Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 267: Linh Hồn Tỏa Liên

Chương 267: Linh Hồn Tỏa Liên
Trên bầu trời, một con hạc một chân toàn thân màu trắng nhưng lại mơ hồ tỏa ra ánh sáng xanh đỏ đang bay lượn trên không của thành phố, làm bạn với mây trắng.
Hai chân Cao Bằng kẹp lấy cổ Tiểu Diễm, cố gắng ngồi sao cho ngay ngắn, đầu tóc bị gió thổi trông vô cùng lộn xộn, chẳng còn chút bộ dáng cao nhân đắc đạo nào nữa.
Cao Bằng đột nhiên nhớ tới mình còn có hai năng lực.
Vỗ trán một cái, đoạn thời gian trước quá mức bận rộn, kết quả làm cho bản thân mình quên mất chuyện quan trọng này.
Khi lần đầu tiên Ngự Sử có được ngự thú cấp Thủ Lĩnh, lúc đó Ngự Sử sẽ có được một năng lực bảo mệnh!
Khi dưới tay Ngự Sử xuất hiện một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ đầu tiên thì sẽ có được năng lực bảo mệnh thứ hai! Cứ thế mà tiếp tục suy ra.
Lúc trước ngự thú đầu tiên lên cấp Thủ Lĩnh đã mang đến cho Cao Bằng năng lực Lá chắn nguyên tố, đây cũng là năng lực cơ bản mà rất nhiều Ngự Sử đều có, sau đó Cao Bằng cũng đã âm thầm thử nghiệm qua năng lực này.
Năng lực Lá chắn nguyên tố là năng lực tiêu hao lực lượng nguyên tố trong cơ thể ngự thú để ngưng tụ ra một đạo lá chắn nguyên tố bao quanh cơ thể Ngự Sử. Đây là một năng lực có thể trưởng thành, căn cứ vào sự tiêu hao lực lượng nguyên tố trong cơ thể ngự thú nhiều hay ít để quyết định cường độ của lá chắn.
Sau khi A Ngốc thăng cấp Lĩnh Chủ cũng mang đến cho Cao Bằng một năng lực bảo mệnh mới đó chính là: Linh Hồn Tỏa Liên.
Linh Hồn Tỏa Liên có thể để cho Cao Bằng tiến hành khóa chặt linh hồn với một ngự thú đã ký kết huyết khế, sẽ không thể sửa đổi trong vòng một tháng.
Chỉ cần có kẻ địch muốn thông qua phương diện linh hồn ảnh hưởng đến Cao Bằng, cơ chế phòng ngự của Linh Hồn Tỏa Liên sẽ lập tức phát động, lúc này đối phương sẽ phải đồng thời đối phó với cường độ linh hồn của Cao Bằng và ngự thú cộng lại!
Hơn nữa nếu dùng Linh Hồn Tỏa Liên với ngự thú trong thời gian dài thì linh hồn của Cao Bằng sẽ luôn được ôn dưỡng, thời gian lâu dần, cường độ linh hồn của Cao Bằng cũng sẽ đạt được tăng phúc nhất định.
Có thể nói đây chính là một năng lực không tệ chút nào, năng lực bảo mệnh của những Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ khác là cái gì thì Cao Bằng không biết, dù sao đây cũng là bí mật quan trọng nhất nên sẽ không một ai dễ dàng nói với người khác.
Có điều đối với loại năng lực này Cao Bằng vẫn rất hài lòng, cũng không phải hài lòng vì năng lực phòng ngự của Linh Hồn Tỏa Liên, mà là vừa ý hiệu quả ôn dưỡng linh hồn của nó.
Cao Bằng nhìn Tiểu Diễm dưới thân, thử thăm dò dùng Linh Hồn Tỏa Liên khóa lại với Tiểu Diễm.
- A!
Đôi cánh Tiểu Diễm đột nhiên run lên, suýt chút nữa đã rơi từ trên trời xuống làm Cao Bằng sợ hãi một trận.
- Ta bị sao thế này? Sao đang bay thật tốt đột nhiên lại cảm thấy trong đầu giống như bị ném một đống phân vào thế?
Tiểu Diễm hùng hùng hổ hổ quát lên.
Cao Bằng,
- . . .
- Cao Bằng, sao ngươi lại dùng loại ánh mắt này nhìn ta? Vừa rồi thật sự ta không hề cố ý, trong đầu của ta đột nhiên giống như bị tên ngu xuẩn nào đó đánh cho một quyền, chợt cảm thấy vô cùng khó chịu.
Tiểu Diễm cuống quít giải thích.
Cao Bằng không lộ ra vẻ gì gật đầu,
- Ừm, ta đã biết.
Trước cổng trường đại học Du Châu người đến người đi tấp nập, thỉnh thoảng cũng có một vài học sinh dắt ngự thú của mình ra vào trường, việc này đã trở thành tình trạng bình thường.
Bây giờ đã qua trọn bốn năm kể từ khi xảy ra tai biến, từ lúc đầu không hiểu đến sau này dần dần tiếp thu. Năng lực thích ứng của nhân loại quả thực vượt quá tưởng tượng — — đặc biệt là ở trước xu thế chung kết cục đã định.
Hai năm trước còn có thể nhìn thấy vài người kiên định chống lại, bọn họ kiên trì cho rằng quái vật mang đến tai nạn cho bọn họ, nên từ chối ký kết huyết khế.
Nhưng hôm nay, những người đã từng phát biểu những lời lẽ hùng hồn trên internet kia đều rất vui sướng ôm ngự thú mới của mình chụp ảnh đăng lên. . .
Lệ ——
Một tiếng kêu sắc bén cắt phá trời cao.
Bóng đen từ trên trời đáp xuống phần đất trống trước cổng trường đại học Du Châu, đó chính là một con bạch hạc một chân có hình thể không nhỏ, trên lưng còn có một bóng người đang ngồi ngay ngắn.
Thân thể của bóng người kia cực kì mơ hồ, bốn phía cơ thể hiện ra từng lớp từng lớp bình chướng màu đỏ nhạt, mãi đến lúc hạ xuống thì lớp bình chướng màu đỏ mới chậm rãi tiêu tán.
Cao Bằng từ trên lưng hạc nhảy xuống, xoa xoa mồ hôi trán.
Vừa rồi hắn trong cái khó ló cái khôn, ở trên trời ngưng tụ ra một lớp Lá chắn nguyên tố để ngăn cách cuồng phong bên ngoài.
Đồng thời hỏa nguyên tố trong cơ thể Tiểu Diễm cũng tạo thành một lớp lá chắn hỏa nguyên tố bên ngoài cơ thể Cao Bằng, có tác dụng gia tăng nhiệt độ, dù cho ở ngàn mét trên không trung cũng không lạnh chút nào, thậm chí còn hơi nóng. . .
- Oa, đây là cưỡi hạc sao, quả thật rất bức cách!
Một sinh viên đi ngang qua rất hâm mộ nói.
- Không ngờ lại là hạc một chân, nó không phải là Tất Phương đấy chứ?
- Tầm bậy, Tất Phương ở đâu ra, đó chỉ là thứ hư cấu trong thần thoại thôi!
- Bây giờ không có nhưng không có nghĩa là về sau không có!
Mấy tên sinh viên tranh cãi ầm ĩ.
Cao Bằng dẫn Tiểu Diễm vào phòng bảo vệ đăng ký rồi mới đi vào trường học.
- Cao Bằng.
Sau lưng truyền đến tiếng gọi.
Cao Bằng quay đầu liền nhìn thấy một nữ sinh mặc váy trắng đang nhìn hắn với vẻ vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Suy nghĩ ba giây, Cao Bằng xác nhận chính mình quả thật không có ấn tượng nào.
- Xin chào, mình có xem bạn thi đấu, dáng vẻ ở trên lôi đài của bạn cực kỳ đẹp trai.
- Không có khoa trương vậy chứ, thật ra cũng bình thường thôi.
Cao Bằng ngại ngùng cười đáp.
- Oh, ông chủ, hôm nay ngài đến trường học sao.
Trùng hợp vào lúc đó Từ Thanh Chỉ đi vào từ cổng chính, nhìn thấy Cao Bằng ở đây liền lập tức đi tới đứng bên cạnh hắn, sau đó khẽ mỉm cười với nữ sinh mặc váy trắng kia.
Bình thường có đôi khi Cao Bằng cũng nhờ Từ Thanh Chỉ giúp đỡ nuôi dưỡng một vài ngự thú, dù sao lúc hắn làm thí nghiệm sẽ thường xuyên quên cho ngự thú ăn, dần dà Từ Thanh Chỉ cũng quen thuộc với mấy con ngự thú của Cao Bằng.
Là người phụ nữ này sao. . .
Tiểu Diễm liếc nàng một cái, người phụ nữ này sao lại bày ra bộ dạng quen thuộc như vậy. Thế nhưng nhớ lại người phụ nữ này đã từng giúp nó quét dọn nhà vệ sinh mấy lần, Tiểu Diễm cũng dần tha thứ cho nàng.
Nữ sinh kia còn muốn tiếp tục nói chuyện, Từ Thanh Chỉ đã quay đầu nói với Cao Bằng:
- Ông chủ, có lẽ ngài không biết, từ lần trước sau khi giải thi đấu kết thúc thì trong trường có rất nhiều người hâm mộ ngài đấy, trong ngành của chúng ta cũng có không ít học muội lén lút tìm tôi để nghe ngóng phương thức liên lạc của ngài.
Chẳng lẽ bọn họ muốn mình giúp bồi dưỡng ngự thú sao?
Cao Bằng nhướng mày,
- Cô không tùy tiện nói phương thức liên lạc của tôi ra ngoài đấy chứ?
- Không có, tuyệt đối không có, khi chưa được ngài cho phép thì tôi nào dám tiết lộ phương thức liên lạc chứ.
Từ Thanh Chỉ mỉm cười, hai người vừa nói cười vừa rời đi.
- Vậy thì tốt rồi.
Sắc mặt Cao Bằng khôi phục lại vẻ bình tĩnh thường ngày, hắn gật đầu với nữ sinh đã chào hỏi hắn lúc nãy sau đó đi đến học viện Ngự Sử.
- Đúng rồi, ông chủ, tôi có một người bạn tốt muốn làm quen với ngài, cô ấy cũng là sinh viên của học viện Ngự Sử. . .
Từ Thanh Chỉ vụng trộm nhìn thoáng qua biểu cảm Cao Bằng, thấy trên mặt hắn chưa từng xuất hiện vẻ không vui mới thở phào nhẹ nhõm nói tiếp:
- Thật ra cô ấy cũng rất nổi tiếng ở học viện Ngự Sử, nghe đâu còn là Du Châu tứ tinh gì gì đó nữa.
- Lâm Hinh Nhị?
Khuôn mặt Từ Thanh Chỉ đầy vẻ kinh ngạc,
- Ngài biết cô ấy?
- Không biết.
Từ Thanh Chỉ đầu tiên là nhẹ nhàng thở ra, sau đó lại lén lút đưa mắt nhìn Cao Bằng,
- Cô ấy biết nhà tôi ở tập đoàn Nam Thiên, cũng biết thân phận của ngài nên muốn nhờ tôi giúp đỡ để gặp mặt ngài một lần.
-----------------------
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất