Chương 228: Có Thể Đánh Không
Sau khi lên xe, tài xế xe taxi không nói một lời, ngoại trừ một chữ “ừ” lúc nghe thấy Cao Bằng nói địa điểm thì không nói thêm một chữ nào nữa.
Cao Bằng cũng không phải người nói nhiều, quay đầu ra cửa sổ trầm mặc nhìn đường phố đang chạy ngược về phía sau.
Cảnh sắc đường phố chung quanh từ phồn hoa trở nên quạnh quẽ, dần dần hoang vu.
Trên phố cũng không có người đi đường.
- Bác tài, hướng này không phải hướng đi về phía tập đoàn Nam Thiên.
Cao Bằng từ tốn nói.
- Bên phía quốc lộ đang kẹt xe, đi đường nhỏ sẽ không bị.
Lái xe mở miệng nói.
Giọng nói lái xe có chút khàn khàn, giống như cuống họng từng bị thương, cho nên giọng nói bị ép tới rất thấp.
Cao Bằng híp mắt lại, đúng lúc nhìn thấy ở ven đường có một nhà vệ sinh công cộng.
- Bác tài, dừng xe đi, nơi này có nhà vệ sinh công cộng, tôi muốn đi vệ sinh.
Động tác của lái xe vẫn không thay đổi, đánh tay lái về phía bên phải, bắt đầu tăng tốc nhanh hơn.
- Tôi lái nhanh một chút, từ chỗ này đi thêm hai mươi phút nữa là tới tập đoàn Nam Thiên rồi, tiểu tử nhịn thêm chút nữa đi…
Lái xe vừa dứt lời thì tiểu Hoàng nãy giờ vẫn ngồi lẳng lặng bên người Cao Bằng nhảy dựng lên, dùng một bên cánh đập vào gáy của lái xe.
- Đánh mẹ ngươi!
Đánh cho người lái xe lảo đảo một cái.
Lời này nghe vào tai người lái xe chỉ là một tiếng cạc, tiếp theo là bị một con vịt lấy cánh đập vào gáy.
Sau gáy truyền tới cảm giác đau đớn, trong mắt người lái xe thoáng qua một tia lãnh khốc.
Lái xe cố nén đau nói.
- Tiểu tử đừng xúc động như vậy, mắc tiểu nhịn một chút cũng không sao mà. Còn trẻ như vậy mà không nín được tiểu, khả năng là thận có vấn đề.
Nói xong còn giống như chạm tới chuyện gì đó buồn cười của người lái xe, hắn ta vui vẻ cười cười.
- Tiểu Hoàng, đánh chết hắn.
Cao Bằng từ tốn nói.
Lần này Cao Bằng không che giấu giọng nói của mình, lái xe nghe được rõ ràng.
Lái xe biến sắc, đột nhiên giẫm mạnh phanh lại.
- Có chuyện gì thì từ từ nói.
Lúc này Cao Bằng mới không nhanh không chậm mở cửa xe, sau đó kéo tiểu Hoàng xuống xe,
- Sớm dừng xe không phải tốt hơn sao, nói đi, là ai phái ông tới.
Lái xe lắc đầu.
- Tiểu huynh đệ không nên hiểu lầm, giữa tôi và cậu không có bất cứ mâu thuẫn gì hết.
Vừa nói lái xe vừa chậm rãi giơ hai tay lên, ra hiệu chính mình không có bất cứ uy hiếp gì.
Ngay lúc đó, cốp xe phía sau không biết được nâng lên từ lúc nào, một cánh tay đen kịt duỗi ra, sau đó chui ra một con khỉ lông trắng, sắc mặt con khỉ cứng ngắc, bên ngoài thân còn có lông tơ màu trắng.
Có lẽ bởi vì trên chân có lông, cho nên khi nó giẫm lên mặt đất không hề phát ra bất kì âm thanh nào.
Con khỉ lông trắng chậm rãi đến gần, ánh mắt sáng rực.
Sau đó đột nhiên vọt lên, hung hăng đánh một quyền lên đỉnh đầu Cao Bằng.
Cao Bằng bị một quyền này đánh cho khẽ cong người, cái đầu của Tiểu Hoàng đứng bên cạnh Cao Bằng khẽ vang lên một tiếng bịch trầm đục, bị rách ra một miệng vết thương nhỏ, đồng thời bên ngoài thân lóe lên tử quang, thể tích Tiểu Hoàng cũng tăng lớn thêm một phần.
Ý cười vừa hiện ở trên mặt lái xe thì lập tức cứng đờ, cái tên này tại sao lại không có vấn đề gì? Chuyện này có hơi khó hiểu rồi.
Cao Bằng xoa xoa cái đầu. Mặc dù không bị thương, nhưng cũng không phải là nói hắn có thể miễn dịch đau đớn, một quyền này đánh vào trên đầu vẫn có chút đau.
Quay đầu lại thì nhìn thấy một con khỉ lông trắng cao hơn một mét đang âm trầm nhìn chằm chằm chính mình, mặt mũi con khỉ lông trắng này nhăn nhúm thành một đoàn, cái mũi nhăn vào một chỗ, con ngươi màu xanh sẫm, trong đêm tối tản mát ra ánh sáng màu lục. Thấy Cao Bằng nhìn sang liền nhếch miệng cười với Cao Bằng một cái, sau đó hung hăng đá vào đũng quần của hắn.
Đệt! Ngươi quá đáng rồi đó!
Cao Bằng tranh thủ thời gian che háng, một cước của con khỉ này đá vào trên mu bàn tay Cao Bằng.
Tổn thương của một kích này trực tiếp chuyển lên thân Tiểu Hoàng. Ngoài thân Tiểu Hoàng lại lóe tên tử quang, thể tích lại tiếp tục tăng vọt thêm một đoạn nhỏ.
Lúc này Tiểu Hoàng đã cao gần hai mét, áo khoác lông vũ màu vàng căng phồng lên, cũng may là chất lượng tốt, nếu không thì đã bị xé rách ra rồi.
Hai cái lông vũ trên đỉnh cánh tiểu Hoàng khép lại, nắm khóa kéo xuống một cái, lập tức cởi xuống áo khoác lộ ra cơ bắp cường tráng phía trong.
【 Tên quái vật 】: Bạch Sương Thi Hầu
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 20
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Âm / Hệ Thi
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Tinh Nhuệ
Lại là một con quái vật hệ Thi... Vừa nãy là một con Thanh Quỷ Yểm hệ Quỷ.
Cao Bằng như có điều suy nghĩ chuyển mắt nhìn người tài xế này, đây là đang trả thù cho đồng bọn sao, đúng là tình cảm sâu đậm, nhưng mà sự trả thù này đúng là tới thật nhanh.
- Ồ, tôi thật sự muốn xem thử rốt cục là sau lưng ông có mấy người.
Sắc mặt Cao Bằng lạnh lẽo, bước nhanh về phía trước.
Sắc mặt người lái xe hung ác, cánh tay bao phủ dưới ống tay áo khoác màu đen khẽ rung một cái, từ bên trong trượt ra một ống thép, sau đó nhắm ngay đỉnh đầu Cao Bằng đập mạnh!
- Bộp.
Cao Bằng bình tĩnh nâng tay trái lên, trực tiếp chặn lấy ống thép đang đập xuống, giống như đang nắm một cọng rơm.
Mặc dù những ngự thú khác không có ở bên người, mặc dù để cho hắn chiến đấu với quái vật khác thì chắc chắn Cao Bằng sẽ không phải đối thủ của chúng.
Nhưng lực lượng mà ngự thú phản hồi lại cho hắn vẫn còn ở trên người. Trước hết cứ lấy A Ngốc làm ví dụ, lực lượng hơn vạn cân đối với nó là quá dễ dàng, vì thế lực lượng phản hồi lại sẽ không dưới một trăm cân.
Lại thêm tăng phúc của những ngự thú khác, một thân lực lượng của Cao Bằng bây giờ ít nhất cũng đã hơn mấy trăm cân.
Nhớ tới quyền pháp dưỡng sinh mà ông ngoại dạy cho hắn, thân thể Cao Bằng hơi nghiêng, chân phải đạp mạnh xuống, lực lượng theo bắp chân, đùi, hông eo, phần lưng, cổ, vai, cánh tay từng bước tăng lên. Mỗi một khớp nối giữa các bộ vị trên thân vận chuyển giống như những bánh răng tốt nhất, quyền tay phải đánh ra như một viên đạn!
Quyền phong phá vỡ không khí, giống như trường tiên đánh nổ không khí, phát ra một tiếng giòn vang chói tai.
Lực sát thương của nắm đấm tương đương với lực lượng ra quyền cộng với tốc độ.
Cho nên lực lượng hơn vạn cân của A Ngốc nếu toàn lực bộc phát thì lực sát thương của quyền kế tiếp có thể đạt tới mấy vạn cân thậm chí hơn mười vạn cân, có thể so với một cỗ xe tăng hình người.
Mặc dù Cao Bằng không có khủng bố như vậy, nhưng mà người tài xế này cũng chỉ là một người bình thường với lực lượng hơi lớn mà thôi.
Một quyền đánh trúng đầu người lái xe, lái xe bị đánh bay sau đó đập mạnh trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ.
Chủ nhân bị đánh bại, Bạch Sương Thi Hầu táo bạo gầm lên một tiếng, bỏ qua Tiểu Hoàng chuyển sang Cao Bằng muốn báo thù cho chủ nhân.
Tiểu Hoàng cúi người, mở cái miệng rộng trực tiếp cắn đầu Bạch Sương Thi Hầu. Bây giờ Tiểu Hoàng đã cao ba mét, cái con Bạch Sương Thi Hầu này ở trước mặt nó còn chưa cao tới ngực.
- Chớ ăn.
Cao Bằng ngăn Tiểu Hoàng lại, nói không chừng thứ này có độc, cũng không thể tùy tiện ăn.
Tiểu Hoàng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Cao Bằng, sau đó phun Bạch Sương Thi Hầu từ trong miệng ra rồi dùng chân đạp trên người nó.
Giải quyết xong lái xe và ngự thú của hắn, Cao Bằng chuyển mắt nhìn bốn phía.
Đây là một cái ngõ nhỏ hoang vắng, lúc nãy người lái xe ngẫu nhiên chạy vào trong này. Xung quanh có mấy hộ gia đình, khả năng đã nghe thấy động tĩnh ở đây nên đều đóng chặt cửa sổ, tắt hết đèn trong nhà, cũng không có ý muốn ra xem náo nhiệt, việc không liên quan đến mình thì tốt nhất nên tránh ra thật xa.
Cao Bằng bỏ người lái xe vào cốp, lại để cho Tiểu Hoàng đánh gãy tứ chi của Bạch Sương Thi Hầu rồi đặt ngồi ở hàng ghế phía sau. Ngồi lên ghế lái, Cao Bằng giẫm mạnh chân ga hướng về con đường lúc trước đã đi qua, lượn quanh hai vòng cuối cùng cũng về đến đường lớn, hỏi người qua đường một chút sau đó lái xe về phía tập đoàn Nam Thiên.
Xuống xe, Cao Bằng gọi điện thoại cho ông ngoại, nhưng đầu bên kia lại thông báo rằng thuê bao đang ở ngoài vùng phủ sóng.
Nghĩ nghĩ, Cao Bằng bấm vào một dãy số trong điện thoại di động mà trước đó ông ngoại đã giao cho hắn.
Điện thoại vang lên hai tiếng liền được kết nối.
- Cao thiếu, có gì cần phân phó sao.
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói cung kính.
- Có thể đánh không?
Cao Bằng trực tiếp hỏi.
Đầu dây điện thoại bên kia trầm mặc một lát, sau đó nói ra.
- Cao thiếu chờ một lát, Cao thiếu ngài ở nơi nào?
- Ta ở trước cửa công ty.
- Lập tức tới ngay.
Điện thoại đã cúp.
Cao Bằng đợi một hồi, đột nhiên trên bầu trời loáng thoáng truyền đến tiếng cánh quạt máy bay trực thăng.
- ?…?...?
Cao Bằng ngẩng đầu liền thấy hai luồng sáng chiếu thẳng từ không trung xuống, ba cái máy bay trực thăng chậm rãi hạ xuống!
---------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top