Chương 277
Đấu Giá Hội tại Quảng trường Tiểu Thế Giới Tinh cử hành tổng cộng ít nhất hai ngày, bất quá Địch Cửu không tính dừng chân ở đâu lâu, chỉ cần mua được Uẩn Chân Quyết Quả hắn sẽ rời khỏi ngay.
Còn về linh thạch thì Địch Cửu tin mình có đủ. Trước khi đi, Huyễn Minh Tử đã đưa cho hắn 200 triệu linh thạch thượng phẩm và nói đây là do Tinh La Sơn và Thiên Dược Cốc chuyển tới. Nhạc Quỳnh Ngọc và Tân Khải Luân đều thiếu hắn 100 triệu linh thạch, trên thực tế những thứ này Địch Cửu vốn cũng không tính đi đòi. Bởi vì hắn báo giá quá cao nên mấy người còn lại đều chẳng muốn làm hoặc có thể nói bọn họ thật sự không có ý định trả cho hắn.
Đoán chừng hai Tông môn này thăm dò được việc hắn giết chết Tam điện chủ Hoàng Truyền Luân của Phủ Vương Điện, lo lắng bị hắn tìm tới nên mới chủ động đem linh thạch dâng lên ấy chứ. Nếu đã thế, Địch Cửu đương nhiên sẽ không trả về. Với một Thất Tinh Tông Môn thì 100 triệu linh thạch có thể nói là thương gân động cốt mới lấy ra được. Hai Tông môn này chắc chắn là sợ quá đành phải chủ động dâng linh thạch lên.
Đấu Giá Hội cử hành tại một hội trường to lớn được dựng lên lâm thời. Địch Cửu chỉ muốn mua một viên Uẩn Chân Quyết Quả, tất nhiên sẽ không tốn tiền đi mướn cái phòng khách gì gì đó.
Thời điểm hắn tới nơi, Đấu Giá Hội vẫn chưa bắt đầu mà vé vào bàn lại sắp bán hết. Cũng may như hắn chưa tính là quá muộn, vẫn mua được một tấm vé hàng sau.
Địch Cửu ngồi ở vị trí đó ước chừng nửa canh giờ thì một lão giả tu vi Hóa Chân tầng bốn mới xuất hiện trên sân khấu.
Xem ra đợt đấu giá này sẽ có một ít linh thảo đỉnh cấp, bằng không sẽ chẳng ai phái tu sĩ Hóa Chân tầng bốn đến chủ trì cả.
- Thưa các vị, ban đầu Đấu Giá Hội là do Thiên Cơ Các chủ trì, nhưng do gần đây Thiên Cơ Các có nhiều chuyện cần phải xử lý nên mới để tại hạ thay mặt. Tại hạ là Mẫn Vĩnh Lượng, Trưởng lão của Ngũ Lục Các. Đấu Giá Hội lần này sẽ lấy linh thảo làm chủ, ngoại trừ một số ít linh thảo cấp tám trân quý ra thì còn lại toàn bộ đều là cấp chín hết. Nếu giữa chừng có người muốn gửi vật phẩm đấu giá có thể trực tiếp tới tìm ta. Không dài dòng nữa, hiện tại Đấu Giá Hội có thể bắt đầu rồi.
Cách nói chuyện của Mẫn Vĩnh Lượng cực kỳ dứt khoát, sau khi nói xong dăm ba câu liền lấy ra một hộp ngọc tinh mỹ và giơ lên.
- Kiện vật phẩm đầu tiên được đấu giá là một gốc Tủy Nguyên Cô, ta tin mọi người đều biết được giá trị của nó, đây là linh thảo dùng để luyện chế Chân Tủy Đan. Giá khởi điểm sẽ là 100.000 linh thạch thượng phẩm, mỗi lần tăng giá ít nhất là 5.000 linh thạch thượng phẩm, hiện tại bắt đầu đấu giá…
- 110.000.
- 120.000.
Có rất nhiều người đứng ra tranh đoạt Tủy Nguyên Cô, nếu không phải Địch Cửu đã có sẵn mấy gốc thì hắn chắc chắn cũng tham gia, đó là linh thảo chủ yếu để luyện chế Chân Tủy Đan. Đan dược cấp chín này không đơn giản, nó là thứ đủ khả năng giúp cho tu sĩ Hóa Chân chữa thương và khôi phục chân nguyên.
Cuối cùng linh thảo cấp chín ấy cũng được người khác mua đi với giá 260.000 linh thạch thượng phẩm.
Mặc dù ai ai đều biết Tủy Nguyên Cô không chỉ đáng giá nhiêu đó, nhưng vì đại lục này không có Đan Vương cửu phẩm để luyện chế ra được thành quả tốt nhất, vậy nên ít nhiều cũng sẽ làm giảm giá trị của nó đi.
Đối với lần ra giá mới rồi, Mẫn Vĩnh Lượng xem như hài lòng. Ông ta lại tiếp tục giơ lên một hộp ngọc khác.
- Vật đấu giá thứ hai là linh thảo Huyết Thiên Quả cấp chín…
Nghe thế, Địch Cửu dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần. Hắn đã tới Tiểu Trung Ương Tinh rồi, ngoại trừ linh thảo trân quý cực kỳ thưa thớt ra thì trên người hắn có một đống lớn linh thảo cao cấp đây.
Đại đa số người tới tham gia Đấu Giá Hội đều chưa từng đi qua Tiểu Trung Ương Tinh hoặc là một ít đại biểu cho thương lâu mà thôi. Địch Cửu không thèm để ý những loại linh thảo này, mặc cho những người khác cạnh tranh phi thường kịch liệt. Cơ hồ mỗi loại linh thảo cấp chín được đưa ra đều sẽ tăng giá lên gấp mấy lần.
- Sau đây sẽ là một tấm mệnh bài mang tư cách dự thi Chân Vực thiên tài chiến…
Một hai canh giờ cạnh tranh qua đi, vật phẩm cuối cùng không còn là linh thảo nữa, thế nhưng Địch Cửu cũng không có ý định gì với vật này hết. Nếu Huyễn Minh Tử để hắn đại diện Thiên Cơ Các dự thi vậy nói rõ hắn có đủ tư cách đó…
Khoan đã, Địch Cửu chợt nhớ việc Thiên Cơ Đảo đã xảy ra vấn đề, hiện tại Huyễn Minh Tử không còn tư cách đại biểu cho Thiên Cơ Các nữa.
- Tuy nói lá tư cách bài trong tay ta không có bao nhiêu tác dụng với Thế giới Tiểu trung ương, bất quá có thể lấy được mệnh bài để đi tới Chân Vực mở mang tầm mắt, thấy thêm chút sự đời cũng là việc tốt mà. Giá khởi điểm của món này là 100.000 linh thạch thượng phẩm, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 10.000…
- 110.000!
Địch Cửu nghĩ đến việc Huyễn Minh Tử không có khả năng lấy được danh ngạch dự thi nên dứt khoát báo giá luôn.
Ngọc bài tư cách tham gia Chân Vực thiên tài chiến ở Thế giới Tiểu trung ương đúng là không có bao nhiêu tác dụng. Thiên tài lợi hại nhất nơi đây chỉ sợ cũng không thể nào tiến vào tốp 1000 nổi. Trong Chân Vực thiên tài chiến chỉ có tốp 10 mới có giá trị, nếu ngay cả tốp 1000 còn không thể thì lấy được ngọc bài để làm gì chứ.
Cho nên khi Địch Cửu ra giá 110.000 xong thì không hề có người nào cạnh tranh nữa.
Nhìn con số trên bảng báo giá chậm chạp không thay đổi khiến Mẫn Vĩnh Lượng chỉ đành bất đắc dĩ nói:
- Nếu không có người trả giá cao hơn, vậy ta…
- Một triệu!
Một thanh âm khàn khàn vang lên.
Đừng nói Địch Cửu, những người khác cũng có chút không theo kịp. Giá trị của miếng ngọc bài ấy tại Thế giới Tiểu trung ương vốn đâu đáng như thế. Đúng như Mẫn Vĩnh Lượng nói, nhiều nhất là đi mở mang kiến thức, nhìn chút việc đời, ngoài ra không hơn không kém.
Nếu tên gia hỏa vừa lên tiếng ban nãy là thiên tài Chân Vực thì còn thiếu ngọc bài tư cách sao? Mở miệng đã ra giá 1 triệu, đây là thấy linh thạch quá nhiều nên muốn lấy đem đốt bớt à? Giá trị của thứ nọ nhiều nhất là cỡ 200.000 mà thôi.
- 1.010.000!
Sau khi sự ngạc nhiên qua đi, Địch Cửu không chút do dự tiếp tục tăng giá. Nếu muốn tham gia thi đấu thì trước hết phải đem ngọc bài kia lấy tới tay, xem như một loại bảo hiểm cũng được.
- 2 triệu!
Thanh âm khàn khàn mang theo một tia khinh thường lần nữa vang lên.
- 2.010.000!
Ngay cả nói Địch Cửu cũng chẳng buồn nói, hắn trực tiếp viết thẳng lên bảng báo giá của mình.
Lúc này, người tham dự đấu giá mới ngộ ra, đừng nói là 200.000 linh thạch, người ta bỏ đến 2 triệu còn chưa lấy được nữa kìa.
….
Rốt cuộc Đấu Giá Hội cũng náo nhiệt hẳn lên, một miếng ngọc bài tư cách tựa như gân gà mà cạy ra được cả triệu linh thạch, chẳng lẽ Thế giới Tiểu trung ương thật sự có một thiên tài sao? Khoan đã, nếu hai người cùng đấu giá thì là hai thiên tài rồi!
- 10 triệu.
Tên gia hỏa kia giống như bị mỗi lần tăng giá 10.000 của Địch Cửu làm cho tức giận không nhẹ, gã vỗ bàn một cái, thanh âm tràn ngập sát khí:
- Ta muốn nhìn xem còn ai dám tăng giá nữa không.
Với một Đấu Giá Hội lâm thời như bây giờ, loại tu sĩ dám ngang nhiên không để ý tới quy tắc mà đứng ra như thế thì người tổ chức sẽ không chủ động giải quyết. Trông thấy Mẫn Vĩnh Lượng không có nửa điểm ý tứ ra mặt, Địch Cửu liền biết chỉ có 2 trường hợp, hoặc ông ta biết tên kia không đơn giản, hoặc Đấu Giá Hội này căn bản không quản việc của khách nhân mà chỉ quan tâm xem ai là người ra giá cao hơn thôi.
- 10.010.000!
Địch Cửu lần nữa tăng giá.
Khắp nơi tại Đấu Giá Hội đều là cấm chế thần niệm, xem như thần niệm của ngươi là cấp mười cũng vô pháp nhìn trộm người khác. Những cấm chế này có tác dụng rất tốt với mọi tu sĩ ngoài kia nhưng tất nhiên ngoại trừ Địch Cửu, ở trong mắt hắn nó chỉ là vật bài trí mà thôi, thần niệm Địch Cửu nhẹ nhàng xuyên qua mấy tầng cấm chế che đậy rồi rơi vào tu sĩ đang nộ khí xung thiên nọ.
Thanh âm thì khàn khàn như thế, vậy mà gã ta chỉ là một thiếu niên mặt mọc đầy râu, nghe là có chút không thể tưởng tượng nổi rồi. Lấy thần niệm của Địch Cửu quan sát, hắn có thể khẳng định tuổi tác tên này không vượt quá 20, rất có thể trên dưới 16.
Mà tu vi gã đã là Hóa Chân tầng năm…
Địch Cửu hít một ngụm lãnh khí, hắn khẳng định người này đã bị đoạt xá. Chẳng lẽ người bị đoạt xá vẫn được tham gia Chân Vực thiên tài chiến ư? Nếu vậy thì lỗ hỏng trong quy định của bọn họ cũng có chút lớn quá rồi.
- Vô luận ngươi là ai đi nữa, chỉ cần bây giờ ngươi không tranh đoạt với ta, mỗ gia có thể bỏ qua mọi chuyện, bằng không đừng trách mỗ gia vô tình.
Sau khi gã nói xong, giá trên sân khấu đã biến thành 11 triệu.
Địch Cửu vẫn tiếp tục tăng lên 11.010.000, đừng nói đối phương không biết hắn là ai, dù biết đi nữa thì sao? Một tên đoạt xá Hóa Chân tầng năm hoàn toàn không lọt vào mắt hắn.
Bảng báo giá kia rốt cuộc cũng an tĩnh lại, thiếu niên râu ria uy hiếp Địch Cửu không tiếp tục ra giá nữa. Thần niệm giúp Địch Cửu có thể trông thấy rõ ràng gã ta đang nhắm mắt dưỡng thần, người vừa rồi phát tác dường như không hề tồn tại.
Tất cả tu sĩ trong phòng đều cảm thán gan Địch Cửu thật là lớn, mặt ngoài Đấu Giá Hội sẽ không tiết lộ thông tin của người đấu giá nhưng đó là khi chưa đủ lợi ích mà thôi. Sau khi Đấu Giá Hội kết thúc, tư liệu của Địch Cửu rất có thể sẽ bị ban tổ chức bán cho cái tên gia hỏa vừa cạnh tranh với hắn kia.
Mẫn Vĩnh Lượng vẫn không có chút biểu tình nào, ông ta chốt kết thúc giao dịch ngọc bài, sau đó mới lấy ra cái hộp ngọc màu cam, cao giọng hô:
- Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một viên Uẩn Chân Quyết Quả cấp chín…
Nghe thấy thế, Địch Cửu mừng rỡ không thôi, thứ mà hắn chờ mãi rốt cuộc cũng đã đến. Việc mua ngọc bài khi nãy chẳng qua là thuận tay, đây mới là linh thảo mà hắn muốn có nhất.
- Giá khởi điểm của Uẩn Chân Quyết Quả là 1 triệu linh thạch thượng phẩm, mỗi lần tăng không được thấp hơn 10.000. Hiện tại bắt đầu đấu giá…
Theo sau câu nói của Mẫn Vĩnh Lượng thì giá cả trên màn hình lớn nhanh chóng nhảy lên.
Bàn về giá trị, Uẩn Linh Quyết Quả tuy cao hơn những linh thảo cấp chín khác, nhưng không cao đến mấy chục lần như vậy. Có được giá thế này hẳn là do đan dược được luyện chế từ nó có thể trực tiếp được phục dụng.
Muốn biến một linh thảo cấp chín thành linh đan cửu phẩm, điều kiện tiên quyết là có Đan Vương cửu phẩm luyện chế trước cái đã.
Hiện tại, Thế giới Tiểu trung ương không ai có năng lực ấy hết, thế nhưng không cần biến thành đan dược thì giá của Uẩn Chân Quyết Quả vẫn đang tăng lên như thuyền gặp nước.
-