Chương 184: Phá giải.
Đám người Hoàng Long chạy trốn, khống chế người thân của Trương Phi Yến, mọi người quân Hắc Sơn vốn đã tuyệt vọng, nào ngờ Quách Gia lại có thể truy đến nơi Hoàng Long trú ẩn, xem ra hình như còn giam giữ Hoàng Long, khó tránh khiến quân Hắc Sơn vui mừng.
Nhưng đám người Triệu Nhất Vũ, Lôi Công nghe Chu Nham cực kỳ quen thuộc với tướng lĩnh quân Hắc Sơn, thấy Quách Gia chẳng qua chỉ tiện tay đã làm được chuyện này, không khỏi thầm nghiêm nghị, nghĩ bụng nếu đám người này là bạn bè còn tốt, nếu là kẻ địch, bên ta lại không biết chút gì về họ, nếu thật sự giao thủ, khó tránh rơi vào hạ phong, thậm chí là chết rất thảm.
Hoàng Long vừa xuất hiện, thông qua Hoàng Long, không chừng có thể cứu được nghĩa mẫu và con gái Trương Hỏa Phượng của Trương Phi Yến!
Mọi người nghĩ đến đây, đều phấn chấn tinh thần.
Trương Phi Yến giãy dụa xuống đất, không đợi nói thêm gì cả, Thạch Lai đã đi qua, đưa tay tỏ ý mọi người rút lui, khi cảm thấy Hoàng Long không nghe thấy gì cả, mới thấp giọng nói: -Chúng ta theo gã đến nơi này, thấy gã đi vào sơn động, vốn định chuẩn bị thủ ở bên ngoài giết Hoàng Long.
Đám người Triệu Nhất Vũ lạnh run trong lòng, sắc mặt thay đổi. Bọn họ nhìn thấy dáng vẻ Thạch Lai gầy yếu, vốn có chút coi thường, nào ngờ Thạch Lai đối với cao thủ chỉ đứng sau Trương Phi Yến trong quân Hắc Sơn lại nói giết là giết.
Đơn Phi lại cảm thấy Thạch Lai không khoác lác, hắn biết rõ uy lực của tiễn Phá Thiên, trừ phi đối phương có thân thủ cực mạnh, bằng không bị Mạc Kim Giáo Úy đột nhiên phục kích, cơ hội may mắn không lớn.
-Có điều, ta cảm thấy Trương Tông Chủ đích thân đến xử lý chuyện này vẫn tốt hơn, do vậy chúng ta chỉ vây gã lại, cũng không bộc lộ thân phận. Thạch Lai trầm ngâm rồi nói: -Trong động hình như còn có Lão Yêu Tế Tửu.
Mọi người đều ngạc nhiên.
Trương Phi Yến không nghe thấy tung tích của nghĩa mẫu và nữ nhi, khó tránh thất vọng trong lòng, nhưng nghe thấy Lão Yêu Tế Tửu ở trong động, trong lòng hơi vui mừng.
-Vậy Lão Yêu Tế Tửu chết trong phòng là ai? Hoàn Nhi nói Đơn Phi là hung thủ là sao? Triệu Nhất Vũ khàn giọng hỏi, quả thật vô cùng mờ mịt.
Đám người Lôi Công, Tôn Khinh càng mơ hồ hơn, giống như rơi vào cơn ác mộng khó lòng tỉnh lại vậy.
Quách Gia, Thạch Lai xoay sang nhìn Thái Thanh Giác, lại không nói gì cả.
Đơn Phi nhìn thấy, trong lòng thầm nghĩ Quách Gia, Thạch Lai quả nhiên quen biết Thái Thanh Giác.
Hắn đã sớm đoán được, nhìn thấy ba người như thế, cuối cùng có chút hiểu ra tất thảy, nhìn sang Thần Vũ, thấy nàng đang nhìn mình, lại giống như đang suy nghĩ gì đó. Trong lòng Đơn Phi khẽ động, thầm nghĩ Thần Vũ lúc trước nói với Thái Thanh Giác "ngươi nói dối" rốt cuộc là có ý gì?
Khi Thái Thanh Giác muốn nói lại thôi, Hoàng Long trong động đột nhiên cao giọng hét lên: -Trương Phi Yến, ngươi đến rồi phải không? Ta biết ngươi nhất định đến rồi, qua đây gặp ta!
Mọi người ngẩn ra, không ngờ Hoàng Long lại nhanh chóng đoán được điểm này như thế.
Hoàng Long lại nói: -Trương Phi Yến, ngươi còn không qua đây, ngươi có tin ta thật sự giết Lão Yêu Tế Tửu không?
Trương Phi Yến nhìn Quách Gia, thấy y không có ý ngăn cản, biết tâm ý của Quách Gia.
Đây là chuyện nội bộ quân Hắc Sơn, người ngoài chỉ có thể làm được như thế, nếu còn nhúng tay sâu vào nữa, nói không chừng ngược lại khiến những người trong quân Hắc Sơn phản cảm.
Tỏ ý Thái Thanh Giác đỡ ông ta, Trương Phi Yến đi thẳng đến cửa động u ám mới dừng bước chân, trầm giọng nói: -Hoàng Long, ta đến rồi.
Trong động trầm mặc một lúc lâu, giọng của Hoàng Long mới truyền ra: -Trương Phi Yến, ngươi thật sự có bản lĩnh.
Trương Phi Yến nhìn cửa động, nghiêm nghị nói: -Người có bản lĩnh không phải là ta.
-Quách Gia cũng tới?
Hoàng Long lập tức hỏi.
Trương Phi Yến quay đầu lại nhìn, thấy Quách Gia chậm rãi đi tới gật đầu, Trương Phi Yến thở dài nói: -Ngươi thật sự thông minh, cái gì cũng đoán được, chỉ là huynh đệ chúng ta
-Chỉ là ta trước sau cũng không đoán được xảy ra vấn đề chỗ nào. Hoàng Long ngắt ngang nói, ngừng một lát, thở dài nói: -Quách Gia, ta vẫn không biết rốt cuộc vấn đề xuất hiện ở đâu?
Quách Gia mỉm cười:
-Chúng ta luôn liên hệ với Lão Yêu Tế Tửu.
-Ta dĩ nhiên biết điểm này. Hoàng Long lạnh lùng nói: -Ta còn biết Trương Phi Yến cũng luôn thương lượng với Lão Yêu Tế Tửu đầu nhập vào các ngươi.
Quách Gia chậm rãi nói: -Ngươi rất bất mãn về chuyện này?
Hoàng Long lạnh lùng nói: -Ta chỉ muốn biết ngươi rốt cuộc đã làm gì mới biến thành cục diện hôm nay?
Ánh mắt Quách Gia chớp lóe, giống như đang suy nghĩ gì đó, chậm rãi nói: -Mấy ngày trước chúng ta đột nhiên mất liên lạc với Lão Yêu Tế Tửu, hơn nữa Thái Thanh Giác cũng nói, muốn gặp Trương Tông Chủ nhưng luôn bị ngươi ngăn cản.
-Thái Thanh Giác là người của các ngươi? Hoàng Long có hơi giật mình.
Thái Thanh Giác trầm mặc không nói.
Quách Gia liếc nhìn Thái Thanh Giác, chậm rãi nói: -Ông ta không tính là người của chúng ta, chỉ là vẫn luôn rất khâm phục Lão Yêu Tế Tửu, tận tâm giúp các huynh đệ quân Hắc Sơn tìm đường ra.
-Tên phản đồ ông ta. Hoàng Long cười lạnh nói: -Ta đã sớm nhìn ra tên quỷ xấu xí ông ta không ra gì cả.
-Ngươi mẹ nó mới không ra gì. Thái Thanh Giác không thể nhịn nữa nói: -Tông Chủ, Lão Yêu đối với người có gì không tốt, sao người lại đối với bọn họ như thế?
Ông ta tiến lên một bước, siết chặt nắm đấm, lại bị Đơn Phi ngăn lại.
Trong lòng Đơn Phi thầm nghĩ, vào lúc này vẫn dẫn Hoàng Long ra trước rồi hẵng nói, bằng không Hoàng Long dùng tính mạng của Lão Yêu Tế Tửu để uy hiếp, mọi người trước sau cũng không còn cách nào.
Hoàng Long cười lạnh một tiếng: -Thái Thanh Giác nhìn ra chỗ không đúng, dĩ nhiên sẽ tìm các ngươi.
Quách Gia chậm rãi gật đầu:
-Ngươi nói không sai, tuy các ngươi che giấu, những người còn lại không biết, nhưng Thái Thanh Giác đã cảm thấy rất có vấn đề. Ta cũng biết chuyện này có bất ngờ, nhưng biết nếu cứ tìm các ngươi như thế, nói không chừng các ngươi sẽ tránh không gặp mặt, hoặc là căn bản sẽ ngăn chúng ta ở ngoài núi, thế nên ta nghĩ cách để các ngươi căn bản không thể cự tuyệt việc gặp ta.
Hoàng Long từ tốn hít thở nói: -Ta hiểu, hóa ra cái chết của Lão Yêu Tế Tửu là chuyện do các ngươi làm ra.
Mọi người đều ngẩn người.
Đơn Phi, Thần Vũ đều liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ hiểu ra trong mắt nhau.
Đám người Triệu Nhất Vũ vẫn hoang mang không hiểu, chợt nghe Quách Gia lạnh nhạt nói: -Các ngươi biết uy vọng của Trương Phi Yến trong quân Hắc Sơn, nếu ông ta không lên tiếng, quân Hắc Sơn sẽ không nghe theo hiệu lệnh của các ngươi.
Hoàng Long chỉ hừ một tiếng.
Quách Gia lại nói:
-Thế là các ngươi nhốt Lão Yêu Tế Tửu và Hỏa Phượng, thậm chí là nghĩa mẫu của Trương Tông Chủ, chính là để uy hiếp Trương Tông Chủ nghe theo mệnh lệnh của các ngươi.
Hoàng Long chỉ cười lạnh.
-Lão Yêu Tế Tửu chưa chết, chẳng qua là mất tích. Nếu Trương Tông Chủ không lên tiếng, các ngươi căn bản không cần để ý đến chúng ta, có thể tự tiến hành kế hoạch của mình. Quách Gia chậm rãi nói: -Nhưng nếu Lão Yêu Tế Tửu bị người ta giết chết, hung thủ lại xuất hiện, các ngươi bất luận thế nào cũng không thể làm như không thấy được!
Hoàng Long nói từng chữ một: -Thế nên các ngươi tìm người chết hóa trang thành Lão Yêu Tế Tửu, lại bảo Châu Nhi sáng sớm hôm nay đến Hắc Sơn Đường nói là nhìn thấy thi thể Lão Yêu Tế Tửu, Triệu Nhất Vũ hoàn toàn không biết gì, khi qua đó tra rõ chân tướng thì nhìn thấy các ngươi, đương nhiên phải dẫn các ngươi trở về.
Triệu Nhất Vũ im lặng không nói gì, khi nhìn sang Quách Gia lần nữa, trong mắt đã mang theo vài phần kính sợ.
-Trương Hỏa Phượng bị giam, Trương Phi Yến tuy không nói, nhưng nha hoàn bên cạnh Trương Hỏa Phượng sao lại không nóng nảy chứ? Quách Gia lại thở dài nói: -Châu Nhi vì muốn cứu tiểu thư mất tích, nên chuyện gì cũng có thể làm, chúng ta chỉ bảo Thái Thanh Giác nói với Châu Nhi, chỉ có nói như thế, nàng mới có thể cứu được tiểu thư, nàng ta dĩ nhiên là cố gắng đi cứu rồi.
Đơn Phi thầm thở dài, lại không nói gì cả. Châu Nhi oan uổng hắn, không ngờ là do Quách Gia bày mưu đặt kế, người huynh đệ này thật sự thích đẩy hết mọi phiền toái lên đầu người khác.
-Ta biết Đơn huynh đệ ngươi đại nhân đại lượng, chắc chắn sẽ không để ý. Quách Gia liếc nhìn Đơn Phi cười nói.
-Lần sau ngươi mời ta ăn cơm, ta sẽ không để ý. Đơn Phi cười khổ nói.
Trong mắt Quách Gia hiện lên vài phần tán thưởng, nhìn vào sơn động nói: -Ta nghĩ lúc đầu các ngươi nghe thấy tin tức này cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng lúc đó các ngươi ngoài trừ gặp chúng ta ra, thì không còn lựa chọn khác.
Đám người Triệu Nhất Vũ ngơ ngác nhìn nhau, không ngờ là chuyện lại như thế.
Một lúc lâu sau Hoàng Long mới nói: -Đúng vậy, chúng ta thật sự không có lựa chọn nào. Tin tức Lão Yêu Tế Tửu chết vừa truyền đi, Hắc Sơn Đường giống như nổ tung vậy, chúng ta đương nhiên phải gặp mặt các ngươi để xử lý. Trương Phi Yến cũng không thể không xuất hiện, ngươi vừa hay có thể cứu Trương Phi Yến.
-Không sai. Quách Gia không chút đắc ý nào, trong mắt ngược lại có chút bi ai:
-Các ngươi không biết Châu Nhi làm sao lại nhìn thấy chuyện Đơn Phi giết chết Lão Yêu Tế Tửu và Trương Hỏa Phượng, nhưng chuyện đã ầm ĩ, các ngươi nhất định phải nghĩ cách thu dọn. Câu chuyện ta bịa ta không cao minh lắm, nhưng các ngươi nghe thấy câu chuyện này, hơn phân nửa sẽ thuận nước đẩy thuyền đẩy lên người Đơn Phi.
Hoàng Long không nói gì cả.
Bọn họ đích thật giống như Quách Gia dự liệu, khi đó bọn họ không bịt miệng Châu Nhi được, nhưng bọn họ nhất định phải giải quyết chuyện này.
-Chuyện này đối với các ngươi mà nói không có hại gì, cho dù Đơn Phi không chết, chúng ta hết đường chối cãi, quân Hắc Sơn cũng tuyệt đối không đầu nhập vào Tư Không đại nhân nữa. Quách Gia chậm rãi nói.
-Nữ nhân kia cũng là người các ngươi sắp xếp? Người Hoàng Long nói hiển nhiên là Thần Vũ.
Quách Gia nhìn sang Thần Vũ, lắc đầu: -Vậy thì không phải, ta không cần giúp Đơn Phi rửa sạch oan khuất, Thần Vũ cô nương thông minh hơn ta tưởng tượng. Ta vốn định lợi dụng cơ hội này mặt đối mặt nhìn coi quân Hắc Sơn rốt cuộc là ai đang làm phản, nhưng Thần Vũ cô nương lại nhìn ra điểm này nhanh nhất.
Khẽ mỉm cười, nhìn về phía Đơn Phi, Quách Gia nói: -Đơn huynh đệ, ngươi chỉ chậm hơn Thần Vũ cô nương một chút.
Đơn Phi thở dài nói: -Tất cả những chuyện này ngươi đều biết từ sớm? Thấy Quách Gia gật đầu, Đơn Phi nói: -Nhưng ngươi lại không nói với ta?
Quách Gia cười nói: -Vở kịch này rất nguy hiểm, nếu ngươi cũng biết nội tình, thì làm sao làm tiếp được nữa? Ngươi làm càng thật, bọn họ mới càng nghi hoặc, có điều ta nghĩ ngươi chắc chắn đã đoán được điểm này khi ta chưa nói ra.
-Khi ngươi nói quẻ càn sơ cửu, ta đã cảm thấy ngươi quen biết Thái Thanh Giác. Đơn Phi cuối cùng cũng nói.
Tiềm long vật dụng!
Thái Thanh Giác đang nói Hoàng Long có vấn đề!
Thần Vũ thông minh đến khó tưởng tượng, nàng không nghĩ nhiều như Quách Gia, nhưng nàng rõ ràng có một mục đích, quân Hắc Sơn có vấn đề, có người đang oan uổng Đơn Phi, nàng phải tìm ra người đứng sau tất cả những chuyện này, giúp Đơn Phi rửa sạch oan khuất.
Nàng cho rằng Triệu Nhất Vũ không sai, xác định Châu Nhi, Lư Phù Vân nói dối, lựa chọn tin tưởng Thái Thanh Giác, nàng có bản năng liếc mắt thì nhìn ra đối phương có địch ý hay là thành ý, nhưng nàng không biết chuyện bốc quẻ mà Lão Yêu Tế Tửu nói với Thái Thanh Giác, chỉ cho rằng quẻ mà Thái Thanh Giác nói là nhắc nàng Hoàng Long có biến.
Sau đó Thần Vũ lựa chọn diễn trò với Thái Thanh Giác, Thái Thanh Giác nhìn thì xấu xí, nhưng tâm tư không kém, đưa Thần Vũ đến bên cạnh Hoàng Long, lại giúp Thần Vũ chặn Lư Phù Vân.
Đơn Phi sau này nghĩ đến, rõ mồn một trước mắt, hiểu rõ ràng rồi, nhưng tình huống khi đó lại không thể không bội phục Thần Vũ thông minh quyết đoán, đúng như Quách Gia nói, hắn chậm hơn Thần Vũ một chút, Đơn Phi lại không có bất cứ sự khó chịu nào.
Quách Gia nhìn vào cử động: -Chuyện sau đó thì đơn giản. Hoàng Long, ta biết Đơn Phi, Thần Vũ nhất định có thể chế phục được các ngươiTuy người trong Hắc Sơn Đường nhiều, nhưng Trương Phi Yến chỉ cần có thể nói chuyện, quân Hắc Sơn tự nhiên nghe lời Trương Phi Yến!
Y nói câu này không chút do dự, bởi vì y biết người chân chính có thể thống lĩnh thuộc hạ không chỉ dựa vào võ công, còn có uy tín.
-Ta chỉ cần giúp Trương Tông Chủ giải quyết nỗi lo còn lại nữa là được.
Quách Gia lạnh nhạt nói: -Nếu các ngươi bỏ chạy, rất khó bỏ mặc người bị giam lại, sau đó thì có người đi theo các ngươi, tìm được chỗ của những người này.
Đúng lúc này, trên không trung đột nhiên có tiếng còi hiệu truyền đến, Thạch Lai nhìn sang, lập tức nói: -Quách đại nhân, phát hiện chỗ dừng chân của Lư Phù Vân, Bạch Kỵ, nơi đó hẳn là giam giữ nghĩa mẫu và nữ nhi của Trương Tông Chủ.
Tinh thần Trương Phi Yến phấn chấn, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ cảm kích.
Đám người Triệu Nhất Vũ, Lôi Công, Tôn Khinh cũng thầm hoảng sợ, nhìn thấy Quách Gia giống như thư sinh yếu đuối đứng ngoài cửa động, thực sự khó lòng nghĩ được người này tiến hành một kế nhỏ thì đã phá toàn bộ kế hoạch của Hoàng Long. Nghe bọn họ nói, kế hoạch của Quách Gia quả thật không thể tưởng tượng đến cực điểm, nhưng nói ra từ miệng Quách Gia lại tự nhiên đến thế.
Điền Bồ vẫn luôn canh giữ bên cạnh Quách Gia không xa, nghe Quách Gia giải thích chân tướng, mới cảm thấy mình tuy đứng gần Quách Gia, nhưng so chỉ số thông minh với Quách Gia, rõ ràng là kém đến hai trăm dặm.
Mọi người không chú ý thấy trên mặt Quách Gia không chút đắc ý nào, ngược lại cau chặt mày, thần sắc nghiêm túc nói: -Hoàng Long, chuyện đến nước này, bất luận người sau lưng ngươi là ai, e rằng khó lòng cứu được ngươi. Ngươi thả Lão Yêu Tế Tửu, chúng ta sẽ không đả thương ngươi. Quách Phụng Hiếu không phải quân tử, nhưng lời nói ra tuyệt đối không phải đùa!