Chương 538: Tính toán của các bên 1
Trong mắt đã lộ vẻ ao ước.
Lúc này đại cục đã định, Yên Vũ lâu và Kinh Trường Dạ đã cao chạy xa bay, còn lại Mâu Thiên Khôi và Lâm Thượng Hiên, bọn họ vốn không dám chống cự lại Hắc Bạch thần cung và Thái Âm môn.
Nhưng Hạo Thiên môn là một trong liên minh ba phái, hắn không tiện cướp ép, nhưng chỉ cần bắt lấy Thanh Lâm, cho hắn chút chỗ tốt, để hắn ‘tự nguyện’ là được. Nhưng còn phải qua cửa của Quân Bất Lạc, thôi vậy, cùng lắm lại cho hắn chút lợi lộc.
Liệt Không Thiên Yêu còn đang nghĩ cách xử lý chuyện Phong Ma Vũ ra sao, Thanh Lâm đã nói: “Đúng, sau khi đệ tử nhận được Phong Ma Vũ, bọn Vũ Thiên Tầm đã lao tới cướp giật, may mà tôn giả liều mạng bảo vệ. Nhưng Kinh Trường Dạ bố trí ma trận, lại có Vũ Thiên Tầm rình mò, tổn giả đã bị trọng thương. Để thoát khỏi tình thế hiểm nghèo đó, tôn giả bất đắc dĩ thi triển thuật luyện bảo, luyện hóa Phong Ma Vũ vào cơ thể ta. Cũng vì vậy người hao sạch tu vi, kiệt sức mà chết.”
“Cái gì?” Mọi người lại kinh hãi.
Ngay cả Quân Bất Lạc cũng ngừng chữa thương, tập trung quan sát.
Liệt Không Thiên Yêu giơ tay, một luồng huyền quang rọi xuống người Thanh Lâm, chỉ thấy trên người Thanh Lâm lóe lên hắc quang, tạo thành một vòng bảo hộ có màu đen kịt, còn ngăn cản huyền quang trên đầu ngón tay Liệt Không Thiên Yêu, hai cánh màu mực phe phẩy, tỏa ra sát khí ngút trời.
Liệt Không Thiên Yêu lại chẳng hề để ý, vừa rồi hắn thăm dò như vậy đã xác nhận là Thanh Lâm không nói dối, lập tức kích động tới mức thân thể khó chịu: “Luyện hóa Phong Ma Vũ... Cái tên Không Viêm kia ngu ngốc kia, hắn điên rồi à? Sao lại luyện hóa trọng bảo như vậy vào người một đệ tử bình thường như ngươi?”
Phong Ma Vũ đã liên kết hoàn toàn với Thanh Lâm, bây giờ không thể lấy ra, cảm giác thất vọng tới cùng cực.
Kinh Trường Dạ thì lấy làm lạ, ta bố trí ma trận lúc nào?
Những đệ tử Hạo Thiên môn bên dưới cũng choáng váng.
Đặc biệt là đệ tử tên Lục Căn, hắn trợn mắt nhìn cánh chim sau lưng Thanh Lâm, miệng lẩm bẩm: “Phong Ma Vũ... Phong Ma Vũ... bây giờ tu vi của hắn ra sao?”
“Không nhìn thấu... nhưng... chắc là… chắc cũng... Vạn Pháp.” Đồng bọn bên cạnh lẩm bẩm.
Tuy không thể nhận ra thực lực, nhưng chỉ cần chứng kiến nhiều cường giả đại năng, quan sát khí thế, cũng có thể đoán ra.
“Toi rồi. Lần này toi thật rồi.” Nhìn Thanh Lâm trên không trung, Lục Căn lẩm bẩm.
Bên này, Lâm Thượng Hiên, Vũ Thiên Tầm cũng choáng váng.
Không còn Phong Ma Vũ nữa, Không Viêm Tôn Giả đã chết, tuy Long Vũ thương hành không phải hung thủ trực tiếp giết chết Không Viêm Tôn Giả nhưng lại là hung thủ gián tiếp, nói cách khác đã đắc tội nặng nề với Hạo Thiên môn.
Phiền phức lớn rồi.
Lâm Thượng Hiên cũng coi là người hiểu chuyện, biết đã tới nước này rồi, chỉ có thể nghĩ cách cứu vãn tình thế.
Hắn khom người nói: “Xin hỏi các hạ là đệ tử của ai trong Hạo Thiên môn?”
“Ta chỉ là một đệ tử ngoại môn bình thường của Hạo Thiên môn.” Thanh Lâm trả lời.
Chỉ là một đệ tử ngoại môn? Còn không có sư thừa nhưng nhận được kỳ ngộ như vậy?
Lâm Thượng Hiên thầm cay đắng, nói: “Chúc mừng Viên Thanh Sơn tiểu huynh đệ nhận được kỳ ngộ này. Trước đây Phong Ma Vũ thuộc sở hữu của Long Vũ thương hành chúng ta, Phượng Linh các chỉ bán hàng giả. Nhưng không ngờ bọn chúng gian xảo như vậy, dùng đồ giả để dụ đồ thật. Bây giờ việc đã đến nước này, Long Vũ thương hành nhận thua, chúng ta hết sức áy náy về chuyện Không Viêm Tôn Giả, mong Hạo Thiên môn có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước, để mọi chuyện kết thúc ở đây.”
Thanh Lâm lạnh nhạt nói: “Tuy ta là đệ tử Hạo Thiên môn nhưng không có quyền quyết định trong môn phái. Việc này ta sẽ báo cáo đúng sự thật với bề trên, còn bản môn xử lý ra sao không phải do ta.”
Hắn nhẹ nhàng đẩy trách nhiệm ra sao, còn thể hiện mình không tự cao, vẫn rất khiêm tốn.
Lâm Thượng Hiên bất đắc dĩ, chỉ có thể gật đầu.
Thật sự không được thì chỉ có nước chuẩn bị hậu lễ tới nhà xin lỗi, nhưng khó tránh khỏi chuyện bị Hạo Thiên môn gõ cho một khoản lớn.
Giọng nói của Quân Bất Lạc vang lên từ đằng xa: “Viên Thanh Sơn, ngươi đã có cơ duyên như vậy là phúc phận của ngươi. Bây giờ Không Viêm đã chết, môn nhân của Hạo Thiên môn tạm thời không có người dẫn dắt, vậy để ngươi đứng ra lãnh đạo thôi.”
Vừa nói xong câu này, không ai dám động tới Thanh Lâm nữa.
Phủ Đông sứ.
Mật thất.
Ninh Dạ vào trong mật thất, thấy Quân Bất Lạc đang ngồi ở đó.
Hắn còn đang chữa thương, trên đỉnh đầu là mây khói mù mịt, hào quang rực rỡ không ngừng tỏa ra.
“Thương thế của Đông sứ ra sao rồi?” Ninh Dạ đứng hỏi.
“Cũng may.” Quân Bất Lạc trầm giọng nói: “Ta trúng một trưởng của Tử Lão, Thực Thần vân, Loạn Thần chú, còn có Tịch Diệt thần thông và Âm Thi sát khí, khá phiền toái nhưng không thể lấy mạng ta.”~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 2: Thế cục như bàn cờ, ai là người cầm quân