Chương 291
Địch Cửu vừa về tới Tinh Hà Tông liền bị Huyễn Minh Tử gọi đi.
- Địch Cửu, Chân Vực thiên tài chiến chỉ còn hơn hai năm nữa sẽ bắt đầu. Ta nghe Thiên Kim Vực Chủ nói, danh ngạch tiến vào Tiên giới lần này chỉ có bốn người, hạng nhất được hai người, hạng nhì và ba thì được một người. Ta quyết định sẽ nhường lại cơ hội cho Tiển Tắc. Trước đây không lâu, Tiển Tắc đã đột phá đến Hóa Chân tầng năm, y có thể giúp ta mang tin tới Tiên giới...
Ngữ khí của Huyễn Minh Tử có hơi tiếc nuối.
Địch Cửu ngạc nhiên hỏi:
- Những tu sĩ xếp hạng từ thứ tư đến thứ mười sẽ không có danh ngạch sao?
Huyễn Minh Tử gật đầu:
- Đúng như vậy. Thiên Kim Vực Chủ có giải thích là bởi vì thông đạo đi lên Tiên giới rất bất ổn, không cách nào tiến vào trên mười người, thậm chí chỉ có thể để bốn hoặc năm người cùng lúc di chuyển. Vì giữ cho lối đi này vẫn còn dùng được cho những lần sau nên các lãnh tụ của Chân Vực quyết định chỉ cho phép bốn danh ngạch mà thôi.
- Đã như vậy thì người và Tiển Tắc tiền bối đều có cơ hội mà, ta tin tưởng bản thân mình chắc chắn sẽ đoạt được hạng nhất.
Địch Cửu không để ý đến việc danh ngạch không nhiều.
Thực lực của hắn bây giờ đã đủ sức đối kháng với Vực Chủ, bởi vậy hắn tin tưởng việc mình đoạt hạng nhất đã là chuyện trong lòng bàn tay.
Huyễn Minh Tử lắc đầu:
- Trong Chân Vực xuất hiện một thiên tài Hóa Chân hậu kỳ, Chân Vực thiên tài chiến thường chỉ có từ một đến hai thiên tài Hóa Chân cảnh. Nhưng lần này bởi vì Tiểu Trung Ương tinh mở ra nên đoán chừng có đến bốn hoặc năm người tiến vào Hóa Chân cảnh, hơn nữa thực lực của họ đều không tầm thường. Ngươi đừng chủ quan.
Địch Cửu vẫn chẳng hèm để ý, năm tu sĩ Hóa Chân thì như thế nào?
- Huyễn tiền bối, trước khi đến Chân Vực chiến, tiền bối có thể bước vào Vực cảnh hay không?
Địch Cửu đột nhiên hỏi.
Hắn hiện tại đang ở Hóa Chân tầng bốn đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là sẽ thăng cấp Hóa Chân tầng năm. Qua hai năm nữa, hắn rất có thể sẽ tấn cấp đến Hóa Chân tầng sáu. Khi đó thì hắn không còn phải sợ Tiệt Tinh Vực Chủ nữa. Nếu Huyễn Minh Tử có thể bước vào Vực cảnh, vậy hai năm sau lực lượng bên hắn sẽ lại càng hùng mạnh hơn một chút.
Ánh mắt Huyễn Minh Tử lóe lên một tia ảm đạm.
- Đời ta đã vô pháp bước vào Vực cảnh, bởi vì thọ nguyên của ta sắp hết, huyết khí hao tổn, có thể bảo trì tu vi xem như đã là chuyện tốt. Hơn nữa Thiên Cơ Các cũng không còn là Thiên Cơ Các trước đó, vì vậy nên ta mới đưa cơ hội tới Tiên giới cho Tiển Tắc.
Địch Cửu mỉm cười, hắn lấy một cái hộp ngọc đưa cho Huyễn Minh Tử rồi nói:
- Nếu như có thứ này thì ta nghĩ tiền bối dư sức bước vào Vực cảnh.
Huyễn Minh Tử nghi ngờ mở hộp ngọc ra, lập tức ngạc nhiên kêu lên:
- Thất Sắc Bàn Đào ư?
Nếu hỏi bảo vật gì trong tu chân giới khiến những tu sĩ sắp hết thọ nguyên phải điên cuồng, vậy câu trả lời chắc chắn là Thất Sắc Bàn Đào. Thất Sắc Bàn Đào danh xưng có thể giúp cho tu sĩ kéo dài tính mạng thêm vạn năm, vạn năm chắc có hơi khoác lác, nhưng ngàn năm thì khẳng định không thành vấn đề.
- Không sai, đúng là Thất Sắc Bàn Đào, tiền bối có loại quả này, mất hai năm để bước vào Vực cảnh có được không?
Địch Cửu cười tủm tỉm hỏi.
Huyễn Minh Tử kích động nắm chặt hộp ngọc trong tay.
- Đừng bảo hai năm, dù chỉ dùng một năm ta cũng nhất quyết phải làm được.
Huyễn Minh Tử vô cùng cảm kích Địch Cửu. Một quả Thất Sắc Bàn Đào này không chỉ giúp kéo dài tính mạng mà còn mang đến cho ông ta hi vọng tiếp tục truy cầu đại đạo.
- Đã như vậy thì tiền bối hãy bế quan đi, ta cũng cần bế quan một đoạn thời gian đây.
Huyễn Minh Tử trợ giúp hắn rất nhiều, bởi vậy nên Địch Cửu sẽ không keo kiệt với ông. Hắn có cả gốc Thất Sắc Bàn Đào, dù mới phát triển thôi nhưng trên cây có đến tận bảy quả. Hắn ăn một quả, cho Huyễn Minh Tử một quả nên trên người hắn hiện tại còn năm quả.
- Được.
Huyễn Minh Tử đang rất sốt ruột đi bế quan, mặc dù đã đoán Thất Sắc Bàn Đào hẳn là Địch Cửu lấy được từ trong Tiểu Trung Ương tinh, tuy nhiên ông ta vẫn bị vận khí của hắn khiến cho kinh hãi. Tiểu Trung Ương tinh đã bị đào xới không biết bao nhiêu lần rồi, ở đó xác thực còn có một số cấm chế ẩn nấp tự nhiên, nhưng bảo vật đỉnh cấp như Thất Sắc Bàn Đào thì phải là người có đại khí vận mới có thể may mắn bắt gặp.
Huyễn Minh Tử bế quan, Địch Cửu giao lại vài thứ cho Địch Địch, lại dặn dò nàng thêm một số việc rồi cũng bắt đầu bế quan, tập trung tu luyện.
Tinh Hà Tông chiêu thu một ít đệ tử, hiện tại chủ yếu do Tiển Tắc phụ trách. Sau khi tiến lên Hóa Chân tầng năm, Tiển Tắc không còn cắm đầu vào tu luyện nữa.
Từ Hóa Chân tầng năm đến tầng sáu không phải chuyện có thể làm được trong thời gian ngắn, Tiển Tắc muốn phát triển Tinh Hà Tông trước khi Cảnh Mạt Song trở về.
Tu chân không tuế nguyệt, trong lúc Địch Cửu đang điên cuồng tu luyện thì Tinh Hà Tông cũng phát triển với tốc độ cực nhanh. Bọn họ có đến tám dòng linh mạch cực phẩm, dù tu vi các đệ tử có hơi yếu nhưng chỉ cần làm đủ nhiệm vụ tông môn thì tiến độ tu luyện sẽ nhanh hơn bên ngoài nhiều.
Không chỉ riêng Địch Cửu bế quan, rất nhiều tu sĩ trên Thế giới Tiểu trung ương cũng đều đang bế quan tu luyện. Đến khi Ngũ Lục Đạo Tháp mở ra, tu sĩ thiên tài của các đại tông môn mới đồng loạt xuất quan.
…...
Quảng trường Ngũ Lục Đạo Tháp sau mười năm lại một lần nữa náo nhiệt vô cùng. Gần như tất cả tu sĩ có tư cách đều muốn tìm kiếm cơ duyên tại tòa tháp này.
Bí cảnh ở Tiểu Trung Ương tinh chỉ mới đóng lại vài năm trước, vậy nên mọi người đều thấy rõ sự tiến bộ của nhau. Tất cả tu sĩ có thể rời khỏi Tiểu Trung Ương tinh có ai mà không lấy được đại cơ duyên?
Ngay cả tán tu Phục Triệt mà Hồng Anh thiếu gia quen biết cũng vừa mới bước vào Tích Hải cảnh tầng một. Tư chất Phục Triệt vốn không phải thuộc loại quá xuất sắc gì, ấy vậy mà trong khoảng thời gian ngắn đã bước vào Tích Hải cảnh, có thể thấy được Tiểu Trung Ương tinh có bao nhiêu chỗ tốt rồi.
Những người không có tư cách đi vào Tiểu Trung Ương tinh đã rất tiếc nuối, vậy nên lần này Ngũ Lục Đạo Tháp mở ra, bọn họ sẽ không bỏ lỡ vì bất kì lí do gì.
Nhưng tất cả mọi người đều không ngờ tới. Địch Phi Tuyết giống như ngồi hỏa tiễn, chỉ dùng thời gian ngắn ngủi một tháng liền xông qua tầng thứ 100, sau đó là 101,102...
Phải biết trước đó thành tích leo lên Ngũ Lục Đạo Tháp cao nhất chỉ mới chín mươi mấy tầng, lần này Địch Phi Tuyết chỉ dùng vẻn vẹn hơn một tháng liền tiến vào tầng 102, hơn nữa còn liên tục tiến lên trên. Nếu cứ với tốc độ này, Địch Phi Tuyết rất có thể sẽ đăng đỉnh.
Từ lúc nào mà Ngũ Lục Đạo Tháp dễ leo như vậy?
Sau khi biết Địch Phi Tuyết đã leo lên tầng 102, Ngao Hoàng lập tức đi tới Ngũ Lục quảng trường. Thời điểm gã tới thì vừa vặn trông thấy Địch Phi Tuyết đang leo lên tầng thứ 103.
Sắc mặt của Ngao Hoàng có chút khó coi, gã khẳng định Ngũ Lục Đạo Bàn mà Địch Cửu vứt đi đã được Địch Phi Tuyết nhặt lại. Thế nhưng lúc trước gã rõ ràng đã dùng thần niệm cẩn thận lục soát Địch Phi Tuyết, vì sao không tìm thấy nó?
Chẳng phải riêng gã không thấy, Thúc Hạo Lan và Tiêu Vô cũng giống như vậy. Nghĩ đến hai người kia, trong lòng Ngao Hoàng bỗng thấy hơi run rẩy. Địch Cửu thật sự quá đáng sợ, Hư Kiếm tông và Côn tông dù sao cũng là cửu tinh tông môn truyền thừa nhiều năm, người này thế mà lại giết sạch cường giả Hóa Chân của hai đại tông môn đấy.
Đổi thành trước đó, Ngao Hoàng tất nhiên sẽ đợi Địch Phi Tuyết xuống rồi cưỡng chế mang nàng đi. Nhưng bây giờ gã không dám, bởi vì gã nghe nói Địch Phi Tuyết quan hệ không cạn với Địch Cửu, thậm chí Địch Cửu cũng là hậu duệ Địch gia. Địch Phi Tuyết không tính là gì nhưng Địch Cửu thì thật sự quá khủng bố, Thúc Hạo Lan và Tiêu Vô chính là vết xe đổ mà gã cần đề phòng.
Suy nghĩ một lúc, Ngao Hoàng quyết định trước cứ liên hệ với Yến Huyết Di và Thẩm Phong.
...
Trong lúc Ngao Hoàng đi tìm hai người nọ thì ở quảng trường Ngũ Lục lúc này đang cực kỳ điên cuồng, bởi vì Địch Phi Tuyết vừa leo lên tầng thứ 106, khoảng cách đến đỉnh tháp chỉ còn vỏn vẹn hai tầng.
- Tầng thứ 107...
Trong đám đông chợt có người sợ hãi thốt lên, lập tức toàn bộ Ngũ Lục quảng trường đều nhìn chằm chằm cái tên Địch Phi Tuyết trên Ngũ Lục Đạo Bia.
Có lẽ Thế giới Tiểu trung ương sắp xuất hiện một thiên tài chân chính, đó chính là Địch Phi Tuyết.
Địch Phi Tuyết có hơi kích động, Ngũ Lục đạo tắc trong tay giúp nàng nhẹ nhàng bước lên tầng thứ 107, nàng thậm chí còn không cần cảm ngộ pháp tắc ở từng tầng giống như Địch Cửu.
Chỉ mất một ngày ở tầng thứ 107, Địch Phi Tuyết liền bước vào tầng 108.
- Đăng đỉnh!
- Tầng 108.
...
Thời điểm Địch Phi Tuyết bước lên tầng thứ 108, ở Ngũ Lục quảng trường vang lên vô số tiếng kinh hô đầy ngạc nhiên và thán phục. Đây là tu sĩ đầu tiên đăng đỉnh Ngũ Lục Đạo Tháp từ xưa tới nay, hơn nữa còn là cường giả Kiếp Sinh cảnh.
Phải biết tu vi thích hợp nhất để trèo lên Ngũ Lục Đạo Tháp là từ Nguyên Hồn cảnh đến Tích Hải cảnh, thế nhưng Địch Phi Tuyết đã tiến vào Kiếp Sinh cảnh rồi mà vẫn có thể đăng đỉnh được.
Tin tức Địch Phi Tuyết leo lên tầng 108 Ngũ Lục Đạo Tháp nhanh chóng truyền đi khắp toàn bộ Thế giới Tiểu trung ương chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hiện tại tất cả mọi người đều biết có một thiên tài gọi là Địch Phi Tuyết.
Khi bước vào tầng cuối cùng, Địch Phi Tuyết vô cùng kích động, bởi vì linh khí ở đây rõ ràng ẩn chứa quy tắc thiên địa. Nếu được tu luyện ở chỗ này, nàng có niềm tin trong thời gian ngắn nhất sẽ bước vào Kiếp Sinh cảnh viên mãn, đến lúc đi ra ngoài thì nàng có thể độ lôi kiếp Hóa Chân rồi.
Tuy nhiên sự kích động ấy rất nhanh liền bị dập tắt, dựa theo tin tức mà nàng lấy được trong Ngũ Lục đạo tắc thì ở tầng này hẳn phải có một cái Ngũ Lục Ấn mới đúng.
Thần niệm của nàng gần như thẩm thấu tất cả mọi góc trên tầng thứ 108, đừng bảo Ngũ Lục Ấn, ngay cả một cây cỏ dại cũng chẳng có.
Ngũ Lục đạo tắc là bảo vật thiên địa, Địch Phi Tuyết tin tưởng nó sẽ không lừa mình. Nếu trong này không có Ngũ Lục Ấn thì chỉ có một khả năng. Từng có người đăng đỉnh Ngũ Lục Đạo Tháp trước và lấy mất bảo vật trân quý kia rồi.
Thật ra là ai đã đăng đỉnh mà không cần Ngũ Lục đạo tắc chứ?