Thầy Dời Mộ

Chương 36: Lấy thân hóa rồng

Chương 36: Lấy thân hóa rồng

Tất cả những điều này gần như chỉ xảy ra trong chớp mắt, mà khi Tà thuật sĩ xuất hiện ở trong sân, toàn bộ cái sân nhỏ đột nhiên nổi lên ánh sáng rực rỡ, giống như một tấm lưới lớn vây toàn bộ chúng tôi ở bên trong“Con hồ ly khốn nạn” Tà thuật sĩ phản ứng cực nhanh, hắn cũng không ra tay đánh lại Cố U Hoàng, mà nghĩ ngay đến việc phải quay ra ngoài sân.
“Phanh”
Thân hình Tà thuật sĩ đụng vào tấm lưới lại bị hất trở về, Cố U Hoàng đứng ở bên cạnh tôi, cô ấy cười châm chọc: “Hơn mười năm không thấy, xem ra ngươi cũng không mạnh hơn trước là mấy”
Tà thuật sĩ ổn định lại cơ thể mình, trên gương mặt trống không kia bắt đầu mọc ra mắt mũi, hắn cảnh giác nhìn qua giếng nước, cuối cùng đem ánh mắt rơi xuống người Cố U Hoàng, “Ngươi đã nhiều lần đối nghịch với ta, ta thừa nhận là ngươi mạnh hơn ta một chút, nhưng ngươi vẫn không thể giết chết được ta đâu”
“Tại sao ta lại muốn giết ngươi chứ?” Cố U Hoàng nhẹ nhàng bước đến, giọng nói có phần hờ hững, “Ta với ngươi chẳng có thù hận gì, căng lắm thì là ngươi muốn giết chết Trần An, mà ta lại muốn bảo vệ anh ấy. Nhưng hôm nay, người muốn giết ngươi không phải là ta, mà là Trần An”
“Chỉ bằng nó?” Tà thuật sĩ cười khinh thường, hắn duỗi ngón tay ra chỉ vào tôi, “Ở cái giếng này hẳn là ẩn giấu trận pháp gì đó, ta có thể cảm giác được khí tức ở bên trong bắt đầu dần dần mạnh lên. Nhưng lão phu đã sống mấy nghìn năm rồi, có loại kỳ trận phong thủy gì mà chưa từng thấy qua, bọn bây đừng quên lão phu làm nghề gì, mà lão phu có thể khởi tử hoàn sinh sau mấy nghìn năm lại là bởi vì cái gì”
Dường như Tà thuật sĩ chẳng thèm để trận Tứ Sát Dẫn Long vào trong mắt, hắn lướt mắt nhìn qua trận pháp đang dần dần hình thành bên trong khoảnh sân, trong tay đột nhiên xuất hiện một chiếc dù đen.
Khoảnh khắc cây dù đen này vừa xuất hiện, một mùi máu tươi làm người ta rùng mình tòa ra tràn ngập toàn bộ sân, trong không trung dường như xuất hiện vô số bóng đen xoay tròn, kèm theo cả tiếng trẻ con khóc nỉ non thê thảm vô cùng. Tà thuật sĩ đứng dưới cây dù, vẻ mặt rất tự nhiên, nói: “Bên trong cây Dù vạn hồn này có gần vạn hồn phách trẻ con, mỗi một cái hồn phách đều cùng tan ra hợp lại với hồn phách của lão phu, vạn hồn bất diệt thì ta bất diệt, dù chỉ còn sót lại một cái hồn phách, ta cũng có thể mượn nhờ nó để trùng sinh”
Tôi quay đầu nhìn về phía Cố U Hoàng, sắc mặt tôi rất khó coi, “Hắn nói thật hay giả vậy?”
Cố U Hoàng cau mày lại, “Hẳn là thật, tôi có thể cảm nhận được cây dù này có sức mạnh rất đáng sợ, hơn nữa nó cũng không phải chỉ có mỗi tác dụng mượn nhờ linh hồn để trùng sinh. Nó là một kiện bảo vật phòng ngự cực mạnh, bất kỳ cái gì tới gần cây dù đều sẽ bị vạn hồn cắn xé”
“Ha ha ha ha, không hổ danh là Bạch hồ Thanh Khâu, mắt nhìn tốt lắm. Đáng tiếc, hôm nay sợ là ngay cả ngươi cũng phải chết ở chỗ này” Tà thuật sĩ dứt bỏ cán dù, cây dù đen bao phủ lấy hắn, mấy vạn hồn phách gần như hòa làm một thể với Tà thuật sĩ.
Lúc này, nước bên trong giếng đang dâng lên bất ngờ rơi ầm xuống, như thể tất cả mọi thứ đã trở lại bình yên.
Cố U Hoàng tỏ ra nghi hoặc nhìn tôi, ý hỏi làm sao Tứ Sát Dẫn Long trận lại kết thúc rồi.
Tôi có khổ mà chẳng biết giải thích thế nào, từ đầu tới cuối Tứ Sát Dẫn Long trận là do ông nội nói cho tôi biết, ông chỉ nói biện pháp mở trận, còn cụ thể đằng sau nó thế nào thì tôi hoàn toàn chẳng biết gì cả. Thậm chí tôi còn bắt đầu hoài nghi có phải ông tôi đã sắp xếp sai ở chỗ nào không, cho nên mới dẫn đến chuyện trận pháp này không thể nào hình thành được.
“Chỉ có cái mẽ ngoài, ha ha ha” Ánh mắt vốn còn có chút cảnh giác của Tà thuật sĩ trở nên thả lỏng, hắn để lộ ra gương mặt đang bị vạn hồn bao phủ, rồi đột nhiên tiến lên một bước.
“Nếu đã thế thì xem ta biểu diễn đi” Bước đi này của Tà thuật sĩ rất ngắn, rõ ràng vừa rồi tôi còn nhìn thấy hắn đứng tại chỗ, nhưng chỉ một giây sau bóng dáng hắn lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt tôi.
“Muốn chết” Cố U Hoàng xòe bàn tay ra nghênh đón.
“Ngươi vẫn nên giải quyết Dù vạn hồn trước đi” Làn khói đen trên người Tà thuật sĩ trực tiếp nổ tung, hóa làm mấy nghìn âm hồn bao phủ lấy Cố U Hoàng.
“Cút” Trong làn sương mù, lần đầu tiên tôi nghe được giọng nói phẫn nộ chưa từng có của Cố U Hoàng.
Tôi ở bên này không được Cố U Hoàng bảo vệ, nên Tà thuật sĩ trực tiếp đưa tay ra chộp về phía tôi.
“Giết ngươi xong ta sẽ đi lấy pho tượng, đừng sợ, ta sẽ giết chết toàn bộ những người có quan hệ với nhà họ Trần, để Trần Sơn Hà ở dưới địa phủ sống cũng không được yên” Tà thuật sĩ trở nên điên cuồng.
“Tà thuật sĩ, nếu ngươi dám động đến anh ấy, dù là chân trời góc biển, Cố U Hoàng ta cũng phải đuổi giết ngươi, không chết không thôi” Bị bao phủ bởi vạn hồn, giọng nói lạnh lùng của Cố U Hoàng mang theo sát ý đầy giận dữ.
Tà thuật sĩ biến sắc, hắn dừng động tác trong tay, cau mày hỏi: “Ngươi họ Cố?”
“Hồ tộc Thanh Khâu, họ Cố, thì ra là hoàng tộc” Tà thuật sĩ nhắm mắt lại, hắn nói: “Nếu là một nghìn năm trước, dù ngươi có cho ta mượn lá gan ta cũng không dám giết người mà Hồ tộc họ Cố muốn bảo vệ. Nhưng mà bây giờ, ha ha, ta nghe nói từ khi lão tộc trưởng rời đi, Hồ tộc Thanh Khâu chia năm xẻ bảy, đã không còn được sự huy hoàng của năm đó nữa rồi. Này con nhóc kia, tự thân ngươi cũng khó bảo đảm thì lấy cái gì để uy hiếp lão phu đây?”
Lời nói của Tà thuật sĩ làm tôi biết được nhiều thứ, chẳng trách lần trước bác Tùng nói với tôi là thân phận của Cố U Hoàng không tầm thường, cô ấy không phải là hồ ly bình thường. Thì ra cô ấy là người của hoàng thất Hồ tộc, tương đương với con cháu đời sau của đế vương cổ đại.
Cố U Hoàng không phản bác, bên trong đám sương mù màu đen không ngừng truyền ra tiếng nổ, có vẻ như cô ấy đang muốn thoát nhanh ra ngoài để tới cứu tôi.
Ánh mắt Tà thuật sĩ ngưng lại, hắn không còn nói lảm nhảm nữa, mà cái tay kia lại chộp tới tôi một lần nữa.
Tôi không thể lùi về phía sau, ở ngay giây phút ngàn cân treo sợi tóc này, giếng nước đang tĩnh lặng bỗng nhiên phun ra vô vàn sương máu, thứ sương mù này khác với loại sương của Dù vạn hồn, nó vô cùng nồng đậm khiến người ta không mở nổi mắt.
Một đen một đỏ, giống như hai thái cực chống lại nhau.
“Huyết sát?” Mí mắt của Tà thuật sĩ rủ xuống, để lộ ra sự kinh ngạc.
“Rống”
Sương mù máu hùng vĩ liên tục lao ra khỏi giếng, ngưng tụ thành một con Huyết long đỏ tươi trong không trung, nhưng có vẻ như con rồng này vẫn còn đang ngủ, đôi mắt nó vẫn luôn đóng kín.
Từ nhỏ đến giờ tôi mới chỉ được nhìn thấy dáng vẻ của rồng trên TV, cũng từng hoài nghi trên thế giới này làm gì có rồng tồn tại. Nhưng bây giờ, tôi cảm thấy thế giới quan của mình đã hoàn toàn sụp đổ. Tứ Sát Dẫn Long trận không chỉ là trận pháp, mà là lấy sát khí trong trận ngưng tụ thành hình dạng rồng.
“Tuyệt trận, Tứ Sát Dẫn Long trận” Tà thuật sĩ không thể tin nổi mà thét to.
“Không, không có khả năng, loại tuyệt trận này quá âm độc, nó đã sớm biến mất từ vài nghìn năm trước rồi, tại sao ngươi lại biết” Tà thuật sĩ vẫy tay, đám hồn phách đang quây xung quanh Cố U Hoàng bị gọi về, một lần nữa bao phủ lấy Tà thuật sĩ.
Cố U Hoàng vừa thoát ra được đã khẩn trương hỏi: “Trần An, anh thế nào rồi”
“Tôi không sao” Tôi lắc đầu, chỉ tay lên giữa không trung, “Cái này thật sự là rồng sao?”
Đôi mắt xinh đẹp của Cố U Hoàng chuyển sự chú ý sang con Huyết long đang không ngừng bay múa, gào thét phía trên giếng nước, cô ấy kinh hoảng, nói: “Tôi cũng không biết, nhưng hẳn là nó dùng trận pháp đặc thù để ngưng tụ thành công. Từ xưa tới nay rồng chính là biểu tượng của sức mạnh, trận pháp có rồng, có thể thấy được ông nội anh thật sự là người rất lợi hại”
Trong lòng tôi cảm thấy đắng chát, ông tôi lợi hại sao? Ông là vì không còn lựa chọn nào khác mới thế.
“Rống”
Huyết long mở mắt, quá trình sương mù màu đỏ từ trong giếng nước phun ra, ngưng tụ lại kết thúc, con rồng đồ sộ gần như bao quanh cả khoảng sân nhỏ.
“Tà thuật sĩ, cuối cùng mày cũng đã đến”
Tiếng nói phát ra từ miệng con rồng, lại là giọng của ông nội tôi.
“Lấy thân hóa rồng?” Cố U Hoàng lẩm bẩm, đôi mắt thoáng thất thần.
“Ông nội” Tôi nghe thấy giọng nói này, bèn gào lên gọi ông.
Tôi vẫn luôn cho là ông tôi đã chết rồi, nhưng ai có thể ngờ được rằng ông lại biến thành Huyết long?
“Tiểu An, con làm rất tốt, tiếp theo cứ giao cho ông đi” Huyết long cúi đầu với tôi, cặp mắt rồng kia nhìn tôi làm tôi như thấy ông đang nhẹ nhàng gật đầu với tôi vậy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất