Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 277: Hàng Lâm

Chương 277: Hàng Lâm
Cao Bằng nhắm mắt lại, sau đó một lần nữa mở mắt ra.
- Tiểu Hoàng, chúng ta đi!
- Cạc?
Tiểu Hoàng nghiêng đầu nhìn thoáng qua Cao Bằng, cũng không hỏi đi đâu, trực tiếp đuổi theo bước chân Cao Bằng đi về phía sơn động.
Đùng đùng — —
Cách sơn động càng lúc càng gần, mặt đất dưới chân cũng mỗi lúc một khô cằn hơn, thậm chí có một số bùn đất còn bị nhiệt độ cao thiêu đốt thành một mảnh đất khô còng rắn chắc, đạp lên cảm thấy vô cùng cứng rắn.
Dưới tình huống bình thường thì ở loại nhiệt độ cao này đã đủ để nướng chín một người.
Nhưng lúc này những ảnh hưởng do nhiệt độ cao tác động lên người Cao Bằng đều bị chuyển sang cho Tiểu Hoàng ở bên cạnh.
Tăng thêm bản thân Tiểu Hoàng bị nhiệt độ cao ảnh hưởng, tương đương với việc cùng lúc bị thiêu đốt hai lần. . .
Ngang — —
Một tiếng long ngâm kinh thiên xuyên qua vách đá nặng nề truyền vào, loáng thoáng vang vọng khắp không gian kín này.
Sau một khắc vách đá ầm vang chấn động, liên tục phát ra tiếng nổ ầm ầm.
m thanh ầm ầm nối tiếp nhau, một mảng vách đá lớn sau lưng đổ sụp, ánh sáng chói chang theo khe hở chiếu vào.
Ánh nắng xuyên thấu qua, mơ hồ có thể nhìn thấy một đôi vuốt rồng to lớn cứng cáp có từng tầng từng tầng vòng tròn màu đen trải rộng trên đó.
Sau đó nó mạnh mẽ xé một cái!
Tầng đá đen cứng rắn bị xé ra từng khối chẳng khác nào đậu hũ.
- A Ban, mau ra đây.
Cao Bằng tranh thủ thời gian thông qua huyết khế kêu gọi A Ban, nhưng lại như đá chìm biển rộng, hoàn toàn không nhận được bất kỳ hồi âm nào của A Ban.
Qua hồi lâu, có vài âm thanh yếu ớt đứt quãng truyền ra,
- Được. . . Buồn ngủ. . .
Sau đó âm thanh biến mất, rốt cuộc không nghe được tiếng nói của A Ban nữa.
Theo từng nơi bị vuốt rồng xé ra, Cao Bằng đưa mắt nhìn vào chỗ sâu trong hang động, đoàn người Garoua đang đứng ở đó, bọn họ trốn ở sâu trong hang động cảnh giác nhìn đám người Cao Bằng.
Cao Bằng mỉm cười, sợ là những người này không dám đi ra rồi.
Bởi vì khí tức của Bạch Long cực kì bá đạo, dù cho cách một cái vách tường Cao Bằng cũng có thể cảm giác được khí tức nóng rực chẳng khác nào mặt trời bên ngoài tường đá, dường như đang đối mặt với cả vầng thái dương.
. . .
Cao Bằng men theo khe hở đi ra ngoài. Thân hình cao dong dỏng của Bạch Long phủ phục trên mặt đất, cái đầu ngẩng lên cao, lông bờm màu trắng tuyết đón gió nhẹ bay, mắt rồng sắc bén gắt gao nhìn chằm chằm Sơn Linh Vương cách đó không xa.
Sơn Linh Vương không tiếp tục di động nữa, nham tương chảy ra từ trong khe hở ngọn núi cũng trở nên chậm chạp, nâng cao cảnh giác với Bạch Long.
Cùng lúc đó, trên mặt đất phía sau phát ra tiếng vang ầm ầm, từng tòa Sơn Linh không ngừng đến gần, bọn nó tụ tập cùng một chỗ hình thành thế giằng co với Bạch Long.
Đại lượng Sơn Linh tụ tập cùng một chỗ. Bởi vì số lượng quá nhiều nên đứng dồn lại thành một đống, một mảng lớn Sơn Linh nhốn nha nhốn nháo không ngừng ma sát với nhau, từng cú va chạm vang lên những tiếng ầm ầm liên hồi.
- Ông ngoại, bên trong còn có người của Bạch Kim Chi Thủ, là tử địch.
Cao Bằng lời ít ý nhiều la lớn với ông ngoại.
Kỷ Hàn Vũ bất đắc dĩ quét mắt tìm Cao Bằng, tìm rất lâu mới thấy hắn, may mà Bạch Long có thể bay với lại tốc độ còn rất nhanh.
Nhìn thấy nhiều Sơn Linh như vậy mí mắt Kỷ Hàn Vũ co giật liên hồi. Nhìn sơ qua ít nhất cũng phải có mấy chục con, nói cách khác có chí ít mấy chục con Sơn Linh cấp Lĩnh Chủ, hơn nữa khoảng cách gần nhất là một đầu Sơn Linh cực kì khổng lồ, trên cơ bản tương đương với một ngọn núi!
Cúi đầu nhìn về phía chỗ sâu trong sơn động bị nham thạch che khuất, người của Bạch Kim Chi Thủ sao. . .
Sau một khắc Bạch Long nâng vuốt trái lên cao, sau đó nhắm ngay chỗ sâu trong khu vực kia vỗ mạnh xuống một cái!
Ầm ầm! ! !
Lần này Cao Bằng đã nhìn thấy rõ Bạch Long đánh nát vách núi như thế nào.
Tựa như đập nát một khối đậu hũ vậy, vách đá đen kịt ngay lập tức bị chia năm xẻ bảy, ầm vang sụp đổ.
Trực tiếp một trảo đập tới dưới đáy!
Đột nhiên trong khe hở dưới vuốt rồng toát ra đại lượng lôi quang và một chút tán cây, nhưng cũng chỉ vỏn vẹn giữ vững được một lát lập tức bị mạnh mẽ trấn áp!
Mặt đất rung chuyển dữ dội.
Từng dòng từng dòng huyết tương nồng đậm theo khe hở giữa vuốt rồng chậm rãi chảy ra. . .
Cao Bằng sửng sốt, cứ như vậy chết rồi?
Mặc dù đã sớm đoán trước, nhưng khi nhìn thấy cảnh này trong lòng Cao Bằng vẫn cảm thấy cực kì phức tạp. Vừa rồi mình và Hoàng Á đã dốc hết toàn lực, hầu như tất cả ngự thú bên mình đều xông lên cũng chỉ có thể đánh ngang tay với mấy người Garoua mà thôi.
Nói cách khác, nếu thay đổi đội ngũ bên dưới một trảo này là mấy người mình thì cũng chỉ là chuyện một cái móng vuốt. . .
Vậy mà chênh lệch lớn đến thế sao?
Có lẽ lúc còn ở đẳng cấp thấp thì ngự thú dưới tay Cao Bằng đã quen vượt cấp khiêu chiến, hở ra là chiến đấu vượt qua mấy cấp, thậm chí mười cấp. Điều này làm cho Cao Bằng dần dần dưỡng thành thói quen chỉ coi trọng phẩm chất mà xem thường đẳng cấp.
Chỉ cần có thể tăng lên phẩm chất là có thể thoải mái chiến đấu vượt qua mấy cấp, thậm chí vượt qua cả một đại giai.
Nhưng thực lực quái vật là tăng trưởng theo hình bậc thang, càng đi về phía sau, thực lực chênh lệch sẽ càng lớn hơn.
Vô luận là chiêu dựng tường đá bắt ba ba trong rọ của Sơn Linh Vương vừa rồi hay một trảo bá đạo của Bạch Long, đều thể hiện rõ ưu thế tuyệt đối nghiền ép của Vương cấp đối với cấp Lĩnh Chủ.
Tiếc nuối đưa mắt nhìn dòng máu tươi chậm rãi rỉ ra dưới vuốt rồng. Thật sự đáng tiếc, kỳ thật Cao Bằng vẫn rất thưởng thức năng lực của Mộc Khổng Tước, chỉ đáng tiếc là nó đã có chủ rồi.
Dưới tình huống ký kết huyết khế, vô luận là Ngự Sử hay ngự thú cũng đều không thể giải trừ huyết khế. Muốn giải trừ huyết khế thì chỉ có một biện pháp duy nhất, đó chính là Ngự Sử hoặc là Ngự thú tử vong mới có thể kết thúc huyết khế.
Nhưng ký kết huyết khế cũng tương đương với việc nối liền linh hồn của hai bên lại với nhau, dù không có liên hệ gì nhưng cứ thay đổi một cách vô tri vô giác sẽ dần dần sinh ra một loại cảm giác thân thiết với đối phương, cho nên muốn thông qua phương thức giết ngự sử để cướp đoạt ngự thú là việc vô cùng khó khăn.
Trọng yếu nhất chính là, chỉ cần ngự thú đã từng ký kết huyết khế một lần, dù cho Ngự Sử của nó đã tử vong, muốn lại ký kết huyết khế lần nữa sẽ càng thêm khó khăn, độ khó sẽ gia tăng gấp mấy trăm lần!
Vuốt rồng chậm rãi nâng lên, một vùng đá vụn màu đen bị máu nhuộm đỏ, chỉ để lại một mảnh bừa bộn trên đất.
Cao Bằng đột nhiên nheo mắt lại.
【 Tên quái vật 】: Mộc Khổng Tước
【 Trạng thái quái vật 】: Vết thương trí mạng (thống khổ)
Dòng chữ đỏ tươi không ngừng lấp lóe, trong đống đá vụn có một đoàn huyết nhục mơ hồ chậm rãi nhấp nhô, chỉ có thể nhìn thấy đường nét đại khái của Mộc Khổng Tước. Ở phía sau mông, cái đuôi có hình dáng như tán cây bị đứt gãy, chảy ra rất nhiều máu màu xanh lục. . .
- Ô. . .
Trong huyệt động ở ngoài thân thể Sơn Linh Vương phát ra rất nhiều âm thanh nức nở, âm thanh vang vọng không dứt.
Sau đó nham tương bên ngoài cơ thể nó dần dần khô cạn, thậm chí còn có xu thế bị dập tắt.
Sơn Linh Vương cũng không di chuyển nữa, dưới chân núi to lớn ánh lửa trong huyệt động dần dần tắt đi, hơi thở sự sống cũng trở nên yếu ớt. . .
【 Tên quái vật 】: Sơn Linh Vương (đang trong quá trình tiến hóa) (suy yếu)
【 Trạng thái quái vật 】: Sắp rơi vào ngủ say vĩnh viễn. . . (năng lượng cung cấp không đủ)
Khí tức Sơn Linh Vương càng lúc càng yếu, cùng lúc đó Cao Bằng phát hiện khí tức sinh mệnh của A Ban cũng đang dần dần biến mất!
Cao Bằng chợt ngừng hô hấp lại, trong đầu đột nhiên hiện ra hình ảnh lần gặp mặt đầu tiên giữa mình và A Ban.
Một con Hôi Bàn Vằn Chu nho nhỏ đang yên tĩnh nằm dài trên trần nhà ngoài hành lang, mình đã lấy một tờ giấy đốt lửa ném qua dọa cho nó sợ đến mức ngã từ trên vách tường xuống.
Ở trong hành lang mờ nhạt âm trầm, một con nhện cô độc nho nhỏ bò trên đất, khi đó trong cái đầu nho nhỏ kia của nó có lẽ chỉ có thể lưu lại một vài cảm giác sướng vui giận buồn đơn giản mà thôi.
---------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất