Thôi Diễn Thiên Cơ: Bắt Đầu Tuyên Bố Thiên Kiêu Bảng

Chương 07: Người khách quen đầu tiên đến

Chương 07: Người khách quen đầu tiên đến
Thiên Đạo điện bên trong, bất chợt vang lên bản nhạc nền Nguyên Thủy Thiên Tôn, âm thanh tiên nhạc phiêu dật, Tạ Thần ngồi tĩnh tọa trên bồ đoàn trước bàn ngọc, mây mù lượn lờ quanh người. Hắn nhắm mắt lại, vuốt ve bộ râu không có thật của mình, hài lòng tận hưởng. Trong lòng âm thầm suy nghĩ: Ừm ~ quả nhiên, ta liền nói thiếu một chút gì đó, chính là cảm giác này, a ~ thoải mái.
"Hệ thống, triệu hồi bảng điều khiển."
"Đinh, bảng điều khiển triệu hồi thành công."
【 Túc chủ: Tạ Thần
Cảnh giới: Trúc Cơ đại viên mãn
Tư chất: Phàm tư
Thể chất: Thiên Đạo Tiên Thể
Vật phẩm: Thiên Đạo điện Điện chủ pháp bào *1, Thiên Đạo điện Điện chủ pháp quan *1, Thiên Đạo điện Điện chủ pháp hài *1
Công pháp: Thiên Đạo Vọng Khí Thuật
Thuộc thế lực: Thiên Đạo điện
Vị trí hiện tại: Thiên Thần đại lục, Tử Tiêu sơn
Thiên đạo giá trị: 10
Nhiệm vụ: Tuyên bố Đông vực Thiên Kiêu bảng 1/1 (Hoàn thành)
Thành công thôi diễn một lần 0/1 】
"Ta nói hệ thống, cái Tử Tiêu sơn này đã bao lâu rồi, đừng nói là người, ngay cả một bóng ma cũng không có, nhiệm vụ của ta đến bao giờ mới có thể hoàn thành đây, ta không thể tự mình đi ra ngoài tìm khách hàng sao?"
"Túc chủ, ngài thân là Thiên Đạo điện chủ nhân, sao có thể tự mình đi mời khách được chứ, đây không phải là cách làm của bậc tiên nhân. Xin túc chủ đừng lại giữ suy nghĩ này, tránh làm mất mặt hệ thống."
"Vậy nếu cứ mãi không có người đến thì sao, chẳng phải ta cứ mãi không hoàn thành nhiệm vụ, cứ mãi đợi ở đây, ta đều muốn chán chết mất."
"Túc chủ hãy kiên nhẫn một chút, người hữu duyên không lâu nữa sẽ tự khắc tới bên người túc chủ."
"Vậy ngươi nói cho ta một khoảng thời gian đi, khi nào thì mới có người đến a?"
Mà hệ thống bên này vẫn luôn trầm mặc, không muốn phản ứng lại Tạ Thần nữa.
Tạ Thần thấy hệ thống cứ mãi không trả lời, đầy bụng tức giận, thầm nghĩ nếu hệ thống có thể hóa thành hình người xuất hiện trước mặt hắn thì mình không phải hảo hảo giáo huấn hắn một trận rồi sao. Nhưng bản thân lại không làm gì được nó, chán nản, hắn đành ngả đầu nằm ngủ khò khò bắt đầu.
. . . .
Cùng lúc đó, dưới chân Tử Tiêu sơn, Đao Thương Hải đang hướng về phía Thiên Đạo điện mà tiến lên.
"Tiền bối, cái phương hướng kia thật sự có cơ duyên sao?"
"Không sai được, kể từ khi tiến vào cái Tử Tiêu sơn này, ta cũng cảm giác được nơi đó có linh khí nồng đậm nhất cả ngọn núi. Cho dù không phải là cái gì trọng bảo, mà ngươi coi như ở nơi đó tu luyện, cũng có thể đề cao tốc độ tu luyện gấp bội so với bình thường."
"Vậy tiền bối, ngài nói nơi này có manh mối về Dưỡng Hồn hoa không?"
"Ai, Dưỡng Hồn hoa không phải dễ tìm như vậy, xem duyên phận thôi. Tạm thời tìm không thấy cũng không sao, dù sao ta hiện tại ký túc trong thần thức của ngươi, trong vài năm còn chưa chết."
Đao Thương Hải nghe vậy trong lòng dâng lên một trận xót xa, dù sao có được thành tựu ngày hôm nay, toàn bộ đều nhờ vị tiền bối này giúp đỡ. Mấy năm trước, khi đó Đao Thương Hải vẫn chỉ là một phàm nhân không thể tu luyện, hắn từ nhỏ mồ côi cha mẹ, lớn lên bằng cơm trăm nhà. Vì ngoài ý muốn nhặt được một chiếc nhẫn, ban đầu Đao Thương Hải muốn bán chiếc nhẫn này để đổi ít tiền cải thiện cuộc sống. Nhưng hắn không ngờ rằng chiếc nhẫn kia bên trong thế mà lại ký túc linh hồn của một vị đại năng. Sau đó, dưới sự giúp đỡ của vị đại năng này, hắn đã hoàn toàn nghịch tập, không chỉ bước chân vào con đường tu tiên, hơn nữa còn trở thành người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi của toàn bộ Đông vực.
"Yên tâm đi tiền bối, Thương Hải rồi sẽ có một ngày nhất định có thể giúp ngài tìm được Dưỡng Hồn hoa để sửa chữa phục hồi hồn phách."
"Tốt, đừng suy nghĩ nhiều, ngươi có tấm lòng này ta đã rất cao hứng rồi. Tận dụng lúc nơi đó còn chưa có người phát hiện, tranh thủ thời gian chạy tới, miễn cho đêm dài lắm mộng."
"Vâng, tiền bối."
. . . . .
"Túc chủ mau tỉnh lại, có khách hàng tới cửa."
Mà lúc này Tạ Thần vẫn còn đang mơ mộng đẹp, không hề bị tiếng hệ thống trong đầu ảnh hưởng chút nào.
"Túc chủ, mau tỉnh lại!" Âm thanh hệ thống đột ngột lớn hơn mấy phần, Tạ Thần loạng choạng, suýt chút nữa ngã sấp xuống đất.
"Ta nói hệ thống, ngươi lớn tiếng như vậy làm gì, bệnh tim của ta cũng suýt nữa bị ngươi dọa ra rồi."
"Còn không phải túc chủ ngủ say như chết, gọi kiểu gì cũng không tỉnh, nhanh lên, có khách hàng tới cửa."
"Thật sao? Ở đâu, ta xem một chút." Nói rồi, túc chủ nhìn thấy dưới chân Tử Tiêu sơn, Đao Thương Hải đang hướng về phía Thiên Đạo điện mà tới.
"A, đây không phải là tiểu tử đứng đầu bảng Thiên Kiêu kia sao, không ngờ người đầu tiên đi vào Thiên Đạo điện lại là hắn."
Tạ Thần thấy Đao Thương Hải sắp đến Thiên Đạo điện, lập tức tranh thủ thời gian ngồi xuống bồ đoàn trước bàn ngọc, toàn bộ Thiên Đạo điện bên trong vang lên bản nhạc nền, hắn nhắm mắt lại, chờ đợi Đao Thương Hải tiến vào.
Một lát sau, Đao Thương Hải cuối cùng cũng đã đi đến trước cổng chính Thiên Đạo điện.
"Tiền bối, ngài xem nơi đó." Đao Thương Hải dùng tay chỉ tấm biển trên cửa chính, nội tâm kích động nói.
"Nơi này là Thiên Đạo điện?"
Ba chữ Thiên Đạo điện trên tấm biển cửa lớn trông có vẻ phá lệ chói lọi, cũng có thể mơ hồ cảm nhận được tấm biển trên tỏa ra đạo vận của đại đạo.
"Tiền bối, không ngờ chúng ta trời xui đất khiến lại tìm được vị trí Thiên Đạo điện, chúng ta bây giờ có nên đi vào không?"
Kít —— ngay lúc Đao Thương Hải cùng mọi người đang thương lượng có nên đi vào hay không, cánh cửa lớn của Thiên Đạo điện đột nhiên mở ra.
"Đi vào đi, chắc hẳn Thiên Đạo điện đã biết rõ chúng ta ở bên ngoài rồi." Thấy cánh cửa lớn của Thiên Đạo điện mở ra, giọng nói của tiền bối không lâu sau vang lên trong đầu Đao Thương Hải.
Ngay khoảnh khắc Đao Thương Hải bước chân vào Thiên Đạo điện. Bản nhạc nền chuyên dụng của Tạ Thần cũng vang lên bên tai Đao Thương Hải.
"Ân, tiền bối, đây là âm thanh gì vậy?"
"Tê, thật kỳ diệu, âm luật này lại có thể tẩm bổ linh hồn của ta, ta cảm giác được linh hồn vốn dĩ yếu ớt của ta dưới âm luật này đã vững chắc hơn không ít."
"Thật vậy sao tiền bối, quá tốt rồi." Đao Thương Hải nghe tiền bối nói vậy trong lòng cũng rất vui vẻ. Dù sao lần đầu tiên Đao Thương Hải gặp vị tiền bối này, hắn đã thấy trạng thái linh hồn của tiền bối rất suy yếu, chỉ có thể ký túc trong thần thức của Đao Thương Hải để miễn cưỡng duy trì trạng thái linh hồn này.
Tiếp đó, Đao Thương Hải nhìn thấy phía trước đại điện bày một chiếc bàn ngọc, một người trẻ tuổi mặc áo trắng ngồi tĩnh tọa trước bàn ngọc. Nhìn quanh người hắn tỏa ra một vầng sáng mơ hồ, mây mù vờn quanh, kết hợp với âm nhạc đại đạo trong điện. Đao Thương Hải thế mà cảm thấy trong lòng có một loại xúc động không thể kìm nén mà quỳ xuống cúng bái, thầm nghĩ nếu trên đời thật sự có tiên nhân, vậy thì người trước mắt này chắc chắn là họ. Không nghi ngờ gì, đây khẳng định chính là Điện chủ Thiên Đạo điện.
"Tại hạ Đao Thương Hải bái kiến tiền bối, xin hỏi tiền bối thế nhưng là vị Điện chủ Thiên Đạo điện này?" Đao Thương Hải nhìn Tạ Thần đang nhắm mắt tĩnh tọa, kiềm chế xúc động muốn quỳ xuống, chắp tay cung kính nói.
Tạ Thần từ từ mở hai mắt ra, đánh giá Đao Thương Hải trước mặt, tiếp đó Tạ Thần sử dụng Thiên Đạo Vọng Khí Thuật, thông tin cơ bản về Đao Thương Hải hiện ra.
【 Tên: Đao Thương Hải
Cảnh giới: Nguyên Anh nhất trọng
Chủng tộc: Nhân tộc
Thế lực: Tán tu
Mục đích: Nghe nói Tử Tiêu sơn có cơ duyên xuất thế, cho nên đến đây xem xét một phen, hi vọng có thể tìm được Dưỡng Hồn hoa để sửa chữa phục hồi linh hồn. 】
【 Tên: Vô Trần
Cảnh giới: Độ Kiếp cửu trọng (Hiện đã sa sút)
Chủng tộc: Nhân tộc
Thế lực: Thái Thượng trưởng lão Thương Lan Thánh Tông Nguyên Trung Vực
Mục đích: Cảm nhận được Tử Tiêu sơn cơ duyên xuất thế, trợ giúp Đao Thương Hải thu hoạch được cơ duyên của Tử Tiêu sơn. 】
A, thế mà còn có một linh hồn thể trong cơ thể Đao Thương Hải, hơn nữa còn là một nhân vật Độ Kiếp cửu trọng. Có người này tương trợ, trách không được tuổi còn trẻ mà đã chen chân vào vị trí thứ nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Đông vực, nhìn xem tin tức hiển thị trước mặt, Tạ Thần âm thầm nghĩ tới.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất