Chương 737: Cung nghênh đại giá
Ngô Tín vừa thẹn vừa giận, y biết cách sử dụng Phiên Thiên Ấn, dọc đường đi, y còn nhận được rất nhiều ánh mắt hâm mộ vì việc này.
Y vốn muốn dùng Phiên Thiên Ấn giết chết Vi Tô Đề Bà, nhưng không ngờ nữ tử thần bí đó có khả năng chống đỡ bạch quang của Phiên Thiên Ấn, nghe cô ta nhắc đến mấy chữ “Tần Doanh Chính dùng Hòa Thị Bích làm ngọc tỉ truyền quốc” càng khiến Ngô Tín giật mình, hỏi: - Ngươi là ai?
Lai lịch của Phiên Thiên Ấn vốn cực kỳ bí mật, y không muốn bí mật này bị tiết lộ.
- Vì sao ngọc tỉ truyền quốc lại ở trong tay ngươi, nói!
Nữ tử không hề quan tâm câu hỏi của y.
Ngô Tín âm tình bất định, chậm rãi nói: - Những lời cô nương nói không sai, Phiên Thiên Ấn trên tay ta vốn đến từ Trung Nguyên, là vật dụng của Tần Thủy Hoàng. Sự việc này rất dài… Hơi dừng lại, thấy nữ tử vẫn còn kiên nhẫn, Ngô Tín nói: - Vật này có khả năng kinh thiên, uy lực của nó…tin chắc cô nương hiểu rõ.
Nói tới đây, mặt Ngô Tín hơi ửng đỏ: - Tại hạ ngu muội, chỉ phát huy được một phần trăm uy lực của Phiên Thiên Ấn.
- Ngươi có thể nhanh chóng phá giải cơ quan của ta cũng là nhờ Phiên Thiên Ấn? Nữ tử thần bí hỏi.
Sắc mặt Ngô Tín biến hóa, vẫn bảo: - Đúng thế.
Vi Tô Đề Bà gặp được đường sống trong cõi chết, nghe hai người nói chuyện, bất giác nhớ về Hòa Thị Bích mà Cửu Thiên Huyền Nữ và Đơn Phi từng nhắc đến, thầm nghĩ, Tần Thủy Hoàng có thể tạo dựng hoàng lăng độc nhất vô nhị, tin chắc công dụng của Phiên Thiên Ấn rất lớn. Ban nãy chỉ bằng một tia bạch quang mà vách tường đã nứt, giết người trong vô hình. Theo lời Ngô Tín, đó cũng chỉ là một phần trăm công lực thôi, tin chắc nếu phát huy hết sức mạnh bên trong, uy lực khó có thể tưởng tượng.
Ngô Tín lại nói: - Năm đó nước Sở có thợ thủ công Biện Hòa…
- Nói về tung tích của ngọc tỉ sau thời Tần Thủy Hoàng. Nữ tử mất kiên nhẫn bảo.
Ngô Tín hơi xấu hổ, lập tức nói: - Sau khi Tần Thủy Hoàng có được Hòa Thị Bích, liền dùng nó làm ngọc tỉ truyền quốc để che dấu công dụng thật sự của Hòa Thị Bích, lệnh cho Lý Tư khắc “Thụ mệnh vu thiên, ký thọ vĩnh xương” lên đó. Theo truyền thuyết, thứ này vốn là do thần tiên viễn cổ lưu lại, ông ta khắc chữ là hy vọng dùng ngọc tỉ truyền quốc liên lạc với thiên thần, phù hộ ông ta ngồi trên đế vị thiên thu vạn thế.
- Đúng là si tâm vọng tưởng. Nữ tử thần bí đáp lại.
Ngô Tín lập tức nói:
- Đúng thế, Tần Thủy Hoàng bạo ngược vô cùng, triều Tần chỉ kéo dài hai đời. Sau đó ngọc tỉ rơi vào tay Hán Lưu Bang, truyền lại đời đời. Hán Vũ Đế Lưu Triệt rất hứng thú với lai lịch của ngọc tỉ, điều tra ra nó có liên quan đến Vân Mộng và Tây Vực, vì thế phái người tìm kiếm Vân Mộng, lại cử Hoắc Phiêu Kỵ đến Tây Vực tìm kiếm tung tích của thần tiên viễn cổ. Vào cuối đời, vì tẩu hỏa nhập ma, Hán Vũ Đế bức vợ giết con, nhưng vẫn không thể toại nguyện.
Nữ tử thần bí cười lạnh nói: - Lòng tham vô đáy, sao có thể được thần linh chiếu cố?
Ngô Tín liên tục gật đầu nói: - Cô nương nói đúng. Hậu nhân Hán Vũ ngày càng lụn bại, liền bỏ qua việc tìm kiếm thần tiên thông qua ngọc tỉ, chỉ dùng ngọc tỉ làm tượng trưng cho vương quyền. Đến khi Đổng Trác làm phản, tung tích của ngọc tỉ liền biến mất, sau đó nghe tin do Tôn Kiên cất giữ. Nhưng sau đó Viên Thuật đòi Tôn Kiên trao ngọc tỉ, Tôn Kiên không chịu, chết phía sau núi, con ông ta Tôn Sách vì báo thù cho cha, nghe nói dùng ngọc tỉ đổi binh quyền. Sau khi Viên Thuật có ngọc tỉ, lại không rõ công dụng thật sự của nó, chỉ cho rằng thiên mệnh sở quy, bất chấp thuộc hạ ngăn cản mà xưng đế, cuối cùng chết rất thê thảm. Sau đó có người nói, thuộc hạ Viên Thuật là Từ Cầu mang ngọc tỉ đến dâng cho Tào Tháo.
Dừng một lúc, Ngô Tín lộ ra tia cười quỷ dị: - Thật ra không phải thế.
- Chân tướng là gì? Nữ tử thần bí nhạt lạnh nhạt hỏi.
Ngô Tín cũng không giấu diếm, nói:
- Ngọc tỉ của Tôn Sách trao cho Viên Thuật là giả, ngọc tỉ thật sự đã được cha của Tôn Kiên - Tôn Chung mang đến Tây Vực, ông ta hy vọng dùng đó mở đường đến bí địa Bạch Lang.
Trong lòng Vi Tô Đề Bà hơi chấn động.
Nữ tử thần bí chỉ hỏi: - Sau đó thế nào?
Ngô Tín nói: - Dù Tôn Chung biết không ít chuyện xưa, nhưng vẫn chưa thể mở đường đến bí địa Bạch Lang. Ông ta đến Quỷ môn nơi thần miếu Lâu Lan rồi dừng chân tại chỗ. Khi ông ta cố gắng tìm hiểu huyền bí của thần miếu Lâu Lan thì lỡ để ngọc tỉ rơi vào Bồ Xương Hải.
Mọi người đều mơ hồ với chuyện xưa trên đất Trung Nguyên, càng không hiểu địa lý Tây Vực, nghe Ngô Tín nói thế đều ngẩn ngơ. Vi Tô Đề Bà hiếu kỳ, thầm tự hỏi, vì sao Ngô Tín lại biết rõ chuyện của Tôn Chung, y có quan hệ gì với Tôn Chung?
Nữ tử thần bí lạnh nhạt nói: - Nếu ngọc tỉ truyền quốc rơi vào Bồ Xương Hải rồi, vì sao đến tay ngươi lại biến thành Phiên Thiên Ấn?
Ngô Tín cung kính trả lời: - Ngọc tỉ truyền quốc rơi vào Bồ Xương Hải, người đời muốn tìm thật sự là như mò kim dưới đáy biển. Nhưng may mà gia sư thần thông quảng đại, từ Bồ Xương Hải tìm được ngọc tỉ, giao cho tại hạ. Còn thần thoại Cửu Thiên Huyền Nữ không còn trên đời là do gia sư nói với tại hạ.
Nữ tử thần bí chăm chú nhìn Ngô Tín: - Sư phụ ngươi là thần thánh phương nào?
Ngô Tín khiêm tốn nói: - Gia sư tự xưng Vu Sư. Vu của thuật vu, Sư của phụ sư.
- Thì là sư phụ ngươi họ Vu. Rất tốt, đúng là rất tốt. Nữ tử thần bí thấp giọng lẩm bẩm.
Mọi người kinh ngạc, không hiểu vì sao sư phụ Ngô Tín là Vu Sư lại là chuyện tốt?
- Tại hạ đã nói hết những gì tại hạ biết… Ngô Tín muốn nói lại thôi.
Nữ tử thần bí lãnh đạm bảo: - Ngươi rất nghe lời. Ta sẽ không giết ngươi...
Ngô Tín lặng yên thở phào một cái.
Mọi người chỉ nghe nữ tử nói tiếp: - Ta và thế nhân trước giờ trao đổi công bằng, Vi Tô Đề Bà trợ giúp, ta hứa với y sẽ giúp y bình định phản nghịch. Ngươi nói với những người ở đây, quỳ xuống nhận lỗi, bày tỏ trung thành vớiVi Tô Đề Bà, tội chết có thể tha. nhưng nếu chấp mê bất ngộ, ngươi…giết chúng cho ta!
Quý Sương Hầu giận dữ, quát: - Ngươi nói gì?
Một chiêu ban nãy của Ngô Tín không những không đả thương Vi Tô Đề Bà, ngược lại y còn bị nữ tử thần bí phản kích, trong lòng Quý Sương Hầu nghiêm nghị, lúc này mới ẩn nhẫn không phát. Nghe Ngô Tín thao thao bất tuyệt, chỉ tưởng y đang lặng yên bố cục, khi nghe nữ tử nói thế, Quý Sương Hầu lửa giận khó nguôi.
- Ngô Tín, bản vương mời ngươi đến đây là để ngươi giết ta sao? Quý Sương Hầu phẫn nộ nói.
Ngô Tín khẽ thở dài: - Sao các hạ nói thế. Tại hạ rất công bằng, lấy tiền người ta, trừ họa cho người. Nếu các hạ cho số tiền lớn, chắc chắn ta sẽ giao phó với ngài một cách công bằng.
Quý Sương Hầu thở phào, ông ta biết dù phe mình người đông, nhưng nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, cao thủ của phe mình chưa chắc hữu dụng như tưởng tượng, cao thủ thật sự bên mình có Ngô Tín và Thiên Ma, nếu Ngô Tín ngồi yên, thì Hồ Nị Già ông ta chỉ còn dựa vào Thiên Ma, ông ta không có lòng tin.
Nhìn sang Thiên Ma, ánh mắt Ngô Tín chớp lóe: - Các hạ tin chắc cũng thế?
Thiên Ma hừ lạnh nói: -Ngươi muốn nói gì?
- Chắc chắn Hồ Nị Già sẽ không tận trung với Vi Tô Đề Bà. Ngô Tín lẩm bẩm nói.
Mọi người thầm nghĩ, đúng là vô nghĩa, Hồ Nị Già được Vi Tô Đề Bà tín nhiệm phong chức hầu, giờ đây ông ta lại phản bội, nếu rơi vào tay Vi Tô Đề Bà, có thể sống sót đã là ông trời thương xót rồi.
- Vậy còn các hạ? Chắc sẽ không nhận lỗi với Vi Tô Đề Bà chứ? Ngô Tín hạ giọng nói.
Thiên Ma giận dữ: - Ngô Tín, ngươi bị quỷ mê hay sao? Gã thấy nữ tử thần bí kia đầy quỷ dị, nhưng gã không tin bên mình đấu không lại nữ tử đó.
- Nếu không chịu nhận lỗi, vậy cô nương nhất định sẽ giết ngươi. Ngô Tín thấp giọng nói.
Thiên Ma rùng mình, chợt nghe Ngô Tín hạ thấp giọng hỏi:
- Nếu là thế, vẫn không ra tay?
Lời chưa dứt nhưng cổ tay của Ngô Tín đã run lên, Phiên Thiên Ấn ném lên đài tế, cùng lúc đó, cả người y cũng chạy theo hướng đến đài tế.
Quý Sương Hầu quyền mưu quỷ kế sớm đã nhìn ra dụng ý của Ngô Tín, mừng rỡ trong lòng nói: - Lên! Ông ta phất tay, tất cả tinh binh liền đổ về phía đài tế.
Lúc này Thiên Ma mới hiểu, thầm nghĩ lão tử tự nhận là Thiên Ma, nhưng đám người này còn tà ác hơn tà môn ma đạo. Ngô Tín càng là dùng cách minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương của Trung Nguyên…
Ý niệm xoay chuyển, gã lệnh thủ hạ nhanh chóng xông đến đài tế.
Nữ tử đứng trên đài tế hoàng kim quả thực quá kỳ dị, nếu không hợp sức giết cô ta, e là giẫm lên vết xe đổ. Thiên Ma bị Đơn Phi cho ăn thiệt thòi, thầm nghĩ lần này dù có thế nào cũng không thể…
Chưa đợi gã nghĩ hết thì Phiên Thiên Ấn lần nữa xoay vòng, bạch quang ẩn hiện…
Trong lòng Thiên Ma sợ hãi, gã rất xem trọng Phiên Thiên Ấn, từng quan sát rất kỹ về nó. Dù là Ngô Tín dụng Phiên Thiên Ấn mở đường hay giết người, gã đều ném mặt có chữ về phía mục tiêu.
Và mục tiêu bây giờ không phải nữ tử thần bí, mà là phía dưới đài tế.
Trong lòng phát lạnh, Thiên Ma thân thủ bất phàm, nhanh chóng tránh gấp, lướt ngang ra xa một trượng.
Oanh!
Bạch quang đánh trúng dưới chân gã, hố sâu xuất hiện.
- Ngô Tín... Ngươi... Giọng của Thiên Ma khàn khàn, sau đó phát hiện Phiên Thiên Ấn đang phát sáng rực rỡ như mặt trời. Tia sáng quá mãnh liệt, trên đời không mấy ai có thể nhìn thẳng ánh sáng mặt trời, Thiên Ma cũng không thể, gã lập tức nhắm mắt lại, đã biết đại sự không ổn, vội vàng tháo chạy từ con đường lúc đến.
Trốn!
Nữ tử thần bí kia vô cùng khó giải quyết, Ngô Tín không có khế ước tinh thần, phát rồ tấn công mọi người, còn không trốn thì sẽ phải đền mạng ở đây.
Thiên Ma là một người gian xảo, sớm để ý đường lui, canh ngay lối thoát chạy nhanh ra ngoài, không ngờ lại nghe tiếng “oanh”, cả người gã nặng nề đụng vào mặt đá.
Ngô Tín dùng Phiên Thiên Ấn phá nát cửa hang động, phong tỏa đường lui!
Thiên Ma lập tức nghĩ đến điểm này, không đợi kêu thêm tiếng nào, nơi tim gã chợt lạnh, một vật sắc nhọn đâm vào. Trong tiếng hét phẫn nộ, Thiên Ma không còn sức đổ xuống bất động, lúc này mới phát hiện hiện trường chỉ còn có ba người còn đứng vững.
Nữ tử thần bí trên đài tế và Vi Tô Đề Bà đứng bất động, nữ tử như sớm đoán được cảnh này, lạnh lùng như trước, cònVi Tô Đề Bà thì hoảng sợ đầy mặt.
Dưới đài tế là Ngô Tín.
Khói bụi dần tan, máu tươi tràn ngập.
Quý Sương Hầu cũng đổ xuống, vẻ mặt không dám tin, ánh mắt oán độc nhìn Ngô Tín, khàn giọng: - Ngươi…vì sao…ngươi phản bội ta?
Ngô Tín khẽ mỉm cười, không để ý tới ánh mắt cay độc của Quý Sương Hầu và Thiên Ma, xoay người quỳ một gối xuống, hướng về phía nữ tử trên đài tế tôn kính nói:
- Nữ Vương, Thân Độc, An Tức, Quý Sương ba nơi quần ma loạn vũ, Trung Nguyên cũng có dư nghiệt Dị Hình rục rịch, vọng tưởng triển khai kế hoạch của Xi Vưu. Gia sư vĩnh viễn hiếu trung với Nữ Vương, tính đúng ngày Nữ Vương thức tỉnh, vì thế nên dùng thủ đoạn dẫn dụ một đám yêu nghiệt đến bí địa Bạch Lang. Bây giờ Nữ Vương đại giá quang lâm, chính là lúc giết hết bọn yêu nghiệt!