chờ mấy cái huynh đệ tỷ muội khác ăn xong nó mới được ăn canh thừa cơm nguội. Cũng có những thời điểm không có đồ ăn, dù sao cha mẹ của nó cũng chỉ là hai con Kim Cương Áp phổ phổ thông thông mà thôi, tìm không được nhiều đồ ăn cũng là một chuyện bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn. Bởi vì bọn chúng cần phải cam đoan mình được ăn no trước tiên, khi đó mới có thể trở thành trụ cột của cái gia đình này.
Vì vậy nó cũng chỉ có thể nhịn đói trông mong.
Những loài quái vật cần phải sinh tồn ở dã ngoại như bọn chúng, trừ khi là những quái vật đứng đầu, nếu không những loại quái vật ở tầng thấp như bọn chúng cũng đành phải vì kiếm ăn mà lo lắng.
Chỉ có đồ ăn sung túc mới có thể để bọn chúng khỏe mạnh trưởng thành.
Đến một ngày, đồ ăn của tất cả 8 con Kim Cương Áp nhỏ chỉ là một con cá dài nửa mét.
Đối với tám con Kim Cương Áp nhỏ còn đang trong độ tuổi lớn lên mà nói, từng ấy đồ ăn là xa xa không đủ.
Nó vốn không được sủng ái nhất nên chỉ có thể lánh ra xa, chỉ có thể trông mong nhìn qua mấy huynh đệ tỷ muội khác sau khi ăn uống no đủ, có lẽ có thể cho nó mấy cái xương cá, phía trên có lẽ còn có thể thừa lẻ tẻ một chút thịt cá.
Nhưng hôm qua nó cũng chỉ ăn nửa ngụm thịt cá, nó quá đói.
Thận trọng bò lên phía trước. Tất cả mọi người đều là huynh đệ tỷ muội, bọn chúng sẽ cho mình một miếng ăn chứ?
Nó hi vọng nói thầm.
- Không được qua đây!
Con Kim Cương Áp nhỏ tuổi gần nó nhất đá nó một cước.
- Quái vật, cách xa ta một chút.
Một con Kim Cương Áp nhỏ khác lại đá nó một cước.
Nó bị đá lảo đảo một cái.
Bên ngoài thân hiện lên một đoàn hào quang màu tím nhạt yếu ớt...
Chờ sau khi hai con Kim Cương Áp trưởng thành trở lại sào huyệt, nhìn thấy một đám lông vịt tán loạn, còn có mấy con Kim Cương Áp nhỏ đang trốn trong góc với vẻ vô cùng hoảng sợ. Ở chính giữa, nơi ban đầu là chỗ đặt đồ ăn thì đang có một con Kim Cương Áp nhỏ được ăn uống no đủ, thỏa mãn hài lòng nằm trên mặt đất.
Là con quái vật có năm ngón chân kia.
Những con khác lên án con quái vật này tàn bạo, hung ác.
Sắc mặt hai con Kim Cương Áp trưởng thành dần dần biến thành đen...
Cuối cùng nó bị đánh ra ngoài.
Tuổi thơ rực rỡ năm màu còn chưa bắt đầu liền kết thúc.
Loại cá thể tướng mạo quái dị giống như nó, cơ bản đều sẽ bị xem như dị loại, bị mẹ chúng giải quyết.
Còn lại một số nhỏ thì bị ném bỏ, để tự sinh tự diệt.
Chỉ có một phần cực ít mới có thể gian khổ sống sót ở trong tự nhiên.
Đối với Kim Cương Áp, tuổi thơ của nó không phải là chưa bắt đầu đã kết thúc.
Mà là tuổi thơ của nó vẫn một mực chưa từng kết thúc.
Nó cũng gặp qua nguy hiểm, nhưng nhờ năng lực thiên phú của mình, đều là hữu kinh vô hiểm.
Cao Bằng dường như có điều suy nghĩ. Đối phó với loại năng lực của con Kim Cương Áp này, trừ khi ngay từ đầu liền không cho nó có cơ hội tích trữ năng lực thiên phú, nếu không một khi cho nó thời gian liền sẽ đạt tới một mức độ hết sức khó chơi.
Cũng khó trách tiếng kêu của nó không được chính tông, khả năng là nó căn bản không có học qua, cái tiếng kêu không đáng tin cậy trước đó có khả năng là học được từ một con ếch nào đó...
Cũng khó trách mình dạy nó hai tiếng sau đó liền hấp tấp theo tới.
Cao Bằng không biết nên khóc hay cười.
Cũng chính là do kịch lịch bị đuổi ra ngoài trước đó mới khiến cho đầu Kim Cương Áp này trở nên rất mẫn cảm, cũng có chút tố chất thần kinh...
Khi ký ức đang dần dần kết thúc, huyết khế đang phiêu phù bên trong thức hải cũng chậm rãi thiêu đốt, dung nhập vào không gian thức hải.
Chưa từng có một người nghe qua chuyện xưa của nó, cũng không ai có kiên nhẫn nghe cố sự của nó.
Mở to mắt, Cao bằng nhìn đầu Kim Cương Áp trước mắt, cảm giác mình cùng nó đã thành lập được một tầng ăn ý hoàn toàn mới.
- Nhìn ngươi một thân lông vàng, liền gọi ngươi là Tiểu Hoàng đi.
Cao Bằng nói với Kim Cương Áp.
Kim Cương Áp không có ý kiến, hoặc là nói đối với loại chuyện nhỏ nhặt này nó lười nhác phản ứng, ký kết huyết khế đối với nó tựa hồ là một sự kiện hết sức bình thường.
Xốc lên túi ngủ, Kim Cương Áp uốn éo cái mông nghênh ngang đi ra ngoài.
Ba ngày sau, một đạo ý thức ngủ say trong thức hải Cao Bằng bắt đầu thức tỉnh.
Lòng đất dưới chân, đột nhiên kịch liệt lay động, phảng phất có thứ gì đó muốn từ trong đất chui lên.
Cao Bằng từ bên trong túi ngủ đi ra, đã nhìn thấy mặt đất dưới chân đang dần nhô lên cao, mặt đất xuất hiện từng đạo khe nứt ngày càng lớn.
Khe nứt hướng ra phía ngoài khuếch tán, trở nên càng lúc càng lớn.
Một cái thuẫn thô to màu xanh đen phá vỡ mặt đất, nhấc lên từng tầng sóng đất.
Theo sát phía sau là một chiếc thuẫn thô to khác, chiếc thuẫn toàn thân bằng phẳng, nhìn qua tựa như một mặt tấm chắn, có hình dạng bóng bầu dục. Hai đầu nhọn, ở giữa rộng rãi, đồng thời còn có độ cong uốn lượn.
Sau đó một thân thể cao lớn chậm rãi từ bên trong đất chui ra, mặt đất bị phá ra một cái khe nứt cực kì lớn.
Vỏ lưng màu xanh đậm ánh lên quang hoa kim loại, mơ hồ có thể nhìn thấy vài phần hình dạng trước đó, nhưng chỉ tính đến hình thể cũng đã đủ gấp ba ban đầu.
Tại khớp nối còn có gai ngược, mặt ngoài gai ngược lóe ra tia sáng sắc bén.
Một lần nữa được hô hấp trong không khí mới mẻ, A Ban rất kích động, mở ra song kìm ôm lấy bầu trời.
【 Tên quái vật 】: Đại Địa Thuẫn Chu
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Sử Thi
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 25 (cấp Thủ Lĩnh)
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Thổ
【 Đặc tính quái vật 】: Địa linh (Địa Linh Tâm thay thế trái tim ban đầu, tăng lên độ thân hòa đối với Thổ nguyên tố của nó, đồng thời cũng làm cho nó đánh mất khả năng giao hội với các thuộc tính khác.
Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Đẳng cấp năng lực khống thổ + 1
Hiệu quả ② hiệu quả bị động: Đại địa chi lực bảo hộ nó, chỉ cần đứng ở bên trên đại địa thì sẽ liên tục không ngừng hấp thu đại địa chi lực, hình thành một tầng áo giáp Thổ nguyên tố bên ngoài thân, lực phòng ngự của áo giáp Thổ nguyên tố tỷ lệ thuận với năng lực khống thổ. )
【 Năng lực quái vật 】: Khống thổ Lv 2
【 Trạng thái quái vật 】: Khỏe mạnh (vui vẻ)
A Ban tiến hóa thành công, cũng thành công tiến hóa ra đặc tính quái vật. Cao Bằng nhịn không được nhẹ nhàng thở ra, nhiệm vụ lên núi lần này cũng coi như đã hoàn mỹ kết thúc.
- Đi thôi, chúng ta trở về.
-----------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top