Thế Tử Hung Mãnh

Chương 230: Thủ công tinh xảo (1)

Chương 230: Thủ công tinh xảo (1)




Ánh mắt câu lan thị tỉnh Trường An Thành đều tập trung lên thân Chúc Lục vừa mới hoành không xuất thế, Thanh Khôi đi ra từ tháng trước, đến nay cũng đã bắt đầu giảm nhiệt.

Chẳng qua chuyện giang hồ có lớn đến mấy, đối với vương hầu khanh tướng mà nói thì chỉ là việc nhỏ.

Bóng đêm yên ắng buông xuống, rừng hoa đào Quốc Tử Giám dần héo tàn, cánh hoa rơi giữa đình viện, lại bị gió đêm dần dần thổi chất đống dưới chân tường viện.

Tống Ngọc ngồi một mình trong trà xá, ấm trà đổi thành bầu rượu, nghiêng đầu nhìn lên bầu trời, nét mặt thoáng hiện vẻ u ám.

Kẽo kẹt.

Cửa viện đẩy ra, Lưu Vân Lâm cải giang ăn vận, gánh giỏ trúc tiến vào trong viện, đặt hai giỏ giấy Tuyên bên ngoài trà xá, tiến đến cung kính hành lễ nói.

Vương gia, sự tình hình như có chuyển cơ. Ngày hôm nay tai mắt ở Phù Dung Quan nhìn thấy Hứa Bất Lệnh đi ra từ hậu sơn, tuy chống quải trượng, nhưng khí sắc, thần thái đều tương đối không sai, thương thế hẳn đã khôi phục ít nhiều.

Tống Ngọc đặt bầu rượu xuống, lắc đầu khẽ cười nói.

Bất Lệnh vốn là hạng người được thiên đạo xem trọng, há dễ dàng trở thành phế nhân vậy được. Khôi phục liền tốt, bố cục bấy lâu rốt cục không đến nỗi thành công dã tràng.

Lưu Vân Lâm nhíu mày trầm tư một lát rồi nói, Theo như lời ngự ý, Tỏa Long Cổ đã độc phát, mặc dù không nhập tim phổi, nhưng muốn đứng lên đều khó. Hứa Bất Lệnh lại có thể khôi phục đi lại trong hơn hai mười ngày ngắn ngủi, thể phách thực sự quá mạnh chút.

Tống Ngọc nhíu mày trầm tư khoảnh khắc.

Chỉ riêng thân thể khôi phục thì vô dụng, không biết võ nghệ khôi phục được bao nhiêu. Nghĩ cách thử thăm dò sâu cạn xem sao.

Vâng!.Lưu Vân Lâm suy nghĩ một lúc liền hỏi tiếp.

Dù võ nghệ khôi phục chút, song cũng không khả năng lợi hại được như khi ở Thái Cực Điện trước đây, thương cân động cốt không có nửa năm tu dưỡng làm sao khỏi được, vẫn là tiếp tục làm theo kế hoạch vương gia mưu đồ?

Tống Ngọc cầm bầu rượu lên khẽ nhấp một ngụm, nghĩ nghĩ rồi nói.

Ngày rộng tháng dài, tất sinh bất trắc. Cho hắn chút thời gian khôi phục, trước chuẩn bị kỹ càng, sau khi xác định khôi phục liền lập tức động thủ.Lưu Vân Lâm khẽ gật đầu, không nói gì thêm, yên ắng lui ra.

.

Cùng dưới trăng tròn, ở Ngọc Phong Sơn cách đó mười dặm, trong tránh nóng sơn trang sáng lên đèn cung đình, nha hoàn hộ vệ phái tới từ Trường An Thành đi lại trong đó, mặc dù có rất nhiều người hầu hạ thái hậu ăn uống sinh hoạt thường ngày, nhưng đặt ở trong tránh nóng sơn trang rộng lớn thì vẫn có vẻ hơi có chút bóng người thưa thớt.

Trên mặt hồ hiện rõ đảo ảnh của vầng trăng, mấy đóa hoa sen nở rộ dưới ban công, cửa số ven hồ lóe lên ánh đèn đuốc, nửa mở, lộ ra một gương mặt nữ tử xinh đẹp, trâm vàng lấp lánh mấy điểm quang mang dưới đèn đuốc và ánh trăng mờ nhạt.Trong phòng ngủ bên hồ, bình phong, nhuyễn sạp, bàn cờ, cầm đài. mọi thứ đều có đầy, đặt ở trong đó lại không có vẻ gì chất chội, ngược lại còn rất chỉnh tề tao nhã.

Thái hậu khoác một bộ váy đỏ, bởi vì vừa mới tắm rửa qua, vạt áo nửa mở chứ không khép lại, lộ ra hà hoa tàng lý ở bên trong. Gương mặt ngấn nước, lông mi mảnh dài tùy theo cái chớp mắt khe khẽ rung động lên, lẩm bẩm một tiếng.

Thứ này, thật cổ quái.

Tên bàn án sát tường, một tấm giấy Tuyên được chặn giấy đè lên, trên đó vẽ thứ gì đó giống hình quả trứng mở ra, khá là giống với bản vẽ kiến trúc, dụng cụ ở cái thế giới này, nhưng tạo hình lại vô cùng cổ quái, bên trong có bánh răng, dây cót. thoạt nhìn tương đối phức tạp.Bên cạnh giấy Tuyệt đặt cái dũa, kim, sợi thép, cùng với vỏ trứng bằng vàng ròng và bánh răng do thợ châu bảo trong cung làm ra. Cạnh trụ đèn còn đặt một hình nộm bằng gỗ, mứt quả giơ lên trên tay sớm đã ăn xong, giờ đổi thành khuyên tai, vòng tay và các loại vật kiện treo ở trên đó, nhìn qua khá là hoạt kê.

Thái hậu cầm chiếc dũa nhỏ chăm chú mài giũa bánh răng bằng vàng ròng trong tay, thỉnh thoảng lại nhìn bản vẽ một cái, sau đó tiếp tục bận rộn.

Hoài Nam Tiêu thị xưa nay nổi danh sở học hỗn tạp, Nho, Mặc, Đạo, Pháp. vân vân đều có đọc lướt qua, nghiên cứu đối với các loại vật kiện tinh xảo lại càng nổi bật, danh lâu, bánh xe nước, cầu nối trong địa vực Trung Nguyên, thậm chí là chế tạo nỏ bát ngưu, xe công thành, áo giáp. vân vân, không ít đều xuất từ tay tiên tổ Tiêu gia..


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất