Thôi Diễn Thiên Cơ: Bắt Đầu Tuyên Bố Thiên Kiêu Bảng

Chương 39: Chú định nhân duyên

Chương 39: Chú định nhân duyên
Đón lấy, Trì Thanh Điệp từ trong ngực móc ra một cái màu xanh lá vòng tay, hai tay cầm chắc đưa tới Tạ Thần trước mặt, xấu hổ nói ra: "Tiền bối, ta muốn biết rõ người trong tương lai của ta tên gọi là gì."
Tạ Thần nhìn một chút chiếc vòng tay này, vẻ ngoài như chiếc vòng tay hắn từng thấy trên Lam Tinh, bất quá chiếc vòng tay này càng thêm tinh khiết, hơn nữa hắn có thể cảm nhận được bên trong ẩn chứa đại lượng linh khí, xem xét chính là vật tốt.
Tạ Thần hướng hệ thống dò hỏi: "Hệ thống, vật này có đủ để xem như đại giới suy tính không?"
"Tình bạn nhắc nhở, hệ thống không đề nghị túc chủ thực hiện giao dịch này."
"Ồ? Vì sao vậy?"
Nghe được câu trả lời của hệ thống, Tạ Thần trong lòng chấn động, đây là lần đầu tiên hắn thấy hệ thống không muốn mình thực hiện giao dịch này, không giống với phong cách của hệ thống, chẳng lẽ trong này còn có ẩn tình gì?
Hệ thống giải thích nói: "Mệnh mỗi người đều là chú định, cơ bản không thể cải biến, nhưng vận mệnh trong đó lại có thể thay đổi, đặc biệt là ở khía cạnh nhân duyên."
"Ban đầu hai người sẽ gặp nhau vào một thời gian, một địa điểm nào đó trong tương lai. Nếu một trong hai người sớm biết trước, có thể cố ý thay đổi tình huống này xảy ra. Đến lúc đó, hai người vốn nên gặp nhau lại không gặp, hai người vốn nên ở bên nhau cũng không ở bên nhau. Điều này có thể dẫn đến vi phạm với kết quả mà hệ thống đã đưa ra, cho nên hệ thống mới không ngại túc chủ thực hiện giao dịch này."
Nghe hệ thống giải thích xong, Tạ Thần lập tức hiểu ra: "Ý của hệ thống là, nếu Trì Thanh Điệp sớm biết tên của đối tượng tương lai, nếu nàng không hài lòng, sớm giết đối phương hoặc cố gắng ở bên người khác, như vậy sẽ chứng minh kết quả mà hệ thống đưa ra lúc ấy là sai lầm, phá hỏng uy tín của mình, đúng không?"
"Không sai, chính là điều túc chủ đang nghĩ."
Bất quá, Tạ Thần đột nhiên lại nghĩ tới điều gì, lại nói với hệ thống: "Hệ thống, ngươi nói có khả năng nào, là đối phương sau khi hỏi ta vấn đề này mới dẫn đến việc họ sẽ gặp nhau ở địa điểm đó trong tương lai không? Nếu không nói cho đối phương, có lẽ hai người sẽ vĩnh viễn không gặp nhau?"
Hệ thống: ". . ."
Tạ Thần thấy hệ thống trầm mặc không đáp, trong lòng lập tức vui vẻ: Hắc hắc, ngươi không phải tự xưng biết mọi thứ, làm mọi thứ sao, không ngờ cũng có vấn đề mà ngay cả ngươi hệ thống cũng trả lời không được.
"Tình huống của mỗi người không giống nhau. Dù sao, người phụ nữ trước mắt không phải là tình huống mà túc chủ nói tới. Hơn nữa, cho dù thật sự có tình huống như túc chủ nói, bản hệ thống khẳng định cũng sẽ biết rõ, đến lúc đó đương nhiên sẽ không ngăn cản ngươi."
"Tóm lại, xét tình hình hiện tại, vẫn là khuyên túc chủ không nên thực hiện giao dịch này cho thỏa đáng."
Tạ Thần cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy hệ thống nói cũng có lý: "Được rồi, lần này ta nghe ngươi, không thực hiện giao dịch này."
"Bất quá hệ thống, ngươi có thể vụng trộm nói tên cho ta không, ta cam đoan không nói cho nàng, thuần túy là tò mò người trong tương lai của nàng là dạng nào."
"Túc chủ muốn biết sao? Được thôi, chỉ cần bỏ ra 1000 Thiên Đạo trị thì sẽ nói cho ngươi biết."
Tạ Thần nghe hệ thống muốn mình bỏ ra Thiên Đạo trị, lập tức không vui vẻ: "Không thể nào, ta không nói cho nàng mà ngươi cũng muốn hỏi ta Thiên Đạo trị, đừng quên, ta thế nhưng là đã đáp ứng ngươi không làm cái giao dịch này, tổn thất bao nhiêu, ta còn chưa tìm ngươi bồi đâu."
"Vậy thì 500 Thiên Đạo trị, không thể thấp hơn, bổn hệ thống cũng không phải là nghĩ suy tính thì suy tính."
"Cái này tạm được,"
Trước đó từ Thiên Nhận thu được một vạn Thiên Đạo trị, khấu trừ 500 Thiên Đạo trị hiện tại, Tạ Thần còn thừa lại 43500 Thiên Đạo trị. Ngay sau đó, hệ thống liền nói kết quả cho hắn.
"Móa, tiện nghi cho cái tiểu tử này."
Tạ Thần biết rõ kết quả, trong lòng vừa kinh ngạc lại cảm thấy đương nhiên. Người này dĩ nhiên chính là Đao Thương Hải. Trước đó tại cuộc thi Thiên Kiêu Lôi Đài, hai người đã có chút liếc mắt đưa tình nhìn nhau, quả nhiên vào lúc đó giữa bọn họ Hồng Tuyến đã dần dần đan vào với nhau.
Lúc đầu Tạ Thần còn có một tia may mắn, Trì Thanh Điệp xinh đẹp như vậy, không luận là ai cũng sẽ động lòng, nếu mình có thể đi cùng nàng thì tốt biết bao nhiêu.
Chẳng lẽ bắt hắn cưỡng ép đoạt Trì Thanh Điệp cho Đao Thương Hải làm "sừng", thôi đi, điều này trái với thân phận Thiên Đạo Điện Điện Chủ của hắn. Loại hành vi đáng khinh bỉ này, hắn Tạ Thần cũng làm không được. Đã định mệnh nàng có duyên phận với Đao Thương Hải, như vậy thì chúc phúc bọn họ tương lai có thể hạnh phúc.
Nghĩ đến Trì Thanh Điệp không có duyên phận với mình, Tạ Thần lúc này lại có chút tò mò người trong tương lai của mình sẽ là ai, thế là lại hỏi hệ thống: "Hệ thống, ngươi có thể nói cho ta biết người trong tương lai của ta tên gọi là gì không?"
"Đương nhiên không có vấn đề, túc chủ chỉ cần thanh toán 10 tỷ Thiên Đạo trị là được rồi."
"Coi như ta không có hỏi."
Trì Thanh Điệp thấy Tạ Thần vẫn trầm tư, nhịn không được hỏi: "Tiền bối, ngài thế nào?"
Tạ Thần lấy lại tinh thần: "A, không có gì."
"Vậy, ngài đem chiếc vòng tay này thu hồi đi thôi."
Trì Thanh Điệp nghe Tạ Thần bảo nàng thu hồi vòng tay, lập tức tỏ ra nghi ngờ: "Tiền bối, ngài không hài lòng với chiếc vòng tay này sao?"
"Không không không, chiếc vòng tay này rất tốt."
Đã tốt như vậy, vì sao không nhận, Trì Thanh Điệp càng thêm không hiểu: "Vậy tại sao ngài lại muốn ta thu hồi đi? Hay là ngay cả tiền bối ngài cũng không biết người trong tương lai của ta là ai sao?"
Tạ Thần thấy Trì Thanh Điệp dám nghi ngờ năng lực của mình, điều này không thể chấp nhận được, thế là giải thích với nàng nói: "Làm sao có thể, nhìn khắp vạn vật trên trời dưới đất, cổ kim tương lai, không có chuyện gì mà bản tọa không biết."
"Chỉ là về phương diện nhân duyên, bản tọa không tiện nói thẳng với ngươi. Nếu bây giờ nói cho ngươi biết, có thể sẽ dẫn đến nhân duyên tương lai của ngươi thay đổi. Đến lúc đó ngươi có thể sẽ hối hận vì sao mình lại sớm biết mọi chuyện, cho nên bản tọa mới muốn ngươi thu hồi vòng tay đi."
"Được rồi. . ." Trì Thanh Điệp nghe Tạ Thần nói vậy, trong lòng có một tia thất vọng, nhẹ nhàng thở dài.
Tạ Thần thấy dáng vẻ u sầu của Trì Thanh Điệp cũng rất bất đắc dĩ, thế là an ủi nàng nói: "Mặc dù bản tọa không thể nói thẳng cho ngươi, nhưng có thể cho ngươi một lời nhắc nhở nhỏ."
Trì Thanh Điệp nghe nói còn có lời gợi ý lập tức lại hưng phấn lên, "Tiền bối ngài nói."
Tạ Thần mỉm cười, sau đó ngẩng đầu nhìn bầu trời nói: "Khi ngươi ngước nhìn tinh không, hãy cẩn thận lắng nghe nội tâm của mình."
Trì Thanh Điệp nghe xong không hiểu ra sao, nghi ngờ hỏi: "Tiền bối, đây là ý gì? Ta không hiểu ạ."
Nhưng mà Tạ Thần chỉ cười cười, lắc đầu với nàng. Trì Thanh Điệp thấy vậy cũng không tiếp tục truy vấn nữa.
"Được rồi, đa tạ tiền bối. Mặc dù ngài không nói cho ta đáp án, nhưng cũng ít nhất đã chỉ ra phương hướng cho ta. Chiếc vòng tay này, ngài vẫn cứ thu lại đi, coi như Thanh Điệp hiếu kính ngài." Nói xong, Trì Thanh Điệp lại đưa chiếc vòng tay cho Tạ Thần.
Tạ Thần nghe Trì Thanh Điệp vẫn muốn đưa ngọc bội cho mình, trong lòng có chút bất ngờ. Quả nhiên, mình không nhìn lầm người, là một đứa trẻ hiểu chuyện.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất