Thầy Dời Mộ

Chương 51: Phỏng vấn vào môn phái Dời mộ

Chương 51: Phỏng vấn vào môn phái Dời mộ

Tôi xem một lèo đến tận ba, bốn giờ sáng, lúc Bạch Trạch tỉnh dậy đi tiểu đêm mới bắt tôi đi ngủ. Nghĩ đến chuyện buổi sáng còn phải đến trụ sở môn phái Dời mộ, tôi đành bắt mình cất sách đi.
Sáng sớm hôm sau tôi bị Bạch Trạch đánh thức, anh ta nói lát nữa chúng tôi phải đi cùng lão Lưu, bảo tôi mau đánh răng rửa mặt rồi ra ăn sáng.
Chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, lên xe Bạch Trạch rồi, tâm trạng của tôi bắt đầu trở nên căng thẳng, giống như vài ngày trước mỗi lần thi cuối kỳ, cả người trở nên lo lắng.
Lão Lưu thấy vẻ mặt tôi không yên, bèn trấn an: “Có phải núi đao biển lửa đâu, sợ cái gì, mà không phải còn có tôi ở bên cạnh giúp cậu đây à.”
Lời nói của lão Lưu giúp tôi đỡ căng thẳng hơn một chút, lại nghĩ mình dù gì cũng là học sinh giỏi quanh năm luôn đứng thứ nhất ở trường, có nhiều bài học, bài thi như vậy mà tôi còn chẳng ngán, chỉ là môn phái Dời mộ thôi mà, tôi sợ hãi như thế làm cái gì.
Khoảng một tiếng sau, xe của Bạch Trạch ngừng lại. Lão Lưu nói chúng tôi đã đến trụ sở của môn phái Dời mộ.
Tôi hít sâu vào một hơi, đi theo lão Lưu xuống xe, trong nháy mắt khi vừa ngẩng đầu lên, tôi vô cùng kinh ngạc, trợn tròn cả mắt.
Tôi vẫn luôn nghĩ rằng loại ngành nghề đặc thù như môn phái Dời mộ này không thể để lộ ra ngoài ánh sáng, nếu không thì cũng phải cực kì khiêm tốn. Tôi thậm chí còn không chỉ một lần tưởng tượng rằng trụ sở của môn phái Dời mộ hẳn là được đặt ở một vùng ngoại ô không có người ở, hoặc là ở trong rừng sâu núi thẳm.
Nhưng cái trụ sở của môn phái Dời mộ trước mắt tôi đây là cái gì thế này?
Một tòa nhà cao tẩng, ở cửa ra vào có bảo vệ, thậm chí còn có cả nữ nhân viên mặc đồng phục phục vụ các khách hàng đến trụ sở.
“Có phải cậu có cảm giác mình đến nhầm chỗ rồi phải không?” Bạch Trạch sung sướng cười trên nỗi đau của người khác.
Tôi ngượng ngùng nhẹ nhàng gật đầu, thế này thực sự khác xa so với những gì tôi tưởng tượng về môn phái Dời mộ.
Lão Lưu tức giận, nói: “Tôi đã nói là chúng ta rất biết theo kịp thời đại mà, cậu còn cho rằng vẫn đang ở thời cổ sao.”
Nói xong lão Lưu dẫn tôi đi vào trong, vừa đi ông ấy vừa giải thích: “Tầng thứ nhất là sảnh lớn dùng để đón tiếp, phụ trách tiếp đãi những khách hàng cần dời mộ đến đăng ký, hoặc là một số nhân viên công ty có giao dịch kinh doanh khác với môn phái. Những nhân viên tiếp đón này không phải là đệ tử thực sự của môn phái Dời mộ, có thể xem như nhân viên làm việc bên ngoài. ”
“Tầng thứ hai đến tầng thứ năm là văn phòng quản lý cấp trung, mỗi quản lý cấp trung phụ trách một nhóm đệ tử bình thường, công việc hàng ngày của họ là xử lý xem các đệ tử của môn phái đi làm nhiệm vụ có hoàn thành mỹ mãn không, hay họ có gặp phải vấn đề khó giải quyết nào không.”
“Tầng sáu là nhà ăn, tầng bảy là phòng tập thể thao, tầng tám là trung tâm spa, tầng chín thuộc về văn phòng cao cấp, cũng chính là chỗ làm việc của bảy đại trưởng lão chúng tôi. Tầng mười là phòng họp.”
Lão Lưu đưa tôi vào thang máy, Bạch Trạch nhanh tay ấn tầng hai. Lão Lưu tiếp tục giới thiệu: “Trên tầng mười còn mười một tầng nữa, ngoài tầng trên cùng là văn phòng của môn chủ, mười tầng còn lại đều dùng để chứa đựng sách và tư liệu của môn phái Dời mộ trong nhiều năm qua. Đương nhiên, những tài liệu này đều có liên quan tới môn phái, ví dụ như lý lịch, cuộc sống của mỗi một người đệ tử, hay tất cả những nhiệm vụ mà bao nhiêu năm qua môn phái Dời mộ đã tiếp nhận, đều được gìn giữ rất tốt.”
Đến tầng hai, một cánh cửa kính khổng lồ chặn trước thang máy cách lối ra mười mét. Ở bên trái và bên phải của cửa là bốn nhân viên bảo vệ, bên trong cửa kính còn có ba nhân viên lễ tân đang làm việc bình thường.
Bạch Trạch giơ lệnh bài của đệ tử môn phái Dời mộ ra, bảo vệ lịch sự cho chúng tôi đi vào. Lão Lưu đi đến quầy lễ tân nói vài câu, rồi cầm về một tờ đơn để cho tôi điền vào.
Tôi nhìn xuống, nội dung cần điền vào tờ đơn chính là thông tin cá nhân.
“Cái này chỉ là mẫu đăng ký cơ bản thôi, tiện thể cho đám người làm công tác thu nhận đệ tử biết sơ qua thông tin cá nhân của cậu. Đợi lát nữa tờ đăng ký này sẽ được đưa tới chỗ bộ phận nhân sự, cậu còn phải tự mình vào đó phỏng vấn nữa.” Bạch Trạch giải thích.
Tôi gật đầu, nhanh chóng điền xong tờ đăng ký, Bạch Trạch đưa lại cho quầy lễ tân và bảo tôi chờ một chút, hiện tại bên nhân sự đang phỏng vấn đệ tử mới.
Khoảng nửa tiếng sau, một cô gái xinh đẹp, ăn mặc thời thượng được nhân viên phụ trách dẫn ra ngoài.
Hai mắt Bạch Trạch tỏa sáng, anh ta nói: “Hô, cũng nhiều năm rồi tôi không thấy con gái tới phỏng vấn làm đệ tử môn phái Dời mộ đấy, còn là một cô gái rất xinh đẹp nữa chứ.”
Tôi cũng thấy kinh ngạc, cái nghề dời mộ này vừa mệt lại vừa kỳ lạ, đến đàn ông còn chưa chắc đã chống đỡ được, phụ nữ thì càng khỏi phải nói. Tôi đã từng nghe ông tôi nói, phụ nữ đi dời mộ nguy hiểm hơn nhiều so với đàn ông.
Đàn ông thuần dương, dương khí khá nặng, ít nhất còn có thể áp chế được một chút âm khí mà họ tiếp xúc.
Nhưng phụ nữ vốn thuần âm, âm càng thêm âm là nguy hiểm nhất.
“Mọi thứ đều có mặt lợi và hại của nó, phụ nữ đi dời mộ nguy hiểm hơn so với đàn ông, nhưng đồng thời phụ nữ lại rất tinh tế, có rất nhiều chuyện xử lý còn tốt hơn so với đàn ông. Tiểu Bạch, sợ là anh đã quên Hồ trưởng lão rồi hả.” Lão Lưu thản nhiên nói.
Vừa nghe đến ba chữ Hồ trưởng lão là Bạch Trạch rụt cổ lại ngay, anh ta sợ hãi, bảo: “Bà già kia là một ngoại lệ.”
Thấy mặt tôi lộ vẻ tò mò, Bạch Trạch cúi người nói thầm bên tai tôi: “Hồ trưởng lão tên gọi là Hồ Ngọc Liên, là một người đàn bà điên, chẳng bao giờ có hứng thú với bất cứ chuyện gì, nhưng đối với mộ phần, nhất là những cái mộ cổ quái kỳ lạ là hai mắt bà ta lại tỏa sáng như nhìn thấy đàn ông vậy. Cậu có biết bình thường bà ta thích làm gì nhất không?”
“Làm cái gì?” Tôi hỏi lại theo phản xạ.
Bạch Trạch thì thầm: “Ngủ, mà ngủ ở trong mộ ấy, bà ta nói làm như thế mới khiến bà ta càng thêm dung hợp với phần mộ, tay nghề dời mộ cũng sẽ càng ngày càng lợi hại.”
“Ôi đệch!” Tôi không nhịn được mà văng tục. Trước đó thấy lão Lưu nằm ngủ trong quan tài tôi đã thấy khá lạ rồi, đây còn là ngủ luôn trong mộ người chết, cái này đúng là không thể nào chấp nhận được.
“Ha ha, thế cho nên cậu tuyệt đối đừng bao giờ dây vào cái bà điên đó.” Bạch Trạch chậc chậc mấy cái và nhớ lại, “Mấy năm trước, dưới tay bà ta có một quản lý cấp trung không nghe lời, dẫn đến việc trong lúc đệ tử dời mộ phần đã xảy ra vấn đề lớn, cậu có biết bà điên kia làm gì không? Ép vị quản lý cấp trung kia nằm ngủ luôn trong mộ, còn phải ôm bộ xương nữa cơ.”
Bạch Trạch thở dài thườn thượt, “Ài, đáng thương cho vị quản lý cấp trung kia, sau một đêm bị dọa sợ quá thành thần kinh luôn.”
“Được rồi, chúng ta đi thôi.” Lão Lưu gọi.
Tôi đi theo lão Lưu rẽ trái rẽ phải, rẽ đến mức đầu óc hoa hết cả lên mới đến được văn phòng của bộ phận nhân sự.
Lão Lưu nói nhỏ với tôi: “Bọn tôi không tham gia được vào vòng phỏng vấn này, cậu chỉ cần trả lời dựa theo tình hình thực tế là được rồi.”
Tôi gật đầu và đẩy cửa vào. Có bốn người đàn ông trung niên đang ngồi trong văn phòng, tất cả đều có vẻ mặt nghiêm túc thận trọng.
Trong số đó, một người đàn ông có nốt ruồi trên mũi nói: “Mời ngồi.”
Tôi ổn định lại trái tim đang đập nhanh rồi ngồi xuống chiếc ghế trước mặt bốn vị quản lý nhân sự.
“Trần An, 16 tuổi, người của thôn Lão Loan ở Giang Hải…” Người đàn ông đầu trọc ngồi ở vị trí đầu tiên bên trái từ tốn đọc bản thông tin lý lịch do lễ tân đưa tới.
“A, người giới thiệu là Lưu trưởng lão?” Người đàn ông đầu trọc kinh ngạc, ngay sau đó ba người khác cũng nhìn tôi chăm chú.
“Vâng.” Tôi gật đầu trả lời.
“Nếu là trưởng lão đề cử thì chắc gốc gác không có vấn đề gì.” Người đàn ông đầu trọc mỉm cười, thái độ đối với tôi lập tức trở nên lịch sự.
Người đàn ông có nốt ruồi trên mũi cười nói: “Nhưng vẫn phải hoàn thành hết các thủ tục.”
“Đấy là điều đương nhiên.” Người đàn ông đầu trọc đặt tờ lý lịch của tôi lên bàn, sau đó nghiêm túc hỏi: “Trần An, tôi cần cậu cung cấp thông tin cá nhân về cha, ông, thậm chí ông cố của cậu, bao gồm cả tên, có còn sống hay không, và công việc của họ.”
“Nhớ, tất cả những gì cậu nói đều sẽ bị chúng tôi ghi lại trong hồ sơ, sau đó sẽ có đệ tử chuyên môn đi chứng thực. Nếu chúng tôi phát hiện cậu nói dối, thì chẳng những cậu không được vào môn phái Dời mộ, mà người giới thiệu cậu cũng sẽ phải nhận hình phạt tương ứng.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất