Thầy Dời Mộ

Chương 43: Cố Khinh Ngôn

Chương 43: Cố Khinh Ngôn

“Chào mọi người, tớ đến muộn” Chị tôi phất tay, hô lên“Oa, Trần Hân, hôm nay cậu xinh thế”
“Đúng vậy, đúng vậy, cậu mua cái váy này ở đâu, trông như thiếu nữ ý”
Trong nháy mắt, một đám con gái vây quanh chị họ tôi rồi ríu ra ríu rít nói chuyện. Còn tôi đang ở sau lưng chị ấy thì bỗng biến thành người tàng hình, có vẻ hơi xấu hổ.
“Trần Hân, người này là?” Một nam sinh mặc bộ Adidas ở trong nhóm lịch sự hỏi.
Chị họ vội vàng thoát ra khỏi vòng vây, sau đó đẩy tôi đến trước mặt mọi người và giới thiệu: “Đây là em họ của tớ – Trần An, đi tụ tập muộn như thế này chắc chắn mẹ tớ không đồng ý, cho nên tớ chỉ có thể kéo em ấy đi cùng, mọi người đừng để ý nhé”
“Ha ha, hoan nghênh hoan nghênh” Người nam sinh có gương mặt điển trai kia đi tới rồi giơ tay ra với tôi: “Trần An, xin chào cậu, tôi tên là Từ Cẩm Phong, cảm ơn cậu đã đến dự sinh nhật của tôi”
Đối phương lịch sự như vậy nên tôi cũng không thể mất lịch sự được, tôi vội vàng giơ tay ra bắt lại: “Xin lỗi vì đã làm phiền”
Từ Cẩm Phong cười bảo: “Tôi đã nghe nói về cậu, Trần An, người luôn đứng đầu bảng tại trường trung học cơ sở Hoa Thịnh, sau đó đứng thứ ba toàn thành phố trong cuộc thi vào trường trung học Giang Hải, cậu là thần tượng của vô số người đấy”
Theo sự giới thiệu của Từ Cẩm Phong, trong phòng liên tục vang lên những tiếng kêu kinh ngạc, trong số đó có một cô gái tết tóc đuôi ngựa đi tới trước mặt tôi rồi tò mò hỏi: “Bình thường cậu học thế nào, sao có thể thông minh như vậy?”
Cả đám người lại được một trận cười vang, chị họ tôi nở mày nở mặt khoe: “Em ấy à, chẳng biết học kiểu gì, ở nhà toàn bắt cá mò tôm, có thể đỗ vào trường trung học Giang Hải chắc phải có đến tám phần là may mắn”
“Trần Hân, không thể nói như vậy được, có một số người trời sinh có trí thông minh cao, giống như bạn Cẩm Phong vậy, chẳng phải cũng dễ dàng thi vào trung học Giang Hải sao” Có người phản bác.
Từ Cẩm Phong liên tục xua tay: “Nếu nói là may mắn thì chắc tớ mới là may này, không thể so sánh với Trần An được”
Đối phương khiêm tốn như vậy, tôi làm sao có thể cướp danh tiếng của người ta được, tôi vội nói: “Chị họ tôi đã nói rồi, cậu là học giỏi thật sự, còn tôi chỉ là con mọt sách thôi”
Từ Cẩm Phong cười càng tươi hơn, ánh mắt vô tình liếc qua chị họ của tôi một chút, tôi thấy mặt chị lại đỏ lên.
“Mọi người ngồi trước đi, đợi đến đủ thì có thể gọi thức ăn lên” Từ Cẩm Phong khách sáo nói.
Nói thật lòng, người nam sinh tên Từ Cẩm Phong này cho tôi ấn tượng ban đầu khá tốt, nhiệt tình hào phóng, khiêm tốn lễ phép, ai ở đây cũng cảm thấy được cậu ta quan tâm, khiến mọi người thoải mái mà lại không xấu hổ.
Tôi ngồi bên cạnh chị họ và nghe hai nữ sinh thì thầm với nhau: “Lại là Cố Khinh Ngôn, lần nào cô ta cũng đến muộn nhất, chẳng biết Cẩm Phong gọi cô ta đến làm gì, trông lúc nào cũng giả vờ thanh cao, vừa nhìn là đã thấy mất hứng rồi”
“Này, nói bé thôi” Một nữ sinh khác có khuôn mặt như em bé xuỵt một tiếng: “Ai mà chẳng biết Từ Cẩm Phong thích Cố Khinh Ngôn, bữa tiệc sinh nhật hôm nay mọi người đều là vai phụ, người mà Từ Cẩm Phong thật sự muốn đợi chỉ có Cố Khinh Ngôn thôi”
“Hừ, cái con hồ ly tinh đó có gì hay chứ, chỉ được mỗi cái xinh đẹp thôi mà” Người nữ sinh nói chuyện lúc trước bất mãn đáp lại.
“Trong xã hội hiện đại bây giờ, chẳng phải xinh đẹp mới là vốn liếng lớn nhất của nữ sinh sao?” Nữ sinh có gương mặt như em bé nói với vẻ hâm mộ, “Hơn nữa gia đình Cố Khinh Ngôn cũng có điều kiện, tớ nghe nói nhà cô ta mở công ty, so ra cũng khá môn đăng hộ đối với Từ Cẩm Phong đấy chứ”
Hai cô gái này kẻ tung người hứng, tuy đã nói rất nhỏ nhưng tôi ngồi gần như vậy nên dù không muốn nghe cũng nghe được hết. Hoặc là tôi và họ không phải cùng một nhóm nên họ không đề phòng tôi.
“Chị họ, Cố Khinh Ngôn là ai thế, em thấy hình như mọi người đều không thích cô ta” Tôi quay người hỏi chị họ út.
Thật ra tôi cũng không phải là một người hay tò mò, nhưng khi nghe thấy đối phương họ Cố thì tôi lại nghĩ đến Cố U Hoàng, vì thế hơi hiếu kì.
Chị họ thấy tôi nhắc đến Cố Khinh Ngôn thì có vẻ không được tự nhiên, nhưng chị vẫn nói thầm cho tôi biết: “Chắc em cũng biết cô ta đấy, đó là một nữ sinh rất giỏi, em xếp hạng thứ ba toàn thành phố khi đỗ vào trường trung học Giang Hải, còn cô ta đứng thứ nhất”
“Phụt”
Chị họ nói chuyện với tôi đúng lúc tôi đang uống nước, tôi nghe được câu trả lời này mà phun cả ngụm nước trà trong miệng ra, khiến tất cả mọi người trong phòng đều quay ra lườm tôi.
“Thật xin lỗi, tôi khát nước nên uống hơi vội” Tôi xin lỗi.
“Không sao, không sao, có giấy ăn này” Từ Cẩm Phong mỉm cười.
“Em đó, kích động thế làm gì, chỉ là thông minh hơn em thôi mà, có cần phải thế không?” Hiển nhiên là chị họ cảm thấy tôi phản ứng hơi quá nên tức giận mắng.
Tôi lau miệng rồi khen: “Đứng thứ nhất toàn thành phố, cô gái này thật lợi hại”
“Không chỉ có như vậy, cô ta còn đứng đầu top mười người đẹp nhất của các trường cấp hai đó, nam sinh theo đuổi cô ta có thể xếp thành mười đội bóng đá” Chị họ nói đến đây thì giọng điệu cũng hơi chua chua, không biết là ghen ghét hay do bản năng trời sinh của phụ nữ nữa.
Tôi nghe mà cũng cảm thấy thú vị, bình thường các trường đều có bình chọn hoa hậu học đường, những hành động nhàm chán đó phần lớn là do nam sinh làm ra, giống như lúc tôi còn học ở trường cấp hai Hoa Thịnh, cũng có top mười nữ sinh đẹp nhất, và mười nam sinh đẹp nhất.
“Chị họ, chị xinh như vậy thì xếp hạng mấy trên bảng nữ sinh?” Tôi bí mật hỏi.
Không phải tôi đang nịnh chị họ, mà chị tôi thật sự rất đẹp, trông chị đúng kiểu nữ sinh hoạt bát đáng yêu.
“Thứ năm” Chị họ có vẻ không phục. Dường như con gái đều rất quan tâm đến vấn đề xinh đẹp này, không ai chịu phục ai.
Trong lúc tôi và chị họ nói chuyện, cửa phòng lại bị đẩy ra một lần nữa, nhất thời mọi người đều nhìn về phía đó, nhất là Từ Cẩm Phong, ánh mắt của cậu ta tràn đầy vẻ kinh ngạc và si mê, nụ cười trên môi lại càng tươi hơn.
“Thật xin lỗi, tôi đến muộn” Giọng nói lạnh lùng vang lên từ miệng một cô gái, nhưng lại khiến người nghe không hề thấy có cảm giác áy náy trong đó.
Tôi thất thần nhìn cô gái vừa đẩy cửa bước vào, không phải tôi bị thu hút bởi khuôn mặt xinh đẹp của cô ta mà là do cô ta khiến tôi có một cảm giác quen thuộc. Nhất là đôi mắt sáng trong khiến người khác phải tự ti, nó khiến tôi nhớ đến Cố U Hoàng, mà trùng hợp là cô ta cũng họ Cố.
“A, không sao, không sao, bọn tớ cũng vừa đến” Từ Cẩm Phong vội vàng đi ra khỏi chỗ ngồi, sau đó kéo chiếc ghế bên cạnh ra rồi rất phong độ nói: “Khinh Ngôn, bên này này”
Nữ sinh được gọi là Cố Khinh Ngôn vẫn hờ hững, cô ta không ngồi cạnh Từ Cẩm Phong mà lựa chọn một chỗ trống đối diện tôi rồi nói: “Tôi ngồi đây được rồi”
Từ Cẩm Phong lộ vẻ xấu hổ, nhưng nhanh chóng che giấu đi, cậu ta nhiệt tình nói: “Tớ biết cậu thích uống trà nên chuyên môn sai người mua một ít trà Long Tỉnh về đây, tuy rằng nó không phải trà Long Tỉnh chính hiệu mọc bên thành giếng nhưng cũng không kém bao nhiêu đâu”
Từ Cẩm Phong nói xong bèn lấy trà từ phía sau ra rồi ra hiệu cho nhân viên phục vụ pha cho mỗi người một chén.
“Cẩm Phong, cậu chơi sang thật đấy, tớ nghe cha tớ nói là vài cọng trà Long Tỉnh thực sự mọc bên thành giếng hàng năm đều dành cho các đại gia uống, người bình thường đến cả nhìn cũng không được. Trà Long Tỉnh này của cậu nếu không kém nhiều thì chắc chắn cũng không phải thứ tầm thường, một chén này chắc cũng phải mấy nghìn tệ đó” Một nam sinh đeo kính cận phối hợp nói.
“Vậy chúng ta hôm nay có lộc ăn rồi, tớ cũng phải nếm thử hương vị của trà Long Tỉnh xem thế nào mới được” Lại có người phụ khác họa.
Những bạn học khác cũng có vẻ mong đợi, kể cả chị họ tôi và mấy nữ sinh đều nhìn Từ Cẩm Phong bằng ánh mắt sùng bái.
Nữ sinh mà, nhất là các cô gái đang ở độ tuổi mười sáu, mười bảy, những người hàng ngày xem phim thần tượng, phim Hàn, đương nhiên là rất dễ có cảm tình với những nam sinh cao to đẹp trai lại nhiều tiền.
Từ Cẩm Phong khá hài lòng với phản ứng của mọi người, cậu ta khiêm tốn nói: “Gì mà lộc với chả không lộc chứ, chỉ là một chút lá trà thôi mà, nếu mọi người cảm thấy thích thì lát nữa tớ sẽ gọi điện thoại về, bảo thư kí của cha tớ chuẩn bị cho mỗi người nửa cân”
“Cậu chủ Phong là số 1” Một đám bạn học nam nhao nhao kêu lên.
Cố Khinh Ngôn giống như tên của cô ta vậy, rất ít nói mà chỉ yên lặng ngồi tại chỗ của mình. Sau khi Từ Cẩm Phong biểu diễn xong thì Cố Khinh Ngôn mới lấy từ trong túi xách hàng hiệu ra một hộp lá trà rồi nói: “Tôi uống trà mà mình cầm đi”
Nụ cười trên mặt Từ Cẩm Phong cứng lại, thậm chí tôi còn thấy một chút tức giận thoáng qua trong mắt cậu ta, nhưng Từ Cẩm Phong nhanh chóng lại trở nên tươi cười: “Là do tớ sơ sót”
“Phục vụ, lấy trà của cô đây rồi pha riêng một ly mang tới cho cô ấy” Từ Cẩm Phong hô.
“Khinh Ngôn, đây là trà gì vậy, có thể cho tớ uống thử một chén không?” Có nữ sinh tò mò hỏi.
“Chẳng nhẽ còn tốt hơn trà Long Tỉnh của Cẩm Phong sao? A, bạn Khinh Ngôn, tớ cũng có thể nếm thứ không?” Nam sinh đeo kính lúc nãy tung hô Từ Cẩm Phong cũng nghi ngờ hỏi.
Cố Khinh Ngôn khẽ gật đầu, “Trà này là do tôi tự làm, các bạn uống bao nhiêu cũng được”
“Vậy tớ cũng thử một chút”
“Tớ cũng muốn”
Một đám bạn học thi nhau giơ tay.
Từ Cẩm Phong như giật mình hiểu ra, cậu ta nói với vẻ lấy lòng: “Hóa ra là trà do Khinh Ngôn tự tay làm, so sánh với nó thì đúng là trà Long Tỉnh của tớ không thể bằng, phục vụ, cũng cho tôi một chén”
“Vậy trà Long Tỉnh lúc trước?” Nhân viên phục vụ lễ phép hỏi.
“Trà Long Tỉnh để ăn xong rồi uống, chúng ta hãy uống trà do hoa hậu học đường Cố Khinh Ngôn tự làm trước đã” Đám nam sinh ồn ào nói.
Nhân viên phục vụ cười không nói gì, sau đó quay người đi pha trà.
Chị họ tôi oán hận nói: “Khoe cái quái gì chứ, chẳng phải là muốn nói cho mọi người biết cô ta còn biết làm trà sao? Dối trá”
Tôi nghe mà cảm thấy buồn cười, bèn khuyên: “Sở thích của mỗi người thôi mà, có lẽ cô ấy thật sự chỉ muốn uống trà do mình tự làm”
“Hừ, em thì biết cái gì chứ, từ trước đến giờ em có uống trà đâu” Chị họ véo mạnh vào tay tôi ở dưới gầm bàn rồi hỏi: “Có phải thấy cô ta xinh đẹp nên em đầu hàng địch rồi đúng không? Vậy mà lại nói đỡ cho cô ta”
Tôi đau đến nhe răng trợn mắt nhưng lại không thể kêu lên, đành cúi đầu xin tha: “Em có về phe cô ta đâu, chỉ là nghĩ đến một người bạn, cô ấy cũng rất thích uống trà, nhưng chỉ uống trà do tự mình làm ra”
“Thật hả?” Chị họ nhỏ bĩu môi, hỏi.
Tôi gật đầu thật mạnh, người mà tôi nói tất nhiên là Cố U Hoàng, vào mỗi buổi sáng sớm tại rừng trúc sau núi, cô ấy đều pha trà cho mình, là loại trà Thanh Trúc mà tự tay Cố U Hoàng làm ra. Chỉ có điều cách Cố U Hoàng pha trà rất rườm rà, nước nhất định phải là nước suối, than phải là than trúc, nấu nước trước rồi dùng nước sôi đổ vào trà, chỉ một lát là lại đổ nước sôi đi rồi dùng nước suối đun nóng một lần nữa. Sau đó bỏ lửa than đi và gác ấm trà trong nửa phút, cuối cùng mới đổ vào chén trà.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất