Tư Đồ Đồ không hiểu nàng nói gì, nhưng Sở Mặc hiểu được nàng đang nói với ai.
Thiếu nữ lại nhìn thoáng qua Sở Mặc, khẽ mỉm cười:
- Phải cố gắng lên Trúc Cơ càng sớm càng tốt nhé!
- Cảm ơn người!
Sở Mặc thi lễ, trong lòng cảm kích. Nếu không phải nàng đuổi tới kịp lúc, chỉ sợ bí mật về bộ phân thân hoàn mỹ của hắn sẽ bị bại lộ.Dù có thể trấn áp phân thân của Gia Cát Lãng cũng không đảm bảo Tư Đồ Đồ sẽ giúp hắn giữ bí mật.
Thiếu nữ cười cười, thần bí nói:
- Ngươi không cần cảm ơn ta.
Nói xong, nàng lại nhìn Tư Đồ Đồ. Tư Đồ Đồ lập tức khẩn trương, ra vẻ đáng thương nhìn thiếu nữ. Tư Đồ Đồ biết không phải thiếu nữ này tới để cứu mình. Chẳng phải nàng vừa bảo Sở Mặc không cần cảm ơn nàng hay sao. Rõ ràng hai người này có quan hệ gì đó. Vậy mà trước mình còn muốn đối phó với Sở Mặc những hai lần liền.Nếu không tận mắt chứng kiến, Tư Đồ Đồ cũng không sợ thiếu nữ này thế. Thiếu nữ này có thể đánh chết hoàn toàn một tu sĩ ở cảnh giới Thiên Tiên trong Huyễn Thần giới. Thì một tiểu tu sĩ luyện thần kỳ như Tư Đồ Đồ cũng chẳng bằng một con kiến trong mắt nàng ta.
Tư Đồ Đồ khẩn trương, thiếu nữ bên kia lại nói:
- Ngươi có đồng ý đi theo ta không?
- Đi…đi với người á?
Tư Đồ Đồ giật mình.
- Với cảnh giới của ngươi, vốn không thể tiến vào thiên tầng. Gặpngươi ở đây coi như chúng ta có duyên. Hơn nữa, ngươi có thể chất ngũ hành chi kim…nhưng vẫn còn yếu quá.
Thiếu nữ khẽ mỉm cười.
- Muốn mạnh mẽ hơn, hãy đi với ta.
- Ta…ta được lựa chọn sao?
Tư Đồ Đồ cẩn thận nhìn thiếu nữ hỏi.
- Đương nhiên. Ta sẽ xóa bỏ toàn bộ trí nhớ của ngươi liên quan đến Sở Mặc, sau đó đưa ngươi về tầng cũ. Ngươi có thể lựa chọn.
- A…Tư Đồ Đồ khổ sở, hình như nàng đã bị cuốn vào một bí mật động trời. Mặc dù không biết rõ bí mật này là cái gì nhưng nàng có thể cảm nhận được sát khí dưới vẻ ngoài ôn hòa kia.
- Ta đi với người.
Chỉ trong thời gian ngắn, Tư Đồ Đồ đã lựa chọn.
Thiếu nữ lại nhìn về phía hoàng kim thỏ.
Hoàng kim thỏ run rẩy:
- Ta…ta cũng đi với người.Thiếu nữ cười cười:
- Thế này mới là thỏ ngoan chứ.
Sau đó, thiếu nữ lại nhìn Sở Mặc, sâu trong con ngươi có chút dịu dàng, truyền âm cho Sở Mặc nói:
- Có nó giúp, ngươi sẽ nhanh chóng tìm được ngũ hành nguyên tố. Khi đã đầy đủ cơ sở, ngươi phải lên Trúc Cơ càng sớm càng tốt. Tổ cảnh thân thể…Ôi chao…
Chẳng biết tại sao, nói đến cuối, thiếu nữ lại thở dài. Sau đó nàng khoát tay, thân hình chợt lóe, Tư Đồ Đồ và hoàng kim thỏ cũng biến mất ngay sau đó.Sở Mặc kinh ngạc đứng đó, im lặng một lúc lâu.
Đến tận khi tiểu Kim trốn trên người Sở Mặc thò đầu ra, mặt nó có vẻ chưa kịp hoàn hồn, lẩm bẩm nói:
- Đúng là hù chết bé yêu mà!
- Sặc…ngươi mà là bé yêu á?
Sở Mặc liếc mắt, chế giễu thằng nhóc.
- Ngươi thì biết gì. Đi mau đi mau, đến nhân tầng, thế giới của ngũ hành chi thủy…
Tiểu Kim ngồi trên vai Sở Mặc thúc giục.
- Ta đã có ngũ hành chi thủy rồi mà.
- Ta giúp ngươi lấy ngũ hành chi tinh thủy.- Nhưng…
- Đừng nói nhiều, đi nhanh lên.
- Được rồi mà…
…
Lúc phân thân Gia Cát Lãng bị hủy diệt, bản tôn đang chiến đấu với long ngưu và long báo phun ra một ngụm máu lớn. Gã không dám tin, ngửa mặt lên trời hét lớn:
- Là ai, là ai dám đánh chết phân thân của ta!Ầm ầm!
Thừa lúc Gia Cát Lãng phẫn nộ, long báo nhanh như chớp đánh một chưởng vào ngực Gia Cát Lãng.
Phốc!
Gia Cát Lãng lập tức lại phun máu.
Long ngưu đứng bên kia chém mạnh một đao vào vai của Gia Cát Lãng, sức nặng vô cùng, dù có là một ngọn núi lớn cũng bị đao này chẻ đôi.Chiến y trên người Gia Cát Lãng sáng lên, mấy pháp bảo hộ thể tỏa hào quang bảo hộ cho gã.
Nhưng bị trúng một đao của long ngưu, người gã bay vút lên không trung, hộc máu liên tục.
- Giết gã đi!
Long báo gầm một tiếng nói với với long ngưu.
- Giết!
Long ngưu hăng máu, xông về chố Gia Cát Lãng.Phân thân của Gia Cát Lãng bị đánh chết, nguyên thần trọng thương, sao gã dám đối chiến với hai sinh linh cảnh giới sâu không lường được này nữa. Gã lập tức vận hành độn pháp, biến mất giữa hư không.
Long ngưu và long báo phẫn nộ đứng đó, có chút không cam lòng.
Long báo lẩm bẩm:
- Tiểu thư đã đánh chết phân thân của gã, khiến nguyên thần của gã bị thương nặng. Vậy mà chúng ta vẫn để gã chạy mất.
Long ngưu gãi gãi đầu, cũng buồn bực không kém:
- Đúng vậy. Hừ, không có cách nào, nhân loại lắm thủ đoạn, quágiảo hoạt. Hôm nay coi như gã tốt số, bị đòn như vậy, ít nhất phải tĩnh dưỡng mười năm.
Long báo cười lạnh:
- Gì mà mười năm. Ta nghĩ có khi hai mươi năm gã cũng chẳng khôi phục lại được. Ha ha, tiểu thư thật tàn ác!
- Thôi, không nói nhảm nữa, quay trở về chỗ của ngươi đi.
Long ngưu nghĩ đến cái gì, mặt hơi sầm xuống.
Long báo nhìn long ngưu, bất thình lình cười nói:
- Thật ra, không về cũng chẳng việc gì.- Đấy là ngươi nghĩ thế thôi.
Long ngưu nói xong, xoay người rời đi. Bóng lưng cường tráng của nó đầy cô đơn.
Đến lúc thân ảnh long ngưu biến mất, long báo mới hóa thành một con báo lông bạc uy phong lẫm liệt, chạy như điên, nhìn như tia chớp. Nhưng chẳng hiểu tại sao lại có một hơi thở bi thương nhàn nhàn từ nó tản ra.
Thiên giới, trong cơ sở bí mật của Gia Cát gia. Gia Cát Lãng mở mắt, liên tục thổ huyết. Khắp người uể oải.Trong mắt gã tràn đầy thù hận, gã cắn răng nói:
- Ngàn vạn lần đừng để ta tra được ai giết phân thân của ta. Ta tuyệt đối không bỏ qua cho kẻ đó.
Nói xong, gã lấy ra trên người mấy viên đan dược. Sau khi nuốt xuống, khí sắc khôi phục được một chút. Nhưng thương thế của gã tương đối nghiêm trọng. Phân thân bị giết, nguyên thần bị thương nặng, dù có ở cảnh giới Đế Chủ, muốn khôi phục hoàn toàn cũng cần ít nhất mười mấy năm.
Nhưng việc phân thân Thiên Tiên cảnh giới bị hủy diệt mới là việc khiến Gia Cát Lãng đau lòng và tức giận. Muốn tạo ra một đạo phânthân như vậy, chắc chắn phải cần đến mấy trăm năm.
- Chuyện này nhất định có liên quan đến người trẻ tuổi và nữ tử có thể chất ngũ hành chi kim kia. Đừng để ta biết các ngươi là ai!
Gia Cát Lãng tức nghiến răng nghiến lợi.
Một tiểu nhân vật không thể hủy diệt một phân thân ở Thiên Tiên cảnh không một tiếng động, ít nhất phải là người có cảnh giới Đế Chủ mới làm được.
Ở thiên tầng có không ít Đế Chủ nhưng cũng chẳng phải nhiều, vẫn có cơ hội kiểm chứng.Vì vậy, Gia Cát Lãng thề, nhất định phải bắt được cái tên đã hủy phân thân của gã.