Thế Giới Thứ Chín

Chương 243

Chương 243


Sau khi bố trí Thúc Linh Trận xong, Địch Cửu mới nhớ tới mình vốn không có biện pháp ra ngoài. Trác Văn Xu mang theo một đống linh thảo và cả pháp bảo định vị đi mất rồi, bây giờ bảo hắn đi đâu tìm một cái pháp bảo giống như vậy đây?
Rơi vào đường cùng, Địch Cửu đành phải dùng Thần Niệm Độn, trên lý luận là thần niệm kéo dài tới đâu thì hắn có thể di chuyển tới được đó.
Thần niệm vốn đã đạt cấp mười, lại thêm thời gian qua hắn liên tục dùng hơn mười gốc Chích Thần Thảo màu đen để rèn luyện, vậy nên thần niệm của Địch Cửu bây giờ mạnh hơn nhiều so với đại đa số tu sĩ Hóa chân ở Thế giới Tiểu trung ương.
Địch Cửu mở rộng thần niệm, hắn rất ngạc nhiên khi phát hiện thần niệm có thể thẩm thấu ra ngoài.
Ban đầu thần niệm chỉ có thể thẩm thấu ra mấy mét, nhưng hắn càng đi cách xa khỏi không gian phong bế thì phạm vi Thần Niệm Độn càng được tăng lên. Địch Cửu liên tục sử dụng Thần Niệm Độn, nửa ngày sau, hắn đã có thể trông thấy cảnh vật bên ngoài biển cát mênh mông.
Địch Cửu vừa đáp xuống phía ngoài bãi cát liền nhận được tin tức mà Huyễn Minh Tử đã phát từ một tháng trước cho mình. Huyễn Minh Tử nhắn, một khi về tới Thế giới Tiểu trung ương thì phải lập tức đi Thiên Cơ đảo tìm ông, Tiểu Trung Ương tinh sắp mở ra sau một năm nữa, Địch Cửu cần phải tới đó để tăng tiến tu vi thêm một bước rồi mới có thể đến Chân Vực, đồng thời ông còn dặn Địch Cửu nhớ cẩn thận người của Côn tông.
Huyễn Minh Tử còn nói thêm Địch Địch và Điền Khô đều đang bế quan tu luyện tại Thiên Cơ đảo, Địch Cửu xem tới đó bèn thở phào nhẹ nhõm. Côn tông tìm kiếm hắn khẳng định là do bọn họ đã hoài nghi, hẳn có người tình cờ trông thấy hắn và Thúc Hạo Lan đồng thời biến mất trong Bái Dạ Hồ rồi.
Tuy nói hắn vẫn chưa bước vào cảnh giới Thừa Đỉnh, nhưng nếu bọn họ muốn bắt hắn lại thì tuyệt đối không có khả năng. Bây giờ Địch Địch và Điền Khô đều đang ở trên Thiên Cơ đảo, vậy Địch Cửu chẳng có gì phải sợ hãi nữa. Đợi tới lúc hắn bước vào Kiếp Sinh cảnh thì hắn lại càng không đặt Côn tông vào mắt.
Mạc Giang cấm địa vô biên vô hạn, cộng thêm các loại cấm chế tự nhiên có thể ức chế thần niệm khiến Địch Cửu không biết phải đi theo hướng nào.
Địch Cửu có ưu thế hơn so người khác, chính là Thần Niệm Độn cùng thần niệm cấp mười. Thần niệm cấp mười giúp hắn dễ dàng tránh đi một vài hiểm nguy trong sa mạc, còn Thần Niệm Độn hỗ trợ hắn nhanh chóng di chuyển. Cho dù như vậy nhưng Địch Cửu vẫn phải mất tới tận bốn ngày, hơn nữa còn trải qua bảy, tám lần gặp phải hơn mười đàn Sa thú thì mới thành công thoát khỏi Mạc Giang cấm địa.
- Tiền bối... đi từ trong đó ra ư?
Hai tu sĩ ở ngay tại biên giới Mạc Giang cấm địa trông thấy Địch Cửu xuất hiện thì ngạc nhiên đến độ nói chuyện lắp ba lắp bắp.
Người có thể đi vào trong đó nghe đồn đều là cường giả Hóa Chân. Tu sĩ Kiếp Sinh cảnh cũng chẳng có mấy ai dám tùy tiện thử sức ở nơi này.
Địch Cửu trông có vẻ không già lắm, thế mà lại an toàn đi ra từ Mạc Giang cấm địa, chuyện như vậy sao lại không khiến họ rung động cho được? Đương nhiên tuổi tác nhìn qua vẻ ngoài thì đôi lúc cũng sẽ không được chính xác, chẳng hạn như có vài cường giả đã mấy trăm tuổi nhưng nhìn dáng vẻ lại trông chẳng khác gì thanh thiếu niên.
Địch Cửu nghe vậy bèn bước qua trò chuyện:
- Vừa rồi tại hạ lạc đường thôi, xém chút nữa đã đi vào Mạc Giang cấm địa rồi. Tại hạ muốn thỉnh giáo một chút, Đan Vương nổi danh nhất Thế giới Tiểu trung ương là ai thế?
Chuyện gặp khó khăn khi trùng kích đại cảnh giới như hiện giờ không phải là lần đầu tiên, nếu hắn muốn mau chóng bước vào Thừa Đỉnh cảnh thì nhất định phải sử dụng Côn Thừa Đan mới được. Bằng không thì chỉ có thể dựa vào thời gian để tích lũy thực lực mà thôi.
Dược liệu chủ yếu để luyện chế Côn Thừa Đan là linh thảo cấp tám Côn La Khuẩn, nhờ phúc của Trác Văn Xu mà trên người hắn bây giờ có tới sáu cái cây ấy. Không chỉ như vậy, các loại linh thảo phụ trợ cao cấp hắn cũng đã có đủ. Còn một số linh thảo phụ trợ cấp thấp thì bỏ linh thạch ra mua là xong.
Nghe Địch Cửu nói, hai tên tu sĩ kia mới thở phào nhẹ nhõm. Vậy mới đúng, nếu người trẻ tuổi trước mặt bọn họ đã có thể tiến vào Mạc Giang cấm địa, vậy công sức bọn họ tu luyện nhiều năm như thế chẳng phải vứt đi cho chó ăn rồi sao?
- Nếu đạo hữu muốn tìm Đan Vương thì người nổi danh nhất chính là Kê Minh - bát phẩm Đan Vương của Vẫn Đan sơn, ngoài ra còn có Liên Y Thủy - bát phẩm Đan Vương của Thiên Cơ các.
Vị tu sĩ kia chủ động thay đổi cách xưng hô, không gọi hắn là tiền bối nữa.
Địch Cửu ôm quyền đáp:
- Đa tạ.
Hắn vốn đã tính đi Thiên Cơ đảo, hiện giờ lại nghe nói bên đấy có bát phẩm Đan Vương, thế nên Địch Cửu càng nôn nóng muốn đi ngay tới đó.
Sau khi khuất khỏi tầm mắt của hai người nọ, Địch Cửu lập tức sử dụng Thần Niệm Độn.
Cho dù là cường giả Hóa Chân cũng không thể nào di chuyển nhanh bằng Địch Cửu khi hắn dùng Thần Niệm Độn. Thế nhưng Địch Cửu chỉ mới độn được có hai lần, viên Truyền Tin Châu lại truyền đến tin tức của Huyễn Minh Tử.
- Một năm sau đi thẳng tới Tiểu Trung Ương tinh, chớ đến Thiên Cơ đảo, lệnh tỷ vô sự, không cần lo lắng.
Địch Cửu khựng lại. Trước đó ông ta còn hối thúc hắn đến Thiên Cơ đảo, bây giờ lại bảo đừng đi. Vậy là ý gì? Địch Cửu lập tức hồi âm hỏi thẳng Huyễn Minh Tử, thế nhưng hắn đợi một lúc mà vẫn không có câu trả lời.
Do dự một hồi, Địch Cửu quyết định nghe theo Huyễn Minh Tử, tạm thời không đến Thiên Cơ đảo. Hắn tin tưởng nhân cách của ông ta, nếu ông ấy đã nói Địch Địch không có việc gì thì khẳng định tỷ tỷ vẫn ổn.
Hơn nữa Địch Cửu rất hiểu chuyện, nếu thật sự có vấn đề thì hắn tới Thiên Cơ đảo chỉ sợ chỉ là đi chịu chết mà thôi, Huyễn Minh Tử đã không thể bảo đảm an toàn cho hắn thì có đi cũng không được lợi ích gì.
Đã như vậy, còn không bằng hắn tìm chỗ tranh thủ bế quan tu luyện tới Kiếp Sinh cảnh trước còn hơn.
Tại Thế giới Tiểu trung ương, tỷ đệ hắn và Điền Khô đều không có thân nhân hay bằng hữu gì. Nếu cả ba cùng xảy ra chuyện thì tương lai sẽ chẳng có ai đến cứu họ.
Nghĩ tới đây, Địch Cửu bèn lấy ra một cái mặt nạ dịch dung đeo lên mặt. Sau đó, hắn cất Thiên Sa đao vào vỏ đeo ở sau lưng. Thu xếp ổn thoả rồi hắn mới bắt đầu tìm đường đi đến phường thị gần nhất để thăm dò một số chuyện. Hắn cần chuẩn bị đầy đủ thông tin trước khi thẳng tiến tới Vẫn Đan sơn.
Vốn trước đây nó được gọi là Đỉnh Đan sơn, là một trong số tông môn cấp cao nhất Thế giới Tiểu trung ương, thậm chí còn mạnh mẽ hơn so với ngũ đại tông môn hiện tại.
Sở dĩ Đỉnh Đan sơn nổi danh như vậy là do nó có một đan đỉnh siêu cấp tên là Kiến Đỉnh. Nhờ Kiến Đỉnh mà Đỉnh Đan sơn xuất hiện vô số cường giả Đan Đạo. Khi đó, ai ở Thế giới Tiểu trung ương mà cần đan dược cao cấp đều nhất định sẽ đi tới Đỉnh Đan sơn. Thậm chí, bọn họ còn có không ít cửu phẩm Đan Vương, những người chỉ cần tiện tay đều có thể luyện chế ra linh đan cửu phẩm.
Tuy nhiên thành bởi Kiến Đỉnh bại cũng bởi Kiến Đỉnh. Kiến Đỉnh bị người khác ngấp nghé, kết quả Đỉnh Đan sơn gặp phải kiếp nạn bị đông đảo cường giả tông môn vây công. Dù bọn họ vốn có rất nhiều minh hữu, nhưng khi thế cục thối nát đến trình độ nhất định thì chẳng có ai dám ra mặt vì bọn họ. Sau khi Đỉnh Đan sơn diệt vong, Kiến Đỉnh cũng theo đó mà biến mất.
Sau trận chiến nọ, Đỉnh Đan sơn dần suy tàn, về sau mọi người đồng loạt chuyển sang gọi nơi đấy là Vẫn Đan sơn. Cho dù như thế, nhưng cả Thế giới Tiểu trung ương này cũng chỉ có hai bát phẩm Đan Vương, mà một trong số đó chính là người thuộc về Vẫn Đan sơn.
Tuy nhiên cũng chỉ vậy mà thôi, nghe đồn Vẫn Đan sơn hiện tại có mỗi hai người, ngoại trừ bát phẩm Đan Vương Kê Minh và một tiểu đan đồng của y ra thì không có ai khác.
Số tu sĩ hàng năm đi Vẫn Đan sơn cầu đan luôn lên tới con số kinh khủng, bất quá người có thể thành công lại không nhiều. Kê Minh Đan Vương có ba quy củ, thứ nhất phải tự mình mang linh thảo, cầu một phần đan dược cần hai phần linh thảo. Thứ hai, nhất định phải hoàn thành một yêu cầu của Kê Minh Đan Vương. Cuối cùng là thiếu Kê Minh Đan Vương một cái nhân tình, tùy thời gọi tùy thời đến.
Địch Cửu biết mình bị Côn tông nhớ thương nên chỉ muốn mau chóng tiến đến Thừa Đỉnh cảnh, về phần nợ một ân tình, hắn không dễ dàng chấp nhận yêu cầu này.
Hai canh giờ sau, Địch Cửu đã đứng bên ngoài Vẫn Đan sơn, lúc bấy giờ hắn mới biết được vì sao năm đó Đỉnh Đan sơn là đỉnh cấp tông môn.
Cho dù mới đứng bên ngoài thì Địch Cửu vẫn có thể trông thấy từng ngọn núi liên miên, nối tiếp nhau. Đúng như lời đồn, đại đa số những ngọn núi nơi đây đều có dấu vết đổ vỡ, hẳn đó chính là vết tích trận chiến năm xưa để lại. Theo lý thuyết, linh khí ở một nơi chuyên luyện đan phải rất sung túc, nhưng linh khí ở đây lại cực kỳ thiếu thốn, chắc hẳn linh mạch vốn có ở chỗ này đã bị người khác lấy đi.
Thần niệm của Địch Cửu thẩm thấu vào, rất nhanh liền gặp phải cấm chế che đậy thần niệm. Địch Cửu lấy phi thuyền ra, khống chế phi thuyền dừng phía bên ngoài cấm chế.
Vẫn Đan sơn đã không phải Đỉnh Đan sơn năm xưa, cho nên ngay cả hộ sơn đại trận cơ bản nhất cũng chẳng có.
Địch Cửu ôm quyền, lớn tiếng nói:
- Tán tu Địch Tử Mặc cầu kiến Kê Minh Đan Vương tiền bối, vãn bối có việc muốn nhờ!
Giọng Địch Cửu vốn đã lớn lại thêm thủ đoạn dùng thần niệm thẩm thấu, hắn khẳng định chỉ cần Kê Minh có mặt ở Vẫn Đan sơn thì chắc chắn sẽ nghe được lời hắn nói.
Tuy nhiên, không ngờ hắn đợi mười mấy phút rồi mà vẫn không có bất kỳ lời đáp lại nào.
Địch Cửu chỉ có thể lập lại lần nữa câu cầu kiến, kết quả vẫn giống như trước.
Hắn nhất định phải lấy được Côn Thừa Đan, loại đan dược cỡ này ngoại trừ đấu giá hội ra thì vốn không cách nào mua được. Huống hồ Địch Cửu hoài nghi một viên Côn Thừa Đan còn chưa đủ, cho nên hắn chỉ có thể tìm kiếm Đan Vương hỗ trợ luyện chế. Sau khi gọi liên tục mấy lần mà không có ai đáp lại, thần niệm của hắn bèn thử thẩm thấu qua thần niệm cấm chế.
Đập vào mắt hắn là các loại linh thảo cấp thấp, Địch Cửu dọc theo những cây linh thảo ấy từ từ hướng lên trên, rất nhanh hắn đã tìm được một đại điện mục nát nhưng cấm chế bên ngoài điện lại vô cùng hoàn hảo, chỉ có điều là không cảm giác được nhân khí mà thôi.
Thần niệm của hắn lập tức xuyên qua cấm chế đại điện, rốt cục hắn cũng nhìn thấy Kê Minh. Sắc mặt Kê Minh tối sầm ngồi phía trước một cái đan đỉnh, tuy nhiên da thịt của y khô khốc, hiển nhiên là đã chết từ rất lâu.
Thế mà chết rồi ư? Kê Minh đã vẫn lạc, hắn còn biết tìm ai luyện chế được Côn Thừa Đan nữa đây?


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất