Chương 227: Một Cước Kia
- A!
Một tiếng hét vang lên vạch phá bầu trời đêm yên tĩnh.
Cảnh này khiến cho một nữ sinh ở gần mở to hai mắt nhìn, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, đồng thời không ngừng rút lui.
Cao Bằng thấy rõ ràng thuộc tính của quái vật này.
【 Tên quái vật 】: Thanh Quỷ Yểm
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 20
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Quỷ / Hệ Vong Linh
【 Năng lực quái vật 】: Huyễn thuật lv1
【 Nhược điểm quái vật 】: Hệ Quang Minh / Hệ Thần Thánh / Hệ Lôi
【 Trạng thái quái vật 】: Khỏe mạnh (khẩn trương)
【 Đặc điểm quái vật 】: Quái vật hấp thu lực lượng từ sự sợ hãi của những sinh vật khác để trưởng thành, nó có thể chuyển hóa những cảm xúc sợ hãi của sinh vật thành tổn thương hệ m bám lên trên sinh vật.
Đây cũng là một con quái vật, chí ít có thuộc tính đã đại biểu nó được xếp vào trong hàng ngũ quái vật.
Đương nhiên, nếu như dựa theo một chút xác định, nhất định phải xem con Thanh Quỷ Yểm này như một con quỷ cũng không có vấn đề gì, nếu như đặt ở thời Hoa Hạ cổ đại thì nó ổn ổn thỏa thỏa chính là một con quỷ vật.
Không thể không nói chỗ tốt khi có khung số liệu, chí ít tất cả năng lực và nhược điểm của con quái vật này đều hiện ra trong mắt hắn, chỉ cần liếc qua là thấy ngay.
Chẳng biết lúc nào trên sân thượng đã lặng yên dâng lên sương mù màu trắng.
Ở bên ngoài vách tường, hai ngọn quỷ hỏa âm u chầm chậm bay lên, ánh sáng rực rỡ liếc nhìn tất cả mọi người ở đây.
Thân thể gầy gò thon dài giống như ác quỷ từ chỗ sâu trong Hoàng Tuyền leo ra, đỉnh đầu trụi lủi mọc đầy những cái nhọt cực kỳ dữ tợn, nước mủ màu vàng từng giọt từng giọt chảy ra từ trên trán.
- Đây là quái vật gì?
Có người hít vào một hơi, nhìn qua quá đáng sợ.
Chẳng biết từ lúc nào dưới sàn sân thượng đã chảy ra một số lượng lớn hạt nước, hạt nước càng lúc càng nhiều hơn, rất nhanh đã chồng chất thành một tầng nước thật mỏng bao trùm cả lòng bàn chân.
Giơ chân phải lên, sức hút trên mặt nước kéo lòng bàn chân lại.
Chân phải rơi xuống giẫm lên trên mặt nước, phát ra một tiếng bộp giòn vang.
- Năng lực này có hơi nhiều…
Cao Bằng cổ quái nhìn Thanh Quỷ Yểm, không biết năng lực của nó còn tốt, nhưng mà biết năng lực của nó rồi, Cao Bằng không chỉ không sợ, ngược lại còn có xúc động muốn cười.
Cái huyễn thuật đúng là rất chân thực.
- Đi nhanh một chút!
Sắc mặt bộ trưởng bộ đối ngoại đột nhiên biến đổi, có thể khiến cho cảnh vật chung quanh biến hóa, chí ít cũng là quái vật cấp Thủ Lĩnh trở lên, hơn nữa còn là quái vật tương đối mạnh mẽ trong nhóm cấp Thủ Lĩnh kia, tuyệt đối không phải là thứ mà bọn họ có thể đối phó được.
Đồng thời hắn cũng chỉ huy ngự thú của mình phụ trách đoạn hậu.
- Ta đến đoạn hậu, các ngươi đi trước! Các ngươi tranh thủ thời gian báo cảnh sát, chuyện này không phải chúng ta có thể nhúng tay vào được.
Thấy đám nhân loại này không hề bỏ chạy ngược lại còn có can đảm lưu lại chống cự nó, Thanh Quỷ Yểm càng thêm tức giận hơn. Nó phát ra tiếng gào thét đầy giận dữ, kích thước cơ thể giống như quả bóng được bơm hơi nhanh chóng bành trướng, từng sợi gân xanh như con giun nhanh chóng toán loạn, chỉ trong vòng hai hơi thở mà kích thước cơ thể nó tăng lên không chỉ gấp đôi, ác phong quấn quanh khắp người.
- Ông trời ơi.
Trong lòng bộ trưởng bộ đối ngoại phát khổ, đây là quái vật gì vậy chứ, sao kích thước cơ thể bây giờ lại biến lớn nhiều như vậy. Cao khoảng chừng bảy, tám mét, hai cánh tay màu xanh trắng chẳng khác nào trường thương.
- Cạc!
Đột nhiên một tiếng vịt kêu kinh động đến hắn.
Một con vịt từ bên cạnh hắn chạy tới, trong dư quang lưu lại một đoàn ánh sáng màu vàng.
- Trở về!
Bộ trưởng Tào Kim muốn chộp lấy con vịt, nhưng lại hụt mất.
Cái chân vịt của Tiểu Hoàng giẫm trên nền xi măng phát ra âm thanh ba ba ba giòn vang.
Sau đó đột nhiên nhảy một cái lăng không bay lên, hai cái cánh vỗ không ngừng, rốt cuộc nhảy cao đến ba mét.
Màng chân phải nhắm ngay vị trí bắp chân của con quái vật kia đá tới.
Một màn này nhìn qua có chút buồn cười mà bi tráng.
Tựa như một người lùn dũng cảm khiêu chiến cự nhân vậy.
Bên ngoài cơ thể vịt Tiểu Hoàng đột nhiên hiện ra một đoàn lam quang nồng đậm, lam quang lóe lên lập tức biến mất.
Như một cây châm đâm thủng khí cầu.
Tất cả, bao gồm các vũng nước tích tụ trên sân thượng, ác quỷ dữ tợn trước mắt, sương trắng tràn ngập trong không khí.
Ba ~ Trong nháy mắt hôi phi yên diệt.
Cấm ma lĩnh vực!
Trên sân thượng, tất cả mọi thứ đều xuất hiện rõ ràng trong mắt Tào Kim.
Ở ngoài rìa sân thượng, một con quái vật da xanh nho nhỏ chỉ cao có nửa mét với cái đầu vô cùng lớn và tứ chi mảnh khảnh, một bộ dinh dưỡng không đầy đủ đang chống hai tay lên trên mép sân thượng, hướng về phía mọi người rống to một cách hung tợn.
Cực kỳ hung dữ!
Một bàn chân lớn của Tiểu Hoàng trực tiếp đá lên trên mặt nó. Hung dữ, mày còn dám hung dữ nữa à?
Ầm! Thanh Quỷ Yểm bị Tiểu Hoàng đá một cước lên trên mặt, trực tiếp từ trên sân thượng đạp xuống dưới.
- Sao ngươi lại đạp nó xuống hả?
Cao Bằng tranh thủ thời gian chạy về phía lan can sân thượng, vừa thò đầu ra liền nghe được phía dưới truyền ra âm thanh của vật nặng rơi xuống đất.
Nương theo tiếng vang nặng nề này, mí mắt Cao Bằng theo đó co lại!
Kịch bản. . . Không phải như thế này.
Mắt thấy Tiểu Hoàng với vẻ mặt vô tội nhìn mình, Cao Bằng vừa bực mình vừa buồn cười.
Vốn dĩ bản thân đã chuẩn bị bắt lấy con quái vật kia sau đó mang về bồi dưỡng, kết quả ai biết nó lại bị Tiểu Hoàng một cước đá bay.
Bị rơi xuống ở độ cao như vậy, hiển nhiên là không sống nổi.
Thật đáng thương!
- Vậy, vậy con quái vật đó đâu?
Mấy người vừa mới trốn vào trong hành lang nghe thấy động tĩnh trên sân thượng sợ hãi vươn đầu ra, lại phát hiện trước đó sân thượng ồn ào náo động đột nhiên trở nên đặc biệt yên tĩnh, còn có học trưởng Tào Kim giống như người gỗ đứng ở đấy.
Quân Mạc Y vẫn luôn mặt không cảm xúc đứng tại chỗ nhẹ nhàng sờ lên đầu Song Đầu Hắc Khuyển, sau đó chậm rãi đi vào hành lang.
Nơi Thanh Quỷ Yểm rơi xuống là sau bồn hoa trong khu nhà ở, bình thường ít có người tới.
Đi tới nơi Thanh Quỷ Yểm rơi xuống, tại chỗ chỉ có một vết máu màu xanh lục, thi thể Thanh Quỷ Yểm lại không cánh mà bay.
- Gâu!
Hai mắt của Song Đầu Hắc Khuyển sáng lên, lần theo mùi chạy về phía khác của bồn hoa.
Đám người Cao Bằng theo sát sau lưng, không bao lâu đã nhìn thấy phía trước có một bóng người lén lén lút lút dường như đang ôm thứ gì. Nhận ra động tĩnh sau lưng, đạo nhân ảnh kia lập tức tăng nhanh bước chân chạy trốn.
- Đứng lại!
Tào Kim hét lớn.
Người kia sau khi nghe thấy không chỉ không dừng lại, ngược lại chạy còn nhanh hơn.
Đôi mắt Song Đầu Hắc Khuyển đỏ lên, phát ra tiếng thở phì phà phì phò, tốc độ đột nhiên tăng lên mấy lần.
Hai cái đùi sao có thể chạy thắng được bốn chân. Người kia thấy không chạy nổi, trực tiếp ném thi thể Thanh Quỷ Yểm trong tay xuống đất, sau đó vắt giò lên cổ mà lẩn ngay vào một con hẻm nhỏ gần đó.
Song Đầu Hắc Khuyển lại không ngừng chút nào, thẳng tắp đuổi theo người kia.
Thả người bổ nhào về phía trước, hai cái đầu một trái một phải phân biệt cắn trúng hai cái đùi người kia, bịch một tiếng thẳng tắp ngã xuống đất.
Mấy người Cao Bằng đuổi theo, Lý Dục kích động nhất,
- Quái vật này có phải của ngươi hay không? Tại sao ngươi lại làm như vậy?
Vừa dứt lời liền cho người kia một trận quyền đấm cước đá.
- Không có quan hệ gì với ta, đây không phải quái vật ta nuôi, ta chỉ là nhìn thấy bên trên có thi thể quái vật nên muốn nhặt đi bán kiếm lời ít tiền mà thôi.
Người kia hai tay ôm đầu bảo vệ nơi yếu hại, lớn tiếng kêu rên.
- Lý học trưởng, trước tiên cứ giao người này cho cảnh sát đi.
Tào Kim tiến lên an ủi Lý Dục.
Sau khi báo cảnh, rất nhanh cảnh sát đã đến, ghi chép kiểm tra một phen rồi mới mang thi thể Thanh Quỷ Yểm và người kia về cục cảnh sát.
Cao Bằng liếc mắt nhìn thi thể Thanh Quỷ Yểm, hắn cũng sẽ không giải phẫu thi thể, loại chuyện này không cần thiết phải nhúng tay vào.
Sau đó lại trò chuyện vài câu, Lý Dục không ngừng bày tỏ lòng biết ơn vì sự hỗ trợ của bọn họ, đồng thời hứa hẹn trong vòng hai ngày nhất định mời bọn họ ăn cơm vân vân.
Cao Bằng phất phất tay từ biệt, bắt một chiếc xe taxi ở ven đường rồi lên xe về nhà.
-------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top