Lâm Dư Dư vừa thấy chỉ sợ việc này không đơn giản, bằng không Lâm Yến sao lại khóc tới như vậy? Cô đi tới cửa, hé mở: "Lâm Yến ở chỗ này, tôi có việc tìm cô ấy, cô cũng đừng kêu nữa, chờ chút cô ấy sẽ ra tới."
Phạm Lan Hoa không dám làm gì Lâm Dư Dư, toàn thôn người đều cảm kích Lâm Dư Dư, cô đương nhiên cũng là một trong số đó."Vậy... Tôi đây ở bên ngoài chờ cô ấy."
Lâm Dư Dư đóng cửa lại, rót một ly trà cho Lâm Yến: "Tớ xem sắc mặt cậu tái nhợt, cả người lộ ra vẻ mỏi mệt, là do trong khoảng thời gian này, công việc ủ rượu nho đã khiến nữ đồng chí các ngươi nữ đồng chí mệt mỏi quá mức rồi đi?"
Lâm Yến: "Không phải, ủ rượu không mệt mỏi gì, tốt hơn việc đồng áng nhiều lắm." Thanh âm cô có chút khàn khàn.
Lâm Dư Dư: "Có phải... buổi sáng đã xảy ra chuyện gì hay không? Đương nhiên, nếu cậu không muốn nói, vậy cậu vào phòng giải phẫu nghỉ ngơi một chút, nơi này là địa bàn của tớ, sẽ không có người đến làm phiền cậu."
Lâm Yến nhìn Lâm Dư Dư, đã từng ở trên xe lửa, lúc các cô mới vừa quen biết nhau, Lâm Dư Dư có chuyện gì cũng không dám mở lời, mà hiện tại, cô ấy lại có thể nói ra những lời mạnh mẽ cương quyết như vậy, bất tri bất giác, Lâm Dư Dư đã thay đổi rất nhiều, mà trong ba năm này, cô cũng đã quen sự thay đổi này của Lâm Dư Dư. Cũng vì Lâm Dư Dư thay đổi như vậy, cho nên cô mới xa cách cô ấy. Bởi vì... Cô cảm thấy Lâm Dư Dư sẽ che đậy hết ánh sáng của cô, sẽ lấy hết sự quan tâm chú ý của người khác dành cho cô.
Lâm Yến: "Cảm ơn cậu tớ vào trong nghỉ ngơi một chút." Chuyện gì đã xảy ra? Cô không thể nói cho bất kì người nào, nếu nói ra, tất cả mọi thứ của cô sẽ bị hủy hoại.
Phòng giải phẫu có cái giường, Lâm Yến nằm ở bên trong, một người suy nghĩ, lại im lặng rơi lệ, cô cũng không biết vì sao chuyện này lại xảy ra trên người cô nữa.
Đêm qua, Phạm Lan Hoa tới mời cô đến nhà cô ấy ăn cơm chiều, bởi vì ngày hôm qua là sinh nhật của Phạm Lan Hoa, trong nhà chuẩn bị rất nhiều món ngon, cho nên tới kêu cô cùng vui. Lâm Yến cùng Phạm Lan Hoa là bạn bè, bạn đến mời ăn sinh nhật, cô đương nhiên sẽ đi, cô còn chuẩn bị quà.
Hôm qua lúc ăn cơm, đồ ăn có hơi mặn, sau đó mẹ của Lan Hoa rót cho cô một chén nước, lúc ấy cô không uống, một lát sau, uống rồi mới phát hiện đây là rượu. Cô uống có chút gấp gáp, lúc phát hiện là rượu, đã uống một ngụm to xuống bụng rồi, sau đó cô liền say, diễn biến kế tiếp cô cũng không rõ ràng lắm.
Chờ hôm nay khi cô rời giường, lại phát hiện bản thân... đang ngủ chung phòng với anh trai của Phạm Lan Hoa, còn nằm trên một cái giường. Sau đó, anh trai của Phạm Lan Hoa cũng đã tỉnh, anh ta nói, ngày hôm qua sau khi cô uống say, bọn họ cũng không tiện đưa cô về nhà, sợ ảnh hưởng thanh danh của cô, sau đó liền để cho cô ngủ trong phòng của Phạm Lan Hoa, nhưng đến nửa đêm, cô tới gõ cửa phòng anh nói muốn hẹn hò với anh ta, còn gọi anh ta là Tiền Liệt, hơn nữa ôm anh chui vào trong phòng, buổi tối anh cũng uống khá nhiều rượu, sau đó liền xúc động...
Lâm Yến không tin, nhưng nghe anh trai của Phạm Lan Hoa nhắc đến "Tiền Liệt, cô lại không thể không tin. Chẳng lẽ là do bản thân ban ngày suy nghĩ Tiền Liệt quá nhiều nên ban đêm mới mơ thấy?
Tiếp đó chính là mẹ của Lan Hoa tới, nói nếu đã xảy ra chuyện này, vậy bọn họ liên kết hôn đi, rốt cuộc lần đầu tiên của con trai bà, sau này sao cưới vợ được đây?
Lúc đó Lâm Yến cảm thấy thật ủy khuất, liền chạy khỏi nhà Phạm Lan Hoa. Cô không có chỗ nào để đi, không ai có thể tâm sự, cho nên liên chạy tới trạm y tế.
Nghĩ nghĩ, Lâm Yến lại bắt đầu khóc nức nở.
Lâm Dư Dư thở dài.