Thâu Hương

Chương 449: Đáp án của bốn huynh muội

Chương 449: Đáp án của bốn huynh muội


Đơn Phi đã quá quen thuộc với tình huống nữ nhân xâu xé nhau, biết lúc này nam nhân tuyệt đối đừng tự cho thông minh chọn đứng về phía nào. Trong tình huống này, ngươi thua thì ngay cả nữ nhân cũng không đấu lại, ngươi thắng cũng chẳng qua rơi vào kết cục ngay cả nữ nhân cũng không nhường, không có phong độ, không tính là nam nhân.
Đây căn bản là một cuộc chiến không thắng được.
Chính vì Đơn Phi biết điểm này, nên mặc cho hai nữ nhân ở đây đấu nhau, lại không tham gia vào trong đó, nhưng hắn không ngờ câu đầu tiên của Bạch Liên Hoa đã cuốn hắn vào trong đó.
Bạch Liên Hoa đang chỉ hắn.
Đơn Phi hơi chần chừ, quay đầu nhìn sang Lưu Bị bên cạnh.
Lưu Bị cuống quýt xua tay ra hiệu, Đơn huynh đệ, cái họa này ta không gánh nổi, vẫn là ngươi gánh tốt hơn.
Đơn Phi còn muốn ném cái nồi này cho Quan nhị ca, nhưng thấy Quan nhị ca cách quá xa, càng bày ra dáng vẻ người không liên quan, không biết đang nghĩ cái gì, Đơn Phi thầm thở dài.
Mắt thấy Bạch Liên Hoa nhẹ nhàng đi đến trước mặt hắn, Đơn Phi cười lớn nói: -Công chúa quá khen, thật ra ta…
Ta hiện tại chỉ muốn làm một thầy thuốc có được không.
Trong mắt Lưu Biểu cũng lộ vẻ kinh ngạc, nhìn Văn Sính bên cạnh nói: -Hắn không phải là một thầy thuốc sao? Lưu Biểu sớm đã liên hệ với Lâu Lan. Sau khi Công chúa Lâu Lan đến càng không muốn đợi mà muốn tìm ra bí địa Vân Mộng, nên mới nói gì nghe nấy với lời của Bạch Liên Hoa.
Lưu Bị, Quan Vũ tuy không thể trọng dụng, lại rất hữu dũng, hai người này cộng thêm Trương Phi, chuyện có thể hoàn thành tuyệt đối kinh người.
Nhưng Đơn Phi có thể làm gì?
Lưu Biểu vẫn không rõ, nhưng thấy Bạch Liên Hoa coi trọng Đơn Phi như vậy, trong lòng khó tránh khỏi kinh ngạc, tên thầy thuốc này còn có thể lên trời sao?
Văn Sính gật đầu, lại lắc đầu: -Hắn sao lại chỉ là thầy thuốc?
Khi hai người thì thầm, Bạch Liên Hoa khẽ duỗi ngón tay, ấn lên bờ môi Đơn Phi, ngăn lại câu dưới của hắn.
Trong nội đường yên tĩnh giống như một bức họa tuyệt đẹp.
Giai nhân như ngọc, ánh mắt như nước, ngập tràn tháng năm tương tư khắc cốt.
Mọi người trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng trước mắt.
Đơn Phi cũng ngây ngốc.
Hắn quen biết nữ tử này? Hắn thật sự không biết. Hắn vẫn luôn cảm thấy đã gặp mặt nữ tử này hai lần, nhưng tại sao lần nào nữ nhân này đối với hắn đều giống như quen biết nhau ba đời ba kiếp vậy?
Hành động này khó tránh khỏi quá thân thiết rồi, Bạch Liên Hoa hành động như thế…
Khi trong đầu mọi người đang nghĩ đến vấn đề này, chỉ thấy Bạch Liên Hoa khẽ buông bàn tay mềm, dịu dàng nói: -Ta biết huynh không thích khoe khoang, không giống như một số người hận không thể viết học thức lên trên mặt.
Mặt Hoàng Nguyệt Anh biến sắc.
Nàng cũng là nữ tử thông minh, để Gia Cát Lượng biểu hiện một cách thích hợp chính là hành động nhất tiễn song điêu, tranh thủ cơ hội với Lưu Biểu, đồng thời phản kích lại Bạch Liên Hoa, chúng ta không phải không chịu nổi giống như trong tưởng tượng của cô đâu.
Nhưng Bạch Liên Hoa nhẹ nhàng nói chuyện đã đâm ngay chỗ yếu của nàng, khiến nàng bất giác mở miệng cãi lại nói: -Ta rất muốn nghe thử những người giấu học vấn trong lòng nói thế nào?
Bạch Liên Hoa nhẹ nhàng xoay người nói: -Đơn…công tử không thích khoe khoang, ta nói thay hắn là được.
Ta căn bản không biết gì cả có được không.
Đơn Phi âm thầm vò đầu, thầm nghĩ nếu nói theo khảo cổ học, hắn cũng không khảo ra được niên đại của bình ngọc này. Bình ngọc này rất khó là sản phẩm của thời đại này. Truyền thuyết Chu Mục Vương gặp Tây Vương Mẫu hắn cũng có biết, nhưng trước đó chỉ coi như là thần thoại mà thôi, bảo hắn nói nhiều thêm nữa là chuyện không thể. Càng huống chi đánh người không đánh mặt, Gia Cát Lượng không có đắc tội hắn, nhường người ta nổi bật một chút thì có làm sao?
Tâm lý không có việc gì lại muốn đạp người thông thường đều là biểu hiện sự tự ti từ trong xương cốt.
Hắn ít kiêu ngạo, nhưng cũng chưa từng tự ti, trừ phi người khác tự dâng lên cho hắn đạp, bằng không hắn cũng lười xuống chân.
Hành động này của Bạch Liên Hoa rốt cuộc có dụng ý gì?
Đơn Phi khó hiểu, Lưu Bị lại giống như hiểu, lặng lẽ dựng ngón tay cái lên với Đơn Phi, đây mới là phong cách làm việc của cao nhân nha, cách Đơn huynh đệ nổi bật trước mọi người thật khác với người khác mà.
Bạch Liên Hoa đứng bên cạnh Đơn Phi, nét mặt giống như nở rộ vì một mình hắn nói: -Tây Vương Mẫu vốn là đại danh của Cửu Thiên Huyền Nữ.
Nàng không nói thì thôi, nói ra lại kinh người.
Khi Lưu Biểu vừa nghe bốn chữ “Cửu Thiên Huyền Nữ” thì vẻ mặt biến đổi.
Đơn Phi lại không biết tại sao Lưu Biểu thay đổi sắc mặt, lại nghe Bạch Liên Hoa nói:
-Đơn…thầy thuốc, huynh tin rằng đã nghe qua câu chuyện bốn huynh muội?
Trong lòng chấn động mãnh liệt, Đơn Phi nén lại kích động nói: -Cũng có nghe qua.
Trong lòng hắn giờ phút này chấn động, bởi vì sau khi hắn đến thời đại này, sau khi nhìn thấy Mã Vị Lai thì nghe được câu chuyện bốn huynh muội, mà câu chuyện này vẫn luôn quanh quẩn trong lòng của hắn.
Bốn người này rốt cuộc là đang nói bốn người nào?
Đơn Phi không biết, nhưng hắn biết Mã Vị Lai tuyệt đối sẽ không nhàn đến nỗi kể cho hắn nghe câu chuyện này.
Mã Vị Lai có dụng ý của ông ta.
Đơn Phi xoay chuyển suy nghĩ, nhớ lại lời Mã Vị Lai từng nói.
Bọn họ đều có bản lĩnh phi phàm, hơn nữa muốn thay đổi thế giới này, có điều suy nghĩ của bọn họ lại không giống nhau, do vậy lựa chọn bốn con đường hoàn toàn khác nhau. Một người trong đó chọn võ lực, một người chọn quyền lợi, người thứ ba chọn lý tưởng, người cuối cùng chọn…Lưu Niên.
Chẳng lẽ Bạch Liên Hoa lại biết bí mật này?
Đám người Lưu Biểu dáng vẻ không hiểu ra sao cả, cũng biết mỗi một câu Bạch Liên Hoa nói có thể đều là mấu chốt phá giải bí mật của Vân Mộng, không khỏi nghiêm túc lắng nghe.
Bạch Liên Hoa xoay sang nhìn Đơn Phi, dường như mọi lời đều là nói với một mình hắn vậy.
-Bốn huynh muội kia chính là Xi Vưu, Hoàng Đế, Viêm Đế và Cửu Thiên Huyền Nữ!
Trong đầu Đơn Phi vang lên ầm ầm, phút chốc hiểu ra hết tất cả.
Thì ra là thế!
Hắn vẫn luôn nghĩ trật.
Lão già chết tiệt Mã Vị Lai này lúc này khi đề cập câu chuyện của bốn huynh muội trong sơn động ngoài mật thất, Đơn Phi hắn vẫn luôn liên hệ chuyện của bốn huynh muội này với mộ địa kia, nhưng trên thực thế không phải hoàn toàn như vậy!
Mã Vị Lai cũng giống như Tào Quan, khi nhìn thấy hắn lần đầu tiên liền đào cho hắn một cái hố lớn.
Cái hố to hai ngàn năm qua!
Mã Vị Lai đã nói hết tất cả mọi chuyện cho hắn biết rồi.
Bốn huynh muội chính là Xi Vưu, Hoàng Đế, Viêm Đế và Cửu Thiên Huyền Nữ gì đó!
Bốn người này đều có bản lĩnh phi phàm, hơn nữa đều muốn thay đổi thế giới này.
Bốn người này sao lại chỉ có bản lĩnh phi phàm, bản lĩnh của bọn họ thoạt nhìn đều có thể hủy diệt đất trời!
Bốn người lựa chọn bốn con đường khác nhau.
Chỗ này lại có chút sai lệch với những gì Đơn Phi biết. Xi Vưu muốn diệt thế, Hoàng Đế ngăn cản Xi Vưu diệt thế. Đơn Phi hắn vốn cho rằng Hoàng Đế, Viêm Đế liên thủ giết chết Xi Vưu, nhưng nếu nghe ý của Mã Vị Lai, Viêm Đế và Hoàng Đế lại lựa chọn con đường khác nhau.
Hoàng Đế hẳn là lựa chọn quyền lợi!
Vậy Viêm Đế lựa chọn lý tưởng? Dùng Trường Sinh Hương cứu thế?
Còn có người cuối cùng không thể nghi ngờ là Cửu Thiên Huyền Nữ, bạn chiến đấu cùng với Hoàng Đế, Viêm Đế, Xi Vưu. Nói như vậy đến thế giới này không chỉ có ba người Hoàng Đế, còn có Cửu Thiên Huyền Nữ?
Cửu Thiên Huyền Nữ chính là Tây Vương Mẫu, ẩn cư nơi Côn Luận, thậm chí được Chu Mục Vương cầu kiến, nàng lựa chọn…Lưu Niên.
Mã Vị Lai là truyền nhân của Cửu Thiên Huyền Nữ? Bằng không Mã Vị Lai sao lại có Lưu Niên?
Lưu Niên rốt cuộc là cái gì, Cửu Thiên Huyền Nữ sao lại lựa chọn như thế?
Đơn Phi không ngu ngốc chút nào. Hắn vốn chỉ thiếu vài điểm mấu chốt, nghe Bạch Liên Hoa nói hai câu thôi, nhưng suy nghĩ của hắn khi đó lại tuôn trào không ngớt như thủy triều, chớp mắt liên hệ tất cả các đầu mối lại, hơn nữa tin tưởng không còn sai lầm nào nữa.
Trong lòng rung động, bề ngoài bình tĩnh, Đơn Phi khẽ thở dài nói: -Hóa ra là thế.
Đôi mắt Bạch Liên Hoa lóe lên ánh sao, thấp giọng nói: -Ta biết là huynh hiểu. Nàng giờ phút này vô cùng vui sướng, nói chuyện cũng giống như xuất phát từ trong nội tâm.
Đơn Phi nghe rồi lại chấn động, thấp thoáng cảm thấy như đã từng nghe qua thanh âm của nữ nhân này.
Đó là một cảm giác rất kỳ lạ.
Hắn phát hiện thanh điệu của nữ tử này bình thường giống như được huấn luyện qua, mà câu nói khi nãy của nàng mới là ngôn ngữ vốn có, kỳ lạ nhất là hắn giống như từng nghe qua thanh âm này.
Ở đâu?
Đơn Phi thủy chung khó lòng nhớ ra, lại nghe Bạch Liên Hoa nói: -Tiên nhân Vân Mộng Trạch vốn có quan hệ với Hoàng Đế, Kinh Châu Mục tự nhiên biết?
Lưu Biểu chậm rãi gật đầu.
-Vậy chuyện Hoàng Đế thành tiên đắc đạo, Kinh Châu Mục không lý nào lại không biết? Bạch Liên Hoa lại nói.
Lưu Biểu mỉm cười: -Công chúa Bạch Liên Hoa, ta lại cảm thấy, cô có thể nói chút chuyện mà ta không biết.
Đơn Phi có chút dở khóc dở cười.
Hoàng Đế là nhân vật thần thoại của Hoa Hạ viễn cổ, hậu thế đương nhiên phải xếp ông ta vào loại thần tiên bạch nhật phi thăng. Bạch Liên Hoa nói như thế là đang ám chỉ những gì Lưu Biểu ông ta biết vẫn thuộc về truyền thuyết thần thoại?
Chuyện hấp dẫn những người như Lưu Biểu vốn là thần thoại truyền thuyết. Ngươi nói công nghệ cao với ông ta, ông ta làm sao cũng không thể hiểu được.
Đơn Phi theo bản năng cảm thấy Bạch Liên Hoa đang ám chỉ hắn.
Bạch Liên Hoa tiếp tục nói: -Được rồi, ta nói chút chuyện mà Kinh Châu Mục không biết. Năm đó Hoàng Đế, Viêm Đế liên thủ đối chiến Xi Vưu, Xi Vưu trọng thương nhưng không chết, một đường đi về phía tay nghe nói là đến Lâu Lan.
Sắc mặt Đơn Phi thay đổi, đứng phắt dậy, khàn giọng nói: -Vậy…bí địa Bạch Lang là ở Lâu Lan?
Giờ phút này hắn nghĩ đến Ngụy Bá Dương từng nói bí địa Bạch Lang là nơi chôn xương của Xi Vưu, Xi Vưu từng tới Lâu Lan, vậy Thần Vũ cũng đang ở Lâu Lan?
Trong đôi mắt đẹp của Bạch Liên Hoa lóe lên hào quang kỳ dị: -Ta…cũng không rõ điểm này.
Đơn Phi chậm rãi ngồi xuống, không nói thêm gì nữa.
Mọi người nhìn thiếu niên cô độc ngồi đó, trong mắt đều có cảm giác khác thường. Bọn họ dần dần phát hiện, thiếu niên này đúng như lời Bạch Liên Hoa nói, là người có học vấn giấu ở trong lòng.
Bạch Liên Hoa nói tiếp: -Dưới sự truy giết của Hoàng Đế, Xi Vưu vốn bỏ trốn chưa đến lâu Lan, nhưng Xi Vưu vẫn trốn được, bởi vì có một người đi cùng ông ta về phía tây trợ giúp trốn thoát.
-Là Cửu Thiên Huyền Nữ? Lưu Biểu thất thanh nói, trong mắt ông ta có tia phấn chấn chiếu rọi, giống như nghĩ đến cái gì.
Đơn Phi tuy biết Lưu Biểu biết rất nhiều chuyện cũ, thấy thế trong lòng hơi tò mò, không biết Lưu Biểu rốt cuộc làm sao thu thập được những bí mật này?
Nhưng Cửu Thiên Huyền Nữ vì sao ngược lại giúp Xi Vưu bỏ trốn?
Trong lòng Đơn Phi hoang mang, chỉ thấy Bạch Liên Hoa khẽ gật đầu nói: -Kinh Châu Mục nói không sai chút nào. Cửu Thiên Huyền Nữ giúp Xi Vưu trốn khỏi sự truy giết của Hoàng Đế, lại không cùng Xi Vưu đến Lâu Lan, ngược lại ẩn cư ở Côn Luân, được người đời xưng là Tây Vương Mẫu. Hậu nhân Cửu Thiên Huyền Nữ đời đời truyền lại, sự tích cuối cùng bị Chu Mục Vương biết được, nên mới thu hút Chu Mục Vương đến bái kiến Tây Vương Mẫu. Bình ngọc này vốn là hậu nhân Tây Vương Mẫu tặng cho Chu Mục Vương. Theo lời đồn, trong đó vốn giấu…quá nhiều bí mật của Hoàng Đế năm đó.
Sắc mặt Lưu Biểu thay đổi, không khỏi vung bàn tay lên.
Văn Sính hiểu dụng ý của Lưu Biểu, nhanh chóng thu hồi bình ngọc vào hộp ôm về.
Bí mật này khi không ai biết Lưu Biểu không cần quá căng thẳng, nhưng bây giờ công khai nói ra, Lưu Biểu tự nhiên không muốn bình ngọc rơi vào tay người khác.
Có tiếng vỗ tay vang lên.
Mọi người nhìn qua, thấy Hoàng Nguyệt Anh vỗ tay tán thưởng nói: -Phấn khích, thật sự là quá mức đặc sắc.
Bạch Liên Hoa lạnh nhạt nói: -Hoàng tiểu thư có vấn đề gì?
Trong lòng Hoàng Nguyệt Anh thầm giật mình. Nàng tự nhận thông minh, nhưng khi đối diện với Bạch Liên Hoa lại khó tránh lấy trứng chọi đá, luôn bị nàng ta một câu đoạt lấy tiên cơ.
Thật sự nàng có vấn đề, nghe thấy Bạch Liên Hoa hỏi ngược lại, Hoàng Nguyệt Anh không bỏ qua cơ hội, khẽ cười nói:
-Công chúa Bạch Liên Hoa nói rất đặc sắc, khiến chúng ta nghe thấy không ít bí mật của bình ngọc, nhưng ta thật sự không nhìn ra, Đơn thầy thuốc có tư cách gì bình luận chuyện này, đến bây giờ hắn…hình như cũng không nói gì?
Bạch Liên Hoa đùa cợt nói: -Hoàng tiểu thư là nữ tử thông minh như vậy, lẽ nào đến bây giờ còn không biết, trên người Đơn thầy thuốc có linh phù Thần Nữ, chính là Cửu Thiên Huyền Nữ, cũng là truyền nhân của Tây Vương Mẫu. Chuyện cũ năm đó, hắn không có tư cách bình luận thì còn ai có tư cách đây?
Hoàng Nguyệt Anh dung nhan thay đổi.
Gia Cát Lượng hoảng sợ không nói gì.
Lưu Biểu bỗng nhiên đứng lên, thất thanh nói: -Cô…cô nói cái gì?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất