Chương 429: Đại khai sát giới 1
Lâm Gù nổi giận, giáp trùng xanh lá lao ra điên cuồng, đám giáp trùng xanh lá này trông như bọ cánh cứng nhưng thực chất là kích độc do lão ta chế tọa tỉ mỉ, dính vào là chết. Nhưng Vô Thiên thành không cho phép chiến đấu quy mô lớn, vì vậy lão ta không dám tùy tiện khuếch tán phạm vi, bằng không nếu lão bộc phát, chắc chắn không ai ở đây thoát được.
Nhưng thời khắc này, bảy tám tu sĩ cảnh giới Hoa Luân cùng xuất thủ, Lâm Gù một cây làm chẳng nên non, biết không tốt, hạ quyết tâm định để độc trùng tự nổ. Không ngờ lúc này lại thấy Ninh Dạ vung tay, tiếp lấy một tu sĩ đang xông tới.
Lại là Ngưng Quang Thành Nhận, đại lượng ánh sáng bắn ra.
Ngưng Quang Thành Nhận cực kỳ thích hợp để tấn công mục tiêu không phòng thủ, trừ phi là yêu thủ thể tu có thân thể cứng cỏi và sinh mệnh lực cường đại, tu sĩ Hoa Luân sơ kỳ bình thường mà trúng đòn, chắc chắn sẽ chết. Ninh Dạ lại chọn một tên kiếm tu, kiếm khí sắc bén, công kích cường đại, kiếm khí một đi không trở lại.
Khổ nỗi hắn tấn công mạnh mấy đi nữa vẫn là nhắm vào Lâm Gù, hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới Ninh Dạ.
Một cơn mưa đao ánh sáng trút xuống, kiếm tu kia phản ứng cũng nhanh, vội vàng vung kiếm tự vệ.
Nhưng hắn chọn sai cách tự vệ.
Mưa kiếm tuy nhanh nhưng sao nhanh bằng tốc độ ánh sáng
Ầm!
Đại lượng đao ánh sáng đã đâm vào người tên kiếm tu kia, xuyên thủng người hắn.
“Ngươi... vì sao?” Kiếm tu kia kinh hãi nhìn Ninh Dạ, y đã thu lại ảo thuật, lần này kiếm tu biết ai ra tay.
“Ngươi mạnh hơn tên kia một chút, ít ra cũng nói được một câu.” Ninh Dạ cười nói.
Kiếm tu kia nghiêng đầu sang một bên, đã chết.
Ninh Dạ nhẹ nhàng thoải mái, Lâm Gù lại không chống đỡ nổi nữa.
Tuy độc pháp của lão ta cực kỳ xuất chúng, thực lực bản thân cũng không yếu, vấn đề là đối phương có bảy tám người, hắn chỉ có một mình, Lâm Gù chịu sao thấu. Cũng may căn cơ tu vi của lão ta đều không yếu,Tân Tiểu Diệp hấy không ổn, biết chạy trốn thì hơn. Trong tiếng kêu gào của lão ta, tất cả độc trùng tụ tập lại, ầm ầm nổ tung, tạo thành một mảng khí độc bao phủ bản thân.
Đây là pháp thuật bảo vệ đặc biệt của lão ta, bất cứ ai định lao vào màn sương độc này tấn công lão ta đều sẽ bị hại.
Mượn yểm hộ của độc khí, Lâm Gù đang định bỏ chạy, nào ngờ đám người kia lao thẳng tới hoàn toàn không để ý tới khí độc, như muốn liều mạng báo thù cho đồng bọn.tới như muốn liềng mạng báo thù cho đồng bọn.
“Các ngươi...” Lâm Gù kinh hãi.
Đại đa số người trong Vô Thiên thành quen tính ích kỷ, tuy kết bè kết phái để tự vệ nhưng không liều mạng vì nhau.
Lâm Gù đang kinh ngạc, lại nhanh chóng hiểu ra.
Chắc chắn là ảo thuật của tên khốn kiếp kia!
Đúng vậy, lại là Ninh Dạ. Ngay thời khắc này y thi triển Yên vũ Trọng Lâu, trực tiếp che giấu khí độc , năng lực mê hoặc hình ảnh của Yên Vũ Trọng Lâu mạnh hơn mê hoặc tâm trí, nếu dùng để giao chiến thì hiệu quả thực tế có hạn, nhưng dùng để dẫn dắt lừa dối thì rất dễ làm cho đối phương phán đoán sai lầm.
Đám người kia vốn không thấy khí độc, lẽ nào lại e ngại, dốc toàn lực tấn công, nhưng vừa lao vào màn sương độc là lập tức cảm thụ được khí độc xâm lấn.
Đám người hoảng loạn.
“Sao lại như vậy?”
“Lâm Gù hạ độc lúc nào?”
“Tên này đã có thể hạ độc vô hình rồi à?”
Vô hình cái mẹ nhà ngươi, ta cũng muốn lắm nhưng kịch độc trong thiên hạ, độc tính càng mãnh liệt thì dấu vết càng rõ ràng, đây là thiên đạo.
Nhưng cách làm của Ninh Dạ đã khiến y ngộ ra, độc không thể vô hình nhưng có thể thông qua những thủ đoạn khác làm cho người ngoài không thể cảm thấy.
Đáng tiếc, lão ta ngộ ra hơi muộn, lúc này đám người kia phát hiện trúng độc, cực kỳ sợ hãi, ra tay càng hung ác.
“Bắt lão ta lại, ép lấy thuốc giải!”
Lâm Gù phản ứng rất nhanh, hét lớn: “Dừng tay, ta cho các ngươi thuốc giải!”
Nói đoạn, lão lấy mấy bình thuốc ném ra.
Nhưng lão ta vừa hét lên, Ninh Dạ cũng quát to, tiếng quát như sấm rền nhấn chìm lời nói của Lâm Gù, tiện thể lại thi triển Yên Vũ Trọng Lâu che dấu tung tích của bình thuốc, một luồng tiên phong quét qua, lại thu lấy mấy bình thuốc này.
Năm xưa Công Tôn Diệp bị y bẫy hệt như vậy, bây giờ bẫy Lâm Gù cũng càng thuận tay.
Lâm Gù không bị ảo thuật của y ảnh hưởng, thấy y làm vậy tức tới mức muốn phát nổ.
Khổ nỗi lúc này Ninh Dạ đã tiếp tục ra tay, thậm chí còn cao giọng nói: “Ngươi cố chịu, ta giải quyết giúp ngươi!”
Ngưng Quang Thành Nhận!
Nhưng lần này chọn một tu sĩ có tốc độ rất nhanh.
Nhưng Ninh Dạ đang chiến đâu với Lâm Gù, đám tu sĩ này đều thi triển pháp thuật hộ thể, lưỡi đao ánh sáng khó mà có hiệu quả như lúc trước.
Tuy vậy, xoạt xoạt xoạt, hàng trăm hàng ngàn ánh đao đâm vào người tu sĩ, tạo thành vài chục vệt máu.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân