Thâu Hương

Chương 326: Chân tướng rõ ràng

Chương 326: Chân tướng rõ ràng


.
Đơn Phi cảm thấy trước mặt biến thành màu đen.
Hắn vốn là người khá bình tĩnh đấy, tính ra cũng đã chết qua một lần, trên đời này những điều có thể khiến hắn hoảng sợ thật ra đã không nhiều lắm, nhưng khi nghe Từ Tuệ bình tĩnh đi kể lại chân tướng rõ ràng, hắn lại cảm thấy hoảng sợ một mực ập xuống, khiến hắn không thể nhúc nhích gì.
Nhưng suy nghĩ của hắn lại khá tỉnh táo.
Lời nói của Từ Tuệ đối với người khác mà nói, có lẽ sẽ rất khó hiểu, nhưng hắn sao lại không biết được ý của Từ Tuệ chứ?
Đơn gia, Vu gia sau khi nhận được lời trăn trối của Nữ Tu, nhiều thế hệ coi việc kế thừa Vô Gian Hương thành nhiệm vụ của mình, vẫn luôn đối kháng người sử dụng Dị Hình Hương.
Người của hai nhà này hóa ra có thể sử dụng Vô Gian quay về.
Có thể làm thay đổi được chuyện đã xảy ra trên thế gian vốn là chỗ kỳ diệu nhất của Vô Gian Hương, nhưng loại thay đổi này rõ ràng phải trả giá cao.
Hai nhà Đơn, Vu chẳng những có thể lợi dụng Vô Gian tiến hành thay đổi chuyện đời, thậm chí có thể quay trở về, Vô Gian vốn không có chỗ thiếu sót gì cả.
Nhưng chẳng biết tại sao, đến thời của Vu Tiềm, năng lực sử dụng Vô Gian quay trở về đã bị suy yếu, đến thời của Vu Linh Nhi, loại năng lực này đã hoàn toàn mất hết.
Vu gia không thể sử dụng được Vô Gian tự nhiên sẽ nghĩ cách đi giải quyết vấn đề rồi.
Lúc này không ngờ Tào Quan cho rằng người biến số Đơn gia có thể sử dụng Vô gian.
Đơn Phi hắn không phải chính là người biến số Đơn gia sao?
Có lẽ Đơn Phi hắn lúc trước khi mới gặp Tào Quan, chỉ là một thiếu niên bình thường không biết nhiều về chuyện đời ác hiểm đến cỡ nào!
Đơn Phi hắn lúc trước bởi vì Chân Nhu, mới mời Tào Quan ra tay giúp đỡ xoay chuyển sỉ nhục của Chân gia, Tào Quan đã đưa ra một khảo nghiệm cho Đơn Phi trước kia.
Đơn Phi trước kia không thông qua khảo nghiệm, ngược lại đã chết đi.
Sau đó mới có Đơn Phi hắn đây xuất hiện!
Hắn cũng từng nghĩ qua đến cuối cùng là ai đã đánh bị thương Đơn Phi trước kia, nhưng về sau, hắn cũng chẳng nhìn thấy điều gì khác thường đã xảy ra, dần dần cũng quên mất đi chuyện này.
Nhưng khi nghe được Từ Tuệ nói như vậy, sợ hãi đã tràn ngập toàn thân của Đơn Phi.
Sự xuất hiện của ngươi, vốn là có người bày mưu đó.
Người khiến cho ngươi xuất hiện... chính là Tào Quan.
Ngươi có thể tới được thế giới này, vốn cũng bởi vì Tào Quan!
Người khiến cho Đơn Phi trước kia gần như chết đi, chẳng lẽ cũng là Tào Quan sao?
Không biết Tào Quan đã dùng thủ đoạn gì, khiến cho Đơn Phi trước kia trở thành người biến số, cũng gián tiếp khiến cho Đơn Phi hắn tới được thế giới này?
Gió thu lạnh lẽo, trong lòng Đơn Phi càng lạnh thêm.
Khi đó hắn không biết làm sao hình dung Tào Quan này, hèn chi lúc đó trong lời nói của Tào Quan như có như không, hèn chi Tào Quan sớm đã có chủ ý với hắn, khi lần đầu tiên gặp mặt đã kêu hắn đi giám định bảo vật.
Khi đó hắn chỉ cho là dáng vẻ của mình hơi chướng mắt, sau này lại biết được hắn với Tào Quan có một đoạn duyên cũ, nhưng hắn chưa từng nghĩ qua khi Tào Quan từ trong kiệu chỉ ra, sớm đã có quá nhiều dự định.
Nhưng Tào Quan còn có thể giả bộ làm như không có xảy ra chuyện gì cả, thậm chí ra vẻ như không biết gì cả, cho đến khi hắn chủ động tìm đến Tào Quan, Tào Quan mới dẫn hắn đi tìm Vô Gian.
Tào Quan có phải luôn luôn đang lặng lẽ quan sát hắn không?
Đơn Phi không rét mà run.
Khi thấy Từ Tuệ nhìn sang, khóe miệng vẫn mang theo tia cười khác thường, Đơn Phi cuối cùng hiểu được Từ Tuệ đang cười cái gì. Từ Tuệ sớm đã biết được tất cả mọi thứ, sớm đã biết được hắn không phải là con trai của Vu Linh Nhi, buồn cười hơn là hắn vẫn cứ cẩn thận đi che dấu.
Tuy nhiên nếu Từ Tuệ biết hết sự thật, vì sao phải nói cho hắn nghe những thứ này?
Người chỉ kêu ta nhớ lấy, bảo ta có thể trong một ngày nào đó chuyển lời cho ngươi.
Lệnh đường do dự, sau đó mới nói cho ta biết...Nếu có một ngày nhìn thấy ngươi đến tìm ta, nhờ ta nói cho ngươi biết, những điều mà ngươi muốn biết.
Đơn Phi đang nhớ lại những câu lúc nãy Từ Tuệ đã nói, mới phát hiện thiếu phụ này đã sớm nói cho hắn biết một số chuyện.
Vu Linh Nhi cũng đã dự đoán trước rồi sao?
Nếu không tại sao Vu Linh Nhi có chuyện muốn nói sao tự mình không đi nói cho con mình nghe? Nhất định phải gửi lời cho Từ Tuệ đi chuyển cáo chứ?
Vu Linh Nhi đã sớm biết được nếu hắn là người biến số khẳng định sẽ không nhớ rõ về những chuyện trước kia, nên lúc này mới sắp xếp Từ Tuệ này nói hết toàn bộ chân tướng sự thậtcho hắn biết.
Đơn Phi lúc đó cũng trợn mắt há hốc mồm, cũng không hiểu được Vu Linh Nhi đang suy nghĩ gì đây?
Cuối cùng Từ Tuệ cũng nói:
-Lệnh đường cũng không đồng ý tính toán của Tào Quan.
Đơn Phi thở nhẹ ra một hơi, đáp án này khiến hắn cảm thấy thoải mái.
Hắn không thể tin được mẹ ruột lại có tâm địa lạnh lùng như vậy.
-Vì thế khi lệnh đường chuẩn bị đi Nghiệp Thành thử lại một lần cuối cùng, lệnh đường nói cho ta biết, nơi đó có Tần Hoàng Kính.
Khi TừTuệ nhắc đến Tần Hoàng Kính cũng là dáng vẻ phớt lờ không thèm quan tâm.
Chỉ có lúc cô ta đề cập đến Tôn Dực, cảm xúc mới có thể dao động, về phần những chuyện xảy ra bên mình, cho dù là long trời lở đất, xem ra cũng không có sức hấp dẫn quá lớn khiến cô ta quan tâm
Cô ta chịu nói những lời này cho Đơn Phi, chẳng qua là muốn trả ơn cho Vu Linh Nhi thôi.
Đơn Phi lập tức nghĩ đến việc căn phòng bí mật đồ án ngôi sao của Vu Linh Nhi ở Nghiệp Thành bị biến mất lại xuất hiện, hắn cảm nhận được chân tướng sự thật trong đó dần dần được vạch trần ra, nhưng khi biết rõ được những chuyện liên quan trong đó, đã khiến cho hắn rợn cả tóc gáy.
Tất cả những thứ này, vốn đã có kế hoạch sắp đặt sẵn?
-Lệnh đường cho rằng Tần Hoàng Kính có liên quan chặt chẽ với Tam hương, chỉ là Vu gia đối với chuyện xưa không rõ lắm, biết được khá ít.
Từ Tuệ giải thích nói:
-Những lời này đều là lệnh đường bảo ta thuật lại đấy, người nói sự việc xảy ra trước đây lâu lắm rồi, Vu gia, Đơn gia mấy năm nay lại bấp bênh nhiều lần, rất nhiều chuyện cũng không biết rõ nữa rồi.
Đơn Phi rất thông cảm cho việc này.
Hai nhà Vu, Đơn nhớ rõ lời hứa để tuân thủ đã không tệ rồi, đối với những chuyện xảy ra bên cạnh không hiểu cũng rất là bình thường.
Trên thực tế, nếu lời trăn trối mà Nữ Tu truyền xuống không phải là hư ảo, sứ mệnh cho tới bây giờ gần như đã hai ngàn năm rồi.
Hai ngàn năm, rất nhiều thứ có lẽ còn có thể bị sót lại, nhưng một lời hứa có thể kế thừa hai ngàn năm, bản thân nó chính là một kỳ tích.
Trên đời này có lời hứa gì có thể kiên trì được hai ngàn năm?
Quá nhiều lời hứa chỉ là nói qua rồi là thôi.
Từ Tuệ nói tiếp:
-Lệnh đường không đồng ý lời nói của Tào Quan, nhưng không thể vứt bỏ sứ mạng của mình, lệnh đường vẫn cố gắng tìm cách dùng Vô Gian trở về, người hy vọng mượn sức mạnh Tần Hoàng Knh để sử dụng được Vô Gian, nhưng năm đó người biến mất ngay trước Tần Hoàng Kính, không có quay trở về, có phải như vậy không?
Từ Tuệ nhìn Đơn Phi nói.
Đơn Phi biết được lúc này cũng không cần phải giấu diếm gì nữa, nên gật đầu nói:
-Vâng.
-Nhưng hiển nhiên người lại xuất hiện lần nữa, nếu không người cũng sẽ không kêu ngươi đến đây tìm ta.
Từ Tuệ nói thêm:
-Đây là ước định của ta với lệnh đường đấy.
-Ước định gì thế?
Đơn Phi đã biết Từ Tuệ sớm đã biết rõ thân phận của hắn, nên không hề xấu hổ đi hỏi lại.
Từ Tuệ hơi chút suy tư, nhíu mày nói:
-Chuyện này rất là khó hiểu, ta miễn cưỡng có thể hiểu được, ngươi có thể hiểu hay không là chuyện của ngươi đó.
Đơn Phi lập tức nói:
-Đây là đương nhiên.
Từ Tuệ gật gật đầu, rốt cục lại nói:
-Lệnh đường nói muốn dùng Tần Hoàng Kính thử một lần cuối cùng, Tào Quan lại nói lệnh đường rất khó thành công.
Tào Quan không ngờ cũng biết được chuyện này? Đơn Phi âm thầm thở dài.
Hắn vốn coi mình là một nam nhân thành thục rồi, nhưng so với Tào Quan mà nói, hắn vẫn còn quá ngây thơ.
-Lệnh đường không có thay đổi ý định, rốt cục quyết định thử một lần. Mà Tào Quan ở trước mặt 'ngươi' đã nói qua, về sau bất kể như thế nào... Chỉ cần 'ngươi' đi tìm ông ta, Tào Quan ông ta nhất định sẽ chiếu cố.
Đơn Phi không để ý trong lời nói của Từ Tuệ có ám chỉ gì đó, nhưng đối với lời hứa của Tào Quan cũng là rét run.
Không ngờ Tào Quan chiếu cố như vậy?
-Hơn nữa Tào Quan còn hứa hẹn với lệnh đường, nếu lệnh đường không thể trở về, ông ta ghi nhớ ân tình cứu mạng của lệnh đường, nhất định sẽ tìm cách cứu lệnh đường quay trở về. Mà lệnh đường nói nếu người quay lại được, sẽ kêu 'ngươi' tới tìm ta.
Từ Tuệ nói tới đây, hình như có chút hoang mang nói:
-Lệnh đường mặc dù không có nói rõ, nhưng ta cảm giác... người dường như biết được tính toán của Tào Quan, cũng biết được nếu người xảy ra chuyện gì, tất cả chỉ có thể dựa vào 'ngươi' rồi, ngươi hiểu hay không hiểu đây?
Đơn Phi im lặng một lát sau mới nói:
-Ta hiểu.
Hắn thật sự hiểu được.
Vu Linh Nhi cũng không phải là người bình thường, bà ta xả thân cũng muốn truyền thừa sứ mệnh của Vu gia, nên mới tìm đến Chân gia,thông qua quan hệ của Chân gia nhìn thấy được Tần Hoàng Kính để thử lần cuối cùng.
Nhưng Vu Linh Nhi cũng biết khả năng thất bại rất lớn.
Vu Linh Nhi hiểu rõ Tào Quan, cũng biết Tào Quan sẽ không từ bỏ ý định của mình, khiến cho Đơn gia xuất hiện người biến số, Vu Linh Nhi có lẽ không muốn, nhưng nếu sau khi bà ta bị thất bại, đã không có lựa chọn nào khác!
Sứ mệnh vẫn phải truyền thừa.
Sứ mệnh này đối với Vu gia, Đơn gia mà nói, đã là một dấu ấn, trừ phi người của hai nhà này bị chết hết, nếu không vẫn phải kế thừa tiếp.
Vu Linh Nhi chỉ có thể mặc cho Tào Quan đi làm, bà ta cũng không thể khống chế được Tào Quan làm mấy thứ đó.
Đây có lẽ cũng là nguyên nhân vì sao Vu Linh Nhi không đến tìm Đơn Phi hắn, mà chỉ nhắn lại cho hắn, bà ta lựa chọn để Từ Tuệ nói cho Đơn Phi hiện giờ nghe hết tất cả.
Vu Linh Nhi biết con trai của bà ta, đã là người biến số!
Mẫu thân này sau khi một lần nữa quay trở về, đến tột cùng tâm trạng sẽ như thế nào đây? Khi Vu Linh Nhi lựa chọn đốt Vô Gian ở trước Tần Hoàng Kính, đã trải qua đau khổ như thế nào?
Đơn Phi khó có thể tưởng tượng được.
Từ Tuệ rốt cục hỏi ra:
-Lệnh đường là làm sao quay lại vậy?
Nữ nhân này xem ra ngoại trừ có tình cảm với Tôn Dực ra, vẫn còn nhớ về Vu Linh Nhi.
Đơn Phi nghĩ đến đây, cũng không giấu diếm nói:
-Là Tào Quan dùng Vô Gian Hương đi về mười mấy năm trước, lấy đi Tần Hoàng Kính.
Hắn rốt cuộc hiểu được vì sao Tào Quan phải lấy đi Tần Hoàng Kính, đây hết thảy, đều nằm trong kế hoạch của Tào Quan, cũng là một hứa hẹn của Tào Quan với Vu Linh Nhi.
-Gia mẫu...
Lúc này Đơn Phi lại xưng Vu Linh Nhi là "Gia mẫu" cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng hắn chỉ có thể tiếp tục xưng hô như vậy.
-Gia mẫu đã không có được Tần Hoàng Kính... Cũng không thể lựa chọn ở trước Tần Hoàng Kính dùng thử Vô Gian, bởi vậy nên sau khi gia mẫu mất tích lại quay trở lại, cô... có hiểu được không?
Lời nói này của hắn nếu là Bàng Thống nghe xong, khẳng định sẽ cho rằng thần kinh của tiểu tử này đã bị loạn rồi.
Từ Tuệ cũng suy nghĩ một lúc lâu mới thở dài nói:
-Hóa ra là như vậy. Hoá ra thật sự đã xảy ra.
Đơn Phi giờ mới hiểu được Từ Tuệ lúc trước khi nghe được hắn bảo là phụng lệnh mẹ, vì sao lại khiếp sợ như vậy nói chẳng lẽ thật sự đã xảy ra?
Từ Tuệ chỉ nghe nói qua việc này, đối với việc này có thể xảy ra hay không, thái độ cũng là nửa tin nửa ngờ. Đợi khi cô ta biết rằng việc này thật sự tiến triển theo kế hoạch của Tào Quan, Vu Linh Nhi, vẫn khó tránh khỏi bị kinh hãi.
Nếu như không có đầu óc siêu nhiên, loại chuyện này cho dù đặt ở trên người của rất nhiều người hiện đại, đều không thể giải thích vì sao.
Đơn Phi kỳ lạ ngắm nhìn Từ Tuệ, cảm thấy đầu óc nữ tử này tuyệt đối không tầm thường, chuyện này phức tạp như vậy, không ngờ hiểu được rành mạch.
Từ Tuệ chẳng những hiểu được, xem ra còn hiểu đến khá rõ:
-Nói như vậy... Tào Quan đã biến mất khỏi thời gian này của chúng ta, chạy về mười mấy năm trước? Ông ta không phải là người của Đơn gia các ngươi, cũng không phải là bên Vu gia, cũng không có cách nào quay trở về.
Đơn Phi chậm rãi gật đầu.
Từ Tuệ suy nghĩ hồi lâu, nói:
-Tào Quan vì sao phải làm như vậy?
Ta không biết!
Đơn Phi cố nén giận, lúc này mới không có ở trước mặt Từ Tuệ bộc phát ra. Im lặng một lát, Đơn Phi lắc đầu hạ giọng nói:
-Ta không hiểu người này.
Hắn không thích nổi giận ở trước mặt người không liên quan.
Từ Tuệ nhìn Đơn Phi hồi lâu, lẩm bẩm nói:
-Xem ra ngươi thật sự không hiểu rõ về ông ta, ta thật sự cũng không biết rõ về ông ta, muốn hiểu rõ một người thật là quá khó.
Cô ta lắc đầu như không muốn suy nghĩ nữa, nhẹ nhàng thở phào một cái nói:
-Ta nghĩ ta đã chuyển cáo hết tất cả những gì mà lệnh đường muốn ta nói, ta hẳn là đã không còn nợ Đơn gia các ngươi cái gì nữa rồi.
Sau khi nói xong những lời này, cô ta quay đầu lại nhìn ra phía ngoài.
Bên ngoài gió nhẹ mây bay.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất