Chương 268: Giao Dịch
- Cứ hẹn thời gian nội trong hai ngày này, đến lúc đó cô cũng đi cùng đi.
Cao Bằng trả lời một cách mập mờ không rõ. Đối với mấy việc gặp mặt này thật ra hắn hoàn toàn không có hứng thú, bởi vì hắn là người có tính cách tương đối trạch, dù cho có là Du Châu tứ tinh thì đối với hắn chẳng qua cũng chỉ là mấy Ngự Sử lợi hại hơn chút so với người thường. Vì đề phòng khi một mình gặp mặt với Lâm Hinh Nhị sẽ tương đối xấu hổ, bởi vậy phải mang theo lọ dầu bôi trơn Từ Thanh Chỉ này mới được.
Lâm Hinh Nhị là thợ săn thế giới, là một loại nghề nghiệp cực kì đặc thù.
Đi lại ở nơi hoang tàn vắng vẻ trong núi sâu đầm lầy, thăm dò vùng đất hoang không biết, cũng coi như là một nhân tài. Nếu như có thể thu phục về dưới trướng, sẽ có trợ giúp rất lớn trong việc mở rộng của tập đoàn Nam Thiên.
Dù sao tài phú lớn nhất là ở nơi hoang dã, Lâm Hinh Nhị có thể đánh ra thanh danh ở nơi này thì khẳng định là có chân tài thực học.
Thu phục Lâm Hinh Nhị cũng chỉ là ý nghĩ của Cao Bằng, chân chính muốn áp dụng chắc chắn sẽ không chỉ đơn giản dùng đôi câu ba lời là có thể thực hiện được.
Tiết học này là sinh vật học thần thoại, giáo viên là một vị giáo sư lão làng thuộc hệ lịch sử, có nghiên cứu rất sâu về cổ sinh vật và sách cổ thần thoại.
- Tiết học trước chúng ta đã nói về mối quan hệ giữa Thanh Loan và Phượng Hoàng trong chuyện thần thoại xưa, tiết học hôm nay chúng ta chủ yếu sẽ thảo luận về một loại thần điểu khác được xưng là điềm dữ, Tất Phương. . .
Giáo sư Lý Trường Hà có học thức phong phú, hơn nữa giảng bài lại hài hước thú vị, cho nên Chương trình học của ông ấy rất được các sinh viên của học viện Ngự Sử yêu thích.
- Ở trong truyền thuyết thần thoại, Tất Phương xuất hiện là điềm báo trước có đại hỏa. Hơn nữa còn có sách cổ ghi lại, truyền thuyết nói rằng lúc Hoàng Đế tụ tập quỷ thần ở Thái Sơn, ngồi trên chiến xa do giao long kéo, mà Tất Phương thì hầu hạ bên cạnh chiến xa. Sau này, Tất Phương được gọi là hầu sủng của Hỏa Thần. Đặc trưng rõ rệt nhất của Tất Phương là chỉ có một chân, lông vũ màu xanh, có thể ngự hỏa. . .
Cao Bằng nghe rất say sưa ngon lành, nghe đến khi tiết học kết thúc mà vẫn chưa thỏa mãn.
Đi tới khu vực dành cho ngự thú ở phía sau phòng học, Cao Bằng nhìn thấy không ít người đang vây quanh một chỗ, âm thanh cực kì huyên náo.
Chốc lát, bên trong truyền ra mấy tiếng kinh hô, đám người vây quanh lập tức giải tán, trên góc áo mấy người trong đó còn có vài đốm lửa. Mấy người kia vội vàng lăn vài vòng trên đất mới có thể dập tắt lửa, nhìn có vẻ vô cùng chật vật, trên quần áo bị dính không ít tro bụi.
- Đây là ngự thú nhà ai mà nóng tính quá vậy?
- Nhưng nó thật sự rất giống với Tất Phương, con ngự thú này đến cùng có thể tiến hóa thành Tất Phương hay không đây?
- Sao có thể chứ, Tất Phương chính là Thần thú trong truyền thuyết, con ngự thú này muốn tiến hóa thành Tất Phương thì đúng là suy nghĩ nhiều rồi. Thầy giáo đã nói Tất Phương là hạc, là hạc đấy! Đây rõ ràng là một chim cánh cụt mà!
Nhất thời bầu không khí đột nhiên trở nên dễ chịu hơn, chỉ còn lại Tiểu Diễm nghe không hiểu những người này nói cái gì, vẻ mặt đầy tức giận đứng tại chỗ.
- Cao Bằng tới.
Không biết là ai lên tiếng.
Sau đó tràng cảnh đột nhiên trở nên quạnh quẽ, rất nhiều người đều lặng lẽ dò xét Cao Bằng.
Ở trên TV bọn họ nhìn thấy Cao Bằng không chỉ một lần, cảm nhận hoàn toàn khác biệt so với quan sát ở khoảng cách gần.
Trước kia bọn họ cũng đã gặp Cao Bằng, nhưng lúc đó đều chưa từng để ý, ngày trước chỉ coi Cao Bằng là một bạn học bình thường mà thôi.
Bây giờ nhìn lại, mặc dù vẫn là người kia, nhưng cảm thụ lại hoàn toàn khác biệt.
- Vì sao ta cảm thấy hắn đi đường lại có gió?
- Bởi vì hắn đi nhanh chăng!
Thấy Cao Bằng đi tới, Tiểu Diễm vội vàng bay về phía Cao Bằng, cuối cùng phanh chân dừng lại vài mét trước mặt Cao Bằng, thân mật cọ xát vào hắn.
Đợi đến khi Cao Bằng dẫn Tiểu Diễm rời đi thật xa mới có người lên tiếng,
- Hóa ra con chim một chân này là của Cao Bằng, vậy thì không kỳ quái. . .
Cao Bằng xem như triệt để thể nghiệm được cảm giác của một danh nhân, bất kể hắn đi tới chỗ nào trong đại học Du Châu thì đều có người nhận ra hắn. Sau đó giống như người ta đang xem khỉ vậy, thỉnh thoảng còn lấy điện thoại di động chụp mấy tấm hình — — Mỗi góc độ một tấm.
Loại ảnh chụp này vừa nhìn là biết sẽ không đẹp! Đã không đẹp rồi thì các người còn chụp làm gì.
Cao Bằng có chút tức giận, sau đó cưỡi lên Tiểu Diễm rời khỏi đại học Du Châu.
Xem ra mấy ngày nay không thể trở về trường học, đợi khi bớt nổi bật rồi mới đến vậy.
. . .
Ngày thứ hai Cao Bằng không trở lại trường học, buổi tối đã hẹn với Lâm Hinh Nhị và Từ Thanh Chỉ ăn cơm ở một nhà hàng cao cấp nhất tại trung tâm thành phố.
Tập đoàn Nam Thiên có cổ phần trong nhà hàng này nên Cao Bằng có thể trực tiếp ăn miễn phí, hơn nữa về mặt an toàn cũng được bảo đảm hơn.
- Lâm học tỷ và Từ học tỷ đã đến rồi!
Cao Bằng đứng dậy chào hỏi với hai nữ sinh vừa mới đẩy cửa vào.
Sơn thành có nhiều mỹ nữ, bởi vì hoàn cảnh địa lý đặc biệt và dân phong dân tộc, không cần biết chiều cao các cô gái sơn thành thế nào nhưng luôn luôn có chung một thứ, đó chính là đôi chân mượt mà thẳng tắp. Sơn thành có rất nhiều thang, từ nhỏ đến lớn các cô gái ở Sơn thành thường xuyên lên xuống bậc thang nên đôi chân bọn họ đều rất nhỏ nhắn thon thả.
Lâm học tỷ không thể nghi ngờ là người kế thừa nét truyền thống tốt đẹp này.
Mấy sợi tóc đen bên tai nhẹ nhàng rũ xuống, mày ngài cong cong, mắt như trăng sáng, khóe môi hơi nhếch vẽ ra một đường cong đẹp mắt.
Trên người mặc chiếc áo hở vai màu đen, xương quai xanh tinh xảo dưới màu da khỏe mạnh nhìn như một đôi ngọc như ý.
Có lẽ bởi vì thường xuyên ra vào nơi hoang dã nên khí chất Lâm học tỷ giống như một con báo săn mạnh mẽ, so với cái tên dịu dàng của nàng thì giống như hai thái cực.
Lâm Hinh Nhị cũng không khách khí, sau khi vào phòng liền trực tiếp ngồi xuống đối diện Cao Bằng, nói với vẻ tùy ý,
- Nhà hàng này là của tập đoàn Nam Thiên các cậu phải không? Cậu cứ bảo quản lý tùy tiện đưa lên vài món là được, dù sao tôi đến cũng không phải đến vì ăn.
Cao Bằng gật đầu, sau đó gọi quản lý tới dặn dò vài câu. Quản lý liên tục gật đầu, sau đó rời khỏi cũng không quên đóng cửa phòng lại.
- Được rồi, tôi đã dặn dò quản lý, trong hai mươi phút sẽ không có nhân viên phục vụ khác đến đây. Nếu muốn nói gì thì nói đi, phòng này có cách âm nên cứ yên tâm.
Lâm Hinh Nhị gật đầu, sau đó nhẹ nhàng nói.
Nghe xong những gì Lâm Hinh Nhị nói, Cao Bằng không ngừng suy tư, chậm rãi gật đầu.
- Tôi nghĩ là tôi có thể hiểu, nếu như những gì cô nói là thật, vậy cô muốn đạt được cái gì? Nói một cách chính xác hơn là cô muốn đạt được cái gì từ chỗ tôi?
Cao Bằng híp mắt lại.
Hắn thừa nhận Lâm Hinh Nhị rất xinh đẹp, một vẻ đẹp rất dã tính, có thể gợi ra ham muốn chinh phục của rất nhiều đàn ông, từ đó trong quá trình đàm phán sẽ đạt được ưu thế rất lớn, nhưng lại không bao gồm hắn.
- Thứ nhất, những người kia đến từ khu bên ngoài, hơn nữa nhìn phong cách trang phục rất giống mấy kẻ điên Bạch Kim Chi Thủ kia. Tôi không thích Bạch Kim Chi Thủ, người của Bạch Kim Chi Thủ làm việc quá mức cấp tiến, hơn nữa có đôi khi còn không từ thủ đoạn, cho nên tôi không thích giao tiếp với những gia hỏa tư duy khác người đó.
- Thứ hai, tôi hi vọng tập đoàn Nam Thiên các cậu có thể giúp một ngự thú của tôi tăng phẩm chất lên một cấp. . . Về chuyện tài liệu tôi có thể tự mình lo, thậm chí có một số tài liệu hiếm thấy trên thị trường tôi cũng có thể tự mình đi dã ngoại tìm kiếm.
Lâm Hinh Nhị nói một cách nghiêm túc.
- Vì sao tìm tôi?
Cao Bằng nhíu mày, đồng thời nhìn lướt qua Từ Thanh Chỉ. Lẽ nào là do cô ấy tiết lộ tài hoa của mình ra ngoài?
Từ Thanh Chỉ bị Cao Bằng nhìn một cái lập tức luống cuống. Nàng cũng không phải thật sự ngu dốt đần độn, đương nhiên không có nói gì về năng lực bồi dưỡng ngự thú của ông chủ nhà mình với người ngoài, cái nồi này nàng cũng không muốn cõng.
- Bởi vì tôi tin tưởng thực lực tập đoàn Nam Thiên các cậu, dù sao các cậu có được nhiều phòng thí nghiệm nhất toàn bộ Du Châu.
Lâm Hinh Nhị mỉm cười nói.
Thì ra là tìm tập đoàn Nam Thiên, xem ra là do mình hiểu lầm rồi. Cao Bằng gật đầu,
- Cũng không phải không thể, có điều tôi hi vọng có thể đổi một số điều khoản hợp tác của chúng ta.
---------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top