Chương 509: Triều đình Dịch quốc 2
Nhưng khu vực phía đông lại là ngoại lệ.
Vì bản thân khu vực phía đông là một quốc gia độc lập, tên là Dịch.
Lãnh thổ của Dịch quốc đứng thứ ba từ dưới lên trong số Mặc châu lục quốc, nhưng địa vị của nó trong Mặc châu lại cao hơn Mặc quốc nhiều, nguyên nhân là vì Quân Bất Lạc - bản thân Quân Bất Lạc từng là thái tử của Dịch quốc, nghe nói còn là nửa quốc vương, sau đó thăng cấp nên từ bỏ thân phận quốc vương.
Chính vì vậy, triều đình Dịch quốc cũng có quyền lực nhất định ở khu vực phía đông. Thậm chí có thể dùng thân phận phàm nhân chiêu mộ tu sĩ.
Ninh Dạ còn phát hiện dường như trong triều đình Dịch quốc còn một số tu tiên giả khá cường đại, nhưng những tu tiên giả này có thân phận rất thần bí, khó mà tra rõ tình hình.
Nhưng Quân Bất Lạc không thể không biết chuyện này, xét theo hành vi trước đây của hắn, chắc là cố ý làm vậy - người này đang tích lũy lực lượng.
Hắn định làm phản à?
Ninh Dạ lập tức phủ định suy nghĩ này.
Quân Bất Lạc sẽ không phản bội môn phái, nhưng có đám thủ hạ bí mật này, hắn có thể tìm kiếm lợi ích dễ dàng hơn.
Đối với Quân Bất Lạc mà nói, hắn có Vô Thiên thần độn, tuy tới vô hình đi vô tung, rất khó bị giết chết, nhưng cũng do đó căn cơ tu vi không đủ, khó mà qua cánh cửa kiếp nạn Niết Bàn. Chính vì vậy hắn phải nghĩ đủ mọi cách tăng cường thủ đoạn và tài nguyên cho bản thân, để tương lai chắc chắn hơn trong việc xung kích cảnh giới Niết Bàn.
Nói chung, trong Đông Phong quan, triều đình Dịch quốc vẫn có lực ảnh hưởng nhất định, không thể không chú ý tới.
Chuyện mà Ninh Dạ hứng thú nhất là liệu Hắc Bạch thần cung có biết đám tu sĩ mà Quân Bất Lạc đặt trong triều đình hay không?
Nghĩ tới nghĩ lui, y cảm thấy chắc không lừa được Hắc Bạch thần cung, nhưng mọi người mắt nhắm mắt mở, chỉ cần Quân Bất Lạc không làm phản, cứ mặc kệ hắn.
Nhưng nếu bảo hoan nghênh thì chưa chắc...
Nghĩ tới đây, trong lòng Ninh Dạ đã có tính toán.
————————————
Buổi chiều, Ninh Dạ lại đi dạo phố, gặp Công Tôn Điệp lần nữa.
Lần này Công Tôn Điệp hóa thành một đứa trẻ nghịch cầu hoa ở bên cạnh, cao không quá một mét.
Thiên Huyễn thuật của cô nàng này càng ngày càng cao cường, nếu không có tâm linh tương thông, chỉ dùng năng lực quan sát, e là Ninh Dạ cũng không nhận ra.
“Yên Vũ lâu đã nhận được tin, đang phái người tới.” Công Tôn Điệp nói.
“Có biết là ai không?”
“Ta không phải người của Yên Vũ lâu, làm sao mà biết được?” Công Tôn Điệp tức giận nói.
Sau khi Lao Huyền Minh mất mạng, Công Tôn Điệp vẫn rất khó chịu với y, đặc biệt là bây giờ cô đã hóa thành tâm điểm của gió bão trong Đông Phong quan.
Công Tôn Điệp không thích trở thành tâm điểm như vậy, cô thích làm kẻ đứng trong bóng tối chỉ đạo, đây mới là chuyện mà người có Thiên Huyễn thuật nên làm.
Nhưng Ninh Dạ cướp mất vị trí này, khiến cô rất khó chịu.
Ninh Dạ cũng thấy đau đầu: “Tập trung chút nào, đại tiểu thư của ta ơi. Mọi chuyện rất phức tạp, nếu muốn hoàn thành kế hoạch thì phải cố gắng tìm hiểu thật nhiều tin tức.”
“Được rồi, được rồi, ta biết rồi... là Phong Trung Túc.”
Là hắn?
Kẻ này từng xuất hiện trong trận chiến ở Lạc thành.
Nhưng phái hắn tới đây cũng hợp tình hợp lý, vì sở trường của kẻ này là độn thuật, hơn nữa còn là phong độn.
Nếu chỉ xét về tốc độ thì Phong Trung Túc không hề chậm hơn Quân Bất Lạc, có điều căn cơ Vô Thiên thần độn của Quân Bất Lạc là đạo về không gian, không chỉ am hiểu tốc độ mà còn độn pháp tuyệt đỉnh dịch chuyển tức thời cả ngàn dặm, đây là điểm mà Súc Địa Thành Thốn của Phong Trung Túc không bằng.
Nhưng nếu dịch chuyển trong phạm vi nhỏ, Phong Trung Túc không hề kém hơn Quân Bất Lạc.
Nếu dùng tốc độ đấu tốc độ, lại thêm sức hút từ Phong Ma Vũ, Phong Trung Túc đến đây cũng rất bình thường.
Ninh Dạ vẫn nói: “Không thể chỉ có mình hắn, chắc chắn còn một người.”
Đây là lãnh địa của Quân Bất Lạc, cho dù Phong Trung Túc mạnh đến mấy cũng không thể một mình đấu với toàn bộ Đông Phong quan được.”
“Trịnh Ngọc Huy?” Công Tôn Điệp hỏi.
“không.” Ninh Dạ lắc đầu: “Trịnh Ngọc Huy am hiểu trận pháp cấm chế, nơi này không phải Lạc thành, nơi này không có nhiều không gian cho hắn phát huy. Xét thấy có Phong Ma Vũ, nếu ta là Yên Vũ lâu, ta sẽ phái... Ma Hải Thọ.”
Ma Hải Thọ?
Nghe tới cái tên này, Công Tôn Điệp lập tức hiểu ra.
Tam Đại Ác Nhân của Yên Vũ lâu, Thực Tâm Nhân Ma - Khâu Mộng Sơn xếp hạng nhất, Ma Hải Thọ đứng thứ hai.
Người này xuất thân Ma môn, sau đó phản bộ Ma môn gia nhập Yên Vũ lâu, mượn công pháp của Yên Vũ lâu tu luyện thành công Ma Thiên thần thông, một khi ra tay là ma khí đầy trời.
Kẻ này có tiếng ác là vì ma khí của hắn quá ác độc, không chỉ giết vô số người mà còn làm ô nhiễm vạn vật, nơi ma khí chạm vào không còn một cành cây cọng cỏ.~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân