Thế Giới Thứ Chín

Chương 290

Chương 290


Yến Huyết Di ở bên cạnh nói:
- Ta đã từng nghe nói đến Vẫn Mệnh thượng nhân, nghe đồn y là một trong những cường giả lợi hại nhất Thế giới Tiểu trung ương từ trước đến nay, khoảng thời gian y xuất thế ta cũng không rõ lắm. Kẻ này hiếu sát thành tính, y giết người không cần lý do gì, lúc tâm tình tốt hay không tốt đều giết người. Nếu như một mình mà gặp phải người nọ, vậy khả năng tử vong rất cao, chỉ có rất ít người có thể đào thoát được khỏi tay y.
Bởi vì thị sát thành tính, cộng thêm việc thích xưng mình là bổn thượng nhân, cho nên y liền có xưng hào là Vẫn Mệnh thượng nhân, nhưng thực tế cái danh hào đấy cũng giống như một sự mỉa mai. Sau khi Vẫn Mệnh thượng nhân biến mất, nghe đồn y đã đi gây họa cho Tiên giới, không ngờ trong Mạc Giang cấm địa lại có mộ thất của y.
Nét mặt Thành Cơ cực kỳ khó chịu:
- Những thứ ta biết cũng giống như Yến tông chủ, nguyên lai tưởng rằng y chết thì Thế giới Tiểu trung ương sẽ bình yên một cút, không ngờ sau khi chết y vẫn giữ loại tâm tính đấy.
Thẩm Phong lắc đầu.
- Ta nghĩ Vẫn Mệnh thượng nhân hẳn vẫn còn chưa chết đâu.
Những người còn lại nghe vậy đều trầm mặc, chuyện Vẫn Mệnh thượng nhân chưa chết thì nơi này ai cũng biết. Thanh âm khặc khặc khi nãy hẳn là của y, hiện tại điều quan trọng là liệu y có thể xông ra khỏi cái quan tài chết tiệt nọ hay không kia kìa.
- Hồng Anh thiếu gia, ngài có chủ ý gì không?
Thành Cơ chuyển hướng nhìn Địch Cửu, ngữ khí rất thành khẩn hỏi.
Theo Thành Cơ, thực lực Địch Cửu hẳn là mạnh nhất trong mấy người bọn họ. Không chỉ như vậy, trình độ trận đạo của hắn nhất định cũng không kém. Nếu như trình độ trận đạo kém, Địch Cửu làm sao có thể dùng tu vi Nguyên Hồn tầng năm luyện hóa cấm chế mà ông ta lưu lại trên Tiểu Thế Giới, càng không cần phải nói đến việc hắn tới được nơi này.
Địch Cửu nhẹ giọng đáp:
- Quả thật Vẫn Mệnh thượng nhân vẫn chưa chết, bất quá y chỉ còn lại một chút hơi tàn mà thôi, đoán chửng chỉ còn lại một tia Nguyên Thần với cái thi thể mục nát. Ở trong Vẫn Mệnh Quan thì còn có thể duy trì hơi tàn, một khi y ra ngoài nhất định sẽ chết, cho nên y không dám ra.
Địch Cửu dám khẳng định như vậy bởi vì lúc trước khi hắn xông qua Vẫn Mệnh Quan, nếu có thể thì người nọ đã sớm ra ngoài rồi. Thất Sắc Bàn Đào đoán chừng rất quan trọng đối với Vẫn Mệnh thượng nhân, sau khi Địch Cửu ăn nó vào, hắn rõ ràng cảm giác được Vẫn Mệnh thượng nhân không muốn để cho hắn rời khỏi cái quan tài đấy.
- Thế nhưng chúng ta cũng không thể ra ngoài.
Thẩm Phong thở dài một tiếng. Lung Nguyệt Tuyết Sơn chỉ có hai tu sĩ cường giả Hóa Chân, ngoại trừ nàng ra thì chỉ còn một vị Thái Thượng trưởng lão. Một khi nàng vẫn lạc ở nơi này, Lung Nguyệt Tuyết Sơn cũng sẽ suy thoái. Nhưng nàng lại không biết tất cả cường giả Hóa Chân cảnh của Côn Tông và Hư Kiếm Tông đều đã bị Địch Cửu giết sạch, so với Lung Nguyệt Tuyết Sơn thì lại càng suy thoái hơn.
- Chuyện ra ngoài cũng không phải là không thể, ta cần một khối Hư Huyền Kim đẳng cấp không tồi.
Địch Cửu nói.
Trên người hắn mặc dù có vật liệu có thể thay thế Hư Huyền Kim, nhưng hiệu quả lại không tốt bằng. Nếu như mấy người này cũng không có Hư Huyền Kim, vậy hắn chỉ có thể dùng mấy vật liệu đơn giản của mình để bố trí truyền tống trận đơn hướng mà thôi.
- Hồng Anh thiếu gia có thể bố trí truyền tống trận ư?
Thành Cơ ngạc nhiên hỏi.
Yến Huyết Di và Thẩm Phong đều rung động nhìn Địch Cửu, bọn họ đương nhiên biết Hư Huyền Kim là vật liệu chủ yếu để bố trí truyền tống trận. Địch Cửu muốn Hư Huyền Kim, không lẽ hắn định bố trí truyền tống trận thật sao?
Cho dù là trước kia hay hiện tại, người có thể bố trí ra truyền tống trận đều như phượng mao lân giác. Cho dù muốn bố trí truyền tống trận cũng phải mượn nhờ Không Gian Tinh Thạch.
Giá trị một viên Không Gian Tinh Thạch chỉ sợ còn lớn hơn cả một cửu tinh tông môn, chỉ có mượn nhờ Không Gian Tinh Thạch mới có thể bố trí truyền tống trận ở hai nơi khác nhau. Dùng Không Gian Tinh Thạch bố trí truyền tống trận không nhất định phải hiểu được Không Gian Pháp Tắc, có thể mượn nhờ Không Gian Pháp Tắc trong Không Gian Tinh Thạch hình thành liên kết không gian truyền tống cũng được.
Tài nguyên tu chân giới ngày càng thiếu thốn, Không Gian Tinh Thạch trở thành tồn tại trong truyền thuyết, hiện tại truyền tống trận ở tu chân giới đều là từ Thượng Cổ để lại, bọn họ nhiều nhất chỉ có thể tu bổ mà thôi.
Tuyệt đại đa số truyền tống trận bên ngoài Thiên Đồ thành đều là từ Thượng Cổ để lại, có một số là do sau này bố trí, nhưng những truyền tống bố trí sau này cơ hồ đã tiêu hao hết Không Gian Tinh Thạch còn sót lại ở Thế giới Tiểu trung ương.
- Nếu như có Hư Huyền Kim, ta có thể thử một chút.
Địch Cửu đáp. Hắn dự định bố trí truyền tống trận đơn hướng, loại này hắn đã từng bố trí qua.
- Ta có một khối Hư Huyền Kim đây.
Thành Cơ lấy ra một khối kim loại màu xám kim đưa cho Địch Cửu.
Trong lòng Yến Huyết Di và Thẩm Phong cho dù đang cực kỳ chấn động nhưng cũng không nói gì. Bọn họ cũng không hỏi Địch Cửu làm sao bố trí được truyền tống trận.
Nếu như Địch Cửu có Không Gian Tinh Thạch, một khi tin này bị lộ ra ngoài, tu chân giới sẽ có nhiều người ngấp nghé hắn. Nhưng nếu như Địch Cửu không có Không Gian Tinh Thạch mà vẫn có thể bố trí ra được truyền tống trận, vậy chuyện này đã chứng minh Địch Cửu đã chạm đến một tia Không Gian Pháp Tắc. Một cường giả đã chạm đến Không Gian Pháp Tắc, có ai nguyện ý đắc tội cơ chứ?
Mấy người bọn họ lập tức nghĩ đến khi nãy Địch Cửu đánh gãy truyền tống trận của Vẫn Mệnh thượng nhân, Địch Cửu ngay cả truyền tống trận của Vẫn Mệnh thượng nhân còn có thể đánh gãy, bản thân hắn có thể bố trí truyền tống trận không phải là chuyện hiển nhiên sao?
- Vậy thì dễ làm rồi, mọi người chờ ta nhé.
Địch Cửu tiếp nhận Hư Huyền Kim Thành Cơ cho hắn, trong lòng đại hỉ.
Địch Cửu ném ra từng chiếc trận kỳ đã được luyện hóa, sau đó bắt đầu tập trung bố trí.
Vô luận Thành Cơ, Yến Huyết Di hay là Thẩm Phong đều là cường giả trận đạo, đặc biệt là Thành Cơ, ông ta còn là một trận vương cấp chín, tuy thế ông ta vẫn không thể hiểu được phương vị Địch Cửu đang làm. Nhưng ông ta dám khẳng định chắc chắn, Địch Cửu đã tiếp xúc đến một tia Không Gian Pháp Tắc rồi.
Nửa ngày sau, Địch Cửu đình chỉ động tác, sau đó nói:
- Tất cả mọi người tiến vào vị trí trận văn đi.
Không một ai hoài nghi Địch Cửu có ám toán bọn họ hay không, ba người không chút do dự bước vị trí truyền tống trận Địch Cửu bố trí. Nếu như Địch Cửu muốn đối phó với họ cũng không cần phải đợi đến bây giờ, thời điểm lúc hắn tiến vào thì đã có thể dễ dàng giết chết cả ba người rồi.
- Địch đạo hữu, sau khi chúng ta truyền tống xong có nên hủy truyền tống trận này đi không?
Thẩm Phong hỏi.
Địch Cửu bật cười.
- Đương nhiên là không rồi, tên khốn kiếp Vẫn Mệnh này dám ám toán ta, truyền tống trận này liền lưu cho người đến sau đi. Những tu sĩ bị Vẫn Mệnh thượng nhân kia dụ tới cho dù không lấy được đồ cũng có thể từ đây rời đi.
- Ta chỉ sợ sau khi chúng ta rời khỏi, Vẫn Mệnh thượng nhân sẽ hủy nó mất thôi.
Thành Cơ nghiến răng. Sở dĩ ông ta có được Tích Huyết Ngọc Bài hẳn là do Vẫn Mệnh thượng nhân giở trò quỷ. Mục đích là dụ ông ta tới đây để giết chết ông.
- Không cần lo lắng, ta đã dung nhập Tích Huyết Ngọc Bài kia vào trong truyền tống trận, người khác có thể truyền tống, nhưng chỉ cần Vẫn Mệnh đến, y chỉ có một con đường chết.
Địch Cửu thản nhiên đáp.
Thành Cơ hít một hơi lãnh khí, trình độ trận đạo phải cao đến đâu mới có thể làm được như thế? Trong truyền tống trận còn bố trí một cái Khốn Sát Trận, nhưng quan trọng là ngay cả ông ta cũng không phát hiện được. Lấy thực lực hiện tại của Địch Cửu, cho dù hắn có lấy Tiểu Thế Giới đi thì ông ta cũng không dám nói gì.
Truyền tống trận khởi động, một đạo ánh sáng nhu hòa lóe lên, bốn người Địch Cửu đồng thời bị tia sáng ấy cuốn đi.
Cơ hồ ngay tại khoảnh khắc bốn người Địch Cửu biến mất, một cái bóng màu xám nhanh chóng lao ra Vẫn Mệnh Quan, cái bóng màu xám kia vừa mới đến gần truyền tống trận liền phát ra một tiếng kêu thảm thiết, sau đó nó cấp tốc bay ngược lại về Vẫn Mệnh Quan. Y thề, nếu như có một ngày khôi phục lại thực lực, y nhất định sẽ thiên đao vạn quả tên Địch Cửu đó.
...
- Đây là bên ngoài Mạc Giang cấm địa ư?
Vừa đáp xuống mặt đất, Yến Huyết Di liền mừng rỡ kêu lên.
- Không sai, chính là bên ngoài Mạc Giang cấm địa. Địch đạo hữu, đa tạ ân cứu mạng của ngươi.
Cho dù Thẩm Phong là nhất tông chi chủ thì lúc này cũng thành tâm khom người cúi tạ Địch Cửu.
Trong khoảng thời gian ngắn mà Địch Cửu đã cứu bọn họ những ba lần, loại ân tình này quả thật rất khó mà báo đáp được.
Địch Cửu ôm quyền đáp lễ:
- Ta phải về tông môn để bế quan trước đây, mấy vị, sau này gặp lại.
Nói xong thân hình Địch Cửu biến mất, trực tiếp dùng Thần Niệm Độn rời đi.
Với thực lực của hắn bây giờ thì cho dù ở trước mặt Thiên Kim Vực Chủ thi triển Thần Niệm Độn, ông ta cũng không dám làm gì hắn.
- Địch đạo hữu gia nhập tông môn nào vậy?
Yến Huyết Di nhớ Địch Cửu chỉ là một tán tu, nhưng hiện tại lại nghe Địch Cửu nói thế bèn nghi hoặc hỏi.
- Là Tinh Hà Phái, lần này chúng ta thiếu Hồng Anh thiếu gia ân tình quá lớn, đến lúc đó ta nhất định phải đến Tinh Hà Phái cảm tạ.
Thành Cơ trầm ngâm đáp.
- Tinh Hà Phái? Tại sao ta lại chưa từng nghe nói đến tông môn này? Chẳng lẽ khi chúng ta bị vây ở Mạc Giang thì đã phát sinh ra sự tình gì à?
Ông ta sống ở Thế giới Tiểu trung ương vô số năm, nếu như có môn phái nào tên Tinh Hà thì hẳn ông đã biết rồi.
- Chờ một chút...
Thẩm Phong ngăn một tên tu sĩ trẻ tuổi qua đường lại.
- Ngươi biết Tinh Hà Phái không?
Tên tu sĩ trẻ tuổi không nhìn thấu được thực lực của Thẩm Phong, gã liền khom người thi lễ.
- Bẩm tiền bối, vãn bối biết ạ. Tông chủ Tinh Hà Phái là Hồng Anh thiếu gia Địch Cửu, sau khi Địch thiếu gia trở thành tông chủ đã đổi tên Tinh Hà Phái thành Tinh Hà Tông. Rất nhiều tán tu đều đến đó xin gia nhập, hiện tại Tinh Hà Tông là đệ nhất tông môn tại Thế giới Tiểu trung ương đấy...
Quả nhiên giống như bọn họ đoán, Tinh Hà Tông là sự tình phát sinh trong lúc bọn họ bị vây ở Mạc Giang cấm địa.
- Đệ nhất tông ở Thế giới Tiểu trung ương?
Yến Huyết Di hơi nhíu mày, mặc dù ông ta cảm ân ơn cứu mạng của Địch Cửu, nhưng nếu nói Tinh Hà Tông là đệ nhất tông môn ở Thế giới Tiểu trung ương thì hơi quá.
Thẩm Phong từ tốn nói:
- Thế giới Tiểu trung ương còn có Thiên Cơ Các, còn có ngũ đại tông môn, tuy tông chủ Tinh Hà Tông rất mạnh nhưng dù sao tông môn cũng chỉ mới thành lập, khoảng cách tới đệ nhất tông dường như có hơi...
Tên tu sĩ nọ tủm tỉm cười.
- Hẳn tiền bối không biết, trong ngũ đại tông môn ở Thế giới Tiểu trung ương thì Côn Tông và Hư Kiếm Tông mém chút đã bị xóa sổ. Cường giả Hóa Chân hai tông môn này muốn đến Tinh Hà Tông rút linh mạch, kết quả bị Địch tông chủ giết sạch. Nếu không phải Địch tông chủ nể tình tất cả mọi người là tu sĩ của Thế giới Tiểu trung ương thì hai tông môn ấy sớm đã bị ngài san bằng rồi. Địch tông chủ lòng dạ rộng lớn, thật sự là tấm gương cho tu sĩ chúng ta.
- Tất cả tu sĩ Hóa Chân của Côn Tông và Hư Kiếm Tông đều bị giết?
Yến Huyết Di kinh ngạc.
Ông ta biết Tiêu Vô và Cái Thụ bị người ta ám toán tại Tiểu Trung Ương Tinh, nhưng Côn Tông và Hư Kiếm Tông còn đến ba tên cường giả Hóa Chân nữa mà.
Chỉ có Thành Cơ là im lặng không nói gì. Lúc trước Tiêu Vô bị giết tại quảng trường Tiểu Trung Ương Tinh, ông ta đã hoài nghi là do Địch Cửu làm, hiện tại xem ra quả nhiên là thế.
- Đó là đương nhiên, thời điểm Tinh Hà Tông khai tông, không chỉ có các chủ Thiên Cơ Các Thường Tiêu tự mình đến cửa chúc mừng, ngay cả Chân Vực Thiên Kim Vực Chủ cũng tới góp vui đó.
Tên tu sĩ trẻ tuổi nọ không cảm thấy suy nghĩ của ba người đã thay đổi, gã vẫn vô cùng hào hứng thuật lại chuyện cho bọn họ nghe.
-


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất