Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 61: Nhà thầu.

Chương 61: Nhà thầu.
- Tên nhóc thối, cậu ho khan cái gì?
Tào Tuấn Vĩ bị anh trai mình chỉnh đốn một trận, nhìn thấy biểu hiện của Từ Quân Nhiên, lập tức không hài lòng, trừng mắt nhìn Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cười khoát tay:
- Anh Vĩ, em nói thật, anh giúp em được không?
Hắn biết rõ tính tình Tào Tuấn Vĩ, nếu cứng rắn không để anh ta kinh doanh, sẽ dễ dàng tạo ra vết rạn nứt trong quan hệ giữa bọn họ, chi bằng mềm mỏng nhờ vả anh. Tào Tuấn Vĩ luôn coi trọng tình cảm với mình chắc chắn sẽ mắc câu.
Quả nhiên, giống như Từ Quân Nhiên đoán, Tào Tuấn Vĩ vốn không hề tình nguyện, nhưng nghe thấy câu này của Từ Quân Nhiên thì lại có chút do dự.
Sau một hồi lâu, Tào Tuấn Vĩ mới nói với Từ Quân Nhiên:
- Quân Nhiên, cậu nói anh Vĩ biết, vì sao lại muốn anh đến thành phố Bằng Phi giúp cậu?
Từ Quân Nhiên cười khổ, nói với Tào Tuấn Vĩ:
- Anh Vĩ, anh cũng biết, mối thù giữa em với Hoàng Tử Hiên chắc chắn sẽ không hóa giải được. Giờ em đang trên con đường làm quan, nếu như không tạo ra được thành tích, căn bản không thể nào tiến xa hơn được. Hơn nữa, xuất thân của em anh cũng biết rồi, nếu có thể giúp những người đồng hương dưới quê sống tốt hơn, chắc chắn em sẽ không từ bỏ cơ hội này.
Tào Tuấn Vĩ suy nghĩ nói:
- Ý của cậu là, lập công ty xây dựng ở Bằng Phi có thể giúp dân chúng trấn Lý Gia các cậu phát tài?
- Phát tài thì cũng chưa chắc.
Từ Quân Nhiên nhẹ nhàng lắc đầu:
- Đây chỉ là một con đường thôi.
Nhìn Tào Tuấn Vĩ, từ quân nhiên thành thật nói:
- Trong số những người em quen, chỉ có anh Vĩ anh là kinh doanh giỏi nhất, chị Vũ Tình sẽ là đại diện của đội xây dựng công xã bọn em ở thành phố Bằng Phi, em chỉ nhờ anh một việc, dạy cho chị ấy, dạy chị ấy cách kinh doanh.
Lâm Vũ Tình thấy Từ Quân Nhiên vì cô, vì đồng hương trấn Lý Gia mà nhờ vả Tào Tuấn Vĩ, hai mắt hơi đỏ lên.
Hắn vốn là Thiên chi kiêu tử, có tiền đồ rộng lớn, nhưng vì đồng hương, lại phải ăn nói khép nép nhờ người khác giúp đỡ. Trong lòng Lâm Vũ Tình thầm thề, nhất định phải cố gắng học hỏi, để Từ Quân Nhiên không cần phải nhờ vả người khác như vậy nữa.
Sắc mặt Tào Tuấn Vĩ lúc xanh lúc trắng, theo lý thuyết thì chuyện kinh doanh của anh ở thủ đô hiện nay không tệ, dựa vào quan hệ của ông cụ, mua chút vật tư đầu cơ trục lợi, cũng kiếm được không ít tiền, bằng không sao mua nỏi xe con.
Nhưng thái độ của Từ Quân Nhiên lúc này, quả thực khiến Tào Tuấn Vĩ hơi khó có thể từ chối.
- Quân Nhiên, cậu làm khó tôi quá.
Tào Tuấn Vĩ bất đắc dĩ thở dài.
Từ Quân Nhiên cười ha hả một tiếng, quyết định vẫn phải dỗ ngọt Tào Tuấn Vĩ thêm chút nữa, dù sao bắt người ta từ bỏ công việc đi buôn bán được coi là kiếm được rất nhiều tiền hiện nay để đi làm một nhà thầu, quả thực cũng có chút băn khoăn.
- Anh Vĩ, anh thấy thế này có được không? Đội xây dựng công xã trấn Lý Gia chúng em lập, coi như thuộc công ty xây dựng của anh, anh sẽ là Tổng giám đốc công ty cổ phần xây dựng.
Từ Quân Nhiên đưa ra một đề nghị khiến Tào Tuấn Vĩ hơi sững sờ. Không chỉ anh ta, ngay cả Tào Tuấn Minh luôn im lặng bên cạnh cũng nhướng mày cảm thấy hết sức bất ngờ.
Cái gọi là Công ty cổ phần này, là một thứ rất mới ở Trung Quốc lúc này, hầu hết mọi người đều có nhận thức với hình thức xí nghiệp đầu tư cổ phần còn hữu hạn trong phạm trù tư bản chủ nghĩa, thật sự thực hiện doanh nghiệp đầu tư cổ phần, hầu hết đều ở mấy đặc khu.
- Cậu có ý gì?
Sắc mặt Tào Tuấn Minh có chút không vui, anh cho rằng Từ Quân Nhiên đang phân chia lợi nhuận trước với Tào Tuấn Vĩ.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười, giải thích cho Tào Tuấn Minh:
- Anh cả, anh không biết, mấy doanh nghiệp nước ngoài, đều có phân chia chức năng. Anh Vĩ sẽ phụ trách dựng cái khung cho công ty này, tìm công trình, thu nợ… Đội xây dựng của công xã chúng em, sẽ chịu trách nhiệm làm việc.
Tào Tuấn Minh chau mày:
- Như vậy phù hợp sao?
Từ Quân Nhiên cười:
- Đương nhiên phù hợp rồi, sau này anh Vĩ chính là Tổng giám đốc, chị Vũ Tình phụ trách công tác tài vụ, có thể nhờ anh hai giúp liên lạc.
Hắn cũng biết, lúc này chưa có kết cấu doanh nghiệp rõ ràng như vậy, chỉ có thể đưa ra cái khung như vậy trước, sau đó từ từ bổ sung.
Kỳ thực cách này của Từ Quân Nhiên nói ra rất đơn giản, để Phó tổng giám đốc tương lai ra mặt, hơn nữa có thêm công tử nhân vật đứng đầu Tỉnh ủy Tằng Văn Khâm bắc cầu, trên cơ bản ở tỉnh Lĩnh Nam, công ty xây dựng này hoàn toàn có thể nói là không lo bị tấn công, điều duy nhất cần phải lo lắng, đó là bọn họ có thể làm tốt các dự án không.
Từ Quân Nhiên rất hiểu rõ cân lượng của mấy người đồng hương của mình, bạn để cho mấy người trấn Lý Gia kia xây mấy ngôi nhà lầu còn được, bảo họ xây công xưởng hoặc chợ, hắn thật sự chẳng hề tự tin. Hơn nữa lúc đó, mấy dự án này cũng đang nằm trong tay những doanh nghiệp quốc hữu lớn, nó dính líu đến lợi ích của rất nhiều người, Từ Quân Nhiên không biết bản thân vì việc gì có biết bao nhiêu kẻ thù, phức tạp biết bao.
Chẳng qua chỉ muốn những người đồng hương trấn Lý Gia kiếm được thu nhập ổn định, người ta ăn thịt, mình có chút canh ăn là được rồi.
Ánh mắt Tào Tuấn Vĩ sáng lên, dĩ nhiên anh ta cũng biết thân phận của Tằng Văn Khâm, có một con ông cháu cha như gã, lại thêm thân phận của mình, nếu đến Lĩnh Nam thử một chút, không chừng thật sự sẽ có phát triển tốt. Có suy nghĩ như vậy, dĩ nhiên anh ta cũng hơi động lòng.
- Không được, chuyện này, tôi vẫn thấy không ổn.
Tào Tuấn Minh trầm tư một lúc, bỗng nhiên mở miệng nói.
Từ Quân Nhiên sững sờ:
- Anh cả, có chỗ nào không ổn ạ?
Hắn biết rõ tính cách Tào Tuấn Minh, thuộc loại người tính trước làm sau, nếu như chưa nắm chắc thì chắc chắn anh ta sẽ không phản đối dễ dàng như vậy.
Tào Tuấn Minh dùng ngón tay chầm chậm gõ nhẹ lên ghế sofa, chậm rãi nói:
- Theo như Quân Nhiên câu nói, đây chẳng phải là một doanh nghiệp tư nhân sao?
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Đúng vậy.
Lời vừa ra khỏi miệng, hắn đã biết có chỗ nào không ổn, bản thân hiểu rõ lúc này nhà nước khống chế không nghiêm khắc đối với kinh tế tư doanh, có thể mượn những lỗ hổng này để kinh doanh, nhưng lại quên mất một chuyện quan trọng, đó là rốt cuộc có thể làm được kinh tế sở hữu tư nhân không, bên trên vẫn còn đang tranh luận.
Thậm chí là mấy tháng sau đại hội nhân dân, vẫn còn có những tranh luận liên quan đến vấn đề này, kiếp trước Nghiêm Vọng Tung không phải chỉ vì chuyện này mới bị người ta mưu hại đến mức rớt khỏi ghế sao?
Tranh luận này, phải đợi đến tháng một năm sau, sau bài phát biểu của ông cụ mới dừng lại.
Xem ra, mình có chút sơ sót. Xem ra sau khi trọng sinh quá thuận buồm xuôi gió, khiến bản thân hơi đánh mất cảnh giác, cảm thấy tất cả đều nằm trong sự khống chế của mình, mà quên mất, tính đặc thù của thời đại này.
Nhìn thoáng qua Tào Tuấn Minh, Từ Quân Nhiên thành khẩn thỉnh giáo:
- Anh cả, anh đã cảm thấy không thích hợp như vậy, vậy có cách nào có thể tạm thời che giấu tính chất kinh nghiệm cá thể của công ty này không? Không cần lâu lắm đâu, em tin là bên trên sẽ nhanh chóng xác định rõ ràng về kinh tế sở hữu tư nhân thôi.
Tào Tuấn Minh gật đầu, anh ta và cha cũng từng thảo luận vấn đề này, theo cách làm việc của ông cụ, chẳng mấy chốc sẽ xác định rõ chuyện này.
Trầm mặc một lúc, hai mắt Tào Tuấn Minh đột nhiên tỏa sáng:
- Có rồi, có thể thử cách đó.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất