Chương 40
Sáu Năm
Từng đạo quang hoa nhàn nhạt phát ra bao bọc lấy cơ thể của Hạng Vũ.
“Bồng, bồng…”.
Cực từ ma sát toái tinh không ngừng nổ mạnh. Quang hoa bên ngoài cơ thể Hạng Vũ nhẹ nhàng nghênh đón. Uy lực của cực từ ma sát mãnh liệt như vậy mà cũng không thể làm hộ thân quang hoa của Hạng Vũ suy suyễn chút nào.
Hạng Vũ bất giác cười dài, hướng ánh mắt nhìn xem Lý Dương chống đỡ những đợt công kích của cực từ ma sát như thế nào.
Đang tu luyện Tử Cực Ma Thể Huyền Công, Lý Dương mở mắt ra, thân thể lập tức phảng phất như một cành liễu phiêu phất, né tránh các cực từ ma sát từ xa. Nếu để cho các cực từ ma sát này tiếp cận bạo tạc thì Lý Dương cũng không thể chống lại uy lực mạnh mẽ này.
Nhưng cực từ ma sát tốc độ cũng cực nhanh, đám ma sát toái tinh một ít nhanh chóng tiếp cận Lý Dương bạo phát. Lý Dương miệng niệm chú ngữ, não hải hình thành một hồng hắc viên cầu phong cuồng vận chuyển. Hồng hắc viên cầu này phảng phất như thái dương, phóng xuất ra đạo đạo tử sắc quang mang thẩm thấu vào các nơi trên thân thể.
Mỗi lần thân thể tiếp cận với toái tinh bạo tạc, tử sắc quang hoa lại xuất hiện các triện ấn dung nhập vào cơ nhục.
Đồng thời tâm tạng dựa theo Ma Dương Điển không ngớt phục hồi các đoạn cơ nhục bị tổn thương.
“Cực từ ma sát bạo tạc quả thật uy lực quá mạnh, Tử Cực Ma Thể Huyền Công căn bản ta chỉ mới tu luyện, vẫn còn yếu nhược. Ài, phải sử dụng đao khí hộ thể vậy. ” Lý Dương nhất thời vận dụng đao mang trong nội thể, dũng mãnh bắn ra ngăn cản cực từ ma sát.
Từ lúc này bất giác hắn cảm thấy dễ thở hơn, miễn cưỡng cũng có thể chi trì được.
Cực từ ma sát bạo tạc uy lực không nhỏ thế nhưng năng lượng của nó hình như bị tử sắc quang hoa bắn ra hấp thu thì phải. Lý Dương lúc này mới có thể bình tĩnh quan sát mọi chuyện.
“A, tử sắc quang hoa có thể hấp thu năng lượng do cực từ ma sát bạo tạc phát ra, sau đó tạo thành triện ấn dung nhập vào cơ nhục. Thật là lợi hại, thứ nhất có thể chống đỡ lực công kích của đối thủ, thứ hai có thể làm gia tăng thực lực của bản thân. Tử sắc quang hoa này thực sự là có tác dụng kỳ diệu. ” Lý Dương bây giờ mới cảm nhận được sự lợi hại của Tử Cực Ma Thể Huyền Công.
Bất quá hắn cũng chỉ có thể dựa vào pháp quyết mà tu luyện, còn tại sao Tử Cực Ma Thể Huyền Công lại có diệu dụng như vậy thì hắn cũng vô phương giải thích.
Từ xa quan sát Lý Dương chỉ thấy cực từ ma sát toái tinh một khi tiếp cận Lý Dương lập tức bị đao mang ngăn cản, còn ở xa thì bị tử sắc quang hoa bắn tới thôn phệ. Hạng Vũ bất giác gật đầu mỉm cười.
“Tên tiểu tử Lý Dương này cũng thật là thông minh, đầu tiên dùng tử sắc quang hoa chống đỡ từ xa, cực từ ma sát một khi tiếp cận được thân thể của hắn thì cũng chỉ còn lại 1/10 số lượng ban đầu, có thể dễ dàng dùng đao khí ngăn cản. ”
Tử Cực Ma Thể Huyền Công, Ma Dương Điển lưỡng đại tuyệt học một khi kết hợp tốc độ tu luyện thân thể quả thật kinh hãi, vượt xa tốc độ thối luyện đao mang.
Sự thật thì thối luyện đao mang Lý Dương chỉ có thể dựa vào Thất Diệu Tinh Cực để thối luyện cho nên tốc độ đề thăng của đao mang không nhanh lắm. Ma Dương Điển khi còn ở ngoại giới hấp thu thiên địa linh khí để tu luyện nhục thể tốc độ vốn đã nhanh, tại địa phương này lại hấp thu ma sát khí dày đặc, đương nhiên tốc độ tu luyện nhục thể nhanh hơn nhiều. Vỗn dĩ ma sát khí là chuyên dành cho tu ma giả hấp thụ. Cơ duyên của Lý Dương quả thật là may mắn.
Quan trọng nhất là bây giờ Lý Dương tu luyện đồng thời 2 bí pháp rèn luyện cơ nhục đương nhiên là tốc độ tu luyện thân thể sẽ vượt xa tốc độ tu luyện đao mang.
5 phút sau.
Cực từ ma sát đã hoàn toàn tiêu tán.
Lý Dương từ từ mở mắt ra, năng lượng toàn thân chấn động. Lần này trải qua cực từ ma sát ma luyện, năng lượng thân thể tăng lên không ít.
“Không sai, không sai. Lý Dương, ngươi ở đây tu luyện thật là tốt, ngươi cứ từ từ ở đây an tâm tu luyện, không cần nghĩ ngợi nhiều. ” Hạng Vũ vui mừng nói.
Lý Dương khẽ gật đầu, lập tức lăng không tĩnh tọa hấp thu ma sát khí, tiếp tục tu luyện.
……
Lại thêm một lần cực từ ma sát nữa trôi qua.
“Hừ, ta lại tiến bộ thêm một chút nữa. ” Lý Dương nhìn các vết thương trên thân thể do cực từ ma sát gây ra, miệng lầm bầm nói.
Lý Dương càng tiếp cận với Hắc đàm thì cực từ ma sát xảy ra uy lực càng hung hãn. Hắn cố gắng, càng ngày càng rút ngắn khoảng cách với Hắc đàm.
“Khoảng cách lúc này tới Hắc đàm chỉ còn hơn 10 thước, tiếp tục cố gắng vậy. ”.
Trên thân thượng Lý Dương đột nhiên phát ra đạo đạo tử sắc quang hoa tỏa ra xung quanh phảng phất như tia lửa điện. Ánh mắt lúc này của Lý Dương thật là kiên định.
Xuân qua. . thu lại tới. Một năm nữa đã trôi qua.
Đang tu luyện, bỗng nhiên Lý Dương mở mắt ra, mục quang như hình thành thực thể quang hoa. Thân hình từ từ hạ xuống mặt đất.
“Oanh ~~~”.
Mặt đất lập tức như bị chấn động. Lý Dương khẽ hét lên một tiếng, chân phải quét ra, tạo thành liên hoàn tàn ảnh, không gian bị chấn động sinh ra những âm thanh oanh oanh long long.
Lý Dương thu chân lại, vẻ mặt xuất hiện một nụ cười rạng rỡ, hắn phát hiện ra thân trên đang ở trần của hắn ẩn ước một tầng tử sắc quang tuyến. Trong não hải, hồng hắc viên cầu cũng biến chuyển, trở thành hồng sắc tinh cầu, long lanh trong suốt.
“Oanh ~~~”.
Cực từ ma sát lại bạo phát.
Vô số toái tinh phảng phất như tử đạn bắn về phía Lý Dương.
Lý Dương, thân thể bất động, miệng khẽ mỉm cười.
“Bồng, bồng…”.
Cực âm gặp cực dương, toái tinh bạo phát bên ngoài thân thể của Lý Dương. Thân thể của hắn như có một lớp quang hoa nhàn nhạt phảng phất như lưu quang bảo hộ, dưới uy lực của cực từ ma sát cũng không hề rung động chút nào.
Lý Dương bây giờ đã không còn e ngại cực từ ma sát nữa. Trải qua lần tu luyện này, năng lượng thân thể hắn đã đột phá 1 triệu tinh năng lượng. Trở thành thất cấp cao thủ.
Gần một năm, Lý Dương tu luyện nhục thể đạt đến thất cấp cảnh giới tuy nhiên tốc độ thối luyện đao mang vẫn rất chậm, cho đến bây giờ đao mang vẫn là màu đỏ mà thôi.
“Ây, có lẽ ta nên trở về Quỷ Cốc Tiên Phủ, dù sao cũng đã một năm rồi” Lý Dương thì thầm trong miệng, bước chân vừa động, thân hình đã tiêu thất, cùng lúc xuất hiện tại cổng của Quỷ Cốc Động Phủ. , tốc độ quả thực là khủng bố.
Trong đình viện.
Lúc này Hổ Đại cùng Hổ Nhị đang hợp sức giao đấu cùng Hầu Sơn.
Tuy nhiên trong đình viện không hề xuất hiện kình phong, cũng không phát ra âm thanh do quyền chưởng va chạm.
Lý Dương thấy vậy ngưng thần quan sát, thầm gật gật đầu.
“Thì ra ba người bọn họ chỉ là giao đấu chiêu thức. Hổ Đại, Hổ Nhị tuy hợp công tuy nhiên ứng biến không nhanh nhẹn, ngược lại Hầu Sơn thế 1 chống 2 nhưng dựa vào cơ trí thông minh lại là người chiếm thượng phong. ” Lý Dương quan chiến lập tức có nhận xét của mình.
Hầu Sơn mặc dù so với Hầu Tĩnh thì hoàn toàn không thích tu luyện trận pháp. Bất quá thời gian tu luyện của hắn so với Hổ Đại, Hổ Nhị lâu hơn nhiều. Hơn nữa viên hầu nhất tộc so với lão hổ thì linh trí thông minh hơn rất nhiều. Sau khi được khai mở linh trí thì sự thông minh của viên hầu nhất tộc thậm chí có thể so sánh với nhân loại. Điều đó có thể thấy rõ trong cuộc tỉ võ này.
“Ha ha, Lý Dương tiểu ca, rốt cuộc sau một năm tu luyện ngươi cũng đã trở về. ” Hầu Sơn lập tức đình thủ lên tiếng, Hổ Đại, Hổ Nhị cũng lập tức dừng tay.
Lý Dương cười cười gật đầu:
- Ây, từ nay về sau nên gọi ta là Lý Dương, đừng gọi ‘tiểu ca’ nữa, nghe xa lạ quá.
Lý Dương vốn là người sống tại ngoại giới, với cách xưng hô như ở đây hắn cảm thấy có chút xa lạ.
Bọn người Hầu Sơn lập tức nói:
- Hảo, Lý Dương. Nghe có vẻ thân mật hơn.
“Ha ha, Lý Dương. . cuối cùng ngươi cũng đình chỉ tu luyện” Hạng Vũ từ một tòa thạch ốc đi ra tiến lại.
Bỗng dưng Hạng Vũ hai mắt trợn tròn kinh ngạc:
- Hả! Ngươi nhu thế nào tu luyện lại nhanh như vậy, gần một năm đạ đạt đến tầng thứ 7 của Ma Dương Điển, tương đương với thất cấp cao thủ, quả thật là phi thường.
Lý Dương bất giác cũng cảm thấy cao hứng, mỉm cười nói:
- Bá Vương, ma sát khí ở đây quá sung túc. Hơn nữa ta lại có 2 phương pháp tu luyện thân thể, có thể đạt đến cảnh giới như bây giờ cũng là bình thường. Đáng tiếc là tốc độ thối luyện đao mang quá chậm. Đến bây giờ vẫn là hồng sắc.
Lý Dương đối với đao mang có phần cảm thấy bất lực.
Hạng Vũ mỉm cười, đoạn mắng:
- Tên tiểu tử này thật là tham lam. Không phải ngươi thối luyện đao quá chậm mà là do ngươi tu luyện thân thể quá nhanh. Đám người Hầu Sơn, Hầu Tĩnh…tu luyện nhục thể đạt đến Nguyên Anh kỳ tu vi cũng phải mất một thời gian rất dài.
Hầu Sơn lập tức thành thật nói:
- Tu luyện suốt một trăm năm.
Lý Dương bất giác rùng mình. Kỳ thực Hầu Sơn mới được khai mở linh trí, đầu óc vẫn còn tỉnh tỉnh mê mê cho nên tu luyện cực kỳ chậm chạp. Suốt 100 năm mới đạt đến Nguyên Anh tiền kỳ.
Đột nhiên Lý Dương nhớ tới tiên thiên Thái Cực âm dương đại trận, lập tức hỏi:
- Bá Vương, gần đây người tham ngộ trận pháp như thế nào rồi? đến khi nào thì có thể trở ra ngoài? .
Hạng Vũ lắc lắc đầu, đi đến, ngồi xuống thạch bàn, thở dài nói:
- Thiên Diễn Bí Quyển quả thực là rất tinh thâm, bổn Bá Vương bỏ công nghiên cứu trong một thời gian, dựa vào cảm nhận Thiên đạo đối với trận pháp cơ sở cũng chỉ lãnh ngộ được Thiên Diễn Bí Quyển quyển thứ nhất, bây giờ mới bước vào nghiên cứu quyển thứ hai.
Hầu Tĩnh lập tức lên tiếng:
- Hạng Vũ tiền bối tham ngộ quả nhiên tốc độ kinh nhân. Gần một năm đã lĩnh ngộ được đệ nhất quyển. Vãn bối quả thật không thể so sánh bằng.
Hạng Vũ khẽ phất phất tay nói:
- Không phải, không phải. Chủ yếu là bổn Bá Vương đối với Thiên đạo cảm nhận sâu sắc hơn ngươi. Hơn nữa trong tứ đại bí quyển thì quyển thứ nhất chỉ là trận pháp phổ thông. Vả lại trong quá khứ ta cũng đã có học qua trận pháp cơ sở cho nên lần này tham ngộ trận pháp mới nhanh như vậy.
Hạng Vũ quả nhiên là nói rất chính xác. Đối với các đại gia trận pháp mà nói thì hắn không phải là nhất lưu cao thủ nhưng cũng không đến nỗi tệ lắm.
“Hầu Tĩnh, ngươi tu luyện trận pháp đã đến cấp độ nào? Có khả năng tìm ra phương pháp rời khỏi đây chưa? ” Lý Dương quay sang hỏi Hầu Tĩnh.
Hầu Tĩnh lập tức tự hào nói:
- Lúc trước ta tu tập hai quyển đầu tiên thì không tự tin cho lắm, nhưng bây giờ bắt đầu nghiên cứu quyển 3, tự tin rằng sau 20 năm nữa có thể rời khỏi đây.
“Ồ, sao lại nhanh như vậy? Thiên Diễn Bí Quyển càng về sau tu luyện càng khó, 20 năm có thể hoàn toàn tham ngộ ư? ” Hầu Sơn lập tức hỏi đệ đệ của mình.
Hầu Tĩnh cười nói:
- Không phải là hoàn toàn tham ngộ, ta chỉ nói là sẽ tìm ra phương pháp rời khỏi đây. Không phải là phá vỡ đại trận, cũng không phải là bố trí trận pháp mà chỉ là tìm ra con đường an toàn rời khỏi đây. Chỉ cần ta có thể tham ngộ một chút đệ tam quyển thì sẽ tự tin rời khỏi nơi đây.
Mọi người lúc này mới hiểu rõ.
Chỉ là tim phương pháp thoát ra ngoài chứ không phải tham ngộ hoàn toàn tứ đại bí quyển.
Lý Dương lưu lại Quỷ Cốc Tiên Phủ 2 ngày sau đó tiếp tục đi đến Hắc đàm tu luyện.
Thời gian ở đây trôi qua rất nhanh. Chớp mắt Lý Dương đã tu luyện được 5 năm. Hầu Tĩnh vẫn chưa tìm được phương pháp rời khỏi đấy.
Lý Dương chỉ còn cách tiếp tục tu luyện.
Lý Dương tu luyện đao mang ngày càng thêm tinh túy tuy nhiên vẫn chưa đột phá được hồng sắc cảnh giới.
Bất hôm nay hắn có dự cảm sẽ chuẩn bị xảy ra đột phá.
Hắc đàm.
Lý Dương đang tĩnh tọa tu luyện.
Trong không gian tại đan điền.
Chu thiên càn khôn viên cầu quang mang lóe sáng, đạo đạo ma sát khí không ngừng bị nén xuống. Tinh cực chi hỏa liên tục thiêu đốt, dung nhập vào đao mang.
Đao mang phát ra ánh sáng chói lọi, đao khí phong cuồng di chuyển, ma sát khí không ngừng thối luyện đao khí sau đó dung nhập vào đao mang. Lý Dương lúc này cũng vô phương khống chế vòng tuần hoàn này. Tựa hồ đao mang đã phát triển đến cực hạn.
“Tạm thời ngừng hấp thu ma sát khí đã. ” Lý Dương nhất thời đưa ra quyết định.
“Thử lại lần nữa, tin tưởng rằng lần này sẽ đột phá” . Lý Dương lúc này có niềm tin mãnh liệt vào đột phá hồng sắc cảnh giới.
Thất Diệu Tinh Cực án chiếu Như Phong Tự Bế bắt đầu vận chuyển các luồng hỗn độn khí lưu, áp suất lập tức gia tăng cực đại, chu thiên càn khôn viên cầu cũng từ từ chuyển biến.
Đao mang bị áp súc, xung quanh đao khí cũng bị nén xuống dung nhập vào đao mang.
Tinh cực chi hỏa, 7 ngọn hỏa diễm đột nhiên hợp nhất. Đao mang lập tức phát ra những âm thanh lách tách.
“Toái ~~”.
Một âm thanh vang lên trong đan điền, đao mang từ từ ánh sáng dịu lại, trở thành một thực thể…đó chính là một ngọn phi đao màu chanh.
Chu thiên càn khôn viên cầu liên tục phát ra đạo đạo đao mang dung nhập vào phi đao.
Đao phách!
Thực thể đao mang cuối cùng đã biến thành đao phách.
“Là đao phách, đúng rồi chính là đao phách …haha cuối cùng ta cũng đột phá đến chanh sắc cảnh giới” Lý Dương nhất thời vô cùng mừng rỡ. Phi đao bây giờ lực công kích quả thật là biến thái, so với cao thủ đồng cấp, tuyệt đối có thể giết chết.
…….
“Ha ha …. ta đã thành công, đã tìm ra phương pháp rời khỏi đại trận. ” ….
Thốn Mang
Ngã Cật Tây Hồng Thị
www.dtv-ebook.com
Quyển 4