Thành trò cười như thế nên tổ hiệp tra trước đó tới địa phương nào đi dạo thì nơi đó sẽ gặp chuyện không may, bản thân nó bay giờ xảy ra vấn đề. Tần Mục không nhanh không chậm khiến mọi người đang hiểm lầm trấn định, kỳ thật tay chan vụng trộm không ít.
Diệp Ngọc Tân lần trước thông qua điện thoại với Tần Mục thì không có tiếp tục liên hệ với Tần Mục, con cháu thế gia đều có ngạo khí của mình, hắn bày ra tư thái hòa hảo bị Tần Mục trực tiếp cự tuyệt, vậy hắn cũng không cần tự đi tìm mất mặt, nhưng mà Bắc Liêu thì mờ ám không ít.
Lưu Đại Hữu đưa tin tức tới cho Tần Mục, tên tiểu thư ký kia dùng thủ đoạn truy cầu Cừu Tiểu Thiền càng nhiều lần, nhưng mà ngược lại không có phát hiện Cừu Tiểu Thiền ở chung với tên này bao giờ, lúc này Tần Mục cũng buông tâm thần xuống.
Bận rộn nhất chỉ sợ chính là Phó Ngọc Bình cùng Vương Tường, bọn họ tra kế hoạch kinh tế càng lúc càng kỹ càng, mà chiêu thức này nhất định phải đánh ra, trở thành phát pháo xé tan tấm màn đen của Cửu Giang.
Về phần từ đoàn khảo sát công ty kỹ thuật cao của nước Mỹ bởi vì Phó Ngọc Bình dùng một ít thủ đoạn nhỏ, mấy ngày qua căn bản không có cơ hội đưa lên bàn đàm phán, càng đứng nói là ký cái gì.
Thời gian trôi qua năm sáu ngày, một buổi sáng trời âm u, tổ trưởng tổ điều tra Từ Hồng Thanh dẫn đoàn điều tra tới thành phố Cửu Giang.
Tất cả mọi người tâm lập tức cẩn thận, bởi vì không hề ngoài ý muốn, Tần Mục vào buổi trưa bị gọi vào trong thị ủy nói chuyện.
Từ Hồng Thanh hơn năm mươi năm tuổi, tóc hoa râm hơn nửa, tuế nguyệt xâm lấn không lưu lại dấu vết gì cho hắn cả, ngược lại nhìn qua tư thái còn phúc hậu hơn, hơi có chút hương vị lão già phúc hậu, nhưng mà ánh mắt của hắn thỉnh thoảng có tinh quang, nhưng mà có thể thấy rõ hắn là người tâm tư cẩn mật.
Tần Mục nhìn qua hắn lần đầu tiên đã biết rõ dưới bộ dáng phúc hậu của hắn là từng trải đấu tranh chính trị không ít, cho nên tâm tư cũng rất cẩn thận. Loại người này nếu như ghét ai sẽ không biểu hiện ra ở trước mặt, ngược lại sẽ ra tay lén lút sau lưng.
Nhất là ánh mắt ngẫu nhiên có tinh quang hiện ra, có thể thấy tâm tư ẩn giấu của hắn không dễ dàng.
- Tần chủ nhiệm, ngồi.
Tần Mục quan sát Từ Hồng Thanh thì Từ Hồng Thanh cũng đang quan sát hắn. Lúc trước tới đây Từ Hồng Thanh đã nghe qua một ít tin tức rồi, cho nên lần này xuống thì hắn cũng cần làm. Một khi đã tra ra Tần Mục có chuyện thì xử lý hay không hắn cũng phải cẩn thận.
- Từ kiểm sát trưởng, ngài khỏe.
Sắc mặt Tần Mục bình tĩnh ngồi đối diện Từ Hồng Thanh. Căn phòng này còn có một thư ký phụ trách ghi chép lại, cũng chào Tần Mục.
-Tần chủ nhiệm, mục đích tôi tới nơi này chắc hẳn ảnh cũng biết rõ. Vậy bây giờ anh nên nói một chút đi, tại Ký Bắc tổ hiệp tra có từng nhận hối lộ hay không?
Từ Hồng Thanh trực tiếp nói thẳng hỏi.
Tần Mục gật gật đầu, nói ra:
- Tôi thừa nhận.
Từ Hồng Thanh ah một tiếng, lúc này ánh mắt suy nghĩ nhìn qua Tần Mục. Tần Mục sắc mặt bình tĩnh giống như tất cả mọi chuyện không có liên quan tới mình.
Làm kiểm sát trưởng trong kinh thành, còn mang danh tổ trưởng tổ điều tra, trước mặt Từ Hồng Thanh mà Tần Mục vẫn bảo trì trấn định như vậy, điểm này làm cho Từ Hồng Thanh lau mắt mà nhìn, hôm nay Tần Mục lại không hề che dấu thừa nhận tình huống của tổ hiệp tra, chuyện này có ý nghĩa sâu xa.
- Có thể nói rõ hay không, chúng ta chỉ điều tra, không phải thẩm vấn, không nên xem chúng ta như giai cấp đối địch.
Có thể khiến Từ Hồng Thanh nói ra những lời này thì thư ký cũng phải ngẩng đầu lên, trên mặt khó che dấu thần sắc nghi hoặc.
Tần Mục mỉm cười, nói ra:
- Trong mắt của tôi nhận hối lộ tuy có sai lầm, nhưng mà phải tìm ra căn nguyên của nó, đút lót cũng phi thường khiến người ta thống hận.
Hắn nhướng mày lên, nhìn qua Từ Hồng Thanh chậm rãi nói:
- Tổ hiệp tra tới Ký Bắc, lúc điều tra người của ngành lao động và công vụ ở Ký Bắc có người tao ngộ một tiểu thế lực ở địa phương ẩu đả. Trong đó đồng chí Hoàng Đào Ba bảo hộ đồng chí Cố Vũ Trữ nên trúng đòn hiểm, nhưng mà công tác cỏ tổ hiệp tra thì đồng chí Hoàng Đào Ba phải đi vào trong bệnh viện kiểm tra, không để ý thân thể của mình mà tiếp tục làm việc.
Từ Hồng Thanh nhíu mày lại, hắn không phải đến nghe ca công tụng đức, hắn tới điều tra. Trong lời của Tần Mục nói là đang giải vây cho thuộc cấp, chẳng lẽ biểu hiện với lãnh đạo không được sao?
Tần Mục lắc đầu, tiếp tục nói:
- Nhưng mà thời điểm chúng tôi thương lượng với ngành lao động, người phụ trách của ngành lao động muốn làm cho chuyện nhỏ này...
Tần Mục cười một tiếng, cũng không nói gì như vậy minh bạch, mà là quay tới nói ra:
- Trong đó đồng chí Ngô Phong Hà đã chủ động nộp tiền tài đút lót lên cho lãnh đạo ngành lao động, nhưng mà đồng chí Vương Viễn Nam không có chủ động như vậy. Vì không ảnh hưởng tới tổ hiệp tra hành động, cho nên đồng chí Vương Viễn Nam bị tạm giam ở quân đội Ký Nam.
Tần Mục nói lời này không phải không có lỗ thủng. Vì sao người của tổi hiệp tra nhận hối lộ không có báo cáo? Vương Viễn Nam là người bên chính quyền, dựa vào cái gì bị quân đội lại? Những điều này đều có điểm đáng ngờ. Nhưng Tần Mục tự thuật nếu không có điểm đáng ngờ, ngược lại càng dễ khiến cho Từ Hồng Thanh sinh lòng nghi ngờ, hôm nay cố ý xuất ra hai lỗ thủng chính là muốn Từ Hồng Thanh đi thăm dò hai điểm này, hắn đi tra thì chuyện sau đó sẽ có một loại tuồng đang chờ hắn.
Thời điểm này hắn đang trong giai đoạn đầu sóng ngọn gió, Tần Mục lặng yên hoàn thành địa vị chuyển biến. Hắn tại Cửu Giang chỉ cần nắm giữ đầy đủ chứng cớ là tốt rồi, về phần biểu hiện làm ác nhân phải giao cho Từ Hồng Thanh là đại lão đi làm, Tần Mục hắn người nhỏ lời nhẹ, vòng tròn luẩn quẩn của hắn còn chưa ổn định, trời nam biển bắc khắp nơi đều có, hắn không muốn đi chọc người khác. Dương Ngọc Tân đã đến, nói rõ hành động của Tần Mục lần này đã bị người khác kiêng kị, chuyện ở Cửu Giang liên quan tuyệt đối không nhỏ. Hiện tại phục bút đã ra, Từ Hồng Thanh và Tần Mục không ngốc đi đắc tội người ta.
Muốn nói đắc tội lớn nhất hiện tại chính là Hồng Văn Huy và Dương Ngọc Tân. Hồng Văn Hủy dừng lại ở Cửu Giang, người sắp già nên không có bao nhiêu uy hiếp, Dương Ngọc Tân là người trên thương trường, chỉ cần Tần Mục không cần chính diện đối nghịch với hắn, bằng không lão già của hắn sẽ ló đầu ra.
Từ Hồng Thanh nhíu mày một cái, lỗ thủng trong lời của Tần Mục vẫn có. Hắn không biết Tần Mục đang cố tình hay vô tâm, nhưng hắn đã bắt được thì chắc chắn sẽ cho người đi kiểm tra.
- Tần chủ nhiệm, không bằng nói tới Cửu Giang a. Tổ hiệp tra ở Cửu Giang ngây ngốc nửa tháng, hơn nữa phân thành hai nơi, trong đó có phải có chuyện gì hay không?
Từ Hồng Thanh đã tìm hiểu hành trình của tổ hiệp tra, chuyển đổi chủ đề.