Chương 272: Mộc Khổng Tước
Tiểu Diễm thở hổn thể, cúi đầu xuống liền nhìn thấy toàn bộ lông vũ trên người đã biến mất, chỉ còn cái bụng trụi lủi.
Bộ lông vũ xinh đẹp nhất của ta!
Tiểu Diễm rên rỉ, thiếu chút nữa thì đau lòng đến thổ huyết.
Từ bé đến giờ nó chưa bao giờ trụi lủi như thế. Bây giờ, nhìn nó không khác gì một con vịt nướng vàng ươm béo mẫm trong tủ quầy.
Không ngờ ta lại trở nên trọc giống như Tiểu Hoàng.
Tiểu Diễm quỳ xuống, không ngừng đập cánh xuống đất.
Một nguyên nhân quan trọng khiến cho nó không thích dùng năng lực Hoả Vũ này chính là, nếu tần suất sử dụng quá nhiều thì nó sẽ bị trụi lông trong một khoảng thời gian ngắn.
Vừa rồi tình thế quá cấp bách, nó không kịp nghĩ nhiều như vậy, trực tiếp thả hết lông vũ trên người ra ngoài.
Tiểu Hoàng chạy tới, Tiểu Diễm quay đầu sang một bên, trong mắt tràn đầy xấu hổ và giận dữ. Con vịt trọc này… chạy đến để chế giễu ta sao.
Tiểu Hoàng xông tới, hiếu kỳ liếc nhìn Tiểu Diễm, sau đó cởi cái áo khoác vàng mà mình đang mặc ra đưa cho Tiểu Diễm:
- Này! Đừng để bị cảm lạnh đấy!
Cả người Tiểu Diễm đột nhiên run rẩy, không dám tin nhìn Tiểu Hoàng.
Lúng ta lúng túng một lúc lâu, sắc mặt đột nhiên đỏ lên, nó hung dữ trừng mắt nhìn Tiểu Hoàng:
- Hừ! Ai cần ngươi lo!
Nói xong liền vỗ vỗ cánh muốn bay đi.
Nhưng nó lại quên mất mình đã không còn lông vũ nữa, chỉ dựa vào đôi cánh thịt mà muốn bay lên thì rất khó, nhảy lên không hai lần đều ngã xuống va vào người Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng lăn hai vòng trên đất, tử quang lóe lên…
- Nếu các ngươi đã nhìn thấy vậy thì ở lại đây luôn đi, ai bảo các ngươi nhìn thấy thứ không nên thấy!
Một giọng nói truyền đến từ trong rừng cây phía sau lưng.
- Kiếp sau phải nhớ, không cần nhìn nhiều, nghe nhiều!
Garoua phát hiện, nếu chỉ đơn thuần dùng phương thức tấn công từ xa thì không thể nào uy hiếp đến mấy người đi đường này. Cho nên ngay lúc Tiểu Hoàng và Tiểu Diễm đấu võ mồm, hắn đã nhanh chóng di chuyển từ trên núi xuống.
Một cự thú màu lam nhanh nhẹn như khỉ nhảy qua nhảy lại giữa rừng núi, cánh tay trái bắt lấy một cành cây to khoẻ, lực quán tính đẩy nó bay ra xa, ngay sau đó cánh tay phải nắm chuẩn vào cành cây to khoẻ của một cây đại thụ khác cách đó gần trăm thước.
Thân cây đột nhiên trầm xuống, lá cây rơi rụng rào rào.
Rừng cây lay động kịch liệt.
Một đạo lôi quang phun ra phá vỡ tầng lá cây rậm rạp, ầm ầm đánh vào lưng Tiểu Hoàng.
Đám phù văn lít nha lít nhít ngoài da Tiểu Hoàng lập loè sáng lên, uy lực của đoàn lôi điện này trong chớp mắt đã bị triệt tiêu hơn một nửa. Tiểu Hoàng vừa mới đứng thẳng dậy đã lập tức bị đánh bay lên không trung, sau đó đâm vào một gốc cây.
Ánh sáng màu tím yên lặng lóe lên…
Tuy rằng sau lưng Tiểu Hoàng đã bị cháy đen một khoảng, nhưng thương thế không nghiêm trọng lắm, cũng chỉ là một chút vết thương ngoài da mà thôi.
Tự nhận đã tiêu diệt được một nguồn chiến lực của địch nhân, Garoua không cho rằng một con vịt còn không đạt tới cấp Thủ Lĩnh có thể may mắn thoát khỏi đòn tấn công loại này.
- Thật sự khiến cho người khác phải ngạc nhiên, vậy mà lại có đến hai con ngự thú cấp Lĩnh Chủ. Xem ra các ngươi cũng không phải dạng hời hợt gì.
Nhìn thấy A Ngốc và Khủng Bố Ngược Sát Mẫu Chu ở đó nhưng Garoua vẫn không hề căng thẳng.
Tựa như đây không phải hai con ngự thú cấp Lĩnh Chủ mà chỉ là hai con ngự thú cấp Thủ Lĩnh bình thường.
Hắn búng tay một cái.
Một bóng đen từ trên trời đáp xuống, khí tức cấp Lĩnh Chủ tản ra chấn nhiếp bốn phương.
Quầng sáng cấp Lĩnh Chủ màu xanh biếc hiện lên, nhuộm cả vùng không gian này thành màu xanh…
- Cô cô cô….
Ầm!
Cự thú khổng lồ rơi vào chính giữa, cuốn lên một mảnh bụi mù.
Bụi mù dày đặc cuốn bay lên không trung, nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng rơi xuống đất giống như bị một bàn tay vô hình đè xuống.
Rốt cuộc, đã nhìn thấy rõ hình dáng toàn thân của con cự thú này.
Giữa bãi đất trống, một con cự thú ngẩng đầu ưỡn ngực, thân thể màu xanh biếc toả sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời.
Phía cuối từng chiếc lông vũ có hoa văn màu vàng kim xâu chuỗi, tựa như trên một viên phỉ thúy khổng lồ được khảm từng sợi từng sợi tơ vàng.
Trên đỉnh đầu của nó có một sợi lông xanh biếc nhẹ nhàng đung đưa theo gió, sau lưng là một cái đuôi thật dài.
Cái đuôi nhẹ nhàng lắc lư, ngay sau đó xòe ra!
Cái đuôi thật dài phía sau lưng dựng thẳng lên, đột nhiên từng cành cây tỏa ra xung quanh, cành lá sinh trưởng, hình thành nên một tán cây rậm rạp hoàn toàn che khuất ánh nắng mặt trời trên đỉnh đầu.
Quầng sáng cấp Lĩnh Chủ màu xanh biếc vờn quanh cái đuôi dài, màu xanh lục nhàn nhạt rủ xuống lớp bùn đất dưới chân.
【Tên quái vật】: Mộc Khổng Tước
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 44
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Hoàn mỹ
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Mộc
【Năng lực quái vật】: Thao túng thực vật lv3, nhanh chóng lành lại lv2.
【Đặc tính quái vật】: Sinh chi thụ (hiệu quả ① hiệu quả bị động: Tăng cường khả năng thao túng sinh vật loại thực vật của ký chủ lên +1.
Hiệu quả ② hiệu quả chủ động: Toàn lực kích phát Sinh chi thụ và năng lực nhanh chóng lành lại có thể tạo ra lĩnh vực sinh mệnh trong một phạm vi nhất định. Trong lĩnh vực này, tất cả những sinh mệnh được Mộc Khổng Tước tán thành đều đạt được khả năng lành lại tương đương với một phần ba hiệu quả năng lực nhanh chóng lành lại của Mộc Khổng Tước.
Hiệu quả ③ hiệu quả chủ động: Toàn lực bộc phát hết lực lượng sinh mệnh hệ Mộc sẽ hoạt hóa tất cả các thực vật cỡ lớn trong một phạm vi nhất định, nhưng trong một khoảng thời gian sau khi sử dụng sẽ không thể dùng được hiệu quả ②.)
Đây là một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ phẩm chất Hoàn Mỹ! Hơn nữa còn là hệ phụ trợ trị liệu.
Sắc mặt Cao Bằng trở nên ngưng trọng, lần này khó chơi rồi!
Nhìn thuộc tính của con Mộc Khổng Tước này thì chắc hẳn lúc ở cấp Thủ Lĩnh nó đã có phẩm chất Sử Thi, khi tấn thăng lên cấp Lĩnh Chủ thì phẩm chất của nó đã rơi xuống, đến bây giờ còn chưa khôi phục lại.
Đối với Cao Bằng thì việc khôi phục lại phẩm chất rất dễ dàng, bởi vì hắn có thể nhìn thấy được các tài liệu cần thiết, nhưng với người khác thì đây là một việc khá khó khăn.
Hai con ngự thú cấp Lĩnh Chủ, đây là sức mạnh của Garoua!
Một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ đã đủ để xưng vương xưng bá một phương, trở thành một bá chủ nhỏ. Khi có hai con ngự thú cấp Lĩnh Chủ lại càng thêm kinh khủng.
- Vì để cho các ngươi có cơ hội sám hối những sai lầm của mình trước chí cao vô thượng Thánh La Thiên sau khi chết, ta cảm thấy mình phải có trách nhiệm để cho các ngươi biết người đã để cho các ngươi đi gặp Thánh La Thiên là ai!
Garoua rung rung áo bào đen, hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay.
Khi bản thân đã nắm chắc thắng lợi cuối cùng, hắn cũng không ngại tỏ ra phong độ một chút, nhất là trước mặt hai tên Ngự sử cấp Lĩnh Chủ.
Cảm giác này thật là….
Sắc mặt Garoua tràn đầy say mê.
Trách không được bao nhiêu người thích thể hiện phong độ trước mặt kẻ thất bại như vậy, thì ra cái cảm giác này thật thoải mái.
- Nhớ kỹ, người đưa các ngươi đi gặp Thánh La Thiên để sám hối chính là giáo chủ vĩ đại nhất giáo đoàn Bạch Kim Chi Thủ - Sinh Mệnh Chi Sâm, giáo chủ Garoua!
Garoua giang rộng hai tay.
Cao Bằng á khẩu.
Hoàng Á á khẩu.
Đám cuồng tín đồ này đều trung nhị như vậy sao?
Có người nào lại bb nhiều như vậy trước khi đánh nhau…
Bệnh tâm thần!
- Hừ!
Cừu nhân gặp nhau hết sức đỏ mắt, Tiểu Diễm vừa nhìn thấy Sáp Sí Lôi Viên liền lập tức nổi điên, mở miệng phun ra một viên hỏa cầu màu đỏ.
Viên hỏa cầu nóng bỏng bắn thẳng về phía Sáp Sí Lôi Viên!
Tựa hồ cảm thấy nhổ một ngụm nước bọt vẫn chưa hả giận, Tiểu Diễm liên tiếp nhổ ra thêm mấy ngụm.
------------------------
Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) – Mạt thế, khoa huyễn, nếu đã yêu thích Ngày Tàn Của Thế Giới, truyện tranh Ganz, phim Alita, Đấu trường sinh tử thì đừng bỏ qua nhé!
-----------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top