Thâu Hương

Chương 424: Kế hoạch đòi mạng

Chương 424: Kế hoạch đòi mạng


.
Gì?
Đơn Phi suýt chút té xỉu.
Hắn thầm nghĩ ta đợi lão nhân gia ông ra làm chủ cục diện, kết quả lão nhân gia ông thật sự có chút bản lĩnh, lại còn có năng lực bằng vai phải lứa với Dạ Tinh Trầm, nhưng lão nhân gia ông làm việc thật sự dây dưa không dứt mà. Nếu ông vừa ra tay thì xử lý Dạ Tinh Trầm, thì cho dù là kéo Dạ Tinh Trầm ra khỏi trường đình cũng tốt mà.
Hắn đứng bên trên nhìn thấy Dạ Tinh Trầm biến mất trong trường đình!
Không phải Dạ Tinh Trầm dùng Vô Gian, mà là Dạ Tinh Trầm tiến vào dưới trường đình.
Dưới trường đình còn có cơ quan khác.
Thấy Đơn Phi không nói gì, thần sắc Ngụy Bá Dương hiếm khi ngưng trọng, bước hai bước vào trong trường đình, vươn tay gọi Đơn Phi nói: -Còn không qua đây!
Tôn Sách lựa chọn Ngụy Bá Dương là đang đánh cuộc, Ngụy Bá Dương tuy thanh danh truyền xa ở hậu thế, có điều ở thời đại này càng giống như một ẩn giả, Tôn Sách có thể nói là ngay cả tên của Ngụy Bá Dương cũng chưa từng nghe qua!
Có điều người này vừa đến, thì Dạ Tinh Trầm liền lui thân rời đi, có thể thấy Dạ Tinh Trầm cũng không có lòng tin thắng được Ngụy Bá Dương.
Đánh thắng thì trốn cái gì?
Tôn Sách đều cược tính mạng huynh muội Tôn gia lên người Ngụy Bá Dương, một mặt là vì ngày xưa phải quyết đoán định đoạt quyết chiến chiến trường, nhưng còn có nguyên nhân còn bất đắc dĩ hơn nữa, đợi khi nhìn thấy dáng vẻ Đơn Phi và Ngụy Bá Dương rất quen thuộc, thì bất giác trong lòng vui mừng.
Tôn Sách biết được rất nhiều chuyện của Đơn Phi từ chỗ của muội muội.
Tôn Thượng Hương rất ít khi khen người, nhưng từ trong bình luận của muội muội, Tôn Sách biết muội muội rất có hảo cảm và lòng tin vào Đơn Phi, Tôn Sách tin ánh mắt của muội muội.
Tôn gia năm đó xem Tôn Sách y là trụ cột vững vàng, nhưng Tôn Sách đã sớm biết người thông minh nhất Tôn gia không phải y, mà là muội muội này.
Tôn Thượng Hương cũng không biết Đơn Phi và Ngụy Bá Dương lại quen thuộc như thế, sau khi uống thuốc thì cảm thấy tinh thần phấn chấn, theo Đơn Phi vào trường đình, người kia chủ động nói: -Ngụy bá, Tôn gia có thể giúp đỡ được gì?
Nàng biết trong thời khắc chạy thoát thân này, mọi người đồng tâm hiệp lực mới là quan trọng nhất, thấy Đơn Phi xưng hô Ngụy Bá là Ngụy Bá, không biết hai người còn có ẩn tình gì, nên cũng xưng hô như thế.
Ngụy Bá Dương liếc nhìn Tôn Thượng Hương, cau mày giống như đang suy xét gì đó, sau đó nói: -Trước mắt chỉ có Đơn Phi có thể hữu dụng, ta cũng không thể giúp được gì.
Giơ tay vỗ lên vai Đơn Phi, Ngụy Bá Dương nói: -Đơn Phi, ngươi có thể được!
-Ông bảo ta làm gì? Đơn Phi lo ngay ngáy nói, lần đầu tiên hắn có cảm giác không biết ra tay từ đâu.
Lão nhân gia ông không phải là bảo ta đi đối phó Dạ Tinh Trầm đó chứ?
Ta đây không gánh vác nổi nha.
Khi Ngụy Bá Dương nhìn xuống chân liền nhanh chóng nói: -Dưới chân ta có mật thất, là chỗ mấu chốt nhất của Minh Sổ, so ra, sự quan trọng của gian mật thất này đối với Minh Sổ giống như bộ não của một người vậy, tất cả lực lượng của Minh Sổ đều đến từ nơi này, ngươi có biết không?
Ông nói bên dưới là phòng điều khiển tàu ngầm thì ta càng hiểu hơn.
Đơn Phi gật đầu.
May mà hắn là người hiện đại, cũng luôn coi nơi này như tàu ngầm, ngược lại những gì Ngụy Bá Dương nói càng lý giải sâu sắc hơn. Hắn nghĩ nơi này có thể tồn tại trên mấy ngàn năm, chắc chắn là có nguồn năng lượng hoàn thiện tiếp viện cho hệ thống này, mà loại hệ thống này tuyệt đối trên cả cấp bậc trung khu hoạt động, bằng không những thứ cần thiết thông thường như ánh sáng, dưỡng khí làm sao có thể duy trì được mấy ngàn năm chứ? Hơn nữa để đón bọn họ vào, khởi động cơ quan cũng cần năng lượng.
Liêm Trinh đã nói, Dạ Tinh Trầm muốn hủy diệt Minh Sổ.
Nơi này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, Dạ Tinh Trầm muốn hủy diệt nói dễ như thế sao? Thoạt nhìn Dạ Tinh Trầm càng giống như là lấy đi trang bị cung cấp năng lượng của Minh Sổ hơn.
Trong tưởng tượng của rất nhiều người, hệ thống năng lượng có thể khiến Minh Sổ vận hành sẽ rất lớn, nhưng Đơn Phi không cho rằng như thế.
Lúc trước khi máy tính xuất hiện, còn to lớn hơn cả máy xúc, nhưng sau mấy chục năm phát triển, con chip lớn cỡ móng tay đã có thể hoàn thành tất cả thao tác của máy tính ban đầu, thậm chí còn nhiều hơn.
Khoa học kỹ thuật càng phát triển theo hướng vi mô hóa.
Nói không chừng, hệ thống năng lượng của tàu ngầm Minh Sổ này cũng lớn cỡ cục pin mà thôi.
Ngụy Bá Dương tiếp tục nói: -Minh Sổ thay đổi như thế, Dạ Tinh Trầm hiển nhiên là đã lấy được trái tim của Minh Sổ. Ông ta chính là loại người như thế, thứ không lấy được cũng sẽ không để cho người khác lấy được.
Cau mày lại, Ngụy Bá Dương nói: -Vừa nãy ta không ra tay, là sợ bức ông ta chó cùng rứt giậu. Nếu thật sự bức ông ta vào tuyệt cảnh, ông ta không chỉ muốn lấy trái tim của Minh Sổ đơn giản như thế, ông ta rất có thể thật sự khiến Minh Sổ hủy diệt dưới đáy biển. Nhưng nếu ông ta không đến tuyệt cảnh, dĩ nhiên sẽ không hủy đi Minh Sổ.
Gương mặt Tôn Thượng Hương khẽ biến.
Tôn Sách đột nhiên nói: -Hóa ra tất cả những gì Ngụy tiên sinh làm đều là đang bức Dạ Tinh Trầm rời đi, cũng muốn cứu chúng ta rời đi.
Y đã hiểu ý của Ngụy Bá Dương rồi.
Ngụy Bá Dương có năng lực đánh một trận với Dạ Tinh Trầm, nhưng hiện nay tuyệt đối không phải là nơi khai chiến.
Dạ Tinh Trầm thân là Tông chủ Minh Sổ, hiểu rõ Minh Sổ hơn xa mọi người, nếu Dạ Tinh Trầm sống chết phản kích, chỉ e Minh Sổ dưới đáy biển sẽ không còn một ai có thể sống sót!
Nhìn Đơn Phi, Ngụy Bá Dương nói:
-Nếu phải lựa chọn giữa đối phó Dạ Tinh Trầm, và cứu một đám người thoát khỏi nơi này, ngươi nhất định sẽ chọn vế sau đúng không?
Thì ra là thế.
Đơn Phi không ngờ Ngụy Bá Dương còn có tâm địa Bồ Tát như thế, lúc trước ông không phải là người như thế nha.
Thấy Đơn Phi gật đầu, Ngụy Bá Dương tiếp tục nói: -Dù là như thế, Minh Sổ mất đi trái tim, cũng nguy hiểm trùng trùng, Dạ Tinh Trầm không chắc sẽ rời đi, nhưng ông ta chỉ cần đợi sau khi nước vào vài ngày thì xuất hiện lần nữa, ông ta thậm chí không cần động thủ cũng có thể dồn chúng ta vào chỗ chết.
-Ngụy Bá, vậy chúng ta rốt cuộc làm sao đây?
Lão nhân gia ông có kế hoạch thì nói nhanh đi, Đơn Phi thấy hồng quang lóe sáng xung quanh, giống như là cảnh báo trước khi hoàn cảnh sụp đổ trong phim khoa học viễn tưởng vậy, trong lòng cũng kinh sợ.
Thòi gian cấp bách, hắn hoài nghi nơi này không đợi nước tràn vào, nói không chừng đã nổ chết rồi.
-Lát nữa ta mở cửa vào, ngươi xuống đó làm một chuyện. Ngụy Bá Dương nói: -Nhớ rõ, ba bảy hai một.
-Cái gì?
Đơn Phi hơi ngây người, không biết Ngụy Bá Dương đang nói cái gì.
Ngụy Bá Dương cũng có vẻ lo lắng, nhưng vẫn trầm ổn nói: -Ngươi vào mật thất rồi, có thể nhìn thấy một bức tường, trên tường có chỗ để ngươi nhập những con số này vào.
Khi ông ta nói hai chữ “nhập vào” có chút do dự.
Dáng vẻ huynh muội Tôn gia đều mờ mịt, cảm thấy hai người này nói chuyện khó hiểu như là nói thiên thư vậy? Cái gì gọi là chỗ nhập số vào?
Bọn họ không hiểu, Đơn Phi lại hiểu, mấy câu này ở thời hiện đại, e là không ai không biết.
Phía dưới có chỗ nhập chỉ lệnh vào? Ba bảy hai một là một tổ hợp chỉ lệnh?
Đơn Phi ngược lại có chút suy đoán ngay chỗ mà Ngụy Bá Dương do dự, nhưng thấy Ngụy Bá Dương cũng đang chần chừ, trong lòng Đơn Phi nghi hoặc nói: -Ngụy Bá, ông cũng chưa từng xuống dưới sao? Ông có biết nhập những con số này vào làm gì không?
-Là mệnh lệnh để cung cấp năng lượng cho gian mật thất này mở cửa chạy trốn. Khi Ngụy Bá Dương giải thích còn bổ sung một câu: -Ngươi nhất định hiểu, có phải không?
Khi huynh muội Tôn thị trợn mắt há hốc miệng, trong lòng Đơn Phi liền hiểu ra.
Đây là một chỉ lệnh, để sau khi truyền năng lượng vào cửa thoát hiểm của tàu ngầm thì dùng để chạy trốn!
Tôn Sách, Tôn Thượng Hương không hiểu, may mà Đơn Phi trước sau đều dùng suy nghĩ hiện đại để suy xét, nghĩ thầm tình huống này giống như khi thang máy đột ngột cúp điện, khởi động nguồn điện khẩn cấp vậy.
Tàu ngầm có vấn đề, Ngụy Bá bảo hắn khởi động năng lượng dự trữ để mọi người chạy trốn. Đây vốn dĩ là chuyện mà phòng điều khiển làm, cũng là chuyện mà Dạ Tinh Trầm có thể làm.
Có điều trước mắt Dạ Tinh Trầm chắc chắn sẽ không có lòng tốt giúp bọn họ mở con đường này. Dạ Tinh Trầm lấy đi nguồn năng lượng chính là muốn cắt đứt toàn bộ con đường chạy thoát thân của bọn họ.
Cùng lúc khi Đơn Phi lý giải, đột nhiên trong lòng phát run: -Ngụy Bá, chỉ một mình ta xuống dưới? Ông không xuống sao?
-Đương nhiên!
Ngụy Bá liếc nhìn Đơn Phi như nhìn thằng ngốc: -Sau khi Dạ Tinh Trầm vào nơi này, mật thất còn có một cửa ra khác, nhưng khi ông ta rời đi, để đề phòng kẻ khác truy đuổi, nhất định sẽ đóng cửa ra lại. Bọn Hoàng Đường biết được điểm này, tuy có cơ hội xuống dưới nhưng lại không dám xuống, cho dù là ta xuống, cơ hội có thể sống sót tuyệt đối không hơn nửa phần.
Tôn Dực cũng liếc Ngụy Bá giống như nhìn thằng ngốc, vậy mà ông lại để tiểu tử Đơn Phi xuống dưới? Hắn sẽ đồng ý với ông sao?
Gã căn bản không quen biết Đơn Phi, thấy người này đột nhiên từ trên trời rơi xuống, thật sự không hiểu lai lịch của tiểu tử này là gì, nhưng đại ca, muội muội lại có vẻ rất quen thuộc với Đơn Phi, Tôn Dực chỉ cảm thấy không hiểu ra sao cả.
Gã không biết tại sao người mà đại ca, muội muội đều quen biết, Tôn Dực gã lại cứ không nhận ra.
Bây giờ là lúc khẩn cấp, bọn họ nghe theo dặn dò của Ngụy Bá Dương cũng còn có lý do, nhưng tại sao Ngụy Bá Dương lại coi trọng một mình Đơn Phi, nói một đống chuyện hoang đường với Đơn Phi chứ?
Đơn Phi ngốc như vậy sao? Bên dưới còn có Dạ Tinh Trầm, có cơ quan, Ngụy Bá Dương cũng không xuống mà lại bảo Đơn Phi đi xuống.
Trong lúc Tôn Dực đang cân nhắc, thì đã bị câu tiếp theo của Đơn Phi hù cho giật thót.
-Ta xuống dưới nhập số cũng rất đơn giản.
Tôn Dực suýt chút té xỉu.
Đơn Phi nói tiếp: -Nhưng ta có khoảng chừng hai khắc không gặp được các ngươi.
Tôn Thượng Hương vẫn luôn nghiêm túc lắng nghe, lúc này trước tiên là bừng tỉnh ra, cuối cùng đã hiểu Ngụy Bá, Đơn Phi đang bàn chuyện gì.
Ngụy Bá Dương, Đơn Phi đều biết muốn phá giải tình thế khó khăn hiện nay, chỉ có để Đơn Phi xuyên về thời gian trước đó!
Trước mắt nếu đi vào gian mật thất đích thực có thể nói là cửu tử nhất sinh, nhưng trước đó sẽ không như thế.
Ngụy Bá Dương bảo Đơn Phi lợi dụng Thông Linh Kính để giúp mọi người giải vây, tranh thủ nhập số trước thay đổi tình thế khó khăn của mọi người, mở ra con đường chạy thoát!
-Chỉ e không chỉ là hai khắc. Ngụy Bá Dương cau mày nói: -Nước đã vào rồi.
Mọi người cúi đầu nhìn xuống, thấy giày đã bị ướt, trong lòng cũng lạnh đi.
-Chúng ta không thể ở đây đợi ngươi, ta phải dẫn bọn họ rời khỏi đây, đến chỗ cửa chạy trốn để chuẩn bị. Ngụy Bá Dương nói một cách đương nhiên, thấy Đơn Phi giống như bị đấm một quyền lên mặt, Ngụy Bá Dương đè lại đầu vai hắn nói: -Sau khi ngươi nhập số vào, thời gian còn lại phải nghĩ cách chạy đến cửa ra hội hợp với chúng ta.
Thấy Đơn Phi nhìn ông ta không nói, Ngụy Bá Dương cười nói: -Phía dưới mật thất có chỗ rời khỏi, ngươi tìm đến chỗ mà ta và ngươi gặp nhau lần đầu sẽ phát hiện ta đã lưu lại ký hiệu ngầm ở đó rồi, ngươi chỉ cần đi theo những ký hiệu đó thì có thể hội hợp với chúng ta ở cửa ra. Đơn giản chứ?
Ông chơi ta?
Đơn giản cái rắm!
Lúc này Đơn Phi mới phát hiện chỗ nguy hiểm chân chính tuyệt đối không phải là xuống dưới nhập số, mà là hai khắc tiếp theo hắn phải tóm được cửa ra khỏi mật thất trong hai khắc, tìm tìm đến nơi Ngụy Bá Dương và hắn gặp nhau lần đầu, sau đó lại tìm đến cửa chạy trốn!
Đơn Phi hắn có mấy cái tay có thể làm tất cả những việc này chứ?
-Khi đó Đơn Phi ở Minh Sổ, sao hắn có thể làm được những việc này? Tôn Thượng Hương thất thanh nói, nàng cũng đã hiểu ra, nghĩ bụng cho dù chỉ làm theo lời Ngụy Bá Dương nói thôi cũng không đơn giản rồi, nhưng tiếp theo Đơn Phi còn phải đối diện với cao thủ như mây của Minh Sổ!
Bây giờ bọn họ đi theo Ngụy Bá Dương xông đến cửa chạy trốn có lẽ là đơn giản, bởi vì bây giờ Minh Sổ có nguy cơ tự vùi lấp, tất cả mọi người đều đang chạy thoát thân, sẽ không ai ngăn cản bọn họ, nhưng mấy ngày trước Đơn Phi đột nhiên xuất hiện trong Minh Sổ, cao thủ Minh Sổ nhìn thấy Đơn Phi sao lại không chặn lại chứ?
Muốn chạy đến cửa thoát thân có thể sẽ kinh động cao thủ Minh Sổ.
Chỉ cần kinh động một người trong Minh Sổ, sẽ khơi dậy sự truy sát của Minh Sổ, Đơn Phi không kịp chạy đến cửa thoát thân, thì rất có khả năng chết ở Minh Sổ mấy ngày trước!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất