Thâu Hương

Chương 729: Câu chuyện của ba nam nhân và một nữ nhân

Chương 729: Câu chuyện của ba nam nhân và một nữ nhân


Đơn Phi từng nghĩ ra rất nhiều giả thuyết về truyền thuyết này, Xi Vưu là vị thần có chín cái đầu, mười tám cánh tay. Nhìn quy mô hình thể của Xi Vưu, gã còn lợi hại gấp ba lần Na Tra có ba đầu sáu tay trong truyền thuyết. Cho đến khi nghe Cửu Thiên Huyền Nữ nói đến đây, Đơn Phi lại cảm thấy Xi Vưu không phải quái vật, mà gã thật sự là con người.
- Các ngươi cũng là người. Đơn Phi khẽ thở dài.
Cửu Thiên Huyền Nữ đồng ý nói: - Đương nhiên chúng ta là người, điểm khác biệt với các ngươi chỉ là chúng ta hiểu biết nhiều hơn, năng lực vận dụng cao hơn, nhưng…vì sao ngươi lại có cảm thán như vậy?
Đơn Phi chua xót trả lời: - Việc Xi Vưu làm chính là việc mấy ngàn năm nay con người không ngừng làm. Kẻ thông minh khinh thường kẻ chất phác, người giàu kỳ thị người nghèo, thậm chí chỉ vì màu da khác nhau mà cho rằng mình hơn người khác một bậc, bài xích người khác màu da, vì thế xảy ra chiến tranh sắc tộc diệt chủng…Loại chuyện này chưa bao giờ chấm dứt, Xi Vưu cao minh hơn thế nhân rất nhiều, nhưng gã ra tay là tiêu diệt vô số đồng loại của mình, thực sự quá tàn nhẫn. Thế gian chỉ có loài người mới làm ra chuyện như thế, trên đời này không có bất cứ một loài vật nào làm như vậy cả.
Vi Tô Đề Bà cảm thán, phụ họa nói: - Đúng thế, cách làm này quá tàn nhẫn, nhưng có vị Quân Vương nào lại không hy sinh tính mạng của hàng vạn, chục vạn thậm chí trăm vạn dân để đoạt lấy quyền vị? A Dục Vương giết chóc vô số mới quy y Phật Tổ.
- Dù quan niệm giữa chúng ta và ngươi rất giống nhau, nhưng Xi Vưu không nghĩ như vậy. Cửu Thiên Huyền Nữ ngược lại bình tĩnh nói.
- Gã nói như thế nào? Đơn Phi cau mày hỏi.
- Lúc đó chúng ta chỉ trích gã, gã còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, không giết đám người ở gò đất chết thì sớm muộn họ cũng chết thôi. Con người cứ phát triển theo lối cũ sớm muộn cũng sẽ tự hủy diệt, sớm chút hay muộn chút thì có khác biệt gì chứ? Trên đời này có người ngu ngốc đến nỗi dùng mấy mươi vạn người xây mộ cho mình, vậy vì sao gã lại không thể làm chuyện này, hơn nữa xây mộ có tác dụng gì, gã là đang thành tâm tạo phước thế nhân.
Vi Tô Đề Bà ngẩn người: - Lúc đó chưa có Tần Thủy Hoàng.
Đơn Phi ngược lại sáng tỏ nói: - Chắc ý gã là chỉ Kim Tự Tháp của Ai Cập, vào thời đó các Pha-ra-ông hao tốn vô số sức người xây dựng một ngôi mộ cực kỳ rộng lớn cho mình.
Lần này Đơn Phi lại có quan điểm giống với Xi Vưu. Kim Tự Tháp trong mắt người đời sau là minh chứng của sự văn minh loài người, nhưng với Đơn Phi đây lại là việc làm cực kỳ không văn minh nhất của nhân loại. Hao tốn mấy chục vạn sinh mạng để xây dựng ngôi mộ cho người thống trị, loại chuyện quá hoang đường này cũng chỉ có loài người mới làm ra được. Nhưng điều hoang đường ở đây không phải chỉ có mỗi các Pha-ra-ông Ai Cập, mà các vị quân vương ở khắp nơi đều có một mặt ngu muội thế này, thật sự khiến cho con người phải xấu hổ mà.
- Đơn Phi, ngươi nói không sai. Xi Vưu nói xây dựng Kim Tự Tháp vô cùng ngu xuẩn. Cửu Thiên Huyền Nữ thở dài: - Nhân loại có quá nhiều hành vi ngu xuẩn, chúng ta cũng vì thế bất lực khuyên can gã. Thần Nông là người đầu tiên đứng ra ngăn cản gã, nhưng lại bị gã đánh trọng thương, Hoàng Đế bất đắc dĩ phản kích, bảo Xi Vưu đưa ra điều kiện khác. Hoàng Đế hiểu rõ cách của Xi Vưu không khả thi, vì cải tạo gien vẫn chưa đủ chín muồi, nếu đẩy mạnh ra quy mô lớn, thế giới này sẽ biến thành thế nào, không ai dám tưởng tượng.
Đơn Phi yên lặng gật đầu, thầm nghĩ, nếu đẩy mạnh sử dụng Dị Hình Hương trên quy mô lớn, vậy có khác nào sử dụng vũ khí diệt chủng hóa sinh.
- Xi Vưu và Hoàng Đế đều không thể thuyết phục đối phương, Xi Vưu càng thẳng thắn bảo, không ai quy định con người của thời đại không gian này có thể kéo dài đến sau này. Con người vì dục vọng cá nhân, không hề do dự tiêu diệt chủng loại khác, vì sao người Dị Hình không thể thay thế con người? Chúng ta quy định quy tắc sinh tồn dựa trên cái gì? Thực lực sao? Con người yếu ớt hơn hổ báo, có lý gì cứ sống tiếp. Bằng âm mưu sao? Chẳng lẽ thế gian này nên để sự ti tiện hoành hành? Vì sao chúng ta trơ mắt nhìn loài người ngày càng trở nên xấu xí, mà không thay đổi bất cứ cái gì. Kế hoạch của Thần Nông nghe có vẻ khả thi, nhưng thế giới mấy ngàn năm sau, liệu chúng ta có sống tốt hơn bây giờ? Nếu thế thì sao không dứt khoát một lần.
Đơn Phi nghĩ về lịch sử phát triển của nhân loại, cũng cảm thấy chính bản thân hắn cũng không thể phản bác lại ngôn luận của Xi Vưu.
- Và những người khi đó đến thế giới này chia làm hai phái. Cửu Thiên Huyền Nữ ảo não bảo:
- Có người ủng hộ Xi Vưu, có người thì đứng về phía Hoàng Đế.
Đơn Phi không khỏi cười khổ.
Cửu Thiên Huyền Nữ tiếp tục nói: - Ngươi cũng biết, với thủ đoạn của chúng ta, tiêu diệt thế giới không khó, nhưng tiêu diệt thế giới cũng đồng nghĩa chúng ta mất đi đất sống, vì thế Xi Vưu và Hoàng Đế ước định, nếu Hoàng Đế có thể dùng đám người ngu xuẩn kia để chiến thắng người Dị Hình của Xi Vưu thì Xi Vưu sẽ từ bỏ ý định diệt thế. Nhưng nếu Xi Vưu thắng thì chứng tỏ người Dị Hình thích hợp sống trên thế giới này hơn, lúc đó Hoàng Đế và Thần Nông phải cùng gã thực thi kế hoạch này.
Đơn Phi yên lặng lắc đầu.
- Ngươi cảm thấy có vấn đề gì sao? Ngươi nghĩ Xi Vưu sẽ đổi ý? Cửu Thiên Huyền Nữ không khỏi hỏi
Đơn Phi không vội trả lời, hồi lâu mới hỏi: - Sau đó thế nào?
Đài tế tĩnh lặng.
Hồi lâu, Cửu Thiên Huyền Nữ mới nói: - Sau đó trong “Sơn Hải Kinh” do Bá Ích có ghi chép lại trận chiến, nhưng để tránh kinh thế hãi tục, cũng không muốn người sau đi theo vết xe đổ, Bá Ích chỉ ghi lại vắn tắt. Những gì ông ghi lại chỉ là một trong những sự thật trong trận chiến giữa Xi Vưu và Hoàng Đế, văn tự ông dùng cũng vô cùng mịt mờ.
Nhớ lại những gì Từ Huệ từng trần thuật về “Sơn Hải Kinh” , Đơn Phi nói: - Phong Bá Vũ Sư ủng hộ Xi Vưu, còn Ứng Long và Thiên Nữ thì đứng về Hoàng Đế sao?
- Đúng là như thế.
Cửu Thiên Huyền Nữ cảm khái nói: - Phong Bá Vũ Sư chẳng qua là cách gọi của thế tục, thực tế hai người họ đều có thể thay đổi không khí lưu động trên đời. Ứng Long có khả năng khống chế nước, còn ta cái gì cũng biết một chút…Ta không tán thành khai chiến, nhưng biết chủ trương của Xi Vưu rất có vấn đề, vì thế mới đứng về phía Hoàng Đế. Ta thà để mọi người như xưa, nhưng đó là việc không thể nào.
- Xi Vưu thất bại.
Đơn Phi đoán trước được đáp án rồi, nhưng không rõ về quá trình, thẳng thắn hỏi tới vấn đề mấu chốt: - Theo ta được biết người giúp Xi Vưu chạy trốn chính là Huyền Nữ?
- Không phải. Cửu Thiên Huyền Nữ kiên quyết phủ nhận: - Người giúp Xi Vưu chạy trốn không phải ta!
Đơn Phi ngơ ngẩn: - Vậy chân tướng là thế nào? Huyền Nữ và Xi Vưu… Hơi có do dự, Đơn Phi chần chờ nói: - Huyền Nữ và Xi Vưu rốt cuộc có…
Hắn nghĩ, Huyền Nữ đứng giữa Hoàng Đế và Xi Vưu, mối quan hệ này rất phức tạp, Huyền Nữ giúp Hoàng Đế đánh bại Xi Vưu, nhưng cũng chính nàng giúp Xi Vưu chạy trốn...
Nghe có vẻ là chuyện không thể lý giải, Đơn Phi cũng không hiểu về phụ nữ, nhưng hắn biết rất nhiều phụ nữ thích làm những việc không ai có thể lý giải, mà căn nguyên bên trong đa phần cũng là vì sự thương hại xen lẫn tình yêu mà người phụ nữ dành cho cả hai người đàn ông.
Đừng bảo vì sao đàn ông không hiểu phụ nữ, mà đôi lúc chính phụ nữ cũng không thể hiểu phụ nữ.
Cửu Thiên Huyền Nữ không hề phủ nhận, chỉ sâu kín thở dài: - Ta và ba người họ là bạn thân rất tốt. Nhiều năm nay, có khi ta nghĩ, nếu làm theo ý của Thần Nông, có lẽ chúng ta không thành công nhưng cũng không cần đau khổ như vậy.
Các ngươi đau khổ sao?
Đơn Phi ngẫm nghĩ về câu từ của Cửu Thiên Huyền Nữ, trong lòng rất vô cùng cảm thán. Từ góc nhìn của người đời sau, giữa Hoàng Đế, Xi Vưu, Thần Nông và Cửu Thiên Huyền Nữ đã là thần nhân phân tranh, nhưng từ góc độ của người trong cuộc, đó cũng chỉ là chuyện xưa xen lẫn giữa tình thân, tình bạn và tình yêu.
- Năm đó Xi Vưu dùng Dị Hình Hương tạo ra yêu ma quỷ quái, sơn tiêu tinh quái quyết chiến với Hoàng Đế tại dã ngoại. Cửu Thiên Huyền Nữ như quay trở lại lúc đó, nói nhỏ: - Bọn yêu ma quỷ quái đó vốn mạnh hơn nhân loại, Hoàng Đế tự biết nhân loại không thể đấu lại người Dị Hình, không thể không huấn luyện gấu tì hưu chồn hổ đối kháng, đồng thời để Ứng Long dùng nước tấn công. Nhưng không ngờ Xi Vưu sớm dự đoán được điểm này, để Phong Bá Vũ Sư dùng lôi điện đe dọa nhân loại và mãnh thú, khiến Hoàng Đế thất bại lui trận.
Cuộc chiến này có vẻ là chiến trường giữa nhân loại và người Dị Hình, nhưng thật chất chỉ là cuộc chiến mà các ngươi mượn tay hai loài người để đấu đá nhau mà thôi.
- Ta không nhẫn tâm, vì thế giúp Hoàng Đế đánh phá lôi điện của Phong Vũ. Cửu Thiên Huyền Nữ sâu xa nói: - Dù đám yêu ma quỷ quái dũng mãnh, nhưng kế sách của Hoàng Đế cao minh hơn, không có nhân tố tự nhiên lôi điện y nhanh chóng chiến thắng Xi Vưu. Ta vốn nghĩ chiến đấu đã chấm dứt tại đây, nhưng Xi Vưu không nhận thua, ngược lại tạo ra cương thi còn hơn cả yêu ma quỷ quái hoành hành.
Trong lòng Đơn Phi hơi chấn động, không khỏi nghĩ đến chuyện Lã Bố, Điêu Thiền.
- Cương thi bất tử bất diệt, hơn nữa gân cốt như sắt, Hoàng Đế không thể chống cự. Xi Vưu vì ép Hoàng Đế nên biến cả con gái của Hoàng Đế là Hạn Bạt thành cương thi.
Cửu Thiên Huyền Nữ rất đau lòng nói: - Đáng sợ hơn, cương thi là sinh linh sống được nhờ máu, người bị cương thi hút máu cũng sẽ bị lây nhiễm bệnh độc, biến thành cương thi. Hoàng Đế nhịn đau giết con, nhưng vẫn không thể ngăn cản được ngày càng nhiều người thay đổi.
Đơn Phi kinh ngạc nói: - Vậy…vậy lúc cuối sao Hoàng Đế chiến thắng?
Hắn nhớ lúc trước Nữ Tu từng đánh bại Lã Bố, thầm nghĩ Hoàng Đế quyết định dùng đến vũ khí siêu cấp rồi sao?
Cửu Thiên Huyền Nữ như đoán được suy nghĩ của Đơn Phi, khổ sở nói: - Hoàng Đế tuyệt đối không dùng vũ khí của chúng ta, vì Xi Vưu sử dụng Dị Hình Hương quá liều, tâm chí điên loạn, không thể khống chế, nhưng gã vẫn tuân thủ nghiêm ngặt lời hứa chỉ sử dụng mỗi Dị Hình Hương. Nếu Hoàng Đế sử dụng vũ khí của chúng ta để tiêu diệt cương thi, e là Xi Vưu sẽ dùng thủ đoạn tương tự để đả kích.
Tình huống này giống với khi các nước đế quốc tuyên bố sẽ không dùng vũ khí hạt nhân trước vậy.
Đơn Phi hiểu được tình hình lúc đó như ngàn cân treo sợi tóc, chẳng lẽ Hoàng Đế còn cách ứng phó khác sao.
Cửu Thiên Huyền Nữ nhanh chóng trả lời: - Người tiêu diệt cương thi không phải Hoàng Đế mà là Thần Nông. Dừng một lúc lâu, Cửu Thiên Huyền Nữ buồn bã nói: - Thần Nông chưa bao giờ đồng ý để hai bên giao chiến, y kiên trì lý tưởng của mình, y biết thế giới này không nên là thế giới của những người mông muội, cũng không phải thế giới của cương thi, vì thế tự dùng Dị Hình Hương, sau đó dùng Trường Sinh Hương tìm hiểu vấn đề của gien, rốt cuộc đã để y tìm được điểm yếu của cương thị, giúp Hoàng Đế tiêu diệt binh đoàn cương thi.
Đơn Phi nghe xong chỉ thấy kinh tâm động phách, giật mình nói: - Nhược điểm của cương thi? Cương thi có điểm yếu gì?
Lần này Cửu Thiên Huyền Nữ không trả lời, giọng nói hơi run rẩy: - Nhưng đổi lại, y mọc sừng dài, toàn thân trong suốt, biến thành dị loại trong mắt thế nhân, vì thế mới rời khỏi Trung Nguyên.
Nhẹ giọng thở dài, Cửu Thiên Huyền Nữ buồn bã nói: - Y không bao giờ biết…dù y có thành ra thế nào…trong ba người…ta…


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất