Thiên Cơ Lâu: Sáng Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 237. Không biết ứng đối ra sao

Chương 237. Không biết ứng đối ra sao



"Mặc dù ta không giết được ngươi, nhưng ta cam đoan, Vô Song Âm Dương Kiếm nhất định sẽ khiến cho ngươi trả cái giá rất đắt.”

Độc Cô Kiếm vẫn chưa xuất thủ.
Bởi vì hắn nhận thấy rằng Đế Thích Thiên không có ra tay hạ sát Độc Cô Nhất Phương.

Đương nhiên, kiếm thức thứ 23 đang vận sức chờ phát động, uy hiếp Đế Thích Thiên.
Đế Thích Thiên không tự chủ được lui về sau vài bước, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Vô Song Âm Dương Kiếm trong tay Độc Cô Kiếm.

Hắn kiêng kỵ Vô Song Âm Dương Kiếm.
Tuy lâu chủ Thiên Cơ Lâu đã nói cần cặp tình nhân yêu nhau say đắm mới có thể phát huy ra uy lực của Vô Song Âm Dương Kiếm.
Nhưng Vô Song Âm Dương Kiếm chính là đồ vật mà lão tổ Độc Cô Cầu Bại của Độc Cô gia để lại sau khi phá toái hư không, ai cũng không biết liệu Độc Cô gia có những cách nào khác để kích hoạt uy lực của Vô Song Âm Dương Kiếm hay không.
Và nếu mà cộng thêm kiếm thức thứ 23.

Mặc dù sẽ giết luôn cả người thi triển nó.
Nhưng đúng như lời Độc Cô Kiếm nói, nhất định sẽ mang đến trọng thương cực thảm cho hắn.

Không thể lãng phí Phượng Huyết!
Đế Thích Thiên rất sợ chết.
Trăm năm trước, sau khi bị Võ Vô Địch trọng thương, tốc độ già yếu của hắn càng lúc càng nhanh.
Nếu như lại bị Diệt Thiên Tuyệt Địa trọng thương, sẽ phải lãng phí thêm Phượng Huyết, hậu quả khó có thể tưởng tượng.

Nếu chỉ vì thế mà ảnh hưởng đến kế hoạch Đồ Long, vậy thì thật sự là lợi bất cập hại.
"Ngươi đáp ứng bổn tọa một điều kiện thì ta có thể không cần Vô Song Âm Dương Kiếm."
Không thể không nói, Đế Thích Thiên rất nhẫn nhịn, và nhịn rất giỏi.
Vậy mà thực sự bị Độc Cô Kiếm dọa sợ.

Đương nhiên, đây là do có liên quan đến thực lực của Độc Cô Kiếm.
Ở trong kế hoạch của hắn, Độc Cô Kiếm không được xếp vào ứng cử viên trong kế hoạch Đồ Long.
Thế nhưng lúc này, thực lực của Độc Cô Kiếm, khiến cho hắn nảy sinh ý nghĩ lợi dụng.

So với kế hoạch Đồ Long, cái gì cũng không trọng yếu bằng nó.
Kế hoạch ban đầu là bồi dưỡng hai người Phong Vân, lúc này tại vì sự xuất hiện của Thiên Cơ Lâu mà bọn hắn đã chạy tới Thiên Cơ Lâu, phát sinh biến số.

Mà Độc Cô Kiếm ở trước mặt, lại là một trong những ứng cử viên dự bị tốt nhất.
"Không đời nào!"
Độc Cô Kiếm há có thể bị người khác uy hiếp.
Đế Thích Thiên nói: "Đừng vội cự tuyệt, đến lúc đó bổn tọa sẽ tới tìm ngươi, tin rằng ngươi sẽ đáp ứng."
"Bổn tọa chỉ nhờ ngươi giúp ta làm một việc, giết một tên súc sinh."
Độc Cô Kiếm sửng sốt, trầm mặc không nói.
Hắn thực sự không muốn đồng quy vu tận với Đế Thích Thiên.
Bởi vì kiếm thức thứ 23, còn chưa có thật sự hoàn thiện.
Muốn giết, còn phải chờ bản thân có thực lực đủ để giết chết Đế Thích Thiên trước rồi hẵng tính tiếp.
"Chờ đấy, bổn tọa sẽ tới tìm ngươi sau!"
Hư không phảng phất như nứt ra, thân ảnh của Đế Thích Thiên lóe lên, trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.

Mọi thứ!
Đã lắng xuống.
Khí tức hủy diệt trên người Độc Cô Kiếm, cũng đang nhanh chóng biến mất.
Cách đó không xa, Độc Cô Nhất Phương nhanh chân chạy tới, đỡ Độc Cô Kiếm đã bị ướt nhẹp bởi mồ hôi lạnh.
"Còn may đại ca ngươi dọa lui được lão quái vật đó."
Độc Cô Nhất Phương nghĩ mà sợ.
Thân là thành chủ của Vô Song Thành, sao mà hắn không biết được ban nãy là Độc Cô Kiếm đang cố hù dọa Đế Thích Thiên.

Vô Song Âm Dương Kiếm vừa nãy, cũng chỉ được dùng để hù dọa Đế Thích Thiên mà thôi.
Bọn họ căn bản không có cách nào kích hoạt nó.
Nếu như biết, thì Vô Song Âm Dương Kiếm đã không bị vứt ở một góc xó nào đó, và chờ lâu chủ Thiên Cơ Lâu tiết lộ thông tin về nó.
"Cái gì, có một người tên là Tiếu Tam Tiếu phục dụng máu Long Quy, còn sống lâu hơn cả ta, tu vi đã đạt đến…"
Hư cảnh.
Ngay khi Đế Thích Thiên chạy về Thiên Môn và nghe được tin tức này, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, phía sau lưng đều bị thấm ướt bởi mồ hôi lạnh.
"Ta vậy mà không phải là Trường Sinh giả duy nhất trên thế gian!"
Đế Thích Thiên ầm ầm chấn động.
Từ trước đến giờ hắn đều nghĩ rằng mình là Thần Linh duy nhất trên thế gian này, nên mới đặt tên là Đế Thích Thiên.
"Lão gia hỏa này còn ẩn giấu sâu hơn cả ta, đến tột cùng là có mục đích gì?"
Trong nháy mắt, Đế Thích Thiên cảm thấy có chút may mắn vì lúc trước không có bức bách Độc Cô Kiếm.
Bằng không thì nói không chừng vị Tiếu Tam Tiếu kia, cũng đang đứng ở một bên chờ hắn và Độc Cô Kiếm đánh nhau.
"Chắc hẳn hắn sẽ không chờ sau khi ta đồ long xong liền xuất thủ cướp đoạt."
Trong lòng Đế Thích Thiên tuôn ra vô số ý niệm, phỏng đoán mục đích mà Tiếu Tam Tiếu ẩn giấu sâu như vậy rốt cuộc là gì.
Hơn nữa càng khiến hắn tê dại da đầu đó là, hắn hoàn toàn không biết tu vi của Tiếu Tam Tiếu đã đạt tới bước nào rồi.

Hư cảnh, cũng có mạnh yếu.
Cao thủ Hư cảnh cường đại, nếu mà đã sắp tiếp cận Động Hư cảnh, thì một kích oanh sát một vị Hư cảnh bình thường là chuyện dễ như cơm bữa.
"Đáng chết!"
Đế Thích Thiên trực tiếp thở hổn hển, lập tức mất đi chính kiến.
Đối mặt với Tiếu Tam Tiếu còn sống lâu và ẩn giấu sâu hơn cả hắn, hắn nhất thời không biết nên ứng đối ra sao...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất