Chương 39: Quái Vật Ở Tam Giác Bermuda Hay Tinh Môn Thần Bí?
“Ngươi muốn đi đâu à?”
Vương Dung sai người lái xe tới nhà máy chế biến lương thực, vừa sắp xếp lại số thu hoạch trên xe, vừa thuận miệng hỏi Triệu Vũ Phỉ.
Trên người bà mặc áo giáp Nữ Vương Thiên Sứ, áo giáp có hai màu đỏ rực: vàng kim bao trùm toàn bộ bên ngoài cơ thể, trông vô cùng cao quý không thể khinh nhờn.
Triệu Vũ Phỉ thấp giọng đáp: “Đội trưởng, ta muốn đi thăm bạn tốt của ta, cô ấy còn có một đứa con nhỏ, ta muốn lấy một chút thực phẩm đưa cho cô ấy.”
“Vậy ngươi đi đi! Có điều đi nhanh rồi về sớm tu luyện, thiếu gia nghiêm khắc thế nào, ngươi hẳn là biết rõ.”
Vương Dung vỗ vỗ bả vai cô, sau đó xoay người rời đi trước.
Yêu cầu của Cố Trường Khanh đối với thành viên Ma Minh vô cùng nghiêm khắc, ngoại trừ thời gian ở ngoài làm nhiệm vụ không cố định, còn lại thời gian dành riêng cho việc ăn uống vệ sinh và đi ngủ thì đều phải có giờ giấc quy củ. Hơn nữa, khoảng thời gian trống trong ngày đều phải tăng cường tu luyện.
Về phần siêu văn nhân bình thường thì sẽ không có nhiều quy định như vậy.
Muốn tu luyện thì tu luyện, đều chỉ là những người không quan trọng quét dọn chiến trường và phụ trách vận chuyển mà thôi.
Cố Trường Khanh biết, rất nhanh sẽ có một trận ác chiến diễn ra. Bởi vì dị thú tiến bộ quá nhanh chóng thông qua việc cắn nuốt đồng loại, nên nếu các siêu văn nhân dưới trướng hắn mà không chăm chỉ rèn luyện thì sớm muộn gì cũng sẽ gặp nguy hiểm khi đối đầu với bọn chúng.
“Cảm ơn đội trưởng, ta nhất định sẽ nhanh chóng trở về.”
Triệu Vũ Phỉ cao giọng nói với theo bóng lưng Vương Dung, sau đó nhanh chóng quay về nơi ở của mình rửa mặt thay quần áo.
. . .
Tại biệt thự xa hoa ở trung tâm, trong đại sảnh hoa lệ.
Cố Trường Khanh mặc quần áo ngủ màu đen, đang ngồi dựa trên ghế sô pha, nhìn thân ảnh khổng lồ đang ngoi lên tại chỗ sâu trong tam giác quỷ Bermuda do vệ tinh của Phiêu Lượng Quốc đưa tới.
“Cố đại lão, chính là thứ này, ngươi có thể nhìn ra được nó là thứ gì không?”
James Kohler trong video cất giọng ngưng trọng nói.
“Lão bản, ta nhìn thế nào cũng thấy giống hình dáng của một… cái cửa?”
Tiểu Đoàn Đoàn bắt chéo chân, ngồi ở ghế sô pha bên cạnh Cố Trường Khanh, nhìn chằm chằm vào hình ảnh trong màn hình, có chút chần chừ phỏng đoán.
“Ừm, quả thực rất giống!”
Cố Trường Khanh hơi nhíu mày, ba năm ở kiếp trước, hắn nhớ rõ chỗ tam giác Bermuda không hề có dị động gì.
Nhưng hiện giờ lại không giống vậy, chẳng lẽ là bởi vì sự trọng sinh của hắn cho nên rất nhiều sự việc đều đã thay đổi xu hướng phát triển?
Hay là con quái vật ở dưới tam giác Bermuda này, trong ba năm đó vốn chỉ là chưa xuất hiện?
Lúc này Vương Dung cũng đã trở về, thấy Cố Trường Khanh đang nói chuyện với người ngoài thì bà cũng không quấy rầy, mà đi thẳng lên lầu rửa mặt.
“Ta cũng thấy khá giống, ngày hôm qua ta đã cho tàu ngầm hạt nhân đi xuống đó, muốn thử quan sát nó ở khoảng cách gần, nhưng vừa mới xâm nhập xuống khoảng ba: bốn trăm mét thì đã bị một luồng từ trường thần bí phá hủy.”
Vẻ mặt James Kohler ngưng trọng, “Ta cho người kiểm tra thì thấy phía hải vực xung quanh không hề xuất hiện bóng dáng một con hải thú nào, chỉ sợ là con vật khổng lồ trong ảnh vệ tinh có lai lịch rất lớn.”
“Được, để ta sắp xếp thời gian, ta sẽ tự mình qua đó một chuyến để xem xem!”
Cố Trường Khanh có hứng thú rất lớn đối với chuyện này, hắn quyết định sau khi tu luyện tất cả siêu văn đến cấp sáu thì sẽ đích thân qua đó tìm hiểu thử xem ‘cánh cửa’ khổng lồ trong video rốt cuộc là cái gì.
Hắn cảm thấy nếu là Tinh Môn thì khả năng không lớn, nhưng thật ra lại trông giống như một cánh cửa đến từ địa ngục hơn.
Rất nhanh thôi, hắn sẽ tự mình xác định suy đoán này.
“Trong thời gian ngắn hẳn là nó không ra ngoài được, để phòng ngừa phát sinh ngoài ý muốn, ta nghĩ Cố tiên sinh vẫn nên đề cao thực lực thêm một chút đi.”
James Kohler thấp giọng nói: “Nếu thật sự là một cánh cửa thì ta rất hoài nghi đây là Tinh Môn, là Tinh Môn của văn minh ngoài hành tinh muốn tới đóng quân tại địa cầu chúng ta, nhưng đây cũng chỉ là suy đoán của cá nhân ta.”
Cố Trường Khanh nhàn nhạt đáp: “Đừng hoảng hốt, ít nhất chúng ta còn thời gian ba năm, đến lúc đó mặc kệ là ai tới, chúng ta đều sẽ xử lý toàn bộ!”
“Hy vọng nhân loại sẽ có thời gian dài như vậy, ta còn có một số việc phải xử lý, Athena hẳn là sắp tới rồi, trước hết cứ thế đã. Cố đại lão, ta cúp máy trước đây.”
Cố Trường Khanh gật đầu, chấm dứt cuộc gọi video.
“Lão bản, thật sự có văn minh ngoài hành tinh sao?” Tiểu Đoàn Đoàn tò mò hỏi.
Cố Trường Khanh tự châm cho mình một điếu thuốc, không nhanh không chậm đáp: “Không loại trừ khả năng này. Ngươi dành thời gian kiểm tra tin nhắn trên Ma Võng nhiều một chút, xem thử có tin nhắn nặc danh nào hay không, nếu thật sự có thì để Triệu Phong dẫn người qua đó giết gà dọa khỉ. Sau khi gặp Athena, ta phải bế quan bốn tháng.”
Kiếp trước, bốn tháng sau khi thiên địa xảy ra dị biến, bên phía lãnh địa Tam Giác Vàng bỗng xuất hiện một tòa di tích cổ.
Khi đó hắn chỉ là một người bình thường, đến cơm ăn áo mặc còn chẳng lo xong, đương nhiên không có tư cách được biết bên trong rốt cuộc có cái gì.
Cố Trường Khanh chỉ nghe phong thanh rằng khi tòa di tích này mở ra đã khiến cho phần lớn siêu văn nhân của các quốc gia tử thương khi đến đó thám hiểm.
Có điều, tài nguyên bên trong cũng rất phong phú. Hắn còn nhớ có người từng kể lại là người quen của người quen của người quen của y bảo rằng, các siêu văn nhân còn sống sót, lúc trở ra đã mang theo rất nhiều những trang bị và vũ khí lạ, hết thảy đều tiên tiến hơn vũ khí ở trái đất không biết bao nhiêu lần.
Bây giờ nghĩ lại, Cố Trường Khanh thật sự thấy hiếu kỳ đối với tòa di tích ấy, chỉ tiếc là kiếp trước hắn quá phế vật, căn bản không biết được thêm thông tin gì có giá trị.
Còn may, những sự kiện lớn bên ngoài xã hội thì hắn vẫn nhớ rõ, chẳng hạn như việc ba tháng sau sẽ có một khối thiên thạch ngoài hành tinh rơi xuống Thái Bình Dương.
Sau đó, hải thú của đại dương mênh mông sẽ nghênh đón lần lột xác mạnh mẽ thứ hai.
Có rất nhiều hải thú đạt được tới cấp bậc lục giai, thất giai, nhanh chóng biến hóa ra nửa thân dưới để đi lên bờ.