Chương 295: Sư Tử Đao Phong
Mãi cho đến hơn chín giờ tối Cao Bằng mới có được sự đồng ý hợp tác của con Sơn Linh thứ tư. Lấy thiết bị dùng pin năng lượng mặt trời từ trong ngực ra, bấm mở phần mềm, sau đó Cao Bằng tiến hành đo vẽ ghi chép bản đồ.
Vị trí cụ thể của mỗi con Sơn Linh đều rất quan trọng, nếu đã hợp tác được với chúng rồi nhưng lại quên mất vị trí cụ thể của từng con thì thực sự rất khôi hài.
Đến lúc đó chẳng lẽ còn cần Cao Bằng tự mình dẫn đường đến từng chỗ một.
Không biết có biện pháp nào tốt hơn để có thể nhanh chóng ký kết hiệp ước với mấy con Sơn Linh này không nữa? Cao Bằng vắt hết óc suy nghĩ.
Nhưng đáng tiếc là vừa không có điện thoại, cũng không có thiên lý truyền âm, đến cuối cùng nhất định vẫn phải tự mình chạy đến chỗ từng con một.
Cao Bằng tiếp tục chạy ròng rã một tháng, suốt cả tháng này hắn đều bôn ba ở dã ngoại.
Trong lúc đó hắn có gọi điện một lần cho ông ngoại để trao đổi vài thứ, cũng báo cáo về tình hình của bản thân, có thể hắn cần phải ở dã ngoại thêm một thời gian ngắn.
Một tháng sau, cả người Cao Bằng nhìn có vẻ đen hơn, cũng gầy đi một vòng.
Trừ cái đó ra thì thu hoạch lớn nhất lại là Tiểu Diễm, nó lại mập ra một vòng. Đúng vậy, mập ra một vòng.
Khi mà Đại Tử, Cao Bằng, Tiểu Hoàng, A Xuẩn, thậm chí ngay cả A Ban cũng gầy đi trông thấy, vậy mà Tiểu Diễm lại béo ra.
Đây là một chuyện rất kỳ quái.
- Cho nên chúng ta nhất trí cân nhắc, có nên bắt ngươi bỏ vào nồi hầm để nấu canh uống hay không.
Cao Bằng rất nghiêm túc nói với Tiểu Diễm.
Tiểu Diễm hoảng sợ nhìn Cao Bằng:
- Vì sao?
- Ngươi tự suy nghĩ một chút đi. Chúng ta đều gầy mà ngươi lại mập lên, chính ngươi cũng phải tự nghĩ lại xem mình sai ở đâu chứ.
Tiểu Diễm nghĩ lại:
- Ta cảm thấy các ngươi hiểu lầm ta rồi.
Tiểu Diễm vội khoát tay:
- Chỉ vì thể chất của ta dễ béo, chỉ uống nước thôi ta cũng sẽ béo lên.
- Không phải lấy cớ. Ngươi xem, ngay cả Đại Tử lười biếng nhất bây giờ cũng mệt đến mức nằm rạp xuống đất ngủ thiếp đi rồi kìa. Mỗi ngày thấy A Ban chạy mệt mỏi như thế, Đại Tử đau lòng đến mức cũng tự tăng ca huấn luyện không biết ngày đêm.
Cao Bằng chỉ vào Đại Tử đang nằm ở một bên ngủ say như chết, sau đó nói với Tiểu Diễm.
- Nhưng mà, nhưng mà không phải Đại Tử là do bị ngươi bức ép huấn luyện sao?
Tiểu Diễm có chút khó tin, vì sao loại nồi này cũng úp lên đầu ta chứ.
- Thế mà ngươi lại dám to mồm với ta.
Cao Bằng thở dài.
Tiểu Diễm linh cơ khẽ động:
- Cao Bằng, nếu không sau này mỗi ngày ta ra ngoài sẽ mang về một chút thịt thú rừng cho ngươi?
Con hạc mập này ỷ vào mình biết bay, ngày nào cũng bay ra ngoài từ rất sớm, mãi đến khuya mới về.
Cũng không biết nó vụng trộm ăn thứ gì ngon ở bên ngoài mà bây giờ da lông càng ngày càng bóng loáng tỏa sáng.
Sau khi gõ một chút, Cao Bằng mới hài lòng gật đầu:
- Nhớ mang nhiều hoa quả một chút, gần đây chán ăn thịt rồi, muốn ăn chút hoa quả tươi mới đổi khẩu vị.
- Hiểu rõ, hiểu rõ!
Tiểu Diễm liên tục gật đầu.
Đại Tử nghe thấy động tĩnh liền bò dậy, xông lên trước ôm chặt lấy đùi Cao Bằng:
- Cao Bằng, Cao Bằng, sau khi trở về ta muốn ăn thật nhiều đồ ngon, ngươi phải đền bù cho ta.
- Được, nể mặt gần đây ngươi rất cố gắng, sau khi về ta sẽ cho ngươi ăn đại tiệc mỗi ngày.
Cao Bằng nhẹ nhàng xoa xoa đầu Đại Tử, nó rất vui vẻ đung đưa hai chiếc râu.
- A Ban, chúng ta tiếp tục tiến tới mục tiêu tiếp theo.
Cao Bằng vỗ vỗ vào một cái sừng đá nhô lên ở bên cạnh, A Ban đồng ý làm theo.
Trong một tháng qua, mặc dù trừ Tiểu Diễm thì mọi người đều gầy đi một vòng, nhưng thu hoạch cũng không nhỏ.
Thu hoạch lớn nhất chính là Tiểu Diễm, Tiểu Hoàng và Đại Tử. Cấp bậc của chúng đã lên tới cấp ba mươi chín, bốn mươi, chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá thành cấp Lĩnh Chủ.
Nếu may mắn, mấy hôm sau là có thể đột phá. Nếu như vận khí không tốt, có lẽ phải chờ đến khi về nhà rồi mới bắt đầu chuẩn bị tiến hoá.
Nếu bọn chúng có thể tiến hoá, mình sẽ có bốn ngự thú cấp Lĩnh Chủ, cộng với một con ngự thú Vương cấp.
Vì có kích thước to lớn nên A Ban cần phải trấn thủ ở tập đoàn Nam Thiên, trên cơ bản sẽ không đi theo bên người mình.
Nhưng nếu có thể có bốn con ngự thú cấp Lĩnh Chủ đi theo, chỉ cần không gặp phải quái vật Vương cấp thì không nơi nào trong thiên hạ hắn không đến được.
Kế hoạch thám hiểm của mình cũng có thể tiến đến sớm hơn một bước!
Dù ở tại Nam Thiên rất an toàn, nhưng đây không phải là cuộc sống mà Cao Bằng yêu thích.
Tới khi có đủ khả năng tự vệ, có lẽ hắn sẽ trở thành một thợ săn thế giới, đi thăm dò đại địa vô tận đầy những điều không biết.
Nhưng muốn chèo chống được ước mơ thì đôi chân vẫn phải bước lên hiện thực.
Cần phải kinh doanh hiện thực cho tốt thì mình mới có thể tránh được lo âu về sau, đi hoàn thành giấc mộng của mình.
Ong…
Trên bầu trời phía đông loáng thoáng truyền đến từng hồi âm thanh náo động.
Đó là tiếng của vô số đôi cánh đang vỗ trong không trung, trầm thấp và đầy áp lực.
Tựa như không khí gào thét, một luồng sóng âm trùng điệp vang vọng khắp rừng núi.
Nương theo âm thanh ồn ào đó, ở phía xa có một đoàn mây đen che khuất mặt trời, tựa như châu chấu bay tới.
【Tên Quái vật 】: Sư Tử Đao Phong (bầy)
【Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 11 - 20
【Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Phổ thông (phẩm chất Tinh nhuệ) (phẩm chất Hoàn mỹ)
【Thuộc tính quái vật 】: Hệ kim / Hệ độc / Hệ phong.
【Năng lực quái vật】: Vĩ châm phá giáp lv2, kịch độc tê liệt lv1.
【 Đặc tính quái vật 】: Sóng âm (năng lực đặc biệt: khi tập trung với số lượng từ mười vạn con trở lên sẽ kích hoạt năng lực. Hiệu quả đặc biệt: có thể tạo thành hiệu quả uy hiếp đối với quái vật xung quanh)
【Nhược điểm quái vật】: Thực lực của từng cá thể tương đối yếu ớt.
【Giới thiệu quái vật】: Tiến hoá từ Đại Hoàng Phong, tính tình hung mãnh, tham lam táo bạo, không sợ hãi, khát vọng lớn nhất của bọn chúng là có huyết nhục mới mẻ. Tuy nhiên lá gan của Sư Tử Đao Phong rất nhỏ, nhưng khi nào chúng tập trung đến một số lượng nhất định, dù ở trước mặt có cự long chúng cũng sẽ dũng cảm tấn công.
Sư Tử Đao Phong, lại là lũ Goblin bên trong đám ong mật.
Cao Bằng đã từng nghe nói về bọn gia hoả này. Trong bách vạn đại sơn có lưỡng hại, ngoài Sơn Lang Tước thì chính là Sư Tử Đao Phong.
Cả hai đều là quái vật quần cư, cho dù cấp độ không quá cao nhưng số lượng lại rất nhiều.
Mà đuôi châm của Sư Tử Đao Phong có độc tố tê liệt, sau khi bị đâm trúng thì toàn thân sẽ tê dại bất lực, cuối cùng đành trơ mắt nhìn bản thân bị bọn thợ săn tham lam này ăn sống. Có thể nói, đây là một trong những hình phạt kinh khủng nhất.
Càng gần bầy Sư Tử Đao Phong, áp lực trong không khí lại càng lớn hơn, giống như đang đối mặt với một con quái vật cấp Lĩnh Chủ.
Trước sự áp bách này, quái vật có đẳng cấp không đủ cao còn chưa kịp chiến đấu đã bị giảm mất hai ba phần chiến ý.
Tiểu Hoàng mặt không biểu tình đi lên phía trước, gắt gao nhìn chằm chằm đám Sư Tử Đao Phong ở phía trước, có chút nóng lòng muốn thử.
- A Ban, thử năng lực của ngươi một chút.
Cao Bằng không muốn lãng phí thời gian.
A Ban dừng bước, xoay người nhìn đám mây đen đang không ngừng tới gần.
Trên thân thể to lớn nứt ra một khe hở dài nhỏ, từ trong miệng khe hở tràn ra từng đoàn ánh lửa đỏ thẫm.
Ầm ầm.
Từng âm thanh giống như tiếng sấm quanh quẩn trên bầu trời.
Sương đen lăn lộn, tựa như dung nham đỏ sậm dâng trào, nổ lớn.
Thiên Tai Ô Vân!
...
Đám mây đen này đột nhiên bay về phía bầy Sư Tử Đao Phong ở phía xa.
Đám mây đen kịt một màu mang theo sóng nhiệt nóng bức, tựa như nham tương đang rơi từ trên không trung xuống, toàn bộ xối thẳng vào trong bầy Sư Tử Đao Phong.
-----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top