Chương 12: Quả nhiên có chuyện
“Đi, ra ngoài……” Vương Kinh Trập kéo một phát Vương Cư Cao liền ném hắn ra khỏi toa xe, hai người mới ra tới phía sau, tấm chắn cửa liền đóng lại. Ngay sau đó trên cửa sổ xe liền truyền đến “ầm” một tiếng. Vương Cư Cao hoảng sợ phát hiện, người phụ nữ mặc trang phục màu đỏ kia, cả người đều dính vào trên thủy tinh, máu tươi theo cửa sổ chảy xuống, khuôn mặt dữ tợn nhìn cực kỳ đáng sợ, trên mặt bê bết toàn là vết máu tươi, tròng mắt và lưỡi giống như một đống thịt nhão bị ép lại với nhau.
“Ba” Vương Kinh Trập từ trên người móc ra một tờ giấy vàng gấp gọn, cong ngón tay búng ra liền dán ở pha lê cửa sổ, ngón trỏ nhanh chóng vẽ lên lá bùa mấy chữ phù tiếp đó trong miệng lẩm bẩm một tiếng: “Phong!” Đạo gia phong hồn ấn nhớ, có thể nhốt đối phương cứng cứng trong khoang xe này không ra được, thuận tiện ngày mai Vương Kinh Trập có thể quay lại dễ dàng tìm được nàng ta, tránh cho hai ngày nữa nữ quỷ này chạy mất liền phiền toái.
“Nàng ta, nàng ta không ra được sao?”
“Tạm thời không ra được, chúng ta đi thôi”
“Thế là xong việc rồi à, đêm nay nàng ta có quấn lấy tôi nữa không?” Vương Cư Cao chỉ vào hốc mắt đen ngòm nói: “Tôi đã mấy ngày không ngủ được rồi, tôi sợ lắm, ngủ một giấc là nàng ta lại chui vào mơ tìm tôi, tôi sắp bị nàng ta tra tấn chết rồi”
“Chưa xong việc đâu, nhưng đêm nay nàng ta bị tôi nhốt ở đây, tạm thời sẽ không tìm cậu, cậu cứ về ngủ một giấc cho ngon, sáng sớm mai đến đây chờ tôi, tôi sẽ nghĩ cách xử lý sạch sẽ nàng ta”
Vương Cư Cao chỉ vào giờ trên điện thoại di động, nói: “Còn sáng sớm mai? Còn mấy tiếng nữa là sáng rồi, hay là chúng ta đừng lằng nhằng nữa, tìm đại một chỗ ngủ một lát đi”
Hai người lén lút đi ra khỏi nhà ga, giờ này trên đường cơ bản đã không còn ai, chỉ có vài cửa hàng tiện lợi 24h còn sáng đèn, ánh đèn đường mờ ảo hắt xuống tạo nên vẻ vắng lặng lạ thường, một cơn gió nhẹ thoảng qua, Vương Cư Cao lại không nhịn được run rẩy, nghi thần nghi quỷ nhìn ngó xung quanh, rụt bả vai lại.
Người ta có tâm lý ám ảnh thì rất dễ dàng hình thành phản xạ có điều kiện, ví dụ như Vương Cư Cao, rõ ràng gió vừa thổi qua là gió nóng, hắn lại cảm thấy đó là một luồng âm phong, giống hệt cảm giác lúc nãy trong khoang tàu điện ngầm, thổi cho hắn lạnh sống lưng.
“Tôi cuối cùng cũng hiểu, tôi mệt mỏi đến mức có thể ngủ được rồi……” Vương Cư Cao lầm bầm.
“Cậu không ngủ, tôi cũng mệt muốn ngủ đây này!” Vương Kinh Trập cau mày suy nghĩ một lúc, nói: “Cậu không ngủ cũng được, vậy giao cho cậu một việc làm đi, đi điều tra xem cái nhà ga này có xảy ra vụ án mạng nào không, mưu sát ngoài ý muốn gì đó cũng tính, người chết là phụ nữ càng tốt”
Vương Cư Cao bỗng nhiên tỉnh ngộ: “Ý cậu là, người chết có thể chính là người phụ nữ vừa nãy?”
“Tám chín phần mười là vậy!” Bất kể là chỗ nào bị ma quỷ quấy phá, đều có một điểm chung, chính là những thứ này cơ bản đều bị giới hạn trong phạm vi nơi chúng chết, không dễ dàng rời đi, cho nên Vương Kinh Trập liền đoán chừng con ma quỷ này tám chín phần mười là chết ở đây, hơn nữa rất có thể là chết ngay trong nhà ga, cho nên oan hồn của nàng ta mới không ngừng quanh quẩn ở đây.
Hai người sau đó liền tìm một khách sạn bình dân gần đó, mở một phòng tiêu chuẩn, Vương Kinh Trập sau khi tắm rửa xong liền nằm vật ra giường ngủ mất, Vương Cư Cao thì nằm trên giường, hai mắt đỏ ngầu căng thẳng mở điện thoại Baidu tìm kiếm tất cả những trang web có liên quan đến tai nạn chết người tại nhà ga, nhấp vào tìm kiếm, phía dưới lập tức hiện ra mấy tin tức.
“Cổng nam khoa bệnh viện Tuyên Đức, chữa trị không mang thai được, bất lực…”
“Khỏi đau ròng rã, mời đến bệnh viện Mã Lệ…”
“Mẹ nó, đây toàn là thứ gì vậy!”, Vương Cường càu nhàu, mắt đảo xuống dưới, nhìn thấy một mẩu tin: “Ngày 17 tháng 6 năm 2015, một người phụ nữ khi đang đi tàu điện ngầm, đã vượt qua rào chắn, gieo mình xuống đường ray. Đúng lúc đó có một chuyến tàu đang tiến vào ga, người phụ nữ bị cán qua đời…”
Ga tàu điện ngầm Tuyên Đức không phải kiểu kín hoàn toàn, chỉ có một hàng rào chắn cao hơn 1 mét. Theo như mẩu tin, vào thời điểm đó một chuyến tàu đang chuẩn bị tiến vào ga, một người phụ nữ mặc áo đỏ bất ngờ lao qua rào chắn, nhảy xuống đường ray ngay trước đầu tàu. Dưới mẩu tin còn có vài bức ảnh che mờ, nhưng vẫn có thể thấy được tình huống lúc đó rất thảm khốc. Đầu tàu cán qua phần đầu thi thể, máu me be bết, bánh xe mắc kẹt. Tin tức sau đó cho biết, qua điều tra đây là một vụ tự tử. Người phụ nữ này trước đó đã đi đi lại lại rất lâu trên sân ga, có vài chuyến tàu đi qua nhưng cô ta đều không lên, cho đến khi chuyến tàu này đến, dường như cô ta đã quyết tâm, xoay người gieo mình xuống.
Vương Cường xem mà mồ hôi lạnh túa ra, nuốt nước bọt liên tục. Hình ảnh thi thể tuy chỉ lướt qua nhưng anh có thể khẳng định đó chính là con ma nữ đeo bám anh suốt mấy hôm nay, hình dáng, chiều cao, tóc tai y hệt.
Lật xem mấy mẩu tin khác, toàn là những câu chuyện chưa rõ thật giả về thân phận của người phụ nữ. Có người nói cô ta là người tỉnh lẻ lên thành phố làm ăn, cuộc sống khó khăn, phải dựa vào việc phát tờ rơi kiếm sống qua ngày. Về sau, lại có người đồn cô ta đưa hết tiền cho bạn trai rồi bị hắn ta lừa gạt, trắng tay, tuyệt vọng nên mới tìm đến cái chết. Nói chung là cuộc sống rất bi đát, bế tắc.
Vương Cường vừa sợ hãi, trong lòng lại dâng lên nỗi thương cảm. Nếu những gì trong bài báo là thật, vậy người phụ nữ ấy tự tử là do bị dồn vào đường cùng, không còn chút dũng khí nào để mà sống tiếp. Thật đáng thương!
Xem xong tin tức, Vương Cường thở dài rồi quay sang nhìn Vương Kinh Trập đang ngủ say sưa trên giường. Nếu không phải lúc ở trong xe, vào thời khắc cuối cùng Vương Kinh Trập kéo anh ra ngoài, thì có lẽ cả hai đã mất mạng. Nghĩ đến đây, Vương Cường lại muốn in dấu giày vào mặt gã kia.
“Tên này gan to thật đấy…”
Vương Cường xem xong tin tức một lúc thì ngủ thiếp đi. Đêm nay, anh ngủ rất ngon, có lẽ là do có Vương Kinh Trập nằm cạnh, khiến anh an tâm. Cả đêm không mộng mị, đắm chìm trong giấc ngủ, gột rửa hết mệt mỏi mấy ngày qua. Cuối cùng, anh bị Vương Kinh Trập lay tỉnh.
“Dậy đi!”, Vương Kinh Trập lay anh mấy cái liền, Vương Cường mới dụi mắt ngồi dậy.
“Hôm qua kêu cậu điều tra thế nào rồi?”, Vương Kinh Trập vừa thay quần áo vừa hỏi.