Thâu Hương

Chương 405: Không làm việc đàng hoàng

Chương 405: Không làm việc đàng hoàng


.
Khi Đơn Phi nghe được người nọ nói chuyện, không phải kinh hãi, mà là kinh hỉ, hắn nhớ rõ giọng nói của người này.
Triệu Vân!
Người tới đúng là Triệu Vân!
Quay đầu lại vừa nhìn, quả như hắn suy nghĩ, Triệu Vân đang phong khinh vân đạm đứng ở phía sau hắn không xa.
Đơn Phi nhìn thấy hình thức xuất trướng này, biết trên đời này có người xuất trướng đẹp trai hơn so với Triệu Vân, nhưng không có ai khốc hơn y; không có ai xuất trướng có phong độ hơn y.
Tiểu tử này là cao thủ vờ khốc, giới vờ khốc thích nhất là chạy.
Đơn Phi vẫn muốn tìm Triệu Vân nói chuyện, nhưng khi gặp mặt Triệu Vân, không phải sống mái với nhau thì là ân oán, hai người thủy chung không thể tâm sự được. Hắn sao có thể nghĩ đến tại hoang đảo nơi hải ngoại này, nơi chỉ có chim ị này lại gặp được Triệu Vân.
Tiểu tử này sao có thể chạy đến trên hoang đảo?
Triệu Vân đi Đan Đồ, Tôn Dực cũng đi Đan Đồ, Triệu Vân không phải là đuổi kịp chuyến xe cuối đi đến Minh Sổ của Tôn Dực chứ?
Trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng nghi vấn lớn nhất của Đơn Phi chính là Triệu Vân vì sao nói Đơn Phi hắn có thể nghịch chuyển Càn Khôn?
Bộ dạng rất có phong cách a.
Chẳng lẽ ta không phải vua vượt giới, mà là vua nghịch chuyển?
Đơn Phi đối với loại nịnh hót này bình thường đều có thái độ cẩn thận, rất nhiều người khi muốn để người khác thử hố, bình thường đều biết dùng loại thủ đoạn ủng hộ lòng người này.
Đi nhanh vài bước, tới bên cạnh Triệu Vân, Đơn Phi sợ chính mình xuất hiện ảo giác, giơ tay vỗ vỗ đầu vai của Triệu Vân.
Triệu Vân cũng không có tan thành tro bụi, thoạt nhìn rất có cơ thịt.
Thấy Đơn Phi nhìn y từ trên xuống dưới, Triệu Vân hơi nhăn mặt nhăn mày, cũng không trì hoãn nói: -Không có thời gian nhiều lời. Ta muốn nói với ngươi mấy chuyện.
Ngươi lại muốn bận rộn cái gì?
Đơn Phi chần chừ khó hiểu, chỉ thấy Triệu Vân giữ chặt tay của hắn, đem một thứ lạnh như băng gì đó nhét vào tay hắn.
Vật kia đen nhánh lớn khoảng lòng bàn tay, như một chiếc gương nhưng khi chiếu thì không thấy bóng người.
Thứ này có bộ dáng giống gương, cũng không có bổn phận của gương.
Sao nhìn thấy hơi quen mắt?
Hẳn là đã gặp qua ở nơi nào?
Đơn Phi trí nhớ tuyệt đối không kém, nhanh chóng hỏi ngược lại: -Đây là Thông Linh Kính?
Thứ này cư nhiên là Thông Linh Kính mà Lão Yêu Tế Tửu cho hắn lúc trước!
Quá trình lấy được Thông Linh Kính vào tay có thể nói là khúc chiết, cũng là do lúc đầu hắn vô tâm liền đi theo Quách Gia đi thuyết phục quân Hắc Sơn, đụng tới Lão Yêu Tế Tửu của Vu gia. Tuy rằng Lão Yêu Tế Tửu bị Vu gia trục xuất, nhưng vẫn duy trì hành vi chuyên nghiệp thường ngày của người thủ hộ, bảo tồn Thông Linh Kính nhiều năm, lại trả lại cho Đơn Phi. Kết quả Quỷ Phong lập tức đuổi tới, muốn đoạt cái gương này. Sau đó Triệu Vân, Đàn Thạch Xung, Quỷ Phong một đám người lần lượt ra tay, lúc tranh đoạt cái gương này, Triệu Vân lại đem gương cho giao cho Đơn Phi hắn. Sau khi Mã Vị Lai đi ra mang theo Đơn Phi trốn chạy, cái giá phải trả là mượn hắn Thông Linh Kính, tuy nhiên bộ dạng của lão nhân này giống như có mượn không có trả.
Đơn Phi luôn luôn ôm nguyên tắc xài cho đúng tác dụng, dùng gương để đổi con tin và dùng gương kết giao nhân tài, đều không có gì do dự.
Mã Vị Lai đáng giá đầu tư a.
Sau lại Đơn Phi gần như quên chuyện của Thông Linh Kính, hắn đối với việc của Đơn gia thủy chung không tính là để ở trong lòng.
Nhưng Đơn Phi tuyệt đối không nghĩ tới chính là chiếc gương này lại có thể xuất hiện ở trên tay của Triệu Vân, hơn nữa Triệu Vân còn đem này gương này trả lại cho hắn.
Suy nghĩ của các ngươi ta nhìn không ra.
-Là Mã tiên sinh... Đơn Phi không cho rằng Triệu Vân là từ trên tay Mã Vị Lai cướp đi cái gương này, khả năng duy nhất chính là Mã Vị Lai bảo Triệu Vân trả gương này lại cho hắn.
-Là Mã tiên sinh bảo ta giao cái gương này cho ngươi. Triệu Vân gật đầu nói: -Ông ta nói trải qua việc ông ta điều chỉnh, ngươi có thể dùng rồi.
Điều chỉnh? Có ý gì?
Gương có thể dùng rồi hả? Dùng như thế nào? Dùng làm cái gì?
Ta thừa nhận Triệu Vân ngươi đẹp trai đến nỗi mỗi ngày đều có thể cười tỉnh được không, nhưng ta không có việc gì không cần mang theo cái gương đi ra tự sướng a.
Thấy Đơn Phi cầm gương trở qua trở lại không rời mắt, Triệu Vân lập tức nói: -Hẳn không phải dùng như vậy.
Đơn Phi đem gương nhét vào trong tay Triệu Vân, nói: -Ngươi nói cho ta biết dùng như thế nào?
Triệu Vân liên tục xua tay, từ chối nói: -Ta không biết dùng, cũng không thể dùng.
Đơn Phi lần đầu nhìn thấy bộ dạng của Triệu Vân giống như có chút sợ hãi, hắn không có thời gian nghĩ nhiều như vậy, gần như muốn đem gương đập vào đầu Triệu Vân, tiểu tử ngươi đùa giỡn ta hay sao? Ngươi vứt cho ta một cái gương hay vứt một quả bom a? Sao ngươi không thể dùng?
-Đây là Thông Linh Kính sau khi kết hợp với Vô Gian Hương, liền có thể trở về mấy ngày trước. Triệu Vân một hơi nói ra đáp án.
Đơn Phi nhấp nháy mắt, sau một lúc lâu không phục hồi tinh thần lại.
What?
Ngươi tới làm trò cười sao?
Ta không cần gương này, cũng có thể dùng Vô Gian Hương về tới mấy năm trước! Ngươi cực cực khổ khổ cho ta đưa một cái gương đến đây, là tới hạ thấp sức chiến đấu của ta hay sao?
Nhìn ra sự nghi hoặc của Đơn Phi, Triệu Vân không khỏi gãi đầu, y làm người trầm ổn, võ công cao minh, nhưng đối với loại chuyện này vẫn rất khó giải thích rõ ràng.
-Ta chỉ là thuật lại lời của Mã tiên sinh nói với ta cho ngươi.
Trước khi Triệu Vân đến hẳn là đã viết bản nháp, có điều vẫn không quá lưu loát nói: -Ngươi có thể dùng Vô Gian Hương đi đến bất kỳ thời điểm nào lúc trước, sau đó quay lại đến hiện tại. Hiện giờ trên đời này, chỉ có một mình ngươi có thể làm được điểm ấy.
Vậy ta có phải hay không hẳn là tỏ vẻ kiêu ngạo một chút đây?
Quỷ Phong nói như vậy, Từ Tuệ cũng nói như vậy, hiện giờ Mã Vị Lai nhờ Triệu Vân chuyển đạt cũng là ý này.
Xem ra chuyện này hơi đáng tin cậy.
Đơn Phi khẩn cấp đợi Triệu Vân nói tiếp, nhưng thấy được gã bảnh bao này đã có chút đổ mồ hôi trán bộ dáng, còn có thể an ủi: -Ngươi không cần phải gấp gáp, từ từ nói.
Việc có thể làm cho Triệu Vân cũng bắt đầu vội vàng, ta phải lắng nghe kỹ một chút.
-Nhưng ngươi lúc này vẫn không thể khống chế được thời điểm muốn đến. Triệu Vân cảm giác không được tự nhiên, thấy Đơn Phi liên tục gật đầu, cảm giác tiểu tử này thật sự là kỳ tài, loại việc yêu cầu cao này lại có thể vừa nghe liền hiểu?
-Thông Linh Kính này vốn là vật định giờ của Vu gia.
Khi nói ra ba chữ "vật định giờ", Triệu Vân gần như cắn vào đầu lưỡi, sách y đã học qua không tính là ít, nhưng đối với loại từ mới mẻ này, vẫn rất không quen.
-Ngươi, hiểu được?
Thấy Đơn Phi hỏi cũng không hỏi, lại bắt đầu quan sát Thông Linh Kính, Triệu Vân không kìm nổi hỏi một câu.
Có cái gì khó hiểu hay sao?
Đơn Phi không khỏi ưỡn ngực, "khiêm tốn" nói: -Cái này không khó lý giải, ngươi nói tiếp đi.
Nếu không phải hiện giờ thời gian gấp rút, hắn gần như muốn cười bể bụng.
Thấy bộ dáng xấu hổ hoang mang của Triệu Vân khi nói lên ba chữ "vật định giờ", Đơn Phi chỉ có thể thở dài. Đối với thứ không tiếp xúc qua, rất nhiều người thật sự khó có thể tưởng tượng tác dụng sử dụng của nó.
Người hiện đại chỉ sợ có rất ít người không biết vật định giờ là dùng để làm gì, thứ này sử dụng rộng khắp, đồng hồ báo thức chính là loại thông thường.
Vừa nghe ba chữ "vật định giờ", trong lòng Đơn Phi khẽ động, nghĩ tới điểm mấu chốt nhất, hoá ra Thông Linh Kính này là Vu gia truyền xuống lại là thứ có thể khống chế chính xác thời điểm muốn đi tới.
Đây là công cụ phụ trợ khi sử dụng Vô Gian Hương.
Đích xác hẳn là như vậy a, phương thức sử dụng giống Tào Quan, vẫn hơi thô bạo chút.
Vật này tốt nha!
Có đồ chơi này, người sử dụng ít nhất không cần lo lắng sẽ giống như mười hai kim nhân, muốn xuyên đến quá khứ, lại trực tiếp làm tới thời Tần.
Nhưng sao gương ta đụng phải đều không làm việc đàng hoàng a?
Tần Hoàng Kính là một máy chụp X quang, Thông Linh Kính lại là vật định vị thời gian.
Tuy nhiên cẩn thận ngẫm lại, việc này cũng có vài chỗ tương thông. Minh Sổ vẫn luôn dùng Tần Hoàng Kính kết hợp với Trường Sinh Hương, hy vọng phá giải bí mật của Trường Sinh Hương, Vu gia có thể sử dụng Vô Gian Hương, có một công cụ phụ trợ thì đã làm sao?
Nhưng người làm ra những thứ này làm sao lại rất thích đem những vật công nghệ cao này đều dùng gương làm bề ngoài hả?
Cổ đại và hiện đại luôn truyền lưu thần tiên quỷ quái có liên quan tới gương, có phải hay không do bắt nguồn từ mấy chiếc gương này?
Về sau gặp được gương, cần nghiên cứu nhiều hơn mới được.
Khi Đơn Phi suy nghĩ tâm sự, Triệu Vân tiếp tục nói: -Mã tiên sinh nói, chỉ cần ngươi đem Vô Gian hóa thành bột để vào trong Thông Linh Kính, chuyện còn lại, ta không cần giải thích, ngươi khẳng định sẽ rõ.
Giống như có chút chờ mong nhìn Đơn Phi, Triệu Vân tràn đầy khích lệ nói: -Ngươi khẳng định sẽ rõ, có phải hay không?
Xem ra ta cho dù không rõ, ngươi cũng không thể giúp ta hiểu rõ.
Đơn Phi thầm nghĩ, để Triệu Vân đi phá trận giết địch, vậy chỉ sợ là không có địch thủ, nhưng bảo y thuyết minh việc này, thật sự làm khó y.
Triệu Vân sao lại xưng hô Mã Vị Lai là tiên sinh, mà không phải sư phụ? Đàn Thạch Xung không phải nói Mã Vị Lai đã đem Thệ Thủy Thương truyền cho Triệu Vân rồi sao? Triệu Vân không phải là đệ tử của Mã Vị Lai sao?
Ý niệm trong đầu chợt lóe lên, Đơn Phi không rảnh suy xét những chi tiết này, đem Thông Linh Kính lật qua lật lại nhìn xem trong chốc lát, búng mấy ngón tay trên Thông Linh Kính, Thông Linh Kính bỗng dưng lộ ra một lỗ nhỏ lớn bằng ngón cái.
Triệu Vân thấy Đơn Phi quen thuộc gương này như vậy, thầm nghĩ Đơn Phi chẳng lẽ dùng qua thứ này, bằng không khi Mã tiên sinh bảo y chuyển lời, vì sao không giải thích tỉ mỉ?
Ta có chút mơ hồ.
Đơn Phi thầm kêu hổ thẹn, hắn thấy Triệu Vân thủy chung không giơ tay, hiểu được Triệu Vân không phải là không muốn hỗ trợ, y cũng không biết sử dụng như thế nào.
Mã Vị Lai lão già chết tiệt này, ngươi không thể cho ta chút nhắc nhở sao? Mỗi lần đều cần khảo nghiệm ta một chút.
Lúc Đơn Phi kêu khổ, hắn rất nhanh nghĩ đến Tần Hoàng Kính có lỗ khảm, phải bổ sung pin và vân vân. Vừa nghĩ đến đây, hắn kiệt lực bắt đầu giải trừ sự ngăn cách nhận thức của chính mình.
Đây không phải một cái gương...
Đó là một thứ đồ điện!
Mã Vị Lai nói phải thả bột Vô Gian vào, vậy dù sao cũng phải có nơi để đặt vào, có nơi đặt vào thì phải trống không. Đơn Phi vào thời điểm mấu chốt cũng không nóng nảy, suy nghĩ một chút, rất nhanh phát hiện chiếc gương này nhìn như hình bầu dục, nhưng cao thấp nặng nhẹ không đồng nhất.
Thiết kế này là vì để đặt vững hay sao?
Hắn đem một mặt nặng hướng xuống dưới, gảy nhẹ sau lưng gương đồng mấy cái để cảm thụ hư thật của gương, không ngờ lại gảy vào nơi có cơ quan để mở ra.
Triệu Vân thấy thế mừng rỡ nói: -Chỗ này hẳn là nơi dùng để đặt bột phấn Vô Gian Hương. Đúng rồi, ngươi có Vô Gian Hương đi?
May mắn ta còn có!
Đơn Phi từ trên người lấy ra Vô Gian Hương mà Quỷ Phong ném cho hắn, hơi có chút kỳ quái, Mã Vị Lai làm sao sẽ biết hắn có Vô Gian Hương.
Sự tình hơi làm cho người ta khó hiểu!
Tuy nhiên cũng may Triệu Vân vẫn còn có thể khiến người tín nhiệm.
Nếu như là Quỷ Phong lấy ra Thông Linh Kính này, Đơn Phi hắn sẽ suy nghĩ một chút.
Sớm suy xét đến trong số mệnh của chính mình có nhiều trắc trở, trước khi đến Giang Đông, Đơn Phi đã tìm được cái hộp sắt, đem Vô Gian bảo quản thích đáng. Bằng không hắn và Đàn Thạch Xung xông qua lửa mà đến, không để ý liền đốt Vô Gian Hương lên, nói không chừng đã sớm xuyên qua đến niên đại sớm hơn.
Làm người cần phải cẩn thận!
Từ trong hộp sắt lấy ra Vô Gian Hương, Đơn Phi có chút nhíu mày. Khi Tào Quan lấy Vô Gian Hương, hắn không có thời gian nhìn, nhưng sau khi Vô Gian Hương vào trong tay hắn, hắn chưa đốt qua Vô Gian Hương, không có nghĩa là hắn chưa bao giờ nghiên cứu qua Vô Gian Hương.
Màu vàng Trường Sinh, màu đỏ Dị Hình, màu trắng Vô Gian!
Vô Gian Hương thoạt nhìn hơi giống với hương phật thông thường, nhưng tính chất kém cực xa.
Đơn Phi nhìn không ra chất liệu của Vô Gian Hương, chỉ cảm thấy Vô Gian Hương sờ lên rất có độ co dãn, so sánh Vô Gian Hương với lỗ nhỏ bị lộ ra của Thông Linh Kính, kích cỡ rất vừa vặn.
Tuy nhiên... chiều dài của Vô Gian Hương hơn xa lỗ thủng của Thông Linh Kính, ta muốn đổ chút bột phấn vào, vậy đổ bao nhiêu? Chẳng lẽ phải chà xát Vô Gian Hương thành bột phấn sao?
Khi Đơn Phi đang suy tư, bỗng dưng nhìn thấy ngay mặt chính của gương dường như có hình ảnh chớp động một chút.
Hắn nhớ rõ từng xem qua loại hiện tượng này...
Không đợi hắn cẩn thận nhìn, Triệu Vân bên cạnh hắn đột nhiên mặt lộ kinh ngạc, thậm chí có thể nói là hơi hoảng sợ.
.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất