Chương 55: Xưa không bằng nay.
Nếu nói người ở thủ đô Từ Quân Nhiên có thể tin cậy được, anh em nhà họ Tào chính là một trong số đó. Có thể ẩn nhẫn 10 năm trời để báo thù cho bạn cũ, anh em họ đúng là những người trọng tình trọng nghĩa, đừng nói, kiếp trước Tào Tuấn Minh đã gả con gái cho Từ Quân Nhiên.
- Đại ca, lần này em về đây là có chuyện muốn nhờ anh giúp.
Sau khi ngồi xuống, Từ Quân Nhiên cũng không hề khách sao mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói với Tào Tuấn Minh mục đích của mình.
Năm nay, Tào Tuấn Minh đã 36 tuổi, thuộc lớp thanh niên có tri thức sớm va chạm với con đường chính trị, phạm không ít tội ở vùng đất lạnh giá Đông Bắc. Sau khi khôi phục lại kỳ thi đại học, anh ta thi đỗ vào đại học Kinh Hoa, trở thành một trong số những sinh viên có tuổi lớn nhất.
Lúc Từ Quân Nhiên ở ký túc xá, vị đại ca này cũng là nhân vật như thể cha mẹ của mọi người. Trong 6 người ở ký túc xá, Từ Quân Nhiên là người nhỏ tuổi nhất học đại học, hắn mới 17 tuổi. Mấy người còn lại đa phần đều khoảng 26, 27 tuổi, chỉ có Tào Tuấn Minh là lớn tuổi nhất, dĩ nhiên, anh ta sẽ là người chăm sóc các anh em khác.
Anh ta vốn tưởng rằng mình đã chăm sóc mấy đứa em này rất tốt, không ngờ, Từ Quân Nhiên khó khăn lắm mới tìm được bạn gái lại bị Hoàng Tử Hiên làm hại đến mức mất hết tiền đồ, thậm chí còn sầu não đến chết. Vì thế, kiếp trước, Tào Tuấn Minh luôn tự trách bản thân mình vì việc này. Cho dù sau này anh ta có làm việc ở cương vị lãnh đạo cao hơn, oán thù với nhà họ Hoàng vẫn khó lòng hóa giải.
Theo những gì kiếp trước Từ Quân Nhiên hiểu được, đáng ra lúc nhà họ Hoàng bị công kích có cơ hội xoay chuyển tình thế. Vì lúc đó, phe phái đối đầu với nhà họ Hoàng có thực lực ngang bằng với nhà họ Hoàng, hai bên không ai làm gì được nhau nên đều rơi vào trạng thái giằng co, khó đoán.
Nhưng vào thời khắc mấu chốt, Tào Tuấn Minh đứng đầu một phe phái lớn quả quyết ra tay với nhà họ Hoàng.
Đòn công kích thứ nhất hướng vào Hoàng Tử Hiên – cán bộ cấp cao có hy vọng tiếp tục thăng tiến.
Dưới sự phối hợp của mấy người bạn học, Hoàng Tử Hiên nhanh chóng thân bại danh liệt, nhà họ Hoàng cũng sụp đổ chính vào lúc ấy.
Bây giờ nghĩ lại, Từ Quân Nhiên nhìn Tào Tuấn Minh bồi hồi. Ai ngờ, người này thoạt nhìn hòa ái, dễ gần, nhưng lại là một nhân vật có sức quyết đoán mạnh mẽ.
- Chuyện của em lát nữa nói sau. Như vậy đi, anh gọi điện thoại thông báo, tối nay em cùng anh đi gặp ông nội. Ông luôn rất thích văn phong của em. Nếu có thể, em tới văn phòng trung ương làm thư ký cho ông, được không?
Tào Tuấn Minh nghiêm túc nói với Từ Quân Nhiên.
Văn phòng trung ương lấy Đảng làm trung tâm. Cơ quan làm việc của các bộ ban ngành, cơ quan trực thuộc trung ương và các tổ phục vụ Đảng đều làm việc dưới sự lãnh đạo trực tiếp của trung ương Đảng. Việc xây dựng được bắt đầu từ khi Đảng mới hình thành. Lúc đó, nơi được gọi là phòng thư ký trung ương chủ yếu phụ trách các văn bản của trung ương Đảng; công tác hội nghị; đốc thúc, kiểm tra việc quán triệt bố trí các công việc quan trọng của trung ương; chỉ thị của trung ương; truyền đạt và chứng thực xử lý chỉ thị của các đồng chí lãnh đạo trung ương; phụ trách thông tin và quản lý mật mã của cả hệ thống chính trị Đảng; phụ trách văn kiện và điện báo cơ mật của trung ương; công việc truyền đạt thư tín; phụ trách việc nghiên cứu khoa học, sản xuất, tiêu thụ, sử dụng, quản lý các mật mã thương mại thường dùng trên cả nước; phụ trách công tác bảo mật mật mã trong cả nước; phụ trách cảnh vệ an ninh, chăm sóc sức khỏe của các lãnh đạo chủ chốt của Đảng; phụ trách nhiệm vụ bảo vệ cho mọi hoạt động quan trọng của các đồng chí lãnh đạo trung ương Đảng và Quốc vụ viện trung ương Đảng; bố trí công tác xoay quanh tổng thể trung ương Đảng; thu thập tin tức, phản ánh động thái, điều tra, nghiên cứu tổng hợp; phụ trách một phần các văn kiện trung ương, các bản dự thảo, các văn bản sửa chữa của trung ương; phụ trách thu thập, tiếp nhận, xử lý, bảo quản, sử dụng và nghiên cứu các tư liệu lưu trữ của trung ương; phụ trách việc quản lý các hồ sơ hành chính lưu trữ cả nước; là công tác xã hội mang tính cộng đồng, phục vụ hậu cần, xử lý, liên lạc các bộ ban ngành trực thuộc sự quản lý của trung ương Đảng; phụ trách các nhiệm vụ khác do trung ương giao cho…
Nhưng hiện nay, cha của Tào Tuấn Minh là một trong số những người phụ trách quan trọng của văn phòng này. Anh ta bảo Từ Quân Nhiên làm thư ký của cha mình chính là muốn giúp Từ Quân Nhiên một tay.
Từ Quân Nhiên lắc đầu. Hắn không thể nói với Tào Tuấn Minh, chưa đến một, hai tháng nữa, trung ương sẽ cải cách lại bộ máy, ông Tào sẽ rời khỏi chức Phó thủ tướng Quốc vụ viện, phân công sang công tác quản lý kinh tế.
- Đại ca, hiện nay, em đang làm phó bí thư Đảng ủy ở xã rồi.
Từ Quân Nhiên nhìn về phía Tào Tuấn Minh, khẽ mỉm cười.
- Phó bí thư Đảng ủy xã?
Tào Tuấn Minh ngây người, sau đó, anh ta nở nụ cười:
- Không ngờ nha, người ghét làm lãnh đạo nhất trong số chúng ta lại là người đầu tiên làm việc ở cấp cơ sở.
Dừng lại trong giây lát, anh ta nói:
- Nhị ca của em mà biết điều này, không biết sẽ vui đến mức nào. Lúc về Lĩnh Nam, nó còn định tìm Hoàng Tử Hiên gây chuyện, cuối cùng bị anh ngăn lại. Ý của anh là quân tử báo thù mười năm chưa muộn, sớm muộn gì cũng có lúc gã rơi vào tay anh em chúng ta.
Lời nói hết sức bình thường nhưng lại khiến lòng Từ Quân Nhiên dậy sóng. Hóa ra, lúc tốt nghiệp đại học, mấy người bạn của cha nuôi đã có ý định đối phó với Hoàng Tử Hiên.
- Tính tình Nhị ca bộp chộp, mấy ngày nữa em định tới Lĩnh Nam nhờ anh ấy giúp đỡ.
Từ Quân Nhiên chậm rãi nói.
- Bên phía Lĩnh Nam, cậu ta rất quen thuộc.
Tào Tuấn Minh gật đầu:
- Đúng rồi, em còn chưa biết, cha của Nhị ca vừa được bổ nhiệm làm bí thư tỉnh ủy Lĩnh Nam.
- Thật sao?
Từ Quân Nhiên kinh ngạc ngẩng đầu, sững sờ hỏi lại, mặt tràn đây kinh ngạc:
- Không phải là chủ tịch tỉnh sao?
Thật ra, sự kinh ngạc của hắn chỉ là giả vờ mà thôi, gia thế mấy bạn học của cha nuôi kiếp trước, Từ Quân Nhiên đã sớm biết rõ. Trong nhà lão đại Tào Tuấn Minh và lão nhị Tằng Văn Khâm đều có người làm lãnh đạo cấp cao. Cuối cùng, cha của lão đại làm đến chức to nhất, nhưng cuối cùng cha của Tằng Văn Khâm cũng là lãnh đạo cấp phó.
Cũng vì có quan hệ như vậy nên Từ Quân Nhiên mới nắm chắc về đội xây dựng ở Lý gia trấn, xây dựng ở thành phố Bằng Phi.
- Ý ở trên, chúng ta nào có đoán chính xác chứ?
Tào Tuấn Minh vừa cười vừa nói, rõ ràng cũng rất vui mừng cho Tằng Văn Khâm. Nghĩ trong giây lát, anh ta lại nói:
- Tiểu Lục, em nói cho đại ca nghe xem, em không muốn về thủ đô này thật sao? Có ông ra mặt, không ai dám đụng đến em đâu.
Từ Quân Nhiên biết rõ, anh ta đang lo lắng việc hắn có sợ Hoàng Tử Hiên hay không.
Từ Quân Nhiên lắc đầu, thấp giọng nói với Tào Tuấn Minh:
- Đại ca, nếu em đã bước vào con đường này, sớm muộn gì cũng phải đối mặt với nhà họ Hoàng. Tên Hoàng Tử Hiên cũng giống như những gì anh nói đó, chạy không nổi. Tuy nhiên, hiện nay, em chưa có thời gian động đến hắn, lần này tới đây, em muốn anh giúp anh một chuyện.
Tào Tuấn Minh nhướng mày, không đồng ý ngay lập tức. Từ Quân Nhiên biết, mỗi lần anh ta nhướng mày là biểu hiện, anh ta đang nghĩ đến vấn đề quan trọng.
Một lúc lâu sau, Tào Tuấn Minh mới khẽ gật đầu nói:
- Nếu em đã muốn như vậy, đại ca sẽ không miễn cưỡng em nữa. Có gì cần anh giúp em cứ nói đi.
Từ Quân Nhiên mỉm cười, thò tay lấy một tập văn bản đã cũ đưa cho Tào Tuấn Minh:
- Đại ca, anh xem cái này đi đã.