Chương 338: Bất ngờ Xảy Ra
Tiểu Diễm hợp thời ợ lên một cái no nê, hai cái xương cá rơi ra khỏi miệng.
- Nói ra có thể ngươi không tin, vừa rồi ta ngủ gật, không biết vì sao thịt cá lại lăn vào miệng ta.
Tiểu Diễm lúng ta lúng túng nói.
- Ăn chậm một chút, đừng để bị nghẹn.
Cao Bằng thu tầm mắt lại, một lần nữa thu dây câu lại gần cần.
Tiểu Diễm nghi hoặc vỗ vỗ đầu mình. Có phải hôm nao Cao Bằng uống nhầm thuốc gì đó không mà sao hiền lành thế.
Tiểu Diễm một bên cảnh giác nhìn Cao Bằng, một bên thận trọng ăn thịt cá, chỉ cần Cao Bằng có một chút dấu hiệu tức giận nào nó sẽ lập tức chạy trốn.
Cao Bằng chẳng quan tâm, chậm rãi đặt cần câu lên kệ đặt trên sân thượng.
- Cao thiếu, người kia đồng ý thanh toán hai ngàn điểm tín dụng để khiêu chiến với ngài!
Bảo an nhô đầu ra la lớn.
Ồ, thế mà lại đồng ý thật.
Cao Bằng hơi kinh ngạc. Nói thật, giá tiền hắn đưa ra không hề thấp.
Phải biết tinh hạch của một con quái vật cấp Thủ Lĩnh cũng chỉ đáng giá mấy trăm điểm tín dụng mà thôi. Hai ngàn điểm tín dụng có thể đổi được mấy cái tinh hạch quái vật cấp Thủ Lĩnh.
Một con quái vật cấp Thủ Lĩnh sẽ chỉ có một viên tinh hạch trong đầu.
Đây không phải game, quá trình bắt giết quái vật có thể dễ dàng xuất hiện các tình huống bất ngờ. Nhất là quái vật cấp Thủ Lĩnh, dù cho ngự thú có đẳng cấp tương đương muốn săn giết một con quái vật cấp Thủ Lĩnh ngang hàng cũng phải trải qua một hồi chém giết hung hiểm. Dù là một tiểu đội săn quái cao cấp do ngự sử cấp Thủ Lĩnh cấu thành muốn săn giết quái vật cấp Thủ Lĩnh cũng phải tốn khá nhiều sức.
Hai ngàn điểm tín dụng, nghe thì có vẻ rất nhỏ, nhưng nếu đổi thành liên minh tệ chính là hai ngàn vạn liên minh tệ đó.
Vậy mà lại có loại thổ hào cỡ này! Cao Bằng chỉ có thể cảm khái tiền này tới nhanh thật.
Cao Bằng quay đầu lại nhìn Tiểu Diễm. Theo phản xạ có điều kiện, Tiểu Diễm dương hai cánh bay lên không trung.
- Xuống đây cho ta.
Cao Bằng vẫy vẫy tay:
- Đi, giúp ta đánh một trận. Đánh thắng thưởng cho ngươi một con Lam Kỳ Kim Thương Ngư cấp Thủ Lĩnh!
Lam – Kỳ - Kim – Thương – Ngư!
Hai mắt Tiểu Diễm tỏa sáng như hai cái bóng đèn.
Nó đã từng nếm một lần rồi! Đây là loại thức ăn ngon nhất mà nó đã từng ăn trong đời, thịt cá mềm mịn thơm ngon, bóng loáng ngon miệng, vừa vào miệng liền tan, cảm xúc lạnh buốt ướt át chớp mắt đã hòa tan trong miệng nó, vị thịt tươi ngon đánh thẳng vào vị giác của nó.
Mới nghĩ vậy thôi mà nước bọt của nó đã không nhịn được mà chảy ra…
Một chiếc xe tải lớn đã được sửa lại dừng ngoài cửa lớn, trong thùng xe đằng sau là một không gian rộng rãi có thể mở ra, đầu xe được cải tạo thành một cái phòng nhỏ. Có mấy người đứng bên cạnh xe, có nam có nữ. Mấy người này đều tập trung quanh người thiếu phụ tóc đỏ đang nửa dựa vào xe.
Mái tóc như sóng, chân dài eo nhỏ, quần jean bó sát làm nổi bật hai chân thon dài, hai vai mượt mà đầy đặn, mắt phượng vũ mị toát ra chút lãnh ý. Lười biếng dựa vào xe tải, ly rượu đỏ trong tay nhẹ nhàng lay động.
- Hồng tỷ, vì sao chúng ta phải tốn hai ngàn điểm tín dụng đi khiêu chiến tên nhóc này?
Một gã đầu trọc xăm khắp người khinh thường nói:
- Tuổi ông đây còn lớn hơn tuổi hắn, còn muốn chúng ta đến khiêu chiến.
- Vậy ngươi đánh thắng được hắn không?
Hồng tỷ lườm hắn một cái.
Gã đầu trọc xăm mình cứng tại chỗ:
- Cái này… sao lại so cái này?
- Vậy ngươi so với hắn cái gì, so tiền sao? So tiền với thiếu đổng của tập đoàn Nam Thiên?
Hồng tỷ cười nhạo, uống một hơi cạn sạch ly rượu đỏ.
- Với hắn, có lẽ khiêu chiến cũng chỉ là một trò chơi, là trò chơi của kẻ có tiền muốn giết thời gian.
Hồng tỷ yếu ớt thở dài, tự thương tự cảm nói:
- Nếu được Cao Bằng coi trọng, có lẽ có thể bớt mấy trăm năm phấn đấu đấy.
- Hừ! Tiểu bạch kiểm!
Gã đầu trọc nhổ một ngụm nước bọt.
Vừa dứt lời, một bóng đen từ trên nóc tòa cao ốc của tập đoàn Nam Thiên bay xuống, cuồng phong do hai cánh tạo ra làm cát bụi bay lên mù mịt.
Cũng không biết là ảo giác hay là thật, nhiệt độ trong không khí dường như đã tăng lên cao hơn một chút.
Gã xăm mình đầu trọc vừa nãy nói rất hăng hái, nhưng đến khi thấy con chim một chân to tướng cao gần bốn mét, cánh dài gần bảy mét, lông toàn thân phớt hồng này thì tất cả lời nói đều nuốt vào bụng.
Không phải hắn chưa từng nhìn thấy quái vật có thể tích to hơn mình, nhưng khí thế lại hoàn toàn khác biệt.
Con chim lớn cúi đầu lẳng lặng nhìn hắn, con ngươi đỏ rực trong bóng đêm nhìn rất bắt mắt. Dường như lông của nó cũng phát sáng, dù là trong đêm tối vẫn ẩn ẩn phát ra hồng quang.
Gã xăm mình há to miệng, cũng không biết nó có nghe thấy những lời mà mình vừa nói không, đành xấu hổ cười nói:
- Cao thiếu gia, ngài nuôi con hạc này thật tốt.
Cao Bằng cười nhạt, nhảy xuống từ trên lưng Tiểu Diễm rồi hỏi:
- Ai trong số mấy người muốn khiêu chiến với tôi? Giao tiền trước khiêu chiến sau, không nợ!
Thiếu phụ tóc đỏ cười khẽ, lấy một cái túi nhỏ bằng tơ tằm từ trong buồng xe sau ra, ném cho Cao Bằng:
- Năm viên tinh hạch quái vật cấp Thủ Lĩnh, chắc chắn cũng đủ hai ngàn điểm tín dụng!
Cao Bằng mở miệng túi xem qua, đại khái cũng không khác lắm, mà tinh hạch của quái vật cấp Thủ Lĩnh là một đồng tiền mạnh, vĩnh viễn không giảm giá trị.
- Là một con ngự thú của tôi muốn khiêu chiến với ngự thú của ngài.
Thiếu phụ tóc đỏ gõ gõ xe tải sau lưng.
Oành!
Một con mãng xà to lớn màu xanh lặng im không một tiếng động xuất hiện sau lưng cô ta. Đây là một con Dực Xà Mãng cấp 40 Thủ Lĩnh, bị giới hạn ở phẩm chất Tinh Anh nên không thể đột phá lên Lĩnh chủ. Nhưng mà Cao Bằng đã được chứng kiến Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu nên cảm thấy cũng không phải không có phẩm chất Tinh Anh thì không thể đột phá, mà là do những con ngự thú này không đủ cố gắng.
- Chờ một chút, tôi có thể hỏi vì sao mấy người muốn khiêu chiến với tôi không?
Đột nhiên Cao Bằng hỏi, hắn khá là bực bội.
- Bởi vì chỉ có cách này mới có thể gặp ngài.
Thiếu phụ tóc đỏ cắn môi, khói sóng lưu chuyển, tản mát ra thần sắc khiến cho người ta phải hiểu lầm.
- Gặp tôi?
- Vì tôi muốn gia nhập tập đoàn Nam Thiên. Nếu tôi nói thẳng mình muốn gia nhập tập đoàn Nam Thiên, chỉ sợ sẽ chẳng có ai để ý. Nhưng nếu tôi thể hiện được giá trị của mình, có lẽ tôi có thể gia nhập tập đoàn Nam Thiên với một xuất phát điểm cao hơn.
Thiếu phụ tóc đỏ nhìn chằm chằm vào Cao Bằng:
- Chính ngài ở trong cuộc nhưng có thể không rõ, thực tế có rất nhiều người muốn gia nhập vào tập đoàn Nam Thiên. Dù sao đó cũng là nơi duy nhất sở hữu hai con ngự thú Vương cấp ở khu Hoa Hạ, thậm chí là trên toàn thế giới.
- Đạn hạt nhân có thể giết chết ngự thú cấp Lĩnh Chủ nếu nó ở trung tâm vụ nổ, nhưng chưa chắc có thể giết được ngự thú Vương cấp. Nếu như không thể giết được ngự thú Vương cấp, vậy đó sẽ là một trận tai nạn, một tai nạn của nhân loại. Cho nên tập đoàn Nam Thiên là tập đoàn có tiềm lực lớn nhất thế giới, tôi hy vọng có thể gia nhập vào nó.
Cao Bằng không trả lời, chỉ vỗ vỗ đùi Tiểu Diễm:
- Được thôi! Tiểu Diễm, thử thực lực của con Dực Xà Mãng này một chút.
Tiểu Diễm mở hai cánh, bay về phía Dực Xà Mãng. Hoả diễm quấn quanh người nó như tinh linh bay múa.
Không bao lâu sau, Dực Xà Mãng bị mổ tới máu tươi đầm đìa, hoả diễm thiêu đốt nó chật vật thảm hại.
Ngay khi Cao Bằng tập trung tinh thần chú ý tới trận chiến, một tiếng súng chợt vang lên bên tai hắn. Một khắc sau, trán hắn tê rần như bị muỗi chích, đầu hơi ngửa ra phía sau, cả người cũng thuận theo quán tính bay ngược lại.
Bịch bịch.
Cao Bằng ngã lăn trên mặt đất.
Đối diện hắn, phần đầu súng bắn tỉa lộ ra từ cửa sổ xe tải, một luồng khói trắng nhàn nhàn từ đầu họng súng bay ra…
- Chết?
Nụ cười vẫn luôn mang trên gương mặt của thiếu phụ tóc đỏ hoàn toàn biến mất, bờ môi đỏ thẫm treo lên một chút cười lạnh,
- Đầu óc ngu si, tứ chi phát triển. Giết hắn thì khu Hoa Hạ lập tức sẽ loạn lên, ngươi không nghĩ đến sao?
---------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại manhuavn.top