Chương 634: Giết chết 1
"Lần này ngay cả ba người Tử Lão cũng biến sắc.
Tới mức độ này rồi mà hắn còn bỏ chạy được?
Ngược lại Dung Thành quát lớn một tiếng: “Ngươi không chạy thoát được đâu! Quân Bất Lạc! Thiên Tinh Phong Cấm!”
Một hào quang mênh mông dâng lên, kết nối với nguyên thần của Quân Bất Lạc, không ngờ lại kéo chặt nguyên thần của hắn lại.
Đây là Thiên Tinh bí thuật mà Dung Thành khổ tu nhiều năm, đang chờ chính thời khắc này.
Quân Bất Lạc hoàn toàn tuyệt vọng, hắn hét lớn: “Ninh Dạ! Dung Thành! Cho dù có chết hóa thành ác quỷ ta cũng không tha cho các ngươi!”
“Năm xưa cha mẹ ta cũng từng nói vậy.” Dung Thành lạnh nhạt nói.
Ầm!
Cơn gió cuồng bạo quét qua, chôn vùi Quân Bất Lạc.
Tử Lão thu tay nhìn Hà Giang Minh: “Thế nào? Ninh Dạ nói không sai chứ? Nếu không có Việt Trọng Sơn khiến cho hắn ta tiêu hao, e là lần này kiếm củi ba năm thiêu một giờ.”
Hà Giang Minh không còn gì để nói, chỉ có thể oán hận: “Cái tên chó chết này thật quá khó giết!”
Hai mươi ngày trước.
Trung Ương vương phủ.
Tần Thì Nguyệt quỳ gối trước mặt Việt Trọng Sơn: “Thần nhận được tin tức chuẩn xác, Từ Liệt âm thầm cấu kết với Quân Bất Lạc và Liệt Không Thiên Yêu, định tới Thúy Ngọc sơn đánh cắp La Hầu.”
“Ồ?” Việt Trọng Sơn vui vẻ nói: “Từ Liệt vẫn chưa chịu từ bỏ mà, bản tôn biết mà. Nhưng dựa vào đâu mà hắn nghĩ mình có thể giữ được La Hầu?”
Tần Thì Nguyệt lắc đầu: “Lần này hắn không định đoạt lại La Hầu, chỉ hy vọng vương thượng không có được.”
“Thế à?” Việt Trọng Sơn xoa đầu: “Bản thân không có thì cũng không cho bổn vương có, ha ha, thú vị. Từ Liệt không thể nghĩ ra ý tưởng này được.”
“Là Liệt Không Thiên Yêu.” Tần Thì Nguyệt nói: “Không biết lão già này thăm dò được tin tức từ đâu, phối hợp với Quân Bất Lạc, phái Ninh Dạ dùng danh nghĩa đi sứ tới cấu kết với Từ Liệt, bày mưu đối phó với vương thượng.”
“Từ Liệt cam tâm để người khác sử dụng như vậy à?”
“Chỉ một con La Hầu thôi thì Từ Liệt không cam tâm, nhưng nếu thêm cả Cực Đạo việt thì sao?”
“Hả?” Việt Trọng Sơn vỗ mạnh lên bàn: “To gan, Từ Liệt dám có ý đồ với Cực Đạo việt à?”
Cực Đạo việt có thể coi là căn cơ lập phủ của Trung Ương vương phủ, giá trị cao hơn La Hầu không biết bao nhiêu lần.
Xưa nay tranh đấu giữa ngũ vương có một giới hạn, mà trong chuyện này tuyệt đối không được động tới Cực Đạo việt. Một khi dính tới chuyện này thì không khác gì phản bội sư môn. Bắt trộm La Hầu không gây ra nội chiến nhưng Cực Đạo việt thì chắc chắn sẽ dẫn tới nội chiến.
Chính vì vậy sau khi nghe câu này, Việt Trọng Sơn lập tức nổi giận.
Đây cũng là lý do khiến cho Việt Trọng Sơn hỏi thẳng: “Nguồn tin của ngươi có đáng tin cậy không?”
Tần Thì Nguyệt cúi đầu đáp: “Cực kỳ chính xác, thần nguyện đem tính mạng ra đảm bảo.”
Việt Trọng Sơn lại chẳng dễ tin: “Ngươi muốn hắn chết? Đúng không?”
Nếu Tần Thì Nguyệt nói dối, tức là cô đang hãm hại Từ Liệt.
Mà cô thật sự có động cơ làm vậy.
Tần Thì Nguyệt cúi đầu: “Không phải thần hy vọng hắn chết, mà là hắn hy vọng thần chết.”
“Nói cũng đúng.” Việt Trọng Sơn cười đắc ý: “Nhưng bổn vương không thể vì một câu nói của ngươi mà trực tiếp xuống tay với Từ Liệt được.”
“Chuyện này đơn giản thôi.” Tần Thì Nguyệt ngừng một chút rồi nói: “Vương thượng có thể giấu Cực Đạo việt ở một nơi bí mật, bố trí hàng giả ở chỗ cũ. Theo kế hoạch của Từ Liệt, Quân Bất Lạc đã đồng ý sẽ ra tay với Thúy Ngọc sơn, một khi Quân Bất Lạc động thủ, Từ Liệt cũng ra tay với Chiến Vương phủ, hai bên phối hợp, bất luận bên nào thành công thì hắn cũng không thiệt. Nếu hắn không ra tay với Cực Đạo việt, vương thượng chỉ cần bảo vệ La Hầu là đủ. Nếu hắn ra tay...”
Việt Trọng Sơn lạnh lùng nói: “Tức là hắn tự tìm đường chết!”
————————————
Mười lăm ngày trước, Trung Ương vương phủ, trước khi Ninh Dạ từ chỗ Quân Bất Lạc về phủ.
Văn Nhược ngồi trước mặt Từ Liệt: “Vương thượng gọi thuộc hạ tới, chẳng hay có gì phân phó?”
Từ Liệt lạnh nhạt nói: “Quân Bất Lạc đã tới, Ninh Dạ đã đến gặp hắn.”
Văn Nhược nói: “Đây là chuyện tốt.”
“Chuyện tốt à?” Từ Liệt cười tiếng: “Có lẽ thế. Tên Ninh Dạ này tính toán rất hay. Dùng ta để đối phó với Việt Trọng Sơn, dùng Quân Bất Lạc cướp lấy La Hầu. Hắn nghĩ ta không nhìn ra Quân Bất Lạc vốn không định giết La Hầu à, chắc chắn hắn sẽ nghĩ cách mang La Hầu đi.”
Văn Nhược cười nói: “Thằng nhóc Ninh Dạ mà cũng dám giấu giếm lừa gạt vương thượng, đúng là tự rước lấy cái chết. Liệt Không Thiên Yêu xuất hiện ở Liệt châu ta, tưởng chúng ta không nhận được tin gì chắc? Nói lại thì còn phải cám ơn cô nàng Trì Vãn Ngưng kia, nếu không có cô nàng, chắc chúng ta đã chẳng phát hiện nhanh như vậy.”
Từ Liệt xua tay: “Thằng nhóc Ninh Dạ đó chỉ giỏi chơi âm mưu, không đáng lo. Ngược lại bây giờ Quân Bất Lạc và Liệt Không Thiên Yêu quá tham lam, chúng ta phải làm thế nào để lợi dụng cơ hội này.”
"~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 3: Ta là cánh hồng cô độc giữa thiên địa