Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game

Chương 77. Thư từ chức của Lâm Vãn. (2)

Chương 77. Thư từ chức của Lâm Vãn. (2)


Không muốn rời khỏi ngành game, mà lại từ chức?
Vậy ý của ngươi là không thích phòng làm việc Thiên hỏa rồi?
Sao thế, phòng làm việc Thiên Hỏa cũng đâu có ruồng bỏ ngươi, mà ngược lại, ngươi ruồng bỏ phòng làm việc Thiên hỏa sao…
Chu Mộ Nham cảm thấy đầu óc đau nhói.
Đương nhiên, đáy lòng muốn chửi thề, nhưng ngoài mặt vẫn giữ nét tươi vui.
“Làm sao thế, làm việc ở đây có chỗ nào không vừa lòng sao?” Chu Mộ Nham cố gắng hết sức, nặn ra một nụ cười nhã nhặn.
Nếu là một thực tập sinh khác, Chu Mộ Nham sẽ không bao giờ hỏi một câu, trực tiếp để người ta đi rồi.
Nhưng Lâm Vãn thì khác, nàng có một người cha tốt…
Chu Mộ Nham mang trọng trách trên vai là phải khiến cho Lâm Vãn thất vọng về ngành game, nên không thể để nàng chạy mất như vậy được.
Cho dù không giữ được người, thì ít nhất cũng phải hỏi cho rõ ràng tại sao Lâm Vãn lại muốn rời đi, còn nữa là chuẩn bị đi đâu.
Nếu không điện thoại từ văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Thần Hoa gọi đến, sẽ có chút khó khăn để giải thích.
“Cảm ơn tổng giám đốc Chu đã luôn chăm sóc từ trước đến nay, nhưng… Ta cảm thấy không cách nào theo đuổi lý tưởng game của riêng mình ở đây.” Lâm Vãn nhìn ra ngoài cửa sổ với ánh mắt khát khao: “Ta định sẽ đổi chỗ khác.”
“Đi đâu?”
Chu Mộ Nham rất khó hiểu.
Phòng làm việc Thiên hỏa đã là một công ty game hạng nhất ở trong nước.
Chẳng lẽ bà cô nhỏ này định đi nước ngoài? Đi đến một xưởng lớn ở nước ngoài?
Ưm, cũng không phải không có khả năng này…
“Ta định đi Đằng Đạt.” Ánh mắt Lâm Vãn kiên định, như thể đây là quyết định đã chuẩn bị trước.
“Đằng Đạt?”
Chu Mộ Nham thoáng chốc không phản ứng kịp đây là công ty nào…
Mặc dù mới tiếp đãi nhân viên của Đằng Đạt và Bùi Khiêm vài ngày trước, nhưng sự việc này hoàn toàn không để lại ấn tượng trong Chu Mộ Nham, mà đã bị lãng quên rất nhanh.
Sau khi nhớ ra, Chu Mộ Nham khó hiểu.
Đằng Đạt... là một công ty mới thành lập mà!
Chỉ làm một game mobile mà thôi, so với phòng làm việc Thiên Hỏa, thì thật là kém hơn một trăm tám nghìn dặm!
Ngươi muốn theo đuổi lý tưởng game thì ta không cản, muốn đi xưởng lớn ở nước ngoài ta cũng nhịn, nhưng ngươi lại đến một công ty khởi nghiệp để theo đuổi một lý tưởng game cái shit!
Chu Mộ Nham ho khan hai tiếng: “Ngươi đã nghĩ kỹ chưa, bên đó… chắc chắn không có môi trường và bầu không khí tốt như phòng làm việc Thiên Hỏa, có khả năng ngươi sẽ thất vọng.”
Lâm Vãn lắc đầu: “Ta tin tổng giám đốc Bùi, ta nhìn thấy ở tổng giám đốc Bùi có một vài thứ khác biệt, một số đặc điểm khác ngươi và những nhà thiết kế khác… Hắn dường như toát ra một loại chủ nghĩa lý tưởng rực rỡ, ta sẽ không nhìn nhầm đâu!”
Chu Mộ Nham hơi há miệng, suýt nữa cho rằng Bùi Khiêm đã hạ thuốc độc gì với cô nàng này.
Mới vừa gặp vài ngày trước mà thôi đã bắt cóc nhân viên của ta đi rồi?
Nhưng nhìn thái độ kiên quyết như vậy của Lâm Vãn, Chu Mộ Nham biết nói nhiều cũng vô ích, càng không dám ngăn cản.
Hắn biết bề ngoài cô gái này trông hiền lành dễ chịu, nhưng thực ra, khi tính tình ương ngạnh nổi lên thì thật sự quá đáng sợ.
Tổng giám đốc Lâm của tập đoàn Thần Hoa, là một siêu doanh nhân nổi tiếng trong nước. Tổng giám đốc Lâm không thể quản nổi đứa con gái này của mình nên chỉ có thể dùng chiêu trò phụ họa này để dẫn dắt từng bước, khiến nàng quay về kế thừa công việc kinh doanh của gia đình. Chu Mộ Nham không nghĩ rằng hắn có thể cứng rắn với Lâm Vãn, cố gắng ép nàng ở lại được.
Chu Mộ Nham nghĩ một lúc, chỉ có thể mặc nàng đi.
Tuy nhiên, xét cho cùng là đi đến một công ty nhỏ, không chừng càng có thể nhìn ra mặt tối của ngành công nghiệp game hơn.
Đến lúc đó, Lâm Vãn sẽ càng sớm nhìn thấu sự thật của ngành công nghiệp game, quay trở lại kế thừa công việc kinh doanh của gia đình, cũng có thể coi là cùng một mục tiêu.
Nghĩ đến đây, Chu Mộ Nham nhận lấy đơn từ chức: “Được rồi, vậy chúc ngươi có thể sớm hoàn thành lý tưởng game của mình! Phòng làm việc Thiên Hỏa mãi mãi là nhà của ngươi!”
“Cảm ơn tổng giám đốc Chu!” Lâm Vãn xoay người rời khỏi, không có chút lưu luyến nào.
Sau khi về đến thành phố Kinh Châu, Tết nguyên đán năm 2010 đến rất nhanh.
Mọi chuyện trong công ty đều ổn, phát lương đúng hạn, đưa tiền thuê đúng hạn, quỹ hệ thống đủ cover tất cả khoản chi, chỉ cần lỗ sạch tiền, game lên sàn là Bùi Khiêm có thể nhận được năm trăm nghìn vào tài khoản.
Bên phía trường học lần lượt vào tuần thi, để không bị tạch, Bùi Khiêm rất ít đến công ty nữa.
Dù sao thì hắn vốn không quan tâm trò chơi có thể làm thành kiểu gì, lỗ thì tốt nhất…
Ngày bảy tháng một, thứ năm.
Bùi Khiêm lại thi xong một môn, về đến nhà thuê của mình gần trường học, nằm ườn ra sofa, mãn nguyện, thoải mái không nói thành lời.
Thấy ngày kết toán của hệ thống đến gần từng ngày, dần đạt được mục tiêu lỗ tiền, thần kinh căng như dây đàn của Bùi Khiêm cũng hơi thả lỏng một chút.
Hắn gọi hệ thống theo lệ cũ, kiểm tra tình hình quỹ.
‘Hệ thống Chuyển đổi Tài phú’
‘Ký chủ: Bùi Khiêm’
‘Tỷ lệ chuyển hóa lời 100:1, tỷ lệ chuyển hóa lỗ 1:1’
‘Thời gian kết toán lần sau: 25 ngày sau’
‘Quỹ hệ thống: 138754.5 ( giảm 361245.5)’
‘Tài sản cá nhân: 1255’
Thành tích tuyệt vời!
Cuối cùng gần như tiêu sạch rồi!
Bùi Khiêm thật sự cảm động sắp khóc, mình vất vả cố gắng, cuối cùng cũng cân bằng thu chi, dần chuyển lãi thành lỗ rồi!
Bây giờ tiền chi một tháng của Đằng Đạt đại khái có mấy mục sau: Tiền thuê nơi làm việc, tiền lương nhân viên và tiền tăng ca, tiền điện nước và chi tiêu hàng ngày, mua các món đồ công ty cần dùng,... cách năm ba hôm là tụ tập ăn uống team building, tiêu tiền đột ngột.
Sau một loạt những việc này, tiêu gần hết tiền “Quỷ Tướng” tiếp tục lãi được, cuối cùng quỹ hệ thống cùng không lãi bao nhiêu!
Đến giờ, quỹ hệ thống đã lỗ so với năm trăm nghìn lúc đầu rồi.
Tiếp theo đây, Bùi Khiêm chỉ cần làm hai chuyện.
Hai hôm nay, niêm yết “Pháo Đài Trên Biển” lên mạng, đáp ứng yêu cầu “không có sản phẩm nào chưa công bố một tuần trước khi kết toán” của hệ thống.
77.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất