Chương 733: Một ngày trên trời
Xem ra trọng trách cứu vớt thế giới lại rơi xuống người ta rồi.
Đơn Phi nghe Cửu Thiên Huyền Nữ nói thế, lại dở khóc dở cười. Nếu có người qua đường ngăn hắn lại nói thế, hắn nhất định cho rằng đối phương bị điên, thế nhưng người nói ra lại cứ là Cửu Thiên Huyền Nữ, hắn lại cứ nhìn rõ ràng rành mạch những chuyện cũ như mây khói đó, biết Cửu Thiên Huyền Nữ tuyệt đối không nói chuyện giật gân.
Vi Tô Đề Bà, A Cửu nghe Đơn Phi và Cửu Thiên Huyền Nữ nói chuyện mà cảm thán không thôi. Tuy bọn họ đã đoán được bí mật trên người Đơn Phi e là không ít hơn Cửu Thiên Huyền Nữ nói bao nhiêu, nhưng nghe Cửu Thiên Huyền Nữ coi trọng Đơn Phi như thế, thì trong lòng cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Đôi huynh muội này đều biết Thuấn Đế và Đại Nghiệp, bất luận thế nào cũng không nghĩ ra Đơn Phi có quan hệ gì với hai người này, Đơn Phi vì sao lại phải đối mặt với khảo nghiệm còn gian khổ hơn cả Thuấn Đế và Đại Nghiệp nữa chứ?
Đơn Phi lại hiểu rõ ràng.
Lúc trước Hoàng Thừa Ngạn từng đề cập với Đơn Phi chuyện Cộng Công, khi đó lão già đó còn ôm suy nghĩ muốn gả con gái cho hắn, hi vọng đối đãi thành thật với hắn, khi thuật lại chuyện cũ tuy là kiêu ngạo, nhưng lại không hề che giấu gì cả.
Sau thời Xi Vưu, đám người Cộng Công khởi động lại kế hoạch của Xi Vưu muốn làm đảo điên thế gian. Cộng Công không đụng ngã được cột chống trời, mà là lợi dụng kỹ thuật tiên tiến của Xi Vưu khiến thế gian ngập lụt. Chuyện này thoạt nghe khiến người ta khó lòng tưởng tượng, có điều Đơn Phi tận mắt nhìn thấy thủy đạo dưới đất vương cung Lâu Lan, lại biết Pompei bị hủy diệt có liên quan đến Xi Vưu, không chút hoài nghi đám người Cộng Công khi đó có thần thông phát động lũ lụt diệt thế.
-Huyền Nữ… Đơn Phi có chút khổ sở nói: -Trọng trách này sao ta gánh nổi chứ? Lúc trước Triệu Đạt bảo hắn đánh bại Quỷ Phong, hắn đã cảm thấy đầu Triệu Đạt bị cửa kẹp hỏng rồi, bây giờ hắn cảm thấy đối kháng với Quỷ Phong còn có chút đáng tin, không ngờ Huyền Nữ lại đặt gánh nặng này lên vai hắn, khiến hắn thật sự cảm thấy áp lực không nhẹ.
Cửu Thiên Huyền Nữ vẫn chưa nói rõ, nhưng Đơn Phi giao tiếp với Quỷ Phong mấy lần, trải qua nguy cơ Vân Mộng, gặp phải lũ lụt Lâu Lan, nhìn thấy Càn Khôn na di, lại liên tưởng đến tất cả những gì đám người Quỷ Phong, Dạ Tinh Trầm làm, thì biết những người này e là cũng giết đến Tây Vực rồi.
Đám người Cộng Công tuy không thực hiện diệt thế, Quỷ Phong cũng đã lấy được Phá Thiên Cổ, phúc vũ phiên vân e là chỉ trong sớm tối mà thôi.
Năm đó Thuấn Đế còn có Đại Nghiệp giúp đỡ, Đơn Phi hắn có ai hỗ trợ đây?
-Ngươi gánh nổi. Cửu Thiên Huyền Nữ khích lệ nói: -Ngươi cũng nhất định phải gánh nổi! Thường nói trên đời này đạo cao một thước, ma cao một trượng, nhưng khi đạo lên đến một trượng, thì ma cũng cao hơn rồi. Năm đó Đại Nghiệp thân là nhi tử của Nữ Tu, kế thừa thần thông của Nữ Tu, nên mới trấn áp được phản loạn của đám người Cộng Công, nhưng không có tổ tiên Đơn Bằng của ngươi hợp lực ngăn chặn, thống lĩnh Minh Sổ, lại thiết kế Quỷ môn áp chế bí địa Bạch Lang, để một đám yêu ma quỷ quái không thể hoành hành thế gian, thì Đại Nghiệp và Thuấn Đế cũng không thể khôi phục lại thế gian thái bình. Người Đơn gia ngươi từ thời Đơn Bằng thì đời nào cũng có trách nhiệm và trọng trách đối kháng với truyền nhân của Xi Vưu.
Vi Tô Đề Bá, A Cửu nhìn nhau kinh ngạc.
Bọn họ đều biết Đơn Phi có quan hệ không nhỏ với Cửu Thiên Huyền Nữ, nhưng đến lúc này, bọn họ mới biết thân phận kỳ lạ thật sự của Đơn Phi.
Đơn Phi im lặng một lúc lâu rồi nói: -Ta có thể làm gì? Bọn họ muốn làm gì? Hắn hỏi rất kỳ lạ, nhưng cũng biết Cửu Thiên Huyền Nữ nhất định hiểu rõ.
Quả như hắn dự liệu, Cửu Thiên Huyền Nữ giải thích: -Sau thời Xi Vưu, truyền nhân của y thủy chung chưa từng từ bỏ suy nghĩ phản công, cũng muốn hủy diệt thế giới mà Hoàng Đế sáng tạo nên, thúc đẩy kế hoạch của Xi Vưu lần nữa.
-Tiêu diệt tất cả mọi người? Hay là cải tạo tất cả mọi người thành người dị hình? Đơn Phi hỏi lại. Khi hắn nói đến đây thì tim đập thình thịch, biết chuyện này không phải lời vô căn cứ, mà là có khả năng phát triển thành sự thật.
Lã Bố biến thành cương thi bất tử chứng minh kẻ địch đã rất quen thuộc với sự huyền bí của Dị Hình Hương. Bạch Liên Hoa lấy được Phá Thiên Cổ chứng minh kẻ địch đã muốn mở lại Càn Khôn na di. Dạ Tinh Trầm thân ở Minh Sổ mà lại có dã tâm bừng bừng, Quỷ Phong thủy chung bất động thanh sắc, lại kiên định thúc đẩy…
Tất cả mọi thứ nhìn như vô ý giống như chuyện năm đó, nhưng tuyệt đối không phải trùng hợp! Giải thích hợp lý chính là đám người Quỷ Phong cũng biết chuyện cũ năm đó, muốn lặp lại chuyện cũ lần nữa?!
-Không sai, đúng là như thế.
Cửu Thiên Huyền Nữ ngưng trọng nói: -Hoàng Đế rất lo lắng việc này, nên mới lựa chọn người cực kỳ thông tuệ trong số hậu nhân để truyền đạo pháp. Vốn dĩ sau thời Hoàng Đế, ma đạo lại tăng mạnh hơn, may mà hậu nhân của Hoàng Đế là Nữ Tu tư chất hơn người, ngộ được thần thông của Hoàng Đế, gần như là diệt trừ tận gốc mạch Xi Vưu. Có điều, Xi Vưu dù sao cũng không phải hạng tầm thường, thủ đoạn tự vệ rất tinh diệu, khiến Nữ Tu không thể diệt trừ tận gốc bí địa Bạch Lang. Nữ Tu lao tâm lao lực, biết không thể tiến thêm bước nào nữa, nên đã tự phong ấn dưới Nghiệp Thành.
Đơn Phi không khỏi hỏi: -Nàng tự phong ấn dưới Nghiệp Thành là dùng thần thông như Thần Nông khai phá nơi này sao?
Lúc trước khi hắn và Thần Vũ ở Nghiệp Thành từng nhìn thấy Nữ Tu làm sao tự phong ấn dưới đất. Khi đó cảnh tượng mặt đất nứt toác rất kinh người, bây giờ Đơn Phi trải qua nhiều chuyện lạ, đã quen thuộc hơn nhiều.
Cửu Thiên Huyền Nữ trả lời: -Đúng vậy, bằng không sao truyền nhân của Xi Vưu cũng biết Nữ Tu ngủ ở Nghiệp Thành nhưng thủy chung lại không có cách nào khác chứ?
Đơn Phi khẽ gật đầu, tiếp tục hỏi: -Nữ Tu chưa chết? Nàng làm sao có thể kéo hơn hai ngàn năm…
Ngừng một lát, Đơn Phi hỏi ra đáp án luôn muốn biết: -Huyền Nữ tự nhiên cũng ở đó? Người làm sao có thể kéo dài tới hai ngàn năm? Vậy ba người Hoàng Đế, Xi Vưu, Thần Nông thì sao? Bọn họ còn sống trên đời không?
Trong lòng Vi Tô Đề Bà chấn động, không khỏi nghiêng tai lắng nghe vấn đề này.
Tự cổ có đế vương nào không hi vọng trường sinh bất tử, hưởng thụ ngàn đời vinh hoa phú quý của mình chứ. Vi Tô Đề Bà tự nhiên cũng không ngoại lệ. Y luôn cảm thấy Cửu Thiên Huyền Nữ là thần tiên, thần tiên không chết là chuyện bình thường, phúc phận này rất khó rơi xuống người người đời. Có điều nghe đến tận đây, Vi Tô Đề Bà biết được đám người Huyền Nữ cũng là con người, trong lòng thật sự muốn biết đáp án của vấn đề này.
Vốn tưởng Cửu Thiên Huyền Nữ sẽ không đáp, ai ngờ Cửu Thiên Huyền Nữ nói: -Đây là thần thông biến hóa ra từ Trường Sinh Hương, các ngươi cũng có thể làm được.
Mọi người cùng giật mình.
Vi Tô Đề Bà tuy nói là quy y cửa Phật, nhưng dù sao cũng không nhìn thấu sinh tử, bất giác mặt đỏ tai hồng nói: -Không biết Huyền Nữ có thể nói rõ không?
-Ngươi muốn như thế? Cửu Thiên Huyền Nữ như châm chọc nói.
Mặt Vi Tô Đề Bà càng đỏ hơn, hít sâu một hơi rồi mới nói:
-Ta nghĩ người đời đa số đều muốn thế, ta…cũng không thể ngoại lệ.
-Rất tốt, ngươi không gạt ta. Cửu Thiên Huyền Nữ khen ngợi: -Nếu đã vậy thì ta không ngại nói cho ngươi biết huyền ảo trong này.
Vi Tô Đề Bà mặt đỏ tim đập, cung kính nói: -Tại hạ rửa tai lắng nghe.
-Nhưng sau khi ngươi nghe, e rằng không thể làm được, cũng sẽ rất thất vọng. Cửu Thiên Huyền Nữ lạnh nhạt nói.
Người đây là không muốn nói sao?
Vi Tô Đề Bà không dám cãi lại, không khỏi lẩm bẩm trong lòng.
Cửu Thiên Huyền Nữ cũng không giấu diếm nói: -Các ngươi đều là người kiến thức rộng rãi, có biết một số loài động vật trên đời này có cách an giấc tự bảo vệ mình không?
Khi Vi Tô Đề Bà lấy làm lạ, sắc mặt Đơn Phi khẽ biến: -Ngủ đông? Hắn đã biết Cửu Thiên Huyền Nữ muốn nói cái gì.
-Đúng vậy, chính là ngủ đông, xem ra ngươi đã biết. Vậy không ngại nói cho Vi Tô Đề Bà nghe đi. Cửu Thiên Huyền Nữ tán thành nói.
Đơn Phi thấy vẻ mặt Vi Tô Đề Bà thấp thỏm, bất giác thở dài: -Huyền Nữ nói không sai, cho dù các hạ biết thuật này, chỉ e cũng khó mà thực hiện.
Lúc trước khi hắn lần đầu trải nghiệm Trường Sinh Hương là bởi vì Nghiêm Hổ. Chuyện Tôn Sách chết đi sống lại hắn cũng từng thảo luận với Tôn Thượng Hương. Khi đó Tôn Thượng Hương nói cặn kẽ cho hắn về sự kỳ dị của Trường Sinh Hương, cũng từng nói Trường Sinh Hương đích thực có thể khiến người ta chết đi sống lại, vậy không phải có nghĩa là trường sinh không phải là chuyện vô căn cứ sao? Bởi vì tuổi thọ con người có hạn, chỉ cần đợi đến trước khi chết dùng Trường Sinh Hương, ngủ một thời gian rồi sống lại, vậy không phải là có thể kéo dài tính mạng mãi mãi sao?
Đây là Tôn Thượng Hương giải thích về trường sinh, lúc trước Đơn Phi cho rằng cũng có lý. Đợi khi hắn nghiên cứu sâu về y thuật, lại nghe thấy Cửu Thiên Huyền Nữ khẳng định cách ngủ đông, thì đã hiểu đại khái về trường sinh mà Huyền Nữ nói.
Có điều nhìn dáng vẻ cực kỳ khát khao của Vi Tô Đề Bà, Đơn Phi hiểu Vi Tô Đề Bà vì sao không hiểu chuyện ngủ đông. Bạch Sa Ngõa ở gần xích đạo, Vi Tô Đề Bà tuy kiến thức rộng rãi, có điều bởi vì khí hậu nên e là biết rất ít về chuyện ngủ đông.
-Phía bắc Trung Nguyên khi trời đông giá rét, nước đóng thành băng, có một số động vật không kiếm ăn được, nên mùa thu mới ăn nhiều để tích lũy…năng lượng. Khi đến mùa đông thì tìm một chỗ sâu dưới lòng đất ngủ mấy tháng, đợi khi xuân đến mới tỉnh lại kiếm ăn tiếp. Đơn Phi giải thích nói.
Vi Tô Đề Bà kinh ngạc nói:
-Trên đời này lại có chuyện kỳ lạ như thế, nhưng liên quan gì đến trường sinh?
Đơn Phi thầm nghĩ cho dù là một đế vương, cũng có chỗ hạn chế: -Lấy ví dụ đơn giản, con người như một chiếc đèn, có thể cháy bao lâu thì phải coi nguyên nhân nào?
Vi Tô Đề Bà nghiêm túc suy nghĩ: -Có bao nhiêu dầu? Kích cỡ bấc đèn?
Đơn Phi khẽ gật đầu.
A Cửu xen vào: -Nếu huynh không thắp lên, thì đèn thủy chung vẫn có thể cháy, ngủ đông cũng giống như không thắp đèn vậy?
Vi Tô Đề Bà vốn muốn chê cười, nhưng sau đó trong lòng khẽ động: -Nếu ta không thắp…ngủ đông chính là không thắp đèn? Ta…hình như hiểu rồi.
Đơn Phi giải thích rõ ràng hơn: -Các vị nói gần đúng sự thật rồi. Con người như đèn, có thể cháy bao lâu hoàn toàn phải coi bản thân ngươi làm sao sử dụng. Ngủ đông có thể tiêu hao năng lượng của con người ít nhất. Nữ Tu và Huyền Nữ sau khi dùng Trường Sinh Hương, thì cũng như là ngủ đông vậy. Năng lượng mà người thường tiêu hao một năm, đối với họ mà nói có lẽ chẳng qua chỉ là tiêu hao một khắc.
Nói tới đây, Đơn Phi không khỏi nói: -Cái gọi là một ngày trên trời, dưới đất mấy năm có phải cũng liên quan đến chuyện này không?
Trong giọng nói của Cửu Thiên Huyền Nữ mang theo ý cười: -Ngươi thật sự là một người thông minh, bản lĩnh loại suy hơn xa người thường. Không sai, trải nghiệm của chúng ta bị người đời biết được, người hiểu được như ngươi rất ít, đa số chỉ cho rằng là năng lực của thần tiên, lại thêm mắm dặm muối chuyện của chúng ta, liền biến thành truyền thuyết một ngày trên trời bằng mấy năm dưới đất. Truyền thuyết này được người đời kể rất hăng say, nhưng chân tướng thì có mấy ai biết được?
Thở dài xa xăm, Cửu Thiên Huyền Nữ hạ giọng nói: -Vi Tô Đề Bà, trường sinh như thế, ngươi có muốn không? Nếu ngươi muốn, ta lập tức khiến người được như nguyện.
Hầu kết Vi Tô Đề Bà dao động lên xuống, hồi lâu mới nói: -Tại hạ không muốn.
-Ta biết ngươi sẽ không muốn.
Cửu Thiên Huyền Nữ nói khẽ: -Người đời đều hâm mộ chúng ta có thể tồn tại trên đời mấy ngàn năm, nhân vật như Tần Hoàng Hán Vũ lại càng mong tìm kiếm được, nhưng lại không biết là chúng ta đã chán ghét loại trường sinh này từ sớm. Mỗi lần mở mắt ra đều là thế giới khác…Mỗi lần mở mắt ra, đều là thế giới như nhau.
A Cửu thì thầm lẩm nhẩm hai câu cuối của Cửu Thiên Huyền Nữ, chỉ cảm thấy hai câu đó tịch mịch đến khiến người ta rơi lệ.
Nàng biết Huyền Nữ nói không sai, người sống trên đời nguyên nhân lớn nhất vốn là có sự nương tựa tình cảm. Nhưng nếu giống như Huyền Nữ, Nữ Tu, mỗi lần tỉnh lại, tất cả mọi thứ đều hoàn toàn mất đi, vậy sống trên đời rốt cuộc còn ý nghĩa gì chứ?