Chương 861
Ma Tam muốn bật khóc, ông ta đã đoán được Ngô Bình định làm gì mình nên vội nói: “Cậu Ngô, tôi sai rồi, tất cả là Bao Thái sai tôi làm, tôi cũng bất đắc dĩ thôi”.
Ngô Bình cười lạnh: “Bao Thái bắt ông làm ư? Được, thế ông hãy viết những chuyện phạm pháp mà Bao Thái đã làm ra đi, viết chi tiết vào”.
Ma Tam hết cách nên đành lấy giấy bút ra rồi cắm cúi bò dưới đất bắt đầu kể về tội trạng của Bao Thái, nhưng mới viết được mấy dòng thì đã có tiếng bước chân vang lên bên ngoài.
Một người lớn giọng nói: “Đại tông sư, tôi đến rồi đây”.
Cửa bị đẩy mở, Bao Thái dẫn theo hai người khác bước vào phòng. Bao Thái có dáng người không cao, đầu trọc lốc, khoảng 50 tuổi, ông ta mặc quần áo màu xám, thoạt nhìn đã thấy đầy gian ác.
Ngô Bình liếc nhìn thì phát hiện trên cánh tay ông ta có súng, anh cười lanh nói: “Ông là Bao Thái hả? Tôi bảo ông phải đến trong nửa tiếng, nhưng giờ đã hơn 40 phút rồi, ông dám qua mặt tôi à?”
Bao Thái cười híp mắt, sau đó nổi sát ý nói: “Đại tông sư, thế giờ cậu muốn sao?”
Ngô Bình thờ ơ nói: “Sao là sao? Tôi sẽ bắt ông với danh nghĩa của Thần Võ Ti, yêu cầu ông phối hợp điều tra, nếu ông phản kháng thì sẽ bị giết tại chỗ!”
Bao Thái ngạc nhiên: “Cậu là người của Võ Thần Ti ư?”
Ngô Bình đứng dậy, sau đó bình thản nhìn ông ta: “Bây giờ, ông còn dám giết tôi không?”
Bao Thái hoảng hồn, vô thức cử động tay phải, thấy thế, Ngô Bình lao nhanh tới rồi tung một quyền ra.
Ngay sau đó, Bao Thái đã bay ngược ra sau như cái bao cát, không hề có cơ hội ra tay, thậm chí còn va vào Niên Tả Đạo.
Rắc!
Tiếng xương gãy vang lên, cả Bao Thái và Niên Tả Đạo đều bị gãy xương, máu chảy lênh láng rồi nằm im dưới đất với vẻ vô cùng hoảng sợ.
Đạo sĩ kia sợ quá đứng yên tại chỗ run rẩy.
“Đại tông sư tha mạng”, đạo sĩ nhìn sang Ngô Bình rồi quỳ xuống.
Ngô Bình mặc kệ ông ta, sau đó đi tới cạnh Bao Thái và Niên Tả Đạo rồi vén tay áo của Bao Thái lên, chiếc súng lộ ra, anh cười lạnh nói: “Ám sát đại tông sư, thế mà các người cũng dám nghĩ tới!”
Niên Tả Đạo hộc máu nói: “Đại tông sư, chúng tôi sai rồi, xin tha mạng!”
Ngô Bình hỏi: “Đây là ý của ai?”
Bao Thái đã bị thương khá nặng nên không thể nói chuyện, Niên Tả Đạo vối đáp: “Là Bao Thái! Ông ấy hỏi tôi có ám khí nào không, tôi bảo có thì ông ấy hỏi mượn tôi ám khí để ám sát đại tông sư”.
Ngô Bình tháo chiếc súng trên tay Bao Thái xuống, sau đó ném mạnh lên tường, chiếc súng phát nổ, một viên đạn gai nhọn bắn ra. Vì được thiết kế đặc biệt nên vận tốc ban đầu của nó ngang với vận tốc âm thanh, trọng lượng thì gấp năm lần đạn bình thường, động năng thì mạnh hơn 30 lần.
Chiếc gai găm sâu vào tường, ngay khi tiếp xúc với tường, mặt trên của nó đã tách ra thành 20 cái gai ngược! Nếu găm vào cơ thể người thì cao thủ cảnh giới Tiên Thiên cũng không chịu nổi và bỏ mạng ngay!
Ngô Bình cau mày rồi ngoảnh lại Niên Tả Đạo: “Ông thiết kế thứ này à?”
Niên Tả Đạo vội gật đầu: “Vâng, đây là phát minh của tôi, ngày xưa tôi chuyên nổ mìn và thích nghiên cứu về bom đạn”.