Chương 236. Đế Thích Thiên
"Kiếm thức thứ 23, Diệt Thiên Tuyệt Địa, hiện tại Vô Danh không phải là đối thủ của ngươi."
Đế Thích Thiên nói thẳng kiếm thức thứ 23 của Kiếm Thánh Độc Cô có thể đánh bại Vô Danh.
Bởi vì... một kiếm này quá mức khủng bố, diệt tuyệt toàn bộ.
Theo kiến thức và ánh mắt của Đế Thích Thiên là đã có thể thấy được, kiếm thức thứ 23 vừa ra, không chỉ địch nhân chết, mà ngay cả người thi triển kiếm pháp này cũng vong.
Kiếm thức này quá kinh khủng, uy lực tuyệt luân.
Ít nhất không phải là thứ mà Kiếm Thánh có thể nắm giữ lúc này.
Bởi vì... kiếm thức này, đã chạm đến Hư cảnh.
Và còn là hủy diệt chi đạo có tính sát phạt cao nhất.
Coi như Độc Cô Kiếm vừa bước vào Võ Thánh cảnh mà đã muốn thi triển nó, thì cái giá phải trả chính là hắn sẽ bị hủy diệt theo.
"Kiếm Thánh Độc Cô, xem ra trước kia là ta xem thường ngươi."
Dưới lớp mặt nạ băng, trong mắt Đế Thích Thiên xuất hiện thần sắc đố kị nồng đậm.
Tư chất võ đạo của hắn rất kém cỏi.
Có thể có được thành tựu bây giờ, hoàn toàn là dựa vào sự rèn giũa trong mấy ngàn năm qua.
Về phần Độc Cô Kiếm, còn là Võ Thánh đã chạm tới “đạo”.
Từ cổ chí kim, nhân kiệt như vậy hắn chỉ thấy qua mấy người.
Hư cảnh mới là khởi đầu của đạo.
Nhưng Độc Cô Kiếm chỉ mới Võ Thánh mà đã bắt đầu nhập đạo, từ đó có thể tưởng tượng được thiên phú bá đạo tới cỡ nào.
Nếu Đế Thích Thiên hắn có thiên phú như thế, thì đã phá toái hư không từ lâu rồi.
"Bớt nói nhảm, nói ra mục đích của ngươi!"
Độc Cô Kiếm trầm giọng nói, cả người căng thẳng, như lâm đại địch.
Hắn hiển nhiên cũng biết kiếm thức thứ 23 vừa ra, mình cũng sẽ chết.
Bằng không dựa theo tính cách của hắn, đã sớm chỉa kiếm về phía Đế Thích Thiên rồi.
"Vô Song Âm Dương Kiếm cho ta, sau này Vô Song Thành vẫn là của Độc Cô gia."
"Quả nhiên là vì Vô Song Âm Dương Kiếm mà đến!"
Cách đó không xa, trái tim của Độc Cô Nhất Phương chợt co rụt lại, hắn hiển nhiên đã đoán được mục đích của Đế Thích Thiên.
Đế Thích Thiên từ cực hàn chi địa, băng qua vạn dặm sông băng tới đây, hiển nhiên không phải là vì ngồi xem Kiếm Thánh Độc Cô lĩnh ngộ kiếm thức thứ 23.
Võ Kỹ Thiên Bảng của Thiên Cơ Lâu vừa ra.
Hắn lập tức ý thức được dựa vào Vô Song Âm Dương Kiếm kích phát kiếm pháp Khuynh Thành Chi Luyến, đó là thứ duy nhất trong thiên hạ có thể uy hiếp được hắn.
Lấy tính cách của hắn, làm sao có thể để cho thứ có thể uy hiếp được mình lưu lạc ở bên ngoài.
Hơn nữa đối với Vô Song Âm Dương Kiếm cùng với kiếm pháp Khuynh Thành Chi Luyến, hắn cũng vô cùng hiếu kỳ.
Không nghĩ rằng, vẫn là tới chậm một bước.
Chờ hắn chạy tới đây rồi, Độc Cô Kiếm đã thôi diễn ra kiếm thức thứ 23 bằng vào thiên phú kiếm đạo cường hãn.
Nhận thấy được mùi nguy cơ, Độc Cô Nhất Phương đã sớm nhét Vô Song Âm Dương Kiếm vào tay Độc Cô Kiếm.
"Kiếm còn người còn, kiếm mất người mất."
"Độc Cô nhất mạch, chưa bao giờ bị người khác uy hiếp."
"Muốn Vô Song Âm Dương Kiếm, thì phải bước qua xác ta trước đã."
Tuy Độc Cô Kiếm kiêng kỵ Đế Thích Thiên.
Nhưng không có nghĩa là hắn sẽ thỏa hiệp.
Kiếm đạo của hắn, cho tới bây giờ sẽ không có hai chữ “sợ hãi”.
Kiếm thức thứ 23, đại biểu cho kiếm đạo của hắn.
Diệt địch!
Cũng diệt mình!
Đế Thích Thiên nghe vậy, ánh mắt hơi ngưng trọng, sát khí đầy trời.
"Ngươi không sợ ta giết chết toàn bộ Độc Cô nhất mạch của ngươi sao!"
Giọng nói của hắn, bỗng trở nên băng lãnh như vạn dặm sông băng.
Cùng lúc đó, khí thế kinh khủng từ trên người hắn xao động và càn quét.
Nhất thời, phong vân biến sắc.
Hắn lơ lửng trên không, mặt đất đều nứt toạc ra.
"Lão quái vật này, chí ít đã viễn siêu Võ Thánh!"
Trong lòng Độc Cô Kiếm vô cùng chấn động.
Dưới cơn nóng giận, có thể dẫn phát khí trời dị tượng biến đổi, chắc chắn là nguyên thần đã câu thông với thiên địa, mà có thể điều động lực lượng thiên địa thì chỉ có cao thủ Hư cảnh mới làm được.
"Đại ca!"
"Đừng đưa Vô Song Âm Dương Kiếm cho hắn!"
"Độc Cô nhất mạch, không có một ai là thỏ đế cả."
Xa xa, Độc Cô Nhất Phương hô to.
Sợ rằng đại ca mình vì lo lắng cho người nhà Độc Cô, mà đồng ý thỏa hiệp với Đế Thích Thiên.
Độc Cô gia!
Dẫu có chết cũng không hàng!
Lời này vừa nói ra, Đế Thích Thiên chợt quay đầu, nhìn về phía Độc Cô Nhất Phương ở cách đó không xa.
Sau một khắc, trong mắt của hắn bắn ra hai tia sáng, trực tiếp đánh bay Độc Cô Nhất Phương.
Kinh Mục Kiếp của Thánh Tâm Tứ Kiếp!
Đại Tông Sư Độc Cô Nhất Phương, căn bản không kịp phản ứng gì, liền thổ huyết bay ngược.
Thậm chí là Kiếm Thánh Độc Cô, cũng chỉ căng thẳng trong lòng, nhìn Độc Cô Nhất Phương bay ra ngoài.
Oanh!
Độc Cô Kiếm lập tức bạo phát, một đạo hư ảnh kiếm khí khổng lồ lao ra từ trong mi tâm hắn, xông thẳng lên trời.
Khí tức kinh khủng và hủy diệt cấp tốc tràn ngập, nhấc lên cuồng phong đáng sợ.
Đưa tay chộp một cái, Vô Song Âm Dương Kiếm xuất hiện ở trong tay Kiếm Thánh Độc Cô, phát sinh chấn động mãnh liệt.
Lập tức, một mảng tóc trắng xuất hiện trên đầu Độc Cô Kiếm, mái tóc mới vừa biến thành màu đen nhờ đột phá Võ Thánh, bây giờ đang dần dà phai màu, đây chính là sự đáng sợ của kiếm thức thứ 23.
Diệt Thiên Tuyệt Địa, hủy diệt toàn bộ sinh cơ.
Kiếm chiêu chưa ra, sinh cơ của Độc Cô Kiếm đã từ từ tiêu tán.