Chương 449: Hết đợt này đến đợt khác 2
Lúc này Lâm Gù mới ngừng tay, thở hổn hển: “Ai ui, lão gù ta không xong rồi, mới đó thôi đã mất nửa cái mạng già này rồi.”
Ninh Dạ cười: “Ngươi nghĩ ta tin ư?”
Lâm Gù cười tự giễu: “Thành thói quen rồi... chăm chỉ thì giỏi nghề, lười biếng thì lụi nghề, cho dù không có tác dụng cũng phải luyện tập chăm chỉ.”
Thấy lão ta như vậy, Thư Vô Ninh lạnh nhạt nói: “Da mặt lão già này đúng là dày như tường thành.”
Ninh Dạ cười nói: “Đạo sinh tồn cả thôi, nếu không thế thì làm sao sống sót trong thế giới như lò lửa địa ngục này.”
Nghe y nói như vậy, lại nghĩ tới trải nghiệm của bản thân, Thư Vô Ninh rất tán thành.
Cô bé suy nghĩ rồi nói: “Nhưng thưa sư phụ, đệ tử còn một chuyện chưa hiểu.”
“Ngươi định hỏi ta, rõ ràng lần này chúng ta có nhiệm vụ bí mật, vì sao cứ nhất quyết phải dẫn theo người ngoài như vậy?”
“Chẳng phải vì các ngươi quá yếu à. Tuy lão già này rất gian xảo, nhưng cũng coi như một nhân tài, thực lực lại không tệ. Ta không thể lúc nào cũng ở bên cạnh bảo vệ ngươi, có lão ta, coi như ngươi cũng có người giúp đỡ, hơn nữa lão ta có thể dạy cho ngươi khá nhiều thứ.”
Thư Vô Ninh thông minh nhanh trí: “Tức là sư phụ muốn thu lão ta làm người của mình?”
Ninh Dạ nói: “Ta không có thời gian thu nhận từng người một, giao cho ngươi tên Lâm Gù này.”
Ánh mắt Thư Vô Ninh sáng rực: “Vâng! Chắc chắn không để sư phụ thất vọng!”
Thư Vô Ninh hiểu, Ninh Dạ muốn trộn cát vào Vân Tuyệt môn, bồi dưỡng thế lực của mình.
Trong Vân Tuyệt môn, Lâm Gù này thân đơn thế cô, đúng là đối tượng thích hợp để lôi kéo. Nhưng thực lực của người này mạnh hơn mình, nếu muốn lôi kéo, không thể không nghĩ cách.
Đôi mắt cô bắt đầu đảo quanh.
Sau khi Ninh Dạ rời khỏi Vô Thiên thành một ngày, Vô Thiên thành nghênh đón một đợt khách khác.
Người cầm đầu nhìn qua như một nam tử bình thường, nhìn lần nữa đã biến thành ông lão, nhìn lần thứ ba lại thành cô gái, lần thứ tư lại thành đứa trẻ - rõ ràng người kia chỉ đơn giản đi thẳng tới nhưng chỉ cần ngươi nhìn hắn, cứ như mỗi giây mỗi phút hình tượng của hắn luôn thay đổi, không biết đối phương là nam hay nữ, thậm chí có phải người hay không, cũng khó mà biết được.
Liệt Trọng Lâu, Hải Thận Thiên Yêu, một trong Nhị Thập Tứ Thiên Yêu của Thái Âm môn, am hiểu nhất là ảo thuật.
Khác với ảo thuật của Ninh Dạ là thao túng ánh sáng hình thành, ảo thuật của Liệt Trọng Lâu càng thêm quỷ dị, thiên biến vạn hóa, khiến người ta khó lòng nắm bắt.
Cho dù hắn đứng yên ở đó, ngươi cũng không thể xác định hắn có tồn tại thật không.
Mê hoặc trong lòng, trong xương cốt, trong bất cứ hoàn cảnh nào có thể lợi dụng, đâu đâu cũng có!
So với Liệt Trọng Lâu, ảo thuật của Ninh Dạ chẳng khác gì trò chơi của trẻ con.
Liệt Trọng Lâu có thể coi là nhân vật thần bí nhất trong Thái Âm môn, mãi tới tận bây giờ, thậm chí rất nhiều người vẫn không biết giới tính của Liệt Trọng Lâu là gì, chỉ dựa theo tên họ và tác phong hành động của hắn, đoán hắn là nam tử.
Phía sau Liệt Trọng Lâu là một loạt đệ tử Thái Âm môn.
Trong số họ còn có những người lần đầu hạ sơn, khi tới Vô Thiên thành này, ai nấy hết sức hiếu kỳ, châu đầu ghé tai, chỉ chỉ trỏ trỏ.
“Sư tỷ, sư tỷ, sư tỷ xem kia, chỗ đó còn có Nhân Đầu dịch. Nghe nói Vô Thiên thành không có quy định gì, muốn giết người thì cứ giết, chuyện này có thật không?” Một đệ tử Thái Âm môn hưng phấn hỏi, có vẻ nóng lòng muốn thử.
Hoàng Liên cười lạnh: “Trong Vô Thiên thành có rất nhiều kẻ ngoài vòng pháp luật, ai cũng có thủ đoạn quỷ dị. Thành chủ Cố Phong Hiên còn là đại năng cảnh giới Vô Cấu, đừng tưởng học được mấy chiêu mèo cào là có thể hoành hành ở đây.”
“Vâng.” Đệ tử Thái Âm môn kia bất đắc dĩ đáp lời.
Trong lúc đang trò chuyện, một cô gái tướng mạo yêu kiều mặc một bộ áo đỏ đi tới, khom người với Liệt Trọng Lâu nói: “Thích Hồng Thường tham kiến Thận Lâu Thiên yêu!”
Thích Hồng Thường là người do Thái Âm môn bố trí ở Vô Thiên thành, nhưng khác với Vân Kình Phi, đầu tiên thân phận của cô ta được công khai, thứ hai cảnh giới của cô ta chỉ có Hoa Luân.
Lý do là vì Vân Tuyệt cổ địa nằm ở khu vực tiếp giáp giữa hai châu Hàn Mặc, ngay dưới mí mắt của Thái Âm môn, vì vậy Thái Âm môn không cần bố trí nhân vật quan trọng như Vân Kình Phi.
Một đệ tử cảnh giới Hoa Luân là đủ đại diện cho Thái Âm môn.
Giọng nói của Liệt Trọng Lâu liên tục thay đổi, lúc nam lúc nữ: “Tình hình thế nào?”
“Vừa nhận được tin, Triệu Long Quang rời thành.”
“Hả?” Trong ánh sáng hư ảo xuất hiện một dung mạo cổ xưa kỳ quái, ngũ quan trên mặt như nhét chung một chỗ, đột nhiên nở ra như đóa hoa cúc: “Lúc nào?”
Bây giờ chuyện Liệt Trọng Lâu lo lắng là Triệu Long Quang nhận được tin, bỏ chạy trước.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân