Chương 635: Giết chết 2
"Văn Nhược ngừng một chút rồi nói: “Hay là vương thượng dùng hai tên đó làm mồi nhử?”
Từ Liệt cười ha hả: “Quả nhiên ngươi cũng nghĩ như ta.”
Nói xong hắn đã đứng dậy, thong thả bước vài bước trong thư phòng: “Ninh Dạ dùng La Hầu làm mồi nhử dụ ta ra tay, chế tạo cơ hội cho Quân Bất Lạc. Ta dứt khoát làm theo cách ngược lại, dùng Quân Bất Lạc, Liệt Không Thiên Yêu làm mồi nhử, thu hút bọn Việt Trọng Sơn vào một chỗ, sau đó cho Chiến Vương phủ của hắn một bài học.
Chẳng ai ngờ rằng Từ Liệt lại bỏ qua ý đồ với La Hầu, mở một lối riêng.
Trong thiên hạ quá nhiều bảo bối, tội gì phải chấp nhất vào một La Hầu?
Quan trọng nhất là Từ Liệt không thích bị người khác điều khiển.
Người của Liệt châu xưa nay tính cách dữ dằn, không thích âm mưu quỷ kế, càng không thích bị người khác bố trí.
Kế hoạch của Ninh Dạ có tốt đến đâu đi chẳng nữa, nhưng ngươi là ai mà dám bố trí ta? Dám đưa ta ra làm con dê thế tội cho ngươi, sau đó các ngươi kiếm lợi?
Nghĩ hay nhỉ?
Cho dù Ninh Dạ nói trên trời dưới bể gì đi nữa, cũng không thể coi nhẹ Từ Liệt được.
Đó là lý do từ đầu Từ Liệt đã không định làm theo, có Liệt Không Thiên Yêu hay không thì hắn cũng làm như vậy, chẳng qua Liệt Không Thiên Yêu xuất hiện khiến hắn củng cố quyết tâm, càng hung ác hơn.
Hắn vẫn sẽ ra tay, nhưng thứ hắn muốn thì tự hắn sẽ cầm, không cần mượn tay người khác!
Đây mới là Trấn Bắc Vương - Từ Liệt!
Văn Nhược vui mừng: “Kế này của vương thượng rất hay, vừa vặn trên tay chúng ta còn có người, người này vẫn luôn bí mật liên hệ với Tần Thì Nguyệt, chẳng qua chúng ta giả vờ không biết, bây giờ là lúc phát huy tác dụng.”
“Tần Thì Nguyệt!” Nghe tới cái tên này, Từ Liệt lại nổi nóng.
Nếu không có ả tiện nhân kia, làm sao mình lại mất đi La Hầu?
Còn kế hoạch bây giờ vừa vặn đẩy Tần Thì Nguyệt vào lò lửa.
“Sau này còn có thể đẩy mọi chuyện lên đầu Ninh Dạ.” Văn Nhược nói tiếp.
“Đẩy lên đầu Ninh Dạ?” Từ Liệt ngẩn người: “Ý tưởng hay đấy. Nhưng vấn đề là bây giờ Ninh Dạ mới chỉ là Vạn Pháp, với thực lực của hắn, cho dù Việt Trọng Sơn và tam đại chiến tướng dưới tay hắn đều không có mặt trong Chiến Vương phủ thì Ninh Dạ cũng không thể làm rung chuyển nơi đó. E là không thể lôi hắn ra gánh tội.”
Chuyện tập kích Chiến Vương phủ chắc chắn sẽ là Từ Liệt ra tay, Ninh Dạ gánh tội. Vấn đề là thực lực của Ninh Dạ ‘quá yếu’ không gánh nổi cái tội này, khiến cho Từ Liệt do dự không biết nên xử lý ra sao.
“Không có thực lực thì có thể bố trí thực lực.” Văn Nhược giải đáp.
“Ồ?” Từ Liệt cũng thấy hào hứng: “Ngươi định bố trí ra sao?”
Cho dù Việt Trọng Sơn và tam tướng không có mặt, muốn công phá Chiến Vương phủ ít nhất cũng phải có thực lực từ Vô Cấu trở lên, đây mới chỉ là ngoài sáng, trong tối thì càng không thể nói được. Đương nhiên mặt tối tự có Trấn Bắc Vương giải quyết, vấn đề là mặt ngoài cũng khó mà xử lý.
Cho nên Từ Liệt nói: “Ngươi không thể bảo ta giúp hắn thăng cấp lên Vô Cấu được? Ta đâu có bản lĩnh lớn như vậy?”
Văn Nhược giải thích: “Thật ra trong tay Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng có hai đại thần khí, phát huy như thường thôi cũng có thực lực cấp bậc Vô Cấu rồi, nhưng tu vi còn yếu, chưa thật sự thể hiện uy lực của chúng. Nhưng rất tình cờ, vương thượng có một thứ có thể giúp bọn chúng tạm thời đột phá...”
Ánh mắt Từ Liệt híp lại: “Ý ngươi là... Chiến Đạo thư?”
“Đúng vậy!” Văn Nhược trả lời.
Từ Liệt suy nghĩ cẩn thận rồi lạnh lùng cười nói: “Không tệ, đúng là cách hay. Có Chiến Đạo thư, Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng có thể phát huy toàn bộ lực lượng của thần vật, còn một khi bọn chúng vận dụng quá mức, chết trong Chiến Vương phủ. Khà khà, đó không phải trách nhiệm của Từ Liệt ta.”
Văn Nhược tiếp lời: “Nguyên Cực Thần Quang và Phong Vũ Tiêu Tương kiếm cũng thuận lý thành chương rơi vào tay ngài.”
Từ Liệt ngửa mặt lên trời cười ha hả: “Đúng vậy!”
Từ Liệt không có nhu cầu gì đối với hai món thần khí gì, nhưng đem đi đổi tài nguyên cũng tốt.
————————————————
Hiện giờ.
Trung Ương vương phủ.
Trên bầu trời xuất hiện vài bóng người, chính là Từ Liệt, Ninh Dạ, Trì Vãn Ngưng, còn một người chính là Phong Ma Chiến Tướng - Đồ Thiên Quân.
Đứng trên cao nhìn xuống Chiến Vương phủ ở phía xa, sắc mặt Đồ Thiên Quân dữ tợn: “Có thể động thủ rồi.”
Nói xong tháo thanh chiến phủ sau lưng, chiến phủ đỏ máu vạch ra quầng sáng như muốn xé tan bầu trời, chém thẳng xuống dưới.
Xoạt!
Ánh sáng khai thiên xé tan trời mây, dùng uy thế không gì địch nổi giáng xuống. Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy nó không giống ánh búa cũng chẳng giống kiếm quang, thậm chí uy thế của không phải Khai Thiên Phủ thành danh của Đồ Thiên Quân, mà mang theo rất nhiều đặc tính hệ thủy.
Có lẽ do nguyên nhân này nên thật ra uy lực của nhát búa không lớn như trong tưởng tượng.
"~~THIÊN CƠ ĐIỆN~~
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 3: Ta là cánh hồng cô độc giữa thiên địa