Thế Tử Hung Mãnh

Chương 179: Bạch đạo trưởng

Chương 179: Bạch đạo trưởng




Từ sớm, Ninh Ngọc Hợp đã đi thăm bạn ở trong thành Trường An, đầu tiên là đi một chuyến đến Quốc Tử Giám.

Năm đó là bộ mặt của Đường gia, lại là nữ tử có võ nghệ xuất chúng, thật ra bạn bè của Ninh Ngọc Hợp rất nhiều. Sau khi xảy ra chuyện đào hôn, nàng bị người Đường gia không ngừng đuổi giết. Từ Đan Thanh ở núi Chung Nam đã cất bút biết được thì viết một bức thư cho Tùng Bách Thanh đang đảm nhiệm chức vụ Tế Tửu ở Quốc Tử Giám, cầu tình với thiên tử mới có thể đổi được một nơi dung thân an ổn chốn thế ngoại.

Bây giờ đến Trường An thì tới nhà hỏi thăm là tất nhiên. Sau khi nghe nói Từ Đan Thanh ở Trường An, Ninh Ngọc Hợp đã tới phố Trúc Tịch. Một chiếu thư của thiên tử đặc xá cho nàng, sửa lại thân phận vào Trường Thanh quan, không còn quan hệ gì với tiểu thư Đường gia ngày xưa nữa. Thân phận trước mắt rất sạch sẽ, bình thường vẫn có thể đi lại nhưng chắc chắn không thể công khai nghênh ngang mà xuất hiện.

Ninh Ngọc Hợp vẫn mặc đạo bào rộng thùng thình như trước, trên đầu đội mũ màn che, chậm rãi đi vào chỗ sâu trong ngõ nhỏ, mới ngẩng đầu đã thấy không ít thị vệ nhà quan đứng ở gần tiểu viện. Mấy ngày trước mới đi tìm Trương Tường gây sự xong, Ninh Ngọc Hợp sợ đụng vào chuyện thị phi mới quay người chuẩn bị rời khỏi. Khóe mắt lại nhìn thấy một người trẻ tuổi mặc áo bào trắng bị hai nữ nhân dáng vẻ thướt tha kẹp ở bên trong, đang đứng nhòm vào từ bên ngoài tường viện.

Ninh Ngọc Hợp hơi nhíu mày, còn tưởng rằng là một người quần là áo lụa tác phong phóng túng nào đó, nhưng cẩn thận nhìn lại mới thấy bóng người này trông quen quen Đây không phải là Túc Vương thế tử mấy ngày trước cứu nàng sao!

Ninh Ngọc Hợp hơi ngẩn ra, ánh mắt có mấy phần vui mừng. Vì Từ Đan Thanh và Túc Vương phi là người quen cũ, không có cừu oán gì nên cũng không cần giấu diếm, mới chậm rãi đến trước mặt hành lễ.

Hứa công tử?

Hứa Bất Lệnh đang nhìn Lục di và cục cưng Thái hậu bắt nạt người, bỗng nhiên nghe thấy giọng nói dịu dàng thành thục phía sau lưng, hơi nghi ngờ quay đầu một đạo cô đang đứng đoan đoan chính chính trong ngõ nhỏ, đầu đội mũ màn che màu trắng che ở hai má và bả vai, lại không che được dáng người lồi lõm bị giấu dưới đạo bào.

Hứa Bất Lệnh nhìn qua, trong đầu hiện lên một vài hình ảnh.

Không một ngọn cỏ. bánh bao. lớn. Khụ.

Vẻ mặt Hứa Bất Lệnh hơi đổi, vội vàng quét sạch mấy suy nghĩ linh tinh trong đầu, ánh mắt sáng trong mang theo mấy phần ý cười.

Bạch đạo. Ninh đạo trưởng, ngươi sao lại tới đây?Vẻ mặt của Ninh Ngọc Hợp dưới lớp màn che hơi nghi ngờ, không hiểu vì sao vị Túc Vương thế tử này lại gọi nàng là"Bạch đạo trưởng". Nàng không phải họ Bạch, kêu Đường đạo trưởng thì còn hiểu được.

Hơi nghĩ một lúc, Ninh Ngọc Hợp cũng chỉ cho là Hứa Bất Lệnh vừa rồi nói nhầm, mới cười khẽ.

Ha ha, bần đạo là người quen cũ của Từ Đan Thanh, mới ở chỗ Tùng phu tử ngồi một lúc, nghe nói Từ Đan Thanh ở thì qua thăm chút. Mang theo nhiều người như thế, trong viện có khách quý sao?Hứa Bất Lệnh quay đầu nhìn một cái, tính tình của Từ Đan Thanh quá cứng nhắc, ngươi đang định đi vào, bèn giơ tay lên.

Đúng vậy, ta đưa Ninh đạo trưởng cùng vào đi, chắc là đều quen cả.

Ninh Ngọc Hợp nhẹ vuốt cằm, đi theo Hứa Bất Lệnh vào trong viện, ngước mắt lên đã thấy Lục phu nhân và Thái hậu mặc trang phục cung đình dưới mái hiên và Từ Đan Thanh vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc bị bốn hộ vệ vây ở góc tường.Ninh Ngọc Hợp không quen Thái hậu, nhưng năm xưa là người chuẩn bị vào cung làm hoàng hậu nên đối với nghi lễ và ăn mặc trong cung vẫn là có hiểu biết, lại nhìn dung mạo thì đoán được thân phận, tiến lên cúi người hành lễ.

Bần đạo Ninh Ngọc Hợp, gặp qua Thái hậu nương nương.

Dưới mái hiên, ánh mắt của Thái hậu tập trung vào trên người của Ninh Ngọc Hợp, đánh giá từ đầu đến chân lại từ chân lên đầu. Tư thế ngồi vốn đang lười biếng đột nhiên trở nên đoan chính mấy phần, theo bản năng ưỡn ngực ngẩng cao đầu, vẻ mặt cũng đoan trang uy nghiêm, không nói cười tùy tiện.Ánh mắt của Lục phu nhân thì lại quét qua lại giữa hai người Hứa Bất Lệnh và Ninh Ngọc Hợp, vẻ mặt chưa thể hiện gì nhưng trong lòng đã nghĩ đến trăm ngàn kiểu khả năng, ánh mắt dần biến thành ngờ vực không căn cứ.

Thái hậu cũng không có tâm trạng nhìn biểu cảm của Lục phu nhân, đánh giá Ninh Ngọc Hợp mấy lần.

Kính đã lâu đại danh của Ninh đạo trưởng, nhưng đây là lần đầu gặp, bỏ mũ xuống qua đây ngồi đi. Tạ ơn Thái hậu.

Ninh Ngọc Hợp dù sao cũng sinh ra trong gia tộc lớn, cũng không khách sáo quá, bỏ mũ xuống đi đến dưới mái hiên ngồi xuống bên cạnh Thái hậu.

Giờ phút này trong sân trừ Hứa Bất Lệnh và Từ Đan Thanh, ánh mắt của tất cả những nam nữ khác gần như đều sáng tối lẫn lộn mà nhìn gương mặt của Ninh Ngọc Hợp.Thái hậu thì có vẻ xinh đẹp diễm lệ động lòng người, lại có khí thế xuất chúng, Lục phu nhân thì đoan trang dịu dàng như Mẫu Đơn. Ninh Ngọc Hợp thì lại hoàn toàn khác, mới nhìn thì lạnh lùng trong trẻo không có gì kinh diễm, nhìn lâu thì thấy vừa đủ, không nhiều cũng không ít, không đậm cũng không nhạt, hơi thay đổi chút thì cũng không hợp, rất khó hình dung ra một dung nhan thích hợp hơn hiện tại.

Hộ vệ và môn khách nhờ công lực thâm sâu nên không biểu hiện gì ra ngoài.

Cung nữ và nha hoàn thì lại có ánh mắt hâm mộ, nhìn trái nhìn phải, rõ ràng là đang so sánh ba mỹ nhân thướt tha đang ngồi dưới mái hiên.Mà Lục phu nhân và Thái hậu không hẹn mà cùng lộ ra ánh mắt"chỉ thế thôi?"Hừm. Mỹ nhân có vẻ hơi đơn giản.

Ninh Ngọc Hợp là người xuất gia, đối với những thứ hồng trần thế tục đã sớm không để bụng, thản nhiên ngồi trên ghế ra hiệu với Từ Đan Thanh.

Hứa Bất Lệnh thấy Lục phu nhân lại hiểu lầm, vội vàng tiến lên đi đến dưới mái hiên, nở nụ cười trong sáng.

Lục di, Thái hậu, Ninh đạo trưởng mấy ngày trước vào kinh có gặp ta một lần, không ngờ Ninh đạo trưởng hôm nay cũng tới đây. Trùng hợp thật.

Lục phu nhân nghi ngờ nhìn Hứa Bất Lệnh từ trên xuống dưới, muốn ghé sát vào ngửi mùi trên người hắn, lại cảm thấy tình huống bây giờ không thích hợp, chỉ có thể nhẹ giọng nói.

Lệnh nhi, ngươi thì tới lúc nào? Ninh đạo trưởng đã thanh tu ở Trường Thanh quan nhiều năm không xuất hiện, sao gần đây lại gặp ngươi, còn đi cùng đến đây?

Nói bóng nói gió đều là ý"có phải ngươi với thiên hạ đệ nhất hồ ly tinh này có quan hệ gì không"

Hứa Bất Lệnh cười bất đắc dĩ, ghé sát vào, đảo khách thành chủ hỏi.

Con tới đây thăm hỏi Từ tiên sinh, sao Lục di lại ở đây?

.

Lục phu nhân ngạc nhiên, trong chớp mắt phản ứng lại, thầm nghĩ không ổn rồi.

Sao ta lại ở chỗ này.

Ta nhờ Thái hậu cùng tới đây để ép Từ Đan Thanh vẽ tranh.

Nghĩ tới đây, sắc mặt Lục phu nhân ửng đỏ, ho nhẹ một tiếng, quay đầu đi tùy ý nói.

Ừm. Thái hậu ở trong cung buồn chán, ta cùng với người đi ra ngoài một chút. Trùng hợp nghe nói Từ tiên sinh tới Trường An mới cùng tới xem.

Thái hậu còn đang đánh giá Ninh Ngọc Hợp, thản nhiên hừ một tiếng.

Dì của ngươi muốn tranh của Từ Đan Thanh, nhất định kéo bản cung tới, bản cung cũng không phải kiểu không hiểu lý lẽ như vậy.

Người.

Bị vạch trần, Lục phu nhân nhất thời nóng nảy.

Hứa Bất Lệnh vội vàng chen vào giữa hai người, cười nói.

Thôi thôi, Từ tiên sinh giữ vững quy củ, không thể vẽ thì bỏ đi vậy. Lệnh nhi về nhà vẽ cho Lục di một bức tranh, hứa sẽ làm dì vừa lòng.
.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất