Diêu Bằng nhận được lời chắc chắn từ đại đội trưởng liền đi thẳng tới cục bưu chính ở trấn trên. Anh gọi điện về nhà ở thành phố, điện thoại được kết nối tới chỗ làm việc của cha Diêu.
Tuy Diêu Bằng xuống nông thôn nhưng đó là do gia đình không có biện pháp. Tuy đã trôi qua mấy năm, gia đình dần không còn quan tâm tới anh nhưng dù sao đó cũng là đứa nhỏ nhà mình, họ vẫn nhiệt tình giúp đỡ. Cho nên, khi nhận được điện thoại của con trai, cha Diêu vẫn rất vui mừng.
Cha Diêu: "Con ở bên đó thế nào? Có việc gấp cần giúp đỡ thì gọi điện thoại hoặc viết thư cho gia đình. Nếu có thể giúp được thì cha và mẹ con đều sẽ giúp con. Con phải tự mình chăm sóc bản thân, tuổi cũng không còn nhỏ. Nếu... nếu thích cô gái nào ở bên kia thì nên kết hôn đi." Ngụ ý trong những lời này là họ thật sự không có biện pháp đón anh trở về thành phố.
Diêu Bằng cũng biết tình huống trong nhà, cha mẹ anh đều là người trung thực. Tuy là công nhân nhưng công nhân cũng phân chia cấp bậc. Gia đình họ không thuộc đơn vị quan trọng nào lại thật sự không có nhiều mối quan hệ."Con biết, con gọi điện thoại cho cha là muốn nhờ cha giúp con làm gấp cái này. Sau khi làm cái này xong, cuộc sống của con sẽ tốt hơn. Sau này, con không nhờ cha hỗ trợ nữa."
Cha Diêu nghe xong, sửng sốt trong lòng: "Có phải con còn trách cha việc bắt con xuống nông thôn vào năm đó không, để anh trai con ở lại? Anh trai con vốn là con trai trưởng, đúng là thằng bé nên xuống nông thôn nhưng dù sao tuổi tác của con cũng... nhưng cơ thể anh trai con không tốt. Cơ thể thằng bé cần điều dưỡng thật tốt nên chúng ta mới để con đi."
Diêu Bằng: "Ừ."
Cha Diêu thở dài: "Con muốn cha hỗ trợ con cái gì?"
Diêu Bằng: "Nông thôn chúng con muốn tạo giường đất nhưng phương Nam không có giường đất. Cho nên, chúng con không biết tạo thế nào, con muốn biết trình tự tạo giường đất."
Cha Diêu: "Cái này đơn giản, cha sẽ viết trình tự rõ ràng rồi gửi cho con. Con yên tâm, cha sẽ viết chỉ tiết rõ ràng." Tuy cha Diêu không biết quy trình cụ thể nhưng ông có thể đi hỏi. Ở bên này, đặc biệt là ở nông thôn, giường đất là tự mình tạo nên sẽ không có người không biết cách làm.
Diêu Bằng: "Ừ. Vậy không có việc gì thì con tắt máy đây."
Cha Diêu: "Vậy được."
Một cái tuần sau, Diêu Bằng thu được thư cha Diêu gửi tới. Một chồng thư dày cộm, có thể nói giống như sách giáo khoa. Không thể không nói, cha Diêu viết mọi thứ liên quan tới giường đất vô cùng rõ ràng, ở giữa còn viết những vấn đề có thể xảy ra trong quá trình tạo giường đất. Chắc ông ấy chuyên môn mời ông cụ già tới dạy, viết từng bước từng bước mà ông ấy hỏi. Có thể là do cảm thấy áy náy với con trai nên ông ấy mới cố gắng hết sức như vậy.
Đại đội trưởng nhìn dòng chữ chỉ chít đến nổi sắp hoa cả mắt. Ông ấy hỏi Lâm Dư Dư: "Mấy thứ này đều lấy được rồi, Tiếp theo nên làm gì?"
Lâm Dư Dư: "Kế tiếp, giao chuyện tạo giường đất cho Diêu Bằng phụ trách. Cho một nhóm người chuyên môn đi theo anh ấy bắt đầu tạo giường đất, phải là người hiểu kiến trúc trong đại đội chúng ta." Người của thế hệ trước, có rất nhiều người không đi học nhưng lại vô cùng hiểu biết về kiến trúc. Thậm chí có người còn hiểu rõ bản vẽ.
Mà trong phần tử tri thức thì trình độ chuyên môn của họ cao, lại không hiểu thứ này. Cho nên mỗi ngành mỗi nghề đều có từng người am hiểu về nó.
Đại đội trưởng: "Được." Những người nào hiểu về kiến trúc, hiểu nền trong đại đội thì đại đội trưởng là người hiểu rõ nhất. Ông ấy liền sai vài người tới rồi giao cho Diêu Bằng để họ cùng nhau phụ trách chuyện này. Chỗ để thí nghiệm chính là nơi không có nhiều đồ đạc trong phòng, sân trong trạm y tế cạnh văn phòng thôn ủy. Chỉ có thể đổ thừa là do năm đó có địa chủ sở hữu căn nhà lớn, nhiều phòng trống.
Giao cho Diêu Bằng phụ trách còn có một chỗ tốt là nếu đụng phải vấn đề gì, Diêu Bằng có thể gọi điện thoại về nhà hỏi cha anh