Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 27: Chướng ngại vật.

Chương 27: Chướng ngại vật.
Đợi Uyển Tiểu Nguyệt rời khỏi văn phòng, Đồ Văn Dũng ngồi đối diện Từ Quân Nhiên cười hì hì nói:
- Tiểu Từ, lần này anh đây được nhờ phúc của cậu rồi.
Từ Quân Nhiên mỉm cười, mặc dù mới tiếp xúc hai ngày hắn đã nhận ra Đồ Văn Dũng là người ngoài miệng thì ba hoa nhưng thực tế là một người tốt, đừng thấy anh ta lông bông mà nhầm, lúc thực sự xảy ra chuyện anh ta vẫn rất đáng tin. Ví dụ như tình huống ngày hôm qua, dù đối mặt với 10 người trấn Lý gia, nhưng Đồ Văn Dũng vẫn cùng với mình bảo vệ Uyển Tiểu Nguyệt.
- Anh Đồ, anh đừng trêu tôi nữa, Tiểu Uyển chỉ muốn mời ta ăn một bữa cơm để cảm ơn, hơn nữa chẳng phải anh cũng đi cùng sao?
Từ Quân Nhiên cười nói với Đồ Văn Dũng. Hiện tại hắn còn không muốn nảy sinh cảm tình với ai đặc biệt là Uyển Tiểu Nguyệt, người đã từng có tình cảm với hắn ở kiếp trước.
Đồ Văn Dũng mỉm cười thần bí, không nói gì nữa.
Từ Quân Nhiên lắc đầu, người này chỗ nào cũng tốt mỗi cái tính cách khiến người ta đau đầu.
Lúc tan ca, Uyển Tiểu Nguyệt đã sớm sắp xếp xong, đứng bên Từ Quân Nhiên mỉm cười ngọt ngào nói với hắn:
– Anh Từ, chúng ta đi thôi.
Đồ Văn Dũng đứng một bên không hài lòng kêu lên:
- Tiểu Nguyệt, anh Đồ em đây cũng đợi nửa ngày rồi, sao không gọi cả anh thế?
Uyển Tiểu Nguyệt tự nhiên cười lộ ra má lúm đồng tiền.
– Anh Đồ, nhưng em đã đứng kế bên anh nói đấy thôi.
Đồ Văn Dũng lập tức cao hứng lên:
- Tiểu Nguyệt, em thật tốt, không phí công Anh Đồ này quan tâm đến em thế này.
Uyển Tiểu Nguyệt mím môi cười nói:
- Vậy thế này nhé, anh Đồ gọi cả chị dâu đến, chúng ta cùng nhau ăn cơm có được không?
- Được, vậy hai người đi trước, anh đi đón chị dâu em, không cần chờ anh cứ gọi đồ ăn trước.
Đồ Văn Dũng nói xong cũng không để ý đến Từ Quân Nhiên đã đi mất rồi, Từ Quân Nhiên ở lại với vẻ mặt khó hiểu.
- Vợ của anh Đồ làm ở phòng nhân sự huyện ủy, chị ấy đúng là một người con gái mạnh mẽ lợi hại hơn so với anh Đồ, nghe nói cuối năm chị ấy có hy vọng lên chức phó khoa.
Uyển Tiểu Nguyệt mỉm cười giải thích cho Từ Quân, cô biết Từ Quân vừa mới đến làm việc ở huyện ủy nên rất nhiều chuyện còn chưa biết.
Từ Quân suy nghĩ gật đầu, thảo nào tin tức của Đồ Văn Dũng luôn linh thông, mình vừa mới đến nhận việc ngày hôm qua, anh ta đã cùng mình trò truyện nhiều như vậy nguyên do là vợ anh ta làm ở phòng nhân sự huyện, nhìn lại anh ta cũng không phải người ngốc.
Ngay sau đó trong lòng hắn nở nụ cười, mình sau khi trọng sinh đã thành ra khinh địch rồi, quan trường như chiến trường, từng nhân vật nhỏ ở trên quan trường, đều có mặt mà hắn không biết, nếu không chú ý đến điểm này mình không có khả năng tiến xa hơn.
Suy nghĩ rõ ràng, Từ Quân cảm giác tinh thần mình đã thay đổi, đối với cuộc sống sau này hắn đã có mục tiêu chính xác.
Từ Quân khóe miệng mỉm cười nói với Uyển Tiểu Nguyệt:
- Tiểu Uyển, cô muốn mời khách ăn cơm, nhưng tôi nghe nói trong huyện chúng ta không có tiệm cơm thì phải?
Hắn thật sự đã từng hỏi Lý Dật Phong, ở huyện Vũ Đức có tiệm cơm không, nhưng câu trả lời của Lý Dật Phong là hiện nay mọi người còn dùng tem phiếu lương thực, tem phiếu còn không có, thì có bao nhiêu người có tiền đi ăn cơm tiệm chứ? Địa điểm ăn cơm tốt nhất ở huyện Vũ Đức là sở chiêu đãi của huyện ủy, nhưng chỗ đó chỉ chuyên tiếp đãi những người có cấp bậc nhất định.
Về phần tiệm cơm tư nhân nhỏ, Từ Quân Nhiên không có nghe ai nói qua, hắn có ý định mở một cái ở trấn Lý gia, dù gì đây cũng là một cách kiếm tiền.
Uyển Tiểu Nguyệt mỉm cười, tay vuốt nhẹ tóc nói:
- Anh Từ anh không biết rồi, có một nhà máy bia trong huyện chúng ta, căng-tin nhà máy đã được nhận thầu, hiện tại họ mở một tiệm cơm nhỏ, quy mô không lớn nhưng người ăn tương đối nhiều.
-Ồ?
Từ Quân Nhiên kinh ngạc nhìn Uyển Tiểu Nguyệt, hắn không nghĩ đến cô ta lại biết rõ chuyện này.
- Hì hì, chỗ đó chính là chị họ của em mở mà.
Uyển Tiểu Nguyệt lấy tay che miệng cười.
Từ Quân Nhiên mỉm cười, không ngờ cô ta cũng có dáng vẻ nghịch ngợm như vậy, lập tức nhớ lại, kiếp trước lúc mà mình tiếp xúc cùng Uyển Tiểu Nguyệt cô ta đã là người trưởng thành rồi, phụ nữ hơn 20 tuổi sẽ không giống như bây giờ, hơn nữa quan hệ giữa hai người lại như vậy, tất nhiên không giống với cô gái trẻ tuổi hôm nay, e rằng ngay cả Uyển Tiểu Nguyệt cũng không nghĩ tới, kiếp trước, cô sẽ có một đoạn cuộc sống như vậy.
Hai người cười nói đi về phía cửa lớn huyện ủy.
Kinh tế huyện Vũ Đức không phát đạt, phong cảnh trên thị trấn cũng không có gì đặc sắc, đi trên đường cái, trừ mấy cái lầu nhỏ hai ba tầng của cơ quan chính phủ cùng vài căn nhà 4 tầng không đến nỗi nào phần lớn còn lại đều hoang sơ.
- Anh Từ, lúc anh học đại học ở Thủ đô đã đi nhiều nơi chứ?
Vừa đi Uyển Tiểu Nguyệt vừa cười hỏi Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cười lắc đầu nói:
- Cũng chẳng đi được chỗ nào, xung quanh đại học Kinh Hoa cũng không có phong cảnh đẹp gì, tôi lại là một con mọt sách, đa số thời gian đều ở trong thư viện. Những bạn học khác cũng giống tôi, mọi người đều quý trọng cơ hội khó khăn để học tập.
Hắn cũng không nói dối, khác với loại học sinh tự do ngạo mạn ở đại học kiếp sau này, trước kia khát vọng vào đại học đối với sinh viên có thể nói là được đè nén trong hơn chục năm, cơ hội vào đại học đối với họ là một thứ quý giá, họ đem tất cả nhiệt tình của mình dành cho việc học tập, có người còn đem theo giáo trình học tập khi ra trường.
Từ Quân Nhiên cũng giống như thế, theo trí nhớ của hắn, trên con đường học tập đại học của cha nuôi, ngoài học tập vẫn là cố gắng học tập, nếu như không phải như thế, hắn cũng sẽ không bị Hoàng Tử Hiên tên con ông cháu cha cướp đi bạn gái.
Nghĩ đến chuyện này Từ Quân Nhiên không ngừng âm thầm tức giận, kiếp này dù thế nào mình cũng sẽ không bỏ qua cho Hoàng Tử Hiên, nhất định phải cho anh ta nếm thử cảnh cửa nát nhà tan.
- Anh Từ, anh Từ, anh làm sao vậy?
Từ Quân Nhiên đang ngẩn người, nghe thấy tiếng gọi ngây thơ của Uyển Tiểu Nguyệt mới lấy lại tinh thần, ngượng ngùng cười nói:
- Thật không phải, anh nhớ lại chút chuyện hồi học đại học.
Uyển Tiểu Nguyệt ngọt ngào cười:
- Không sao đâu.
Hai người sóng vai đi về hướng nhà máy bia, theo Uyển Tiểu Nguyệt giới thiệu, với tư cách là một trong số ít những nhà máy quốc doanh nhỏ ở huyện Vũ Đức, sản phẩm bia của nhà máy đem lại hiệu quả và lợi ích vẫn tốt, nhưng do năng lực nhà máy có hạn nên quy mô cũng không lớn.
Mắt thấy đã đến nhà máy bia, ở một ngã rẽ đầu đường, mấy người nam thanh niên trẻ tuổi đột nhiên đi tới, người đi đầu trông thấy Uyển Tiểu Nguyệt mắt liền sáng ngời.
- Ơ, đây không phải là Tiểu Nguyệt muội sao? Đi đâu thế? Có muốn anh trai đây đi cùng em một đoạn không?
Người này còn chưa nói xong, sắc mặt Từ Quân Nhiên đã trầm xuống.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất