Thâu Hương

Chương 148: Nghịch chuyển

Chương 148: Nghịch chuyển


.
Đơn Phi nhìn Thần Vũ, biết mấy ngày nay nếu không có sự giúp đỡ của nàng thì mình tuyệt đối không thể sống đến giờ, nghe thấy trong ngữ khí của nàng có chút lo lắng, ngược lại bình tĩnh nói: -Trước mắt rốt cuộc tình hình thế nào?
Thần Vũ hạ giọng nói: -Năm đó sau khi ta được sư phụ thu nhận, sư phụ đã lợi dụng thế nước này để rèn luyện võ công cho ta, chỉ là qua mấy năm nay, ta vẫn không bơi được đến cuối đường.
Đơn Phi hỏi: -Nhưng dù sao cũng có người bơi ra ngoài, người này là ai?
Thần Vũ lắc đầu: -Ta chỉ từng nghe sư phụ nói, nhưng ta không biết. Ngừng một lát, Thần Vũ lại nói: -Mấy ngày nay ta cũng có chút tiến bộ, nhưng tiến bộ của ngươi còn vượt xa ta, hôm qua ta phát hiện có lẽ ngươi còn có thể xông lên trước lần nữa, nhưng ta đã không nắm chắc có thể dẫn ngươi về an toàn hay không.
Đơn Phi cúi đầu nhìn xuống cổ tay mình.
Nơi đó có một dấu dây thủy chung không thể khôi phục được.
Khi hắn xông lên trước trong dòng xoáy, biết mỗi lần khi gần hôn mê, đều là Thần Vũ dùng một sợi dây đỏ trói cổ tay hắn lại, sau đó dẫn hắn quay về.
Hắn cũng không biết tại sao mình đột nhiên có thêm năng lực hôn mê giả chết, nhưng sau đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thủy chung không hề nghĩ đến.
Hôm nay nghe Thần Vũ nói, trong lòng Đơn Phi thầm nghĩ, bản thân mình chỉ lo tiến lên trước, mà không biết Thần Vũ chịu khổ bao nhiêu để mang hắn về, nghĩ đến đây, Đơn Phi cười nói: -Vậy hôm nay cô không cần mang ta về, bản thân ta sẽ tỉnh táo quay về.
Chỉ là liếc mắt nhìn thạch thất trữ địa tinh, trong lòng Đơn Phi có chút lo lắng, thầm nghĩ nếu địa tinh có thể đủ cho hai người ăn trong nửa năm, bây giờ ít nhất đã qua bốn năm tháng rồi, số ngày còn lại của hắn không nhiều.
Hắn cũng không lo lắng sống chết của mình, nhưng hắn biết mình tuyệt đối không thể thất bại! Thành bại của hắn còn liên quan đến sống chết của Thần Vũ!
Thần Vũ gật đầu: -Vậy ngươi cẩn thận chút.
Khi nàng nói, lại lần nữa đóng cửa lại, khởi động cửa nước, có cơn lũ ập đến.
Đơn Phi biết thời gian cấp bách, đã chuẩn bị từ sớm, khi xông vào thế nước, lùi theo thế nước, khi hồi kích thì mũi chân dùng sức, cả người nương theo thế nước bắn ra như mũi tên.
Lần này hắn không chỉ mượn lực mũi chân, còn có lực rung động khi thế nước hồi kích nữa.
Mấy tháng tôi luyện không ngủ không nghỉ, bây giờ hắn chỉ trong thời gian chớp mắt mà thoát được hiểm cảnh dòng xoáy của ngày đầu tiên lúc trước, cảm thấy thế đi trì hoãn, tay trái Đơn Phi vỗ vào nước, nương theo lực hướng tâm của dòng xoáy lại phá được cản trở của dòng xoáy tầng thứ hai.
Bốn chữ “như cá gặp nước” lúc này dùng trên người hắn đã không còn thích hợp nữa, có lẽ giây phút này hắn đã giống như dòng nước vậy.
Hắn chẳng qua là điểm nhẹ trong nước, hòa vào dòng xoáy, lợi dụng dòng xoáy, lại lần nữa phá được cực hạn của dòng xoáy.
Thần Vũ ở dưới nước, nhìn Đơn Phi phía trước tiến lên trong dòng nước gần như không có ngưng trệ gì, trong mắt có mấy phần kinh ngạc. Mấy ngày nay, nàng chính mắt nhìn thấy Đơn Phi từ sự vụng về ban đầu cho đến thuần thục nhuần nhuyễn ngày hôm nay, trong lòng lúc này chỉ nghĩ hắn có lẽ thật sự có thể đột phá được quái cảnh dòng xoáy nơi này, còn mình thì sao?
Trong quá trình Đơn Phi bơi dưới nước, chỉ cảm thấy hơi thở ở hai mạch Nhâm Đốc trong cơ thể ngày càng tràn trề.
Mấy ngày nay, hắn không chỉ lĩnh ngộ sâu sắc đạo của thế nước, hơi thở trong cơ thể cũng từ chảy nhỏ giọt lúc trước, sau lại như dòng suối, lại giống như sông lớn tụ hội lại vậy.
Bây giờ hơi thở trong cơ thể hắn từ lâu đã không chỉ tuần hoàn tới lui ở hai mạch Nhâm Đốc nữa, không chỉ rót vào mười hai kinh mạch tứ chi, hơn nữa bắt đầu trải khắp quanh thân.
Hắn biết thân thể mình giống như rèn luyện thành thép, bởi vì không ngừng rèn luyện dưới nước, mỗi một tế bào trong cơ thể giống như đều sống động hơn nhiều.
Suy nghĩ chợt lóe, thân hình Đơn Phi không ngừng, rất nhanh đã đến chỗ dòng xoáy hôn mê hôm qua.
Cảm giác hơi thở còn đủ, vậy thì cứ xông qua dòng xoáy phía trước, rồi xem tình hình phía trước thế nào!
Giờ khắc này tuyệt đối phải duy trì sự tỉnh táo để trở về!
Không mạo hiểm nữa!
Trong khi Đơn Phi nghĩ, thân hình từ sớm đã cảm nhận được hai sức mạnh trong dòng xoáy ập đến, một xuôi một ngược. Con người trong dòng xoáy, phần lớn là không kháng cự được sức mạnh xuôi ngược hỗn loạn này, lập tức bị kéo vào trong dòng xoáy, chớp mắt sẽ bị xoay đến đầu óc choáng váng, mất đi tỉnh táo.
Sức dòng xoáy được hình thành tự nhiên giữa trời đất, hung hãn hơn gấp trăm lần dòng xoáy mà hắn gặp được lúc đầu.
Thân hình hơi co lại, lúc này Đơn Phi kiệt sức thu lại tứ chi, sau đó lại xoay chuyển trong dòng nước, toàn thân lại xông lên phía trước giống như con ốc để phá được dòng xoáy phía trước.
Mới vừa phá được sự trói buộc của dòng xoáy, Đơn Phi lập tức thả lỏng toàn thân, cảm thấy sau khi tra rõ tình hình trước mắt, thì lại xoay ngược trở về trong dòng xoáy.
Nghịch tiến thuận lui, đây vốn là quy luật duy nhất phá xoáy.
Nhưng khi hắn vừa mới ngưng thần thì lại cảm thấy trái phải phía trước lại có hai sức mạnh xoáy đến.
Hai xoáy xoay chuyển!
Trong lòng Đơn Phi khẽ động, mấy ngày nay khi hắn tiến lên dưới nước, cảm thán trời đất không gì không có, cũng lưu ý đến bản chất các dòng xoáy đều là xoáy đơn, nhưng tình thế dưới nước vốn sai lệch quá nhiều, đừng nói là xoáy đôi, cho dù đa xoáy ập đến cũng rất có khả năng.
Hắn đã nghĩ đến tình huống này từ lâu, sau khi gặp được tinh thần trấn tĩnh nhưng toàn thân vẫn căng thẳng, cảm thấy mấy lực đạo áp tới, hoặc lôi kéo, chèn ép quanh thân hắn, lúc này, hơi thở trong thân thể hắn cũng rung chuyển không ngớt giống như dòng xoáy, không chịu khống chế.
Trong lòng run rẩy, Đơn Phi vẫn có thể duy trì sự tỉnh táo, biết lúc này kỵ nhất là tay chân luống cuống, như thế dĩ nhiên sẽ bị kéo đi càng xa, cho đến khi hôn mê đụng vào đá ngầm thì một mạng đi tong.
Lập tức thả lỏng toàn thân, cảm nhận sức lực thuận thế giãn ra dưới nước, Đơn Phi chỉ cảm thấy thân thể bị lôi kéo thật mạnh, rồi lại kéo ra ngoài.
Cảm giác này nhanh chóng đột ngột, nếu không phải mấy ngày nay hắn không ngừng lĩnh ngộ trải nghiệm, cẩn thận suy xét, tuyệt đối không thể nhạy cảm phát giác sức lực hỗn loạn này dưới nước.
Cùng lúc đó, hắn cũng cảm nhận được hơi thở trong người lại cũng một lôi một kéo theo thế nước, sau đó hơi thở toàn thân vốn như giang hà, lúc này lại tung vọt lên như trăm sông đổ về biển.
Hơi thở rơi xuống đáy, sau đó lại chuyển sang mạnh hơn, đây vốn là hai chỗ gần nhau của Nhâm Đốc trong kinh mạch học, chỉ là trong tình huống bình thường Nhâm mạch là Nhâm mạch, Đốc mạch là Đốc mạch, hơi thở tuy có trao đổi liên tục, có điều rất suy yếu, nhưng lúc này, hơi thở Nhâm mạch lại từ Nhâm mạch tuôn ào đi xuống, đi đến Đốc mạch chuyển sang mạnh hơn.
Khai thông hai mạch Nhâm Đốc mà Đạo gia nói?
Khi trong đầu Đơn Phi lóe lên suy nghĩ này, chỉ cảm thấy hơi thở trong người có chút khàn đục lại trở nên thoải mái, mà hơi nóng ập đến một cách bất ngờ nhanh chóng men theo sống lưng trải khắp lồng ngực, sau đó trực tiếp đi lên đỉnh đầu.
Giống như có tiếng sấm rền vang.
Sức nóng kia xông thẳng lên đỉnh đầu sau đó không hề gián đoạn, từ trước trán đi ngược xuống, đi qua miệng, thuận theo Nhâm mạch trước người lại xông xuống lần nữa.
Sau khi xoay chuyển mấy vòng, luồng khí khàn đục trong cơ thể hắn lại sạch sẽ không còn gì.
Trong lòng Đơn Phi lúc này mừng như điên, bây giờ hắn đã thuần thục kỹ năng bơi từ sớm, nhưng vẫn còn cửa ải lớn nhất là không biết phía trước rốt cuộc xa bao nhiêu, mà hơi thở của hắn lại dùng hết rồi. Lúc này bất luận thế nào, người cuối cùng cũng khác với cá, khó trách sẽ bị nghẹn chết dưới nước.
Nhưng lúc này hắn lại cảm thấy hơi thở trong người lại vô cùng vô tận, thậm chí giống như không cần hô hấp, vậy hắn còn e ngại cái gì? Hắn sau khi nghĩ thông điểm này đã bớt được sự kiêng kỵ lớn nhất, cũng không gấp gáp xông ngược lại ra khỏi vòng xoáy, chỉ là thả lỏng tứ chi, cảm nhận sự mạnh yếu của sức mạnh xoáy đôi.
Chìm chìm nổi nổi, lăn lăn lộn lộn.
Khi hắn đang cân nhắc sức lực dưới nước, đột nhiên cảm thấy phía sau có thay đổi khác thường, dùng khóe mắt liếc sang, từ sớm đã nhìn thấy Thần Vũ xuyên qua làn nước, trong tay vung lên, có một sợi dây đỏ buộc lấy cổ tay hắn.
Thần Vũ cho rằng hắn đã đến cực hạn, gặp nguy hiểm không thể lao ra, nên mới xông lên cứu hắn?
Đơn Phi đầu tiên là kinh ngạc sau đó lại cười cảm động, vừa định ra hiệu cho Thần Vũ, đột nhiên sắc mặt thay đổi, bởi vì trong sát na đó, hắn phát hiện trước vầng trán như bạch ngọc của Thần Vũ có gân xanh nổi lên.
Thần Vũ hiếm khi căng thẳng và cố sức.
Lại cố sức giãy dụa, Thần Vũ đã mang hắn ra khỏi xoáy đôi, sau đó nhắm mắt lại!
Trước kia Đơn Phi đều là khi hôn mê được Thần Vũ mang về, lại chưa từng nghĩ đến Thần Vũ làm sao mang hắn về, giống như bây giờ thấy thế, trong lòng run rẩy.
Dưới nước khảo nghiệm nhất là năng lực ngưng thần bế khí, hắn lúc trước một hơi nhịn đến bây giờ đều là không thể chống được, vẫn luôn cho rằng Thần Vũ không gì không thể, mà không ngờ Thần Vũ cho dù là cao thủ, rèn luyện bao năm, nhưng cao thủ nếu không gặp tình huống nội tức thông thoáng thay thế ngoại tức như Đơn Phi hắn, khi đụng phải nội tức trầm đục, thì phải phá giải thế nào?
Thấy Thần Vũ tuy rằng nhắm mắt, nhưng tay chân giãn ra, trong lòng Đơn Phi khẽ động, lập tức thả lỏng toàn thân giống như nàng.
Hai người xoay chuyển cùng nhau thuận theo dòng nước lùi ra, dòng xoáy tuy hiểm ác, nhưng hai người phiêu phiêu đãng đãng xoay chuyển, lại đến trong thạch thất, vừa đến thạch thất, không có dòng xoáy xoay chuyển, thân hình Thần Vũ đã chìm xuống dưới nước.
Trước kia sẽ không như vậy!
Trong lòng Đơn Phi hoảng sợ, đã dùng sức tháo ngọc bội gắn vào cửa nước, chỉ thấy phiến đá bên trên ép xuống, Đơn Phi chưa từng trải qua trận chiến này, nhưng từ lâu đã liệu được tình huống này rồi, thấy mặt đất hơi lõm, lập tức kéo Thần Vũ chui vào trong đó.
Sau khi thạch thất một đè một thoát, cửa đá đóng lại, trong thạch thất chỉ còn lại chút nước đọng, cửa đá đối diện khởi động, có không khí tươi mát ập đến.
Đơn Phi không rảnh nghĩ xem cổ nhân sao lại tạo ra được thiết kế tuyệt vời này, ôm lấy Thần Vũ, gấp gáp gọi: -Cô thế nào rồi?
Hai mắt người kia vẫn nhắm.
Đơn Phi dùng tay dò thám, trái tim đột nhiên chìm xuống đáy cốc.
Thần Vũ không có hơi thở, hơn nữa sờ bên cổ nàng, lại không cảm nhận được chút mạch đập nào.
Tại sao lại như thế?
Trong lòng Đơn Phi gấp gáp, lập tức đặt thẳng Thần Vũ xuống, không chút do dự tháo mạn che trên mặt nàng xuống.
Có dung mạo thanh tú như hoa như mưa, tươi sáng như ánh bình minh, nhưng lúc này lại như đóa hoa đầy tuyết, trong sự lạnh lùng mang theo mấy phần bất lực trắng nhợt.
Trong lòng Đơn Phi đau xót, lật thân hình người kia lại, nhưng không thấy nước nôn ra từ miệng của Thần Vũ.
-Thần Vũ!
Đơn Phi liên tục gọi mấy tiếng, thấy người kia vẫn hôn mê bất tỉnh, lại không hề do dự, vươn tay nắm lấy cái mũi đẹp của nàng, hít sâu một hơi, dán lên môi nàng đẩy hơi sang.
Hô hấp mấy lần.
Trong lòng Đơn Phi giống như đánh trống vậy, chỉ sợ lúc này chính là sinh ly tử biệt.
Kêu gấp mấy tiếng, dưới nước Đơn Phi không hề căng thẳng, nhưng lúc này đã đầu đầy mồ hôi từ sớm, thấy Thần Vũ vẫn như cũng không tỉnh lại, hai tay xê dịch, đã đè lên lồng ngực của nàng.
Đè mạnh mấy lần, Đơn Phi lại hít sâu lần nữa, lại đưa sang một hơi thở, đột nhiên lại ngừng lại giữa chừng.
Đôi mắt đẹp khẽ hé mở, đang nhìn chằm chằm đôi mắt hắn.
Thời gian như ngừng lại.
Giây phút này Đơn Phi cũng ngừng lại tại chỗ, chỉ thấy có giọt nước từ trên trán Thần Vũ chảy qua khóe mắt, lại từ khóe mắt chảy xuống gương mặt trong trẻo, lạnh lùng như mưa, nhưn


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất